Khi bị Bạch Thọ Di quan sát, cảnh giới tu vi Vân Phi Dương bại lộ.
Điều này khiến cho Đường Nhược Giản và Trưởng lão Huyền Tiêu phong một người đại hỉ, một người kinh hãi.
Nửa bước Vũ Thần.
Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực!
Một phàm nhân đến từ hạ đẳng vị diện, đến cùng là tu luyện thế nào thế, cũng quá khủng bố, quá yêu nghiệt rồi!
Thế sau khi hắn đột phá Vũ Thần đến cảnh giới cao hơn thì sao nữa!
Giống như Bạch Thọ Di nói, Vân Phi Dương này tại Tiểu Thần Giới cũng thật là thiên tài ngàn năm khó gặp!
Trưởng lão Huyền Tiêu phong tỉnh táo lại, nói:
- Chưởng môn, kẻ này tự nhiên thương tổn đệ tử ta!
Hắn mặc kệ Vân Phi Dương thiên tài hay không, đệ tử mình bị đánh thành hình dạng như thế, nhất định phải đòi công đạo.
- Như vậy đi.
Bạch Thọ Di nói:
- Để hắn ở Ngọc Tiêu phong đào linh thạch một năm.
- Chưởng môn anh minh!
Đường Nhược Giản vội vàng nịnh nọt.
Dù sao Ngọc Tiêu phong có người một nhà, Vân Phi Dương đi đến đó cũng được chiếu cố, ba tháng và một năm cũng không có gì khác nhau.
- Chưởng môn!
Huyền Tiêu phong trưởng lão nói:
- Ta nghe nói, năm nay phụ trách Ngọc Tiêu phong là Trưởng lão Tấn Tiêu phong, sợ một ít người sẽ làm việc tư.
Nói rồi lạnh lùng nhìn về phía Đường Nhược Giản, ánh mắt kia thấu phát ánh sáng, giống như đang nói, lão gia hỏa, ngươi tính toán cũng hay đó.
Bạch Thọ Di nói:
- Lập tức ra lệnh, để người của Huyền Tiêu phong và Thanh Tiêu phong tiếp quản mỏ quặng đi.
- A?
Đường Nhược Giản trợn tròn mắt.
Vân Phi Dương đánh đệ tử hai phong này, bọn họ đang kìm nén bực tức đây, để bọn hắn phái người tới, chẳng phải sẽ bị tra tấn.
Đường Nhược Giản muốn mở miệng nói chuyện đã thấy Bạch Thọ Di phất phất tay.
- Đều lui ra đi.
- Vâng.
Trưởng lão Huyền Tiêu phong đỡ đệ tử bị thương rời đi, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
Đường Nhược Giản chỉ có thể dẫn theo Vân Phi Dương lui ra, trở về trên đường, sụp đổ nói:
- Ngươi không thể bớt gây chuyện à!
Vân Phi Dương ngượng ngùng cười một tiếng.
Trong thư phòng.
Bạch Thọ Di đứng trước cửa sổ.
Hắn nhìn bóng lưng Vân Phi Dương dần dần biến mất, lẩm bẩm:
- Trưởng thành bên trong nghịch cảnh mới tính là thiên tài hơn ngàn năm mới gặp, hi vọng kẻ này không làm bổn tọa thất vọng.
Hắn xem trọng Vân Phi Dương.
Nhưng.
Tiểu Thần Giới không giống với Phàm Giới.
Nơi này xưa nay không thiếu nghịch thiên thiên tài, chỉ có trải qua được khảo nghiệm, mới có thể chân chính trưởng thành.
Ngọc Tiêu phong rất xa Chủ phong, Thuần Nguyên Khí đơn bạc, đào quáng mỗi ngày lại đi lặp lại, rất khó có thời gian tu luyện, mà cái này chính là khảo nghiệm.
Một năm sau.
Nếu người trẻ tuổi này còn có thể càng mạnh hơn thì chứng tỏ hết thảy, đối phương thật sự là thiên tài.
Đương nhiên.
Mục đích khác là hi vọng mài đi cuồng ngạo của Vân Phi Dương, để hắn hiểu được nội liễm, như thế mới có thể trở thành một thiên tài hoàn mỹ, lúc đó mới có giá trị bồi dưỡng.
Ngày thứ hai.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất