Ban ngày ngược Trương Thanh Ngọc bị phạt, đến tối lại gặp rắc rối, thật sự là một gia hỏa không thích nhàn rỗi, phải làm ra chút chuyện mới chịu a.
Càng để bọn hắn tâm phục khẩu phục là, Lăng Sa La từ trước đến nay rất ít ra ngoài cũng là nữ nhân của Vân Phi Dương!
Nữ đệ tử Tử Tiêu phong có hơn ngàn, bàn về tướng mạo, chân chính đỉnh phong chỉ có bảy tám người.
Vân Phi Dương một tên ôm ba mỹ nhân, để đám FA lâu năm chúng họ sống thế nào đây chứ!
Hâm mộ thì hâm mộ.
Rất nhiều người càng hiểu, ngàn vạn không thể tới gần các nàng Lâm Chỉ Khê, nếu bị tên điên này biết, chắc phải bị ngược.
- Chưởng môn tự mình hạ lệnh, để hắn đào linh thạch ở Ngọc Tiêu phong một năm!
- Thuần nguyên khí nơi đó yếu đến đáng thương, mỗi ngày phải không ngừng tiến vào hầm mỏ đào quáng, căn bản là không có cách nào tu luyện, một năm xem như triệt để hoang phế.
- Ta nghe nói, Huyền Tiêu phong và Thanh Tiêu phong tiếp quản mỏ quặng, tiểu tử này đi, khẳng định sẽ chịu đau khổ.
- Quá tốt!
- Tên kia rất thích ăn đòn mà!
Rất nhiều đệ tử kinh hỉ.
Bọn họ cũng không chào đón Vân Phi Dương, hi vọng nhìn thấy tên này bị lấy ra pha trò hoặc bị cuồng ngược.
Muốn nói vui vẻ nhất vẫn là Triệu Anh Vũ.
Hắn nằm trên giường, hai tay và đầu gối bị phế sớm đã được đắp thuốc chữa thương, lãnh đạm nói:
- Tiểu tử, đợi ngươi bị phạt kết thúc, ta nhất định có thể đạt tới Vũ Thần đại viên mãn!
- Đến lúc đó!
Ánh mắt Triệu Anh Vũ càng ngày càng âm u, sau cùng căm hận nói:
- Nhục nhã của ngươi đối với ta, ta sẽ hoàn trả gấp trăm lần!
Hắn thừa nhận Vân Phi Dương rất mạnh.
Nhưng.
Đi mỏ quặng đào quáng chẳng khác nào hoang phế nguyên một năm, trong thời gian này, mình hoàn toàn có thể đột phá đến Vũ Thần đại viên mãn. Đến lúc đó, tuyệt đối có thể ngược hắn!
Xác thực.
Cửu Tầng Thiên là khu vực chủ phong, thuần nguyên khí bàng bạc, lấy thiên phú của hắn, trong một năm, từ Vũ Thần tầng tám đột phá đến đại viên mãn, hoàn toàn không có vấn đề.
Vân Phi Dương thì ngược lại.
Bên trong Ngọc Tiêu phong có Linh Thạch Quáng Mạch do hấp thu thiên địa tinh hoa thai nghén mà sinh ra, thuộc tính nơi đó gần như không có.
Đào quáng một năm, chẳng khác nào hoang phế một năm.
Một người tăng lên, một người dậm chân tại chỗ, Triệu Anh Vũ phản ngược Vân Phi Dương, cũng không hẳn là không thể!
Buổi sáng.
Hai phổ thông Trưởng lão đi vào Tấn Tiêu phong, bọn họ phụng mệnh áp giải Vân Phi Dương tiến về Linh Thạch Quáng Mạch.
- Phi Dương ca, chúng ta cùng đi với ngươi bị phạt.
La Mục nói.
Vân Lịch mấy người cũng đi theo.
- Đều trở về đi.
Vân Phi Dương đứng tại miệng núi, nói:
- Một năm này tu luyện cho thật tốt, tuyệt đối đừng lười biếng.
- Ai.
La Mục thở dài một hơi, nói:
- Vậy được rồi!
"Xoát!"
Năm người nhất thời biến mất.
- Đ*t vợ tụi mi!
Vân Phi Dương xém chút ngã quỵ.
Ta chỉ thuận miệng nói thế, các ngươi đã chạy mất nhanh hơn thỏ, hoàn toàn không có một điểm thành ý!
Vân Phi Dương đi xuống Cửu Tầng Thiên.
Trên đường gặp được không ít đệ tử các phong, trên mặt bọn họ đều hiện ra biểu lộ cười trên nỗi đau của người khác.
- Tên chuyên gây họa rốt cục rời đi rồi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất