A thành đêm hôm ấy có mưa lớn. Đồng hồ điểm 3h sáng, Cẩn Đình với tay bật đèn ngủ.
Gương mặt đẹp như tranh của anh lấm tấm vài giọt mồ hôi, nhiệt độ điều hoà cũng không làm dịu đi cơn nóng bức trong cơ thể.
Anh vậy mà mộng xuân rồi.
Âu Cẩn Đình xoa thái dương, tự cười nhạo bản thân mình một cái. Cậu em bên dưới đã cứng đến khó chịu. Đầu óc anh bây giờ chỉ toàn là hình ảnh cô.
Căn phòng vang lên tiếng nước vòi sen, qua lớp hơi nước có thể thấy được côn thịt lớn vừa to vừa cứng, sừng sững đang được bàn tay người đàn ông ra sức xoa dịu. Cậu em này đêm nay thật không ngon.
Rất lâu sau anh mới có thể làm dịu được dục vọng trong cơ thể mình, nhưng tâm trí thì không thể nào quên.
Anh nhớ gương mặt xinh đẹp của Lê Ái Duy kiều mị trước mặt, đôi mắt thiếu nữ long lanh nước, đôi môi anh đào được điểm tô vài vết cắn nhỏ, giọng cô ngọt ngào vang bên tai " Đình, đừng mà, nhẹ thôi, em đau."
Anh lại nhớ mình đè cô dưới thân cho em trai thoải mái ra vào huyệt nhỏ, anh nhớ cảm giác bàn tay to lớn của mình chà đạp cặp thỏ trắng kia, cảm giác vừa mềm vừa mịn, lại rất to. Cảm giác rất thích.
Âu Cẩn Đình thích mê cảm giác trêu đùa với cặp ngực to tròn ấy, anh cứ vừa ngậm mút vừa xoa nắn chúng thành đủ mọi hình dạng. Bên tai lại vang lên giọng rên rỉ mê người kìa.
Anh thầm nghĩ, cô gái này đến rên giọng vẫn hay như thế. Nghe thật êm tai, thật thích.
Thời gian trôi thật nhanh, anh lại thấy mình thao cô đủ mọi tư thế. Lúc thì từ phía sau thao cô, cả người cô ưỡng cong lên, hai người môi lưỡi liền kề, ngực lớn lúc này đã chi chít dấu hoan ái.
Âu Cẩn Đình thấy mình trong mơ đang bế cô đến cửa sổ sát đất, tư thế này có thể thấy được cặp mông to tròn đang được hai bàn tay anh ôm chặt. Đôi chân dài của cô
quấn chặt eo anh, tay ôm chặt cổ anh, gương mặt xinh đẹp lúc này đã hoàn toàn bị dục vọng nhấn chìm.
Anh thích tư thế này, khi anh ấn cô vào cửa sổ. Mặt kính lạnh chạm vào lưng trần làm cô gái nhỏ co người lại, bên dưới lại càng siết chặt hơn.
Phía trên, môi lưỡi hai người triền miên.
Phía dưới, dâm huyệt không ngừng chảy nước.
Sau đó, sau đó anh làm cô đến ngất xĩu. Anh lại làm cô đến tỉnh dậy, mà câu nói của cô lại làm cho anh bừng tĩnh.
Đúng vậy, đây không phải sự thật.
Cô sẽ không bao giờ nói với anh rằng " Đình Đình, em yêu anh."
Anh nhìn đồng hồ cứ trôi cứ trôi, lại ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ. A thành mùa hè mặt trời lên nhanh, chỉ mới 4h hơn trời đã ửng hồng. Mưa bên ngoài cũng vơi bớt đi.
Âu Cẩn Đình châm một điếu thuốc, anh vốn rất ít khi hút, vậy mà từ lúc gặp cô đến giờ, đã hút bao nhiêu điếu rồi.
INet lúc này khá yên bình, dù sao mọi người đều đã đi ngủ. Cẩn Đình lướt tìm tài khoản của cô, lượt theo dõi đã gần 150 ngàn người, con số tăng đến đáng kể.
Ngón tay thon dài chậm rãi lướt xuống từng bài đăng của cô. Anh ngắm nhìn từng bức ảnh của cô thật kĩ, như thể không muốn quên bất kì khoảnh khắc nào của cô.
***
Mà bên đây, Lê Ái Duy cũng không khả quan hơn là mấy.
Đêm hôm ấy, Lê Ái Duy bị sốt nặng.
Cô cũng trải qua một giấc mộng thật đẹp, đẹp đến mức cô không muốn tỉnh dậy nữa.
Trong mơ, cô thấy mình quay về năm 4,5 tuổi. Lúc ấy, cả ba mẹ cô đều còn sống. Một nhà ba người vui vẻ hạnh phúc bên nhau.
Cho đến một hôm, ba đem về một cậu bé xinh đẹp. Cậu bé đẹp như tranh này khiến cô bé nhỏ vô cùng yêu thích. Cô bé hỏi mẹ rằng, cậu ấy là thiên thần hả mẹ, sao lại
xinh đẹp như thế.
Hai người cứ thế làm bạn của nhau. Ngày ngày đều dậy sớm ăn đồ ăn mẹ nấu, sau đó cùng phụ mẹ đan lưới, có ngày sẽ theo ba mẹ ra biển chơi. Ở đây có rất nhiều cá nhỏ.
Cô nhớ đó là mùa hè. Mùa hè ở biển thật sự rất đẹp. Mùa hè ở biển có thể ngắm sao trời thật rõ, có thể nhìn thấy những đàn cá bay lên mặt biển trong ánh sáng của trăng.
Mùa hè năm đó được mẹ cắt dưa hấu cho ăn, cậu bé thậm chí còn nhường cô ăn phần ngon nhất của quả dưa.
Cậu bé ấy rất thông minh, lại vô cùng xinh đẹp. Ai cũng bảo ba mẹ Lê có một cậu con rễ nuôi từ lớn, lúc đó cô không hiểu, sao lại là con rễ mà không phải là con trai
cho.
Lê Ái Duy muốn có một caca.
Thời gian cứ thế trôi đi, hai người cùng nhau đi học cấp 1, cùng nhau vào thị trấn học cấp 2, sau đó là học cấp 3. Cả hai sẽ cùng nhau thi đậu một trường Đại Học.
Sau đó thì sao nhỉ? Để cô nghĩ xem nào. Đúng rồi, cậu ấy sẽ tỏ tình với cô, sau đó thì sẽ thành người yêu nhỉ?
Đã là người yêu, có phải là nên hôn hôn một chút không?
Lê Ái Duy không biết đâu là thật, đâu là mơ. Cô cứ cuốn theo những dòng suy nghĩ tươi đẹp ấy. Đôi lúc cô lại nghe có ai đó gọi mình, nhưng cô không biết đó là ai.
Sao lại gọi cô là " mami", sao lại gọi cô là " Tiểu Duy", sao lại có tiếng trẻ con khóc. Là nhà ai có con nít sao.
À đúng rồi, Lê Ái Duy lại bật cười thành tiếng. Nếu là người yêu có phải sau này sẽ kết hôn không? Sẽ giống với ba mẹ, kết hôn xong rồi sẽ sinh ra một em bé đáng yêu mập mạp giống hệt cô lúc nhỏ vậy.
Đảm bảo Đình Đình rất thích.
Đình Đình ?????
Đình Đình ?????
Sao lại là Đình Đình nhỉ?
Dòng suy nghĩ lại cuốn trôi, cậu thiếu niên xinh đẹp năm ấy đã trở thành một nam thần vạn người mê. Cậu ấy tên là Âu Cẩn Đình sao.
Lê Ái Duy cố chen lấn trong đám người đang quay quanh cậu, cô gọi tên cậu, muốn nói với cậu mình là Lê Lê đây, là Lê Lê của cậu đây,... nhưng sao chạy mãi vẫn không theo kịp.
- " Đình Đình, là em đây"
****
Lê Ái Duy sốt khá cao, cô cứ khóc rồi cười, nhưng nhất quyết không tỉnh dậy. Làm cho hai bảo bối bị doạ đến khóc to, dì Châu vừa lo vừa phải dỗ dành tụi nhỏ.
Bác sĩ riêng của bà lúc nhìn thấy cảnh này, cũng vô cùng bất ngờ. Ông không nghĩ có ngày lại thấy Âu phu nhân cốt cách cao quý, luôn là một người dịu dàng quý phái, cử chỉ tao nhã,... lại phải vừa dỗ dành trẻ con khóc, vừa phải đút thuốc cho cô gái trẻ này.
Cô gái này, rốt cuộc là ai cơ chứ.
Buổi tối, Giang Mẫn ghé qua. Cô đưa cho Châu Hải Anh một bảng thông báo, vui vẻ nói
Âu phu nhân quả là cao tay. Chúc mừng bà chủ bước đầu thuận lợi."
Bước đầu tiên xem như thành công ngoài mong đợi. Giờ chỉ chờ con bé đỡ sốt để có thể nhanh chóng đến công ty kí hợp đồng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất