Âu Ảnh thuộc tập toàn Âu Thị, là một trong những công ty giải trí hàng đầu A thành, nơi đầu quân của rất nhiều ngôi sao hiện nay.
Chưa kể, Âu Ảnh còn có nguồn tài nguyên vô cùng phong phú, hàng năm đều có rất nhiều nghệ sĩ từ các công ty khác muốn gia nhập nhưng không được. Người được Âu Ảnh dẫn dắt, hầu hết đều phải có thiên phú hơn người.
Ở đây nói không với việc dùng tiền hay mối quan hệ để đi cửa sau.
Nói đúng hơn là, Âu Ảnh không có gì ngoài tiền. Nên họ cũng không cần tiền.
Mọi người truyền tai nhau, ông chủ trẻ tuổi đẹp trai của mình mở công ty chỉ để giúp đỡ bạch nguyệt quang trong lòng. Cơ mà, bạch nguyệt quang của anh lại không đi làm idol, cô ấy làm nhà thiết kế thời trang.
Mấy năm nay Cẩn Đình tự mình mở công ty, giúp công ty phát triển rất tốt. Một phần hồi đó cũng muốn giúp đỡ Mộng Nhiên, nhưng sau này anh lại có nhận định khác.
Anh muốn giúp đỡ những người có tài năng nhưng chưa có điều kiện được toả sáng. Chính vì điều đó, ngay cả nhân viên chạy việc ở Âu Ảnh cũng không phải ai muốn làm cũng được.
Thiên hạ đồn nhau rằng, nhân viên giữ xe hay lao công ở Âu Ảnh, họ nói được mấy thứ tiếng chứ chẳng đùa.
Phòng họp Âu Ảnh.
Nhậm Minh ngồi dựa ra ghế, vẻ mặt bất mãn nhìn Giang Mẫn đang vui vẻ ca hát trước mặt mình. Anh lại nhìn sang Tiểu Hoa đang vò đau bứt tai vì mỗi ngày phải đi giải quyết rắc rối do cậu ca sĩ nào đó gây ra, khiến anh không khỏi ngao ngán.
Anh tìm Quý Lâm, cơ mà tên này lại đến muộn.
Vốn dĩ ý định chiêu mộ Lê Ái Duy về Âu Ảnh là do anh đề suất, vậy hà cớ gì giám đốc lại giao người về phía Giang Mẫn cơ chứ.
Nhậm Minh thật không can tâm.
Phòng họp mở cửa, Âu Cẩn Đình một thân tay trang đi vào. Gương mặt đẹp trai vì mộng xuân cả đêm nên có chút mệt mỏi, nhưng rất nhanh anh lại khôi phục lại thần thái ban đầu.
Trợ lý Tiểu Nam đem cho anh một tách cà phê, Cẩn Đình uống một ngụm. Anh nhìn ánh mắt hình viên đạn của Nhậm Minh, lại nhìn vẻ mặt vui vẻ của Giang Mẫn, lại nhìn đến Tiểu Hoa đang chán nản,... lại nhìn đến chiếc ghế đang trống kia, khẽ nhíu mày.
Âu Ảnh không chỉ nổi tiếng với dàn nghệ sĩ chất lượng, nguồn tài nguyên phong phú, mà còn nổi tiếng vì có 4 người đại diện vô cùng toàn năng.
Bọn họ là bàn tay vàng trong làng giải trí, nâng đỡ ai thì người đó đều đi đúng hướng và phát triển rất tốt. Bọn họ chính là tinh hoa của Âu Ảnh, làm cho Âu Ảnh ngày càng có chỗ đứng trong giới hơn.
Người đầu tiên chính là Tiểu Hoa, cô gái 26 tuổi vốn làm phó giám đốc cho một công ty tài chính. Sau khi công ty phá sản, liền được Cẩn Đình mời về. Chính vì điều đó, mà cô tình nguyện dẫn dắt cậu ca sĩ nổi tiếng với tính tình khó ưa nhất đất nước - Nguỵ Viễn.
Nguỵ Viễn không chỉ có tài năng, anh còn có thêm địa vị xã hội. Chính vì thế, anh muốn gì thì làm cái nấy. Chẳng có ai quản anh.
Hồi đó còn muốn tự mình mở công ty, kết quả bị lừa mất mấy tỷ đồng. Lãnh gia từ đó ném anh về Âu Ảnh cho Cẩn Đình quản lý.
Nguỵ Viễn trước giờ chỉ sợ số 1 Lãnh Khiết, số 2 Âu Cẩn Đình và số 3 là Tiểu Hoa.
Mà Tiểu Hoa thì sợ duy nhất Nguỵ Viễn. Cậu nhóc muốn làm gì thì làm, chẳng bao giờ suy nghĩ thiệt hại cho công ty hay hậu quả sau đó. Kết quả bao nhiêu rắc rối đều do cô gánh.
Người thứ hai phải kể đến là Giang Mẫn, một cô gái thần thần bí bí. Cô rất ít khi xuất hiện trước truyền thông, thông tin về cô cũng khá kín đáo. Chỉ biết nghệ sĩ do cô dẫn dắt hầu hết đều là mỹ nam mỹ nữ, đều là idol giới trẻ.
Tiếp đến là Nhậm Minh - anh là người nổi tiếng nhất trong nhóm - đơn giản vì anh đẹp trai, lại vô cùng đào hoa. Còn gì hơn người đàn ông vừa có tài năng lại vừa biết tán gái. Chính đều đó cũng mang đến cho anh rất nhiều thị phi với nghệ sĩ nữ, dù cũng chỉ là tin đồn.
Nhậm Minh hiện đang dẫn dắt kha khá diễn viên tên tuổi. Sở dĩ anh để ý đến Lê Ái Duy vì tình cờ xem được clip cô đóng chung với Nguỵ Viễn, cảm thấy cô gái này cũng rất có tổ chất làm diễn viên. Chưa kể, hình như dáng người cũng rất quyến rũ. Rất hợp ý anh.
Người cuối cùng là Quý Lâm. Một ông chú trung niên vừa lười vừa không có kỷ luật. Kinh nghiệm trong nghề lâu năm, kết hợp với kiến thức vô cùng phong phú của bản
thân do trải đời sớm, anh luôn có rất nhiều cách hay để giúp nghệ sĩ mình quản lý phát triển.
Âu Cẩn Đình ném cho Nhậm Minh đang khó chịu một tập hồ sơ, giọng trầm nói
" Mấy dự án này cho cậu. Xem như bồi thường chuyện của Lê Ái Duy.
Nhậm Minh vốn đang thấy bất bình, nghe vậy liền lật ra xem. Hắn muốn chửi thề một câu, mấy dự án này chẳng phải đều do nghệ sĩ hạng A bên phía Quý Lâm mới có hay sao. Anh hỏi lại:
Âu tổng, anh đây là..."
Âu Cẩn Đình mặt không biến sắc trả lời:
" Ừ, cho cậu."
Cả Giang Mẫn và Tiểu Hoa cũng tò mò liếc nhìn, rốt cuộc là dự án lớn cỡ nào mới làm cho tên Nhậm Minh miệng mồm đanh đá kia kinh ngạc như vậy.
Sơ dĩ Tiểu Hoa không quan tâm bởi sự xuất hiện của Lê Ái Duy liên quan trực tiếp đến nghệ sĩ của mình. Cô biết Lê Ái Duy là ai, lý lịch ra sao.
Cô cũng biết chắc chắn Âu tổng cũng đã điều tra qua rồi. Có lẽ do thái độ của Nguỵ Viễn dẫn đến việc ông chủ của mình dành nhiều đãi ngộ cho cô gái ấy, dù sao với tính tình của Nguỵ Viễn, nếu thật sự cô gái kia bị bại lộ thân phận, cậu bé nhất định sẽ bảo vệ cô ta.
Chính vì vậy, mà Tiểu Hoa không hề có ý kiến gì về việc công ty dành nhiều đãi ngộ hơn cho cô gái tên Lê Ái Duy kia.
Cô chỉ mong sau này, Giang Mẫn đừng chỉ cô ta cách ké nhiệt độ của Nguy Viễn, hại cô phải đi giải quyết hậu quả lúc nửa đêm nữa thôi.
Mà Giang Mẫn dù biết trước kết quả rồi, vẫn rất ngu ngơ, đúng với vẻ thần thần bí bí của mình, giả vờ hỏi Âu tổng
" Âu tổng, này là muốn tôi dẫn dắt cô ấy thành ca sĩ nổi tiếng hay là nghệ sĩ toàn năng."
Âu Cẩn Đình thản nhiên đáp
" Tuỳ theo ý của cô ấy vậy."
- Giang Mẫn : " Cơ mà,..."
- Âu tổng : " Cứ nói thẳng."
- Giang Mẫn : " Cô ấy thi chung cuộc thi với nhóm Thiếu Nữ, bên đó lại do một người đại diện khác dẫn dắt, đãi ngộ và nhiệt độ cũng không mấy cao. Mà một người bị loại lại được ưu tiên nhiều như vậy. Tôi sợ cư dân mạng sẽ không hài lòng."
Âu Cẩn Đình cũng nghĩ đến điều này, nhưng biết làm sao được. Cô ấy vốn dĩ nổi tiếng quá nhanh. Nhanh đến mức anh còn không thể đoán được.
Nhậm Minh ngồi xem kịch hay, giọng điệu mỉa mai vừa cười vừa nói
" Aiza, nào là người đại diện toàn năng. Có chút chuyện cũng không giải quyết được.
Tiểu Giang à, nếu khó quá thì không cần suy nghĩ, cứ đưa người qua cho caca.
Caca hứa sẽ thay muội huấn luyện tốt cho cô ấy.
Hâhhahaa"
Giang Mẫn chán ghét.
Âu Cẩn Đình suy nghĩ vài giây, sau đó liền nói
" Trước mắt đừng vội công bố ra ngoài cô ấy được Âu Ảnh mời về. Cứ để cô ấy hoạt động với hình thức ca sĩ tự do.
Còn về chuyện phát triển cô ấy theo hướng nào, đó tuỳ vào sự lựa chọn của cô ấy vậy.
Nghệ sĩ của cô, cô tự quyết."
Rất nhanh liền tan họp.
Sau trận sốt cao mấy hôm trước, Lê Ái Duy cũng dần hồi phục tinh thần.
Mấy ngày nay ở nhà được dì Châu và hai bảo bối chăm sóc, cô thấy tinh thần mình tốt lên rất nhiều. Mấy chuyện buồn hôm trước, cô cũng không còn bận tâm nữa.
Lúc Giang Mẫn thông báo Âu Ảnh muốn chiêu mộ cô làm nghệ sĩ dưới trướng của họ, Lê Ái Duy vô cùng kinh ngạc. Cô cứ nghĩ, Cẩn Đình sẽ không để một người có lý do
không chính đáng vào công ty.
Thời tiết lúc này cũng sắp vào thu, A thành cũng dần se se lạnh. Dì Châu cùng cô ngồi trước hiên nhà, trò chuyện.
Dì Châu bảo muốn đưa bọn trẻ qua Anh để học tập. Một phần cũng sắp đến lúc nhập học, bọn trẻ cần đến trường. Cơ mà nếu để bọn nhỏ học ở đây, rất dễ bị bọn săn ảnh đánh hơi được. Điều đó khiến cho tình cảm của cô và Cẩn Đình chưa kịp chớm nở đã có sợi dây vô hình liền tắt.
Một phần để cho cô có nhiều thời gian thực hiện ước mơ, khi cô làm ca sĩ nổi tiếng, sẽ không có nhiều thời gian chăm sóc bọn trẻ. Mà dì Châu cũng không thể ở lại đây lâu được.
Chính vì vậy, để tiện cho công việc cũng như chuyện tình cảm của Lê Ái Duy, bọn trẻ theo dì Châu về Anh Quốc là phương án tốt nhất.
Dì Châu hứa, bất cứ lúc nào cô nhớ bọn trẻ, muốn gặp bọn trẻ, đều có phi cơ riêng đưa đón cô mọi lúc mọi nơi.
Cô không phải lo lắng, dì Châu sẽ không cướp bọn trẻ từ tay cô.
Lê Ái Duy chỉ là không quen việc rời xa bọn trẻ. Cô rất sợ.
Mà hai bảo bối rất hiểu chuyện. Cả Đại Ngư và Tiểu Ngư đều muốn mami làm ca sĩ, muốn được nhìn thấy cô trên sân khấu.
Tiểu Ngư đáng yêu thỏ thẻ bên tai mẹ
Mẹ ơi, mẹ đừng buồn. Tiểu Ngư yêu yêu mẹ"
Đại Ngư tỏ vẻ nghiêm túc, lạnh lùng nói
Mẹ hát rất hay. Con rất thích nhìn thấy mẹ trên ti vi, lúc đó người thật đẹp."
Lê Ái Duy ôm hai bảo bối vào lòng, hôn hôn cái cục bông nhỏ, cảm giác mềm mại này, cô thật không đành lòng chút nào.
Cô nũng nịu nhìn dì Châu
" dì à, để bọn trẻ ở lại có được không ạ."
Dì Châu biết cô không nỡ, nhưng bà cũng không biết phải làm sao.
Châu Hải Anh nhìn cô, lắc đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất