- cô ấy hát hay quá
- hát hay thật sự
- huhuhu, tôi cảm động muốn khóc luôn
- chời ơi live stream của tui lượt xem cao ngất luôn rồi mấy bà ơi
- Duy Duy, cậu hát lắm
- hát nữa đi, mai sinh nhật tui rồi, hát tặng tui một bài đi nào
- zà hú...
Tiếng mọi người bàn tán sôi nổi, tiếng hò hét, cổ vũ bên tai, Lê Ái Duy cảm thấy lòng mình bỗng nhẹ đi phần nào.
Đúng vậy, cô thật sự rất thích hát.
Đúng, tại sao cô phải buồn vì những lời Cẩn Đình nói với mình. Tại sao cô lại vì những chuyện xảy ra trong quá khứ mà dập tắt đi cơ hội dì Châu mang đến cơ chứ.
Dù ngày mai có ra sao, thì hôm nay cứ vui vẻ trước đã.
Lê Ái Duy như nghĩ thông điều gì đó, cô nở một nụ cười thật tươi, sau đó nói lớn, lại là giọng nói hoạt bát hằng ngày, giọng nói hào sảng mà mấy năm nay ở làng chài Vui Vẻ cô luôn dùng đến.
" Vậy tớ sẽ hát tặng cậu bài Chúc Mừng Sinh Nhật thật vui tươi nghen."
Dù không phải là một mỹ nữ toàn năng vừa hát, vừa nhảy, vừa rap. Cơ mà những động tác cơ bản Lê Ái Duy cũng có thể nhảy được.
Thế là đêm hôm ấy cô lại leo lên hot search nhờ vào chiếc live stream của một người bạn nào đó trong lớp, lượt chia sẻ tăng chống mặt.
Trong clip là hình ảnh Lê Ái Duy mặc một chiếc váy tiểu thư nhẹ nhàng, gương mặt xinh đẹp tươi sáng, vừa hát vừa nhảy những động tác rất là đáng yêu. Bạn bè bên dưới cũng lên cùng nhảy với cô.
Phòng bao bất ngờ lại biến thành một sân khấu mini, mà người toả sáng đêm nay là hiện tượng mạng nổi tiếng sau một đêm Lê Ái Duy.
Đình Phong không vào phòng, anh chỉ đứng bên ngoài nhìn qua cửa kính. Anh nhìn cô gái lúc nãy còn bị anh chọc đến sắp khóc, cô gái vừa hát một bản tình ca da diết về tình yêu đơn phương. Vậy mà lại bất ngờ trở nên xinh đẹp, đáng yêu, lại còn biết dậy cho mọi người nhảy nữa chứ.
Anh thật không biết đâu mới là con người thật của cô.
Nói thì nói vậy, chứ lúc sau anh vẫn xin người bạn kia clip cô hát trên sân khấu lúc nãy, cả bài hát đầy tâm trạng lẫn bài hát chúc mừng sinh nhật vui nhộn kia.
Âu Cẩn Đình tự nhủ, anh làm vậy chỉ vì anh rất thích giọng hát của cô thôi.
Buổi họp lớp tan rã lúc 11h vì một số bạn phải về, một số lại đi xuống King bar để tiếp tục tăng 2. Mộng Nhiên ở giữa, hai bên khoác tay Cẩn Đình và Ái Duy ra khỏi King.
Chờ đợi ba người là một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn màu đen. Lúc thấy bọn họ, cửa xe mở ra, bất giác Lê Ái Duy rùng mình.
Dù sao thì, cô cũng chưa thể tiếp nhận được sát khí trên người Khiết gia. Nói đúng hơn là cô vô cùng vô cùng sợ con người này.
Lúc Mộng Nhiên thấy Lãnh Khiết, liền buông tay hai người ra, rất nhanh cô gái bé nhỏ liền ngồi yên trong lòng chồng yêu của mình.
Lê Ái Duy nhìn một cảnh này, vừa buồn cười vì sự đáng yêu của cô bạn, vừa cảm thấy rất ngưỡng mộ Mộng Nhiên. Cô ấy luôn sống thật với con người mình.
Duy Duy, Đình Đình, mau lên xe."
Giọng Mộng Nhiên nũng nịu vang lên.
Lê Ái Duy vội vẫy tay từ chối
Không cần đầu Tiểu Nhiên, tớ đi taxi về được rồi. Tớ cũng không ở xa lắm."
Mộng Nhiên lúc nãy có uống chút rượu trái cây, hai chiếc má liền đỏ ửng, rất đáng yêu. Mà lúc này đây, khi cô nhõng nhẽo còn đáng yêu gấp vạn lần. Cô nhất quyết không chịu để Lê Ái Duy đi taxi về
Không được, tớ không chịu đâu. Cậu mau lên xe với tớ đi, tớ còn muốn biết nhà của cậu. Nhanh lên, cậu đừng có ngại ngùng.
Cậu thấy Đình Đình không, cậu ấy cũng đâu có ngại gì. Vẫn đi chung xe đó thôi."
Lúc này cô mới phát hiện, cái con người này tại sao di chuyển lại không phát ra tiếng động vậy chứ. Rõ ràng vừa đứng gần cô, vậy mà đã yên vị trên xe của Khiết gia rồi.
Lê Ái Duy định nói gì đó, bỗng giọng nói lạnh lùng đầy áp bức vang lên:
" Tôi không có nhiều thời gian."
Vâng, tôi ngồi.
Ừ thì, cô lại " ngồi chung xe" với anh nữa rồi.
****
Chiếc xe rất nhanh liền băng trên cao tốc. Lê Ái Duy đưa mắt ngắm nhìn những toà nhà sáng đèn. Lần thứ hai cô ngồi chung xe với anh.
Lê Ái Duy nhớ lại lần đầu tiên, cũng đã là 5 năm về trước. Lúc ấy thế nào nhỉ.
Vẫn là mùi đàn hương trên người Cẩn Đình phảng phức. Là ánh mắt toả vẻ khó chịu khi cô ngồi bên cạnh, cũng có thể khó chịu vì lúc đó Khiết gia và Tiểu Nhiên thân mật với nhau.
Dù là lí do gì đi nữa, thì ánh mắt của anh vẫn chưa từng đặt lên người cô.
Lê Ái Duy lại nhìn trộm Âu Cẩn Đình rồi. Lần này cô nhìn vì tò mò mà thôi, cô muốn biết, ánh mắt ấy sau 5 năm, có thể nào nhìn về hướng khác được không?
Ơ kìa, sao anh lại nhìn cô cơ chứ.
Thiếu nữ vì hành động lén lút của mình bị phát hiện mà có chút bối rối. Quan sát kĩ, có thể nhìn thấy đôi tai tinh xảo của cô đã ửng đỏ cả lên.
Mà Âu Cẩn Đình cũng rất ý tứ, anh chỉ lướt qua thật nhanh, sau đó liền nhìn về phía ngược lại. Bản thân anh cũng đang cố kìm chế, lúc nãy ở cầu thang thoát hiểm, đứng gần cô như vậy, mùi hương trên người cô thật sự rất mê người.
Lúc đó chỉ cần cô giải thích với anh, hay cô chỉ cần nũng nịu với anh một chút, anh nghĩ mình nhất định sẽ hôn cô.
Vậy mà cô lại làm bộ mặt uỷ khuất đó nhìn anh, sau đó liền rời đi.
Xe rất nhanh liền đến khu biệt thự mới ở trung tâm A thành, tên là Lời Của Gió Hoa.
Sở dĩ có tên như vậy, vì nơi đây nằm trên một khu đất cao, gần sông, rất mát, lại được trồng rất nhiều dàn hoa lớn.
Nơi này từ lúc mở bán luôn rất hot, chỉ bán cho người có duyên, người có tiền chưa chắc đã có thể mua.
Nên khi xe dừng trước cửa tiểu khu, Mộng Nhiên liền kinh ngạc nhìn cô
- Mộng Nhiên: " Cậu, ... ở đây thật sao"
- Ái Duy : " Ừ, sao thế."
- Mộng Nhiên : " À, không có gì. Để tớ đưa cậu vào nhé. Trời tối cậu vào một mình không an toàn chút nào."
- Ái Duy : " Không sao đâu mà, mọi khi tớ đều tự vào. Dù sao ở đây cũng gió lớn, cậu đang say không nên ra gió nè, sẽ rất dễ bệnh."
- Mộng Nhiên : " Tớ không có say mà, Khiết em không có say, cậu nói đúng không Đình Đình. Tớ không có say."
Cẩn Đình lắc đầu, cười trừ một cái.
Cái con người này, cười trừ mà cũng xinh đẹp nữa, hại cho Ái Duy ngồi bên cạnh muốn luỵ tim, dù sao cô mê anh cũng vì vẻ đẹp trai này mà.
- Ái Duy : " Hay là mình chạy vào luôn nha, đậu xe trước sân nhà tớ, như vậy cậu không cần lo lắng cho tớ nữa nhé."
Mộng Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, sau đó lại nhớ gì đó, giọng nũng nịu hỏi
- Mộng Nhiên : " Duy Duy à, cậu chưa có người yêu đúng không?
Nhà này là do dì cậu mua cho cậu à.
Cậu không được nói dối tớ đâu đó."
Lê Ái Duy không hiểu vì sao bạn thân mình lại nói như vậy, cô hỏi lại
- Tiểu Duy : " Sao thế, bộ nhà ở đây khó mua lắm hả.
- Mộng Nhiên : " Đúng thế, rất khó mua. Nếu là do người dì kia mua cho cậu, dì ấy nhất định không phải là người thường đâu. Cậu phải cẩn thận biết chưa hả, dù sao cũng mới quen mà
- Tiểu Duy : " Cảm ơn cậu. Tớ biết rồi nè."
Khi xe đậu trước cửa của ngôi nhà màu trắng trồng rất nhiều hoa, sắc mặt Cẩn Đình liền tối sầm lại. Ánh nhìn xa xăm nhìn về phía hai cô gái nhỏ bên ngoài xe đang không ngừng lôi kéo ôm ôm rồi hôn hôn.
Khiết gia cảm thấy bất lực với cô vợ nhỏ của mình, chỉ lắc đầu. Anh cũng nhìn Cẩn Đình, nhàn nhạt nói
- Khiết : " Cậu không vào nhà à."
- Đình : " Có chứ, tôi đang chờ cậu đưa về đây"
Lãnh Khiết chán ghét nhìn thằng bạn trước mặt, đôi chân dài rất muốn đá cho hắn một cái, ai đời lại bày ra bộ mặt khó coi đó trước mặt con gái nhà người ta kia chứ.
Cậu mau cút xuống cho tôi. Đêm tân hôn đáng giá ngàn vàng, vợ chồng tôi còn phải về ân ái."
Cẩn Đình nhìn cô gái xinh đẹp mở cửa bước vào nhà, Mộng Nhiên cũng đang tiến về phía xe. Anh mở cửa bước ra ngoài, nhường đường cho cô.
Mộng Nhiên vẫn chưa hiểu chuyện gì, định hỏi anh không lên xe cùng sao, thì xe đã chạy đi mất. Cô gái nhỏ chỉ kịp "ơ " một tiếng.
Thiếu niên cao lớn ngước nhìn ngôi nhà trước mặt, ánh sáng trong nhà hắc ra ngoài cửa sổ. Rất nhanh lại có một chiếc siêu xe màu bạc chạy đến, Tiểu Nam mở cửa chào anh.
Âu Cẩn Đình lên xe.
- Đình: " Chuyện tôi nhờ cậu điều tra thế nào rồi, có kết quả chưa"
- Tiểu Nam: " Có rồi... cơ mà."
- Đình : " Nói"
- Tiểu Nam : " Tôi thấy cô gái này rất quen, cơ mà không dám chắc đã gặp cô ấy ở đâu ạ. Hồ sơ cũng không có gì đặc biệt, đời tư trong sạch, tính tình tốt, xinh đẹp tự nhiên."
Qua kính chiếu hậu Tiểu Nam có thể nhìn rõ, cậu chủ rất quan tâm đến cô gái tên Lê Ái Duy này. Cậu chưa bao giờ thấy anh quan tâm ai đến thế, ngay cả lý lịch của tiểu thư Mộng Nhiên khi xưa cậu cũng nghe từ Lãnh gia. Vậy mà lần này,...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất