Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 1636 Đừng hòng một người nào trốn được
Hơn chín mươi Hóa Thần như chín mươi mấy con mãnh hổ, ở ngoài thành công kích thời gian dài như vậy, toàn bộ trong lòng nghẹn một hơi. Khi xông vào nhìn thấy đen kịt quân sĩ vọt tới, cả đám lập tức bắt đầu đồ sát. Quân sĩ Nhan gia phản ứng khá nhanh, bọn họ trên cơ bản đều gác trên tường thành, nhìn thấy cửa thành phá vỡ, tuy rằng rất nhiều người ngây ra giây lát, nhưng vẫn nhanh nhẹn bay tới định chặn cửa thành. Vù vù vù! Trong Thần Hoàng Bảo, vô số cường giả bay lên cao, đám Hóa Thần bay lên từ các đại viện trong thành. Cơ hồ tất cả Hóa Thần, Địa Tiên trong thành đều vọt ra, trừ Nhan Hử. Nhìn thấy các quân sĩ bị một đám người đồ sát, các cường giả của Thần Hoàng Giới tức giận, bọn họ cũng biết không còn đường để trốn, chỉ có oanh liệt chết trận thì còn kéo dài chút thời gian cho hậu bối, con cháu trong gia tộc, cố gắng hết sức chạy trốn nhiều thêm vài người. Trong thành thật ra không có nhiều cường giả, đều là lão quái của các gia tộc tiềm tu trong Hỗn Độn Luyện Ngục bị triệu tập trở về. Cộng lại khoảng ba mươi mấy người, giờ phút này hơn ba mươi Hóa Thần ngạo nhiên không sợ lao về phía đám người Hỏa lão quái, trong mắt đều là ý phải chết. Trong lịch sử, thành Thần Hoàng chưa từng bị công phá, hôm nay bị phá mở. Hơn nữa số lượng Hóa Thần bên địch đông hơn bên mình gấp ba lần. Các cường giả của Nhan gia và gia tộc phụ thuộc biết hôm nay dữ nhiều lành ít, nhưng bọn họ trừ huyết chiến ra không còn cách nào khác. - Giết, giết, giết! Trong mắt Hỏa lão quái, Lung đạo nhân lóe tia sáng hung ác bạo ngược, nhiều Hóa Thần lão quái trên mặt lộ vẻ hưng phấn cùng mừng như điên. Nhan gia xưng bá Cửu Giới mấy chục vạn năm, chèn ép khi dễ vô số gia tộc đắc tội với nó, những người có mặt ở đây, phỏng chừng hơn một nửa hoặc nhiều hoặc ít đều có thù với Nhan gia, giờ phút này cơ hội tốt như vậy, sao bọn họ có thể bỏ qua? Thêm vào hơn một trăm Hóa Thần đại chiến trong thành, nhiều kiến trúc trong thành không phải có ngay từ đầu mà là sau này xây dựng, thoáng chốc bị dư ba công kích quét ngang một mảnh, vô số người chết oan chết uổng. Trong đó bao gồm rất nhiều bình dân. Vừa rồi Lục Ly thông qua Hòa Nguyệt truyền lệnh cho Lung đạo nhân, không được đánh chết bình dân, nhưng trong tình huống hiện tại, sao có thể tránh không bị thương lầm người? May mắn đa số người ở trong thành Thần Hoàng là tộc nhân của các gia tộc, bình dân chỉ là người hầu cùng thị nữ của các gia tộc, ít đến đáng thương. Chỉ mấy chục giây, hơn một nửa kiến trúc trong thành bị đánh sập, phía dưới mặt đất đều bị tiên máu nhuộm đỏ, xác chết đầy khắp nơi. Nhan gia ở trong thành có hai trăm vạn quân đội, những này quân sĩ thương vong thảm trọng nhất, cường giả Hóa Thần quét qua là một mảng lớn ngã xuống. Đặc biệt là lửa của Hỏa lão quái là lợi khí đồ sát quân đội, đèn lửa hoa sen bay đầy trời, quân sĩ bình thường đụng phải thì chết chắc. Lung đạo nhân biến thân, hắn không đi đánh chết quân sĩ bình thường, chọn Hóa Thần bên Nhan gia mà đánh. Sức chiến đấu của Lung đạo nhân quá mạnh mẽ, ném cây cột đá to qua, Hóa Thần bên Nhan gia hoặc là bị đè chết, hoặc là bị tổn hại nặng, không ai đỡ được một đòn. Thần Thi cũng rất hung tàn, cơ hồ một đấm liền có thể đấm nát một người. Tốc độ của Thần Thi quá nhanh, quân sĩ bình thường không thấy được bóng dáng của hắn. Lục Nhân Hoàng ở trong đám Hóa Thần, hắn cũng không có sử dụng áo nghĩa quá mạnh, chỉ đi theo đồ sát, bởi vì hắn cảm thấy không có ý nghĩa! Tình hình cuộc chiến chỉ mất nửa nén hương thì kết cục đã định, bên này có quá nhiều cường giả Hóa Thần, lại có cường giả đỉnh phong như Hỏa lão quái, Lung đạo nhân, và sức sát thương khủng bố của Thần Thi. Trừ mấy lão quái Nhan gia chống cự giây lát, Hóa Thần khác căn bản không ngăn được. Trong thành rối loạn, khắp nơi đều có đám đông bay đi, nhiều người bay tới Thần Hoàng Bảo, một số người núp trong góc, có người muốn lén chạy ra từ cửa thành. Thời gian một nén hương, ước chừng trong thành chết ít nhất ba trăm vạn người, mỗi một Hóa Thần đều có sức phá hoại lớn. Hơn chín mươi Hóa Thần nếu đồ sát võ giả bình thường thì trong một nén nhang bọn họ có thể giết mấy ức người. Nhan Hử vẫn không lộ mặt, bên Nhan gia chỉ còn lại bảy, tám Hóa Thần, mỗi người mang vết thương, bất đắc dĩ rút vào Thần Hoàng Bảo. - Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, khống chế thế cục, đừng giết lung tung! Lục Nhân Hoàng thấy đám Hóa Thần đánh luồng sáng đi bốn phía, nếu giết tiếp thì phỏng chừng không lâu sau nghìn vạn người trong thành sẽ chết hết, hắn có chút bất nhẫn lên tiếng. Tuy trong thành không có nhiều bình dân, nhưng giờ phút này thế cục đã ổn định lại, cứ tiếp tục đồ sát không kiêng nể gì thì hơi tổn thương thiên hòa. Lung đạo nhân, Hỏa lão quái biết thân phận của Lục Nhân Hoàng, tự nhiên phải nể mặt, hai người ra lệnh. Hai người không lỗ mãng áp sát Thần Hoàng Bảo, mà là phái mười mấy người bảo vệ cửa thành, theo sau quát lớn người trong thành không được di chuyển lung tung, nếu không sẽ giết không cần hỏi tới các ngươi! Hét lên câu này xong, trong thành không lộn xộn nữa, nhưng trong một sân vang lên tiếng quát lớn, tiếp theo một thanh niên người không mảnh vải xách một cây trường thương nổi giận bay lên. Người này đúng là Nhan Dực, mới rồi có một luồng sáng rơi vào sân của hắn, đánh chết mấy huynh đệ bằng hữu của hắn, và cả tiểu thư Dương gia. Hắn bừng bừng lửa giận, thân thể trần truồng lao lên. Bùm! Một Hóa Thần lạnh lùng cười, tùy tay đánh ra một đại thủ ấn, một chưởng đập Nhan Dực rớt xuống, đầu nát bấy, chết không toàn thây. Trong nhiều sân, thỉnh thoảng có người bay vọt lên, như bươm bướm lao vào lửa bay về phía bên này, cuối cùng thật sự biến thành bươm bướm, toàn bộ bị đập chết. - Được rồi, kệ đi, lập tức đánh vào Thần Hoàng Bảo, phá hủy thần đàn. Nếu không thì Nhan Thiên Cương giáng xuống phân thần, chúng ta có phiền phức lớn. Hỏa lão quái nhìn quét mọi người, trầm giọng quát, hắn biết trong Thần Hoàng Bảo có một tòa thần đàn, còn có một pho tượng. Nhan Hử vẫn luôn không có xuất hiện, rất có thể đang liên hệ Nhan Thiên Cương.
Chương 1637 Uy của đại năng Thần Giới
Mọi người không có dừng lại, mênh mông hùng dũng bay về phía Thần Hoàng Bảo, còn chưa tới gần bên kia, trong Thần Hoàng Bảo dâng lên ánh sáng chói lòa, một luồng hơi thở khủng bố lan tỏa, nháy mắt bao phủ toàn thành. - Nguy! Hỏa lão quái cùng Lung đạo nhân nhìn nhau một cái lập tức lùi nhanh, chuyện hai người lo lắng nhất đã phát sinh, phân thần của Nhan Thiên Cương kịp thời hạ giới. Nhan Thiên Cương ở Thần Giới, không phải lúc nào cũng rảnh, chưa chắc người Nhan gia vừa triệu hoán đã ngưng tụ phân thần hạ giới. Mọi người xui xẻo, vừa lúc Nhan Hử không có việc gì quan trọng, lập tức ngưng tụ phân thần hạ giới. - Tốt, tốt lắm, cực kỳ tốt! Một âm thanh già nua tức giận vang vọng toàn thành, giọng nói lạnh lẽo thấu xương của Nhan Hử khiến vô số người không rét mà run: - Dám đánh vào thành Thần Hoàng, các ngươi giỏi lắm. Người hôm nay đi vào trong thành, đừng hòng có ai sống. Nhan Hử... đóng kín cửa thành! Nhan Thiên Cương rất là nổi giận, cảm giác giống như một con cuồng sư bị một đám thỏ con khiêu khích. Khoảng thời gian trước Nhan Chân bị giết, hắn đã đến nổi giận cực điểm, giờ phút này thành Thần Hoàng bị công phá? Một đám Hóa Thần xông tới đồ sát tộc nhân hậu đại của hắn? Sao thành Thần Hoàng bị phá được? Điểm này thì Nhan Thiên Cương không biết được, hắn chỉ biết rằng có hơn một nửa kiến trúc của thành Thần Hoàng bị hủy, bên trong đã chết mấy trăm vạn người, đa số là hậu đại, tộc nhân của hắn. Oong! Nhan Hử từ trong Thần Hoàng Bảo vọt lên, tay cầm miếnng ngọc phù có hoa văn xinh đẹp phát sáng, cửa thành cấp tốc đóng kín, vòng bảo hộ cấm chế nguyên thành Thần Hoàng lại lần nữa mở ra. - Chuyện này... Hỏa lão quái cùng Lung đạo nhân nhìn nhau một cái, hai người đều có chút tâm kinh, tại sao cửa thành đóng kín? Chẳng lẽ không phải Lục Ly mở ra cửa thành? Mà là Nhan Thiên Cương cố ý thả mọi người tiến vào, một lưới bắt hết? Nhưng Lục Ly cũng không có ở bên trong, hơn nữa nếu là Nhan gia bố cục thì Nhan Thiên Cương đã sớm giáng xuống phân thần, sẽ không để bọn họ giết nhiều người như vậy. Mặc kệ thế nào, cửa thành đóng kín, vòng bảo hộ lại mở ra, mọi người không trốn ra ngoài được. Đường ra duy nhất là phá hủy thần đàn, chém chết phân thần của Nhan Thiên Cương, tiếp đó hoàn toàn hủy diệt Nhan gia. Đương nhiên, nếu như có thể đánh chết Nhan Hử, cướp đoạt hạch tâm khống chế thành Thần Hoàng thì cũng là một cách hay. - Giết! Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái cơ hồ không có gì do dự, từ lùi nhanh bỗng quay đầu lao về phía Thần Hoàng Bảo. Hóa Thần khác liếc nhau, đều bất chấp, điên cuồng bay hướng Thần Hoàng Bảo. Giọng nói đùa cợt của Nhan Thiên Cương vang lên: - Con kiến! Hư không bên trên Thần Hoàng Bảo chấn động, Thiên Địa Huyền Khí tụ tập, một nam nhân mặc bộ chiến giáp màu nâu uy phong lẫm lẫm xuất hiện ở giữa không trung. Nam nhân này là hư ảnh, thân cao mười trượng, trên người khí thế như núi cao, trong tay cầm thanh chiến đao hình trăng khuyết, đùa cợt nhìn đám Hóa Thần lao tới. Nhan Thiên Cương thoạt trông không quá già, lúc tuổi còn trẻ hắn đã đến cảnh giới siêu cao, khi đột phá Thần cảnh thì ở trong bộ dạng này. Nhiều năm trôi qua, hình thể bên ngoài cơ hồ không có gì biến hóa, nhưng uy nghi trên người càng nặng. Lung đạo nhân tốc độ nhanh nhất, nháy mắt xông đến, huơ cột đá chống trời đập mạnh về phía phân thần của Nhan Thiên Cương. Luồng không khí màu đen vòng quanh cột đá, vì xoay tít khiến xích sắt quấn quanh cột phát ra tiếng gió rít chói tai, nơi vụt qua hư không chấn động. - Tài mọn, một con ma thú của Ma Vực tầm thường cũng dám càn rỡ? Xéo! Nhan Thiên Cương hừ lạnh một tiếng, một tay nhẹ nhàng vung lên, loan đao hình nửa vầng trăng xoay tít bay khỏi tay, chớp mắt đến phía trước Lung đạo nhân. - Hừ! Lung đạo nhân huơ cây cột đá đập mạnh xuống loan đao xoay tròn, phát sinh sự tình khiến hắn ngạc nhiên. Loan đao rất lớn, cây cột đá vốn nên dễ dàng đánh trúng. Nhưng cây cột đá đập vào loan đao như trúng cá chạch, cây đao trượt ra. Xoẹt! Loan đao xoay tít chém tới, nhắm ngay cổ của Lung đạo nhân, còn chưa tới gần Lung đạo nhân liền cảm giác hơi thở cực kỳ sắc bén truyền đến. Nếu hắn không tránh né thì phỏng chừng nguyên cần cổ bị chém đứt lìa. - Grào grào! Phút then chốt, Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời rống to mấy tiếng, thân thể đột nhiên vươn cao mấy trượng, ngực xuất hiện từng làn khói đen, cấp tốc ngưng tụ thành một tấm chắn màu đen. Bùm bùm bùm! Từng lớp tấm chắn màu đen nổ tung, cơ ngực của Lung đạo nhân bị xoắn nát, đầy trời huyết vụ. Thân thể Lung đạo nhân bị đánh bay, người ở giữa không trung ọc máu, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi. - Ui cha! Vang lên vô số tiếng hút không khí, dũng mãnh như Lung đạo nhân mà chỉ một chiêu bị tổn hại nặng? Hóa Thần bình thường có thể đỡ nổi một kích của Nhan Thiên Cương không? - Lưu Tinh Thiên Hỏa! Bên kia, Hỏa lão quái ra tay, đầy trời Thiên Hỏa rơi xuống, mấy chục đoàn Cửu Thiên Minh Hỏa giấu trong Thiên Hỏa, thoáng chốc nâng nhiệt độ trong thành trì lên cực cao. - Lùi! Bên Thần Hoàng Bảo tụ tập nhiều con cháu Nhan gia và gia tộc phụ thuộc, bọn họ cảm thụ nhiệt độ cao của lửa thì sợ hãi sắc mặt tái nhợt. Ngọn lửa ở trên cao đã khiến người đứng phía dưới cảm giác sắp bị đốt cháy, nếu nó rơi xuống thì người bên dưới sống nổi không? - Ha ha! Vang tiếng cười nhạt của Nhan Thiên Cương, một bàn tay cấp tốc kết ấn, bốn phía Thiên Địa Huyền Khí ngưng tụ. Bàn tay kia bỗng vỗ lên trời cao, một hư ảnh bàn tay to mấy trăm trượng xuất hiện, thoáng chốc bao trùm toàn bộ Thiên Hỏa. - A! Hỏa lão quái con ngươi co rút, biểu cảm giật mình. Cửu Thiên Minh Hỏa của hắn bị bàn tay kia tóm gọn? Phân thần của Nhan Thiên Cương mạnh đến thế sao? Không sợ Thiên Địa Kỳ Hỏa? - Nguy rồi, tản ra! Giây tiếp theo, Hỏa lão quái nhìn thấy trong mắt Nhan Thiên Cương lóe sát ý, hiểu ngay ý tưởng của hắn. Hỏa lão quái vừa la lên thì bàn tay to lớn trên trời bỗng vỗ về phía này, vô số Thiên Hỏa và Cửu Thiên Minh Hỏa đổ ập xuống khu vực này, thoáng chốc bao phủ vô số Hóa Thần vào. - Hư Không Quỷ Trảo!
Chương 1638 Dịch chuyển không gian tức thời
Hỏa lão quái không sợ lửa, các Hóa Thần thì không chịu nổi. Phút then chốt, hắn thả ra đầy trời trảo ấn chộp về phía đám Cửu Thiên Minh Hỏa. Tiếc rằng Hỏa lão quái chộp trúng phạm vi có hạn, công kích của Nhan Thiên Cương quá nhanh chóng mãnh liệt, rất nhiều Hóa Thần không kịp chạy trốn, thoáng chốc bị lửa bao phủ. Có hơn mười Hóa Thần bị dính Cửu Thiên Minh Hỏa, người bốc cháy lửa, ở giữa không trung hét thảm gào thét lăn lộn không ngớt, mắt thấy không sống nổi. - Lão tổ uy vũ! Đám người Nhan Hử hét lớn, mặt lộ vẻ sung sướng. Nhan Thiên Cương mượn lực đánh lực, vừa đụng độ đã đốt chết mười ba Hóa Thần phe Lục Ly, còn có hơn hai mươi Hóa Thần bị Thiên Hỏa tổn thương, tuy rằng không chết nhưng cũng khó chịu. - Chết đi! Nhan Thiên Cương ánh mắt khóa chặt Hỏa lão quái, trong tay lại ngưng tụ hư ảnh loan đao, ném đao ra, tàn ảnh xé gió bay đi, chớp mắt đến trước mặt Hỏa lão quái. - Ly Hỏa Thuẫn! Hỏa lão quái trầm giọng quát một tiếng, trên người bùng cháy lửa màu đen hình thành hộ thuẫn. - A! Hỏa lão quái cực kỳ tự tin vào Ly Hỏa Thuẫn của mình, năm đó Thần Thi công kích, sát chiêu của Lục Ly đều không cách nào phá vỡ, hắn cho rằng hư ảnh loan đao của Nhan Thiên Cương chắc chắn không cách nào phá vỡ. Nhưng hắn phát hiện mình đã sai, loan đao xoay tít không ngừng cắt thành một đường thẳng, Ly Hỏa Thuẫn bị xoắn nát dễ dàng. Tuy cuối cùng năng lượng loan đao bị Ly Hỏa Thuẫn tiêu trừ, ngực của Hỏa lão quái bị cắt một đường sâu, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn thương. “Trong sát chiêu này ẩn chứa hủy diệt, không gian, còn có rất nhiều loại áo nghĩa huyền diệu khác, sát chiêu của đại năng Thần Giới quả nhiên khủng bố!” Trong lòng Hỏa lão quái dâng lên sợ hãi kinh khủng, hắn bị loan đao chém bay đi, thuận thế lui về phía sau, không dám xông lên trước nữa. Hỏa lão quái biết rõ, nếu hắn dám tới gần hư ảnh của Nhan Thiên Cương thì tuyệt đối không ngăn được Nhan Thiên Cương liên tục thả ra hai lần sát chiêu, đến lúc đó hắn sẽ tan xương nát thịt. Lung đạo nhân cũng vậy, hắn bị thương nặng nhưng chưa đến mức mất sức chiến đấu, nhưng hắn cũng không dám xông tới. Hóa Thần khác nhìn thấy hai người đều bị tổn hại nặng thì nào dám xông tới chịu chết? - Nhan Hử! Nhan Thiên Cương không có ra tay, hắn trầm giọng quát một tiếng, đợi Nhan Hử bay lên, hắn cười nhạt nói: - Ta truyền Thần Lực và bí pháp cho ngươi, trong thời gian ngắn có thể khiến sức chiến đấu của ngươi tăng lên gấp mười lần. Ngươi chém hết đầu của mọi người xuống, lát nữa treo bên ngoài thành Thần Hoàng! Thành Thần Hoàng rất lớn, phạm vi vượt qua trăm dặm, Nhan Thiên Cương ngưng tụ một lũ phân thần có lẽ cự ly công kích xa nhất có thể vượt qua trăm dặm, nhưng công kích khoảng cách trăm dặm chưa chắc đánh trúng Hóa Thần. Cho dù có thể đánh trúng cũng chưa chắc có thể đánh chết, hơn nữa trong thành còn có nhiều con dân, dễ dàng ngộ sát người mình. Cho nên Nhan Thiên Cương rất thông minh không có tiếp tục ra tay, hắn định sử dụng đại thần thông truyền cho Nhan Hử một ít Thần Lực đặc biệt và bí thuật siêu mạnh, trong thời gian ngắn nâng cao sức chiến đấu của Nhan Hử, khiến Nhan Hử đuổi theo giết tất cả Hóa Thần. Nhan Thiên Cương thì trấn giữ Thần Hoàng Bảo, giám thị toàn thành, tìm cơ hội ra tay uy hiếp, chém giết quần hùng. Nhan Hử bay đến bên dưới hư ảnh Nhan Thiên Cương. Nhan Thiên Cương một bàn tay đè xuống đầu Nhan Hử, bàn tay khác tỏa ánh sáng vàng. Hơi thở trên người Nhan Hử tăng mạnh với tốc độ mắt thường có thể thấy. Nhan Thiên Cương không thể nào nói mạnh miệng, khí thế của Nhan Hử tăng vọt là thứ không thể lừa được người khác. Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái không dám tới gần, Hóa Thần khác càng thêm không dám tiến lên, tập thể lui đến góc tường. - Hỏa lão tổ, đạo nhân, hiện tại nên làm gì? Có mấy Hóa Thần bay qua, sốt ruột nhìn Hỏa lão quái cùng Lung đạo nhân, vòng bảo hộ thành trì mở ra, cửa thành đóng kín, bọn họ căn bản ra không được. Mắt thấy Nhan Hử khí thế càng lúc càng mạnh mẽ, đám người đều luống cuống - Đừng sốt ruột! Bề ngoài Hỏa lão quái trông khá bình tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm Nhan Hử, nói: - Chút nữa mọi người góp sức xử lý Nhan Hử. Nhan Thiên Cương ở khoảng cách xa như vậy, không giết được chúng ta, đợi Lục đại nhân ra tay thì có thể định đại cục. Nhan Thiên Cương có lợi hại đến mấy cũng chỉ là một lũ phân thần, phân thần của hắn không cách nào di động. Bọn họ đều lui đến bên tường, chờ loan đao của Nhan Thiên Cương bay qua, bọn họ đã sớm tránh thoát. Một đám người lần lượt gật đầu, rỉ tai nhau, khẩn trương nhìn chằm chằm Nhan Hử. Lung đạo nhân không nhìn Nhan Hử mà là liếc qua Thần Thi ở trong góc không gây chú ý. Thần Thi rất khác thường, cực kỳ khác lạ. Lung đạo nhân cho rằng Thần Thi răm rắp chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly. Thần Thi vừa rồi đi theo lao vào trong thành, việc này chứng minh Lục Ly cho hắn mệnh lệnh là công kích kẻ địch trong thành. Hiện tại Thần Thi học được rút lui? Hơn nữa giờ phút này Thần Thi dán sát tường thành, không nhúc nhích? Chẳng lẽ Thần Thi cũng có linh hồn? Biết sợ hãi, e sợ Nhan Thiên Cương đánh nát thân thể của hắn? - Cục diện có chút hóc búa! Lục Nhân Hoàng nhíu chặt chân mày, không ngờ rằng Nhan Thiên Cương cường đại như vậy, một lũ phân thần đều có thể đánh chết Hóa Thần đỉnh phong. Lục Nhân Hoàng rất tự tin vào sức chiến đấu của mình, nhưng còn không mù quáng đến cho rằng mình là đệ nhất thiên hạ, hắn biết rõ tuy có Mộc Nguyên Châu thì giờ phút này xông tới cũng không làm nên chuyện gì, yên lặng theo dõi kỳ biến sẽ tốt hơn. Oong! Bên kia, trên người Nhan Hử bắt đầu tỏa ra ánh sáng vàng mông lung, hơi thở trên người càng lúc càng cường, đã vượt qua Hỏa lão quái. Phải biết rằng, Nhan Hử vốn cũng là Hóa Thần đỉnh phong, phỏng chừng không yếu hơn Trần Vô Tiên bao nhiêu. Không khí trong thành trở nên đặc biệt nặng nề, con dân tụ tập thành từng nhóm rút về phía bắc thành, núp sau hư ảnh Nhan Thiên Cương. Rất nhiều con dân vẻ mặt cuồng nhiệt quỳ trên mặt đất, liên tục dập đầu vái lạy hư ảnh Nhan Thiên Cương. Vào phút then chốt, thần của họ ra tay, việc này chứng minh thần của họ luôn che chở bọn họ.
Chương 1639 Dịch chuyển không gian tức thời
Một nén nhang sau, hơi thở trên người Nhan Hử đạt đến đỉnh cao, Nhan Thiên Cương thu về bàn tay to, ánh mắt lạnh lẽo nhìn quét đám Hóa Thần ở phía nam tòa thành, phất tay nói: - Nhan Hử, đi giết hết mọi người! - Cẩn tuân lệnh của lão tổ! Nhan Hử mở mắt ra, trong con ngươi mơ hồ có lôi điện và ánh sáng vàng lấp lánh, trên mặt tràn ngập tự tin cùng cuồng nhiệt. Nhan Hử khom người vái chào Nhan Thiên Cương, sau đó tựa như kiếm bén lao tới chỗ Hỏa lão quái, Lung đạo nhân. - Cái này... Nhan Hử hành động, mọi người hoàn toàn thay đổi sắc mặt, bởi vì tốc độ của Nhan Hử nâng cao hơn gấp mười lần, nhanh hơn Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, chớp mắt đã áp sát. - Toàn bộ ra tay! Hỏa lão quái và Lung đạo nhân đồng thời quát lớn, chỉ cần hợp sức hủy diệt Nhan Hử, Nhan Thiên Cương dù mạnh hơn nữa cũng không giết được mọi người. Lung đạo nhân là người ra tay đầu tiên, đón đầu Nhan Hử, huơ cây cột đá đập mạnh xuống. Hỏa lão quái cơ hồ ra tay cùng lúc, đánh ra Quỷ Hỏa cùng Cửu Thiên Minh Hỏa, hai loại lửa lợi hại nhất. Hóa Thần lợi hại khác cũng ùa lên, đánh ra các loại sát chiêu lợi hại, muốn một chiêu diệt Nhan Hử. Lục Nhân Hoàng không ra tay, mà là dùng thần niệm gắt gao khóa chặt Nhan Hử, hắn còn trong bóng tối quan sát Nhan Thiên Cương. Hắn cảm ngộ áo nghĩa lợi hại nhất là đóng băng thiên địa, nếu sử dụng thì không chỉ Nhan Hử, ngay cả Hỏa lão quái, Lung đạo nhân đều sẽ nhận được ảnh hưởng, chẳng bằng đừng thả ra. - Không tốt! Giây tiếp theo Lục Nhân Hoàng thầm la lên, bởi vì hắn phát hiện Nhan Hử đột nhiên biến mất trong không trung. Nhiều người công kích, không gian chỗ Nhan Hử chấn động mạnh, thế mà Nhan Hử dám vận dụng dịch chuyển không gian tức thời? Nếu không phải vì hắn muốn chết, vậy tức là được Nhan Thiên Cương truyền cho bí thuật. - Đóng băng thiên địa! Lục Nhân Hoàng không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp thả ra áo nghĩa đóng băng thiên địa, bốn phía không gian nháy mắt bị đóng băng, ngay cả Hỏa lão quái và Lung đạo nhân trong nháy mắt này đều bị đông lại. Xoẹt! Lục Nhân Hoàng không bị ảnh hưởng, thân thể tựa như tia chớp lao đi, hạt châu màu xanh trong tay tỏa sáng chói lòa, biến thành tấm chắn to lớn chặn phía trước Lục Nhân Hoàng, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái. Bùm! Vang tiếng nổ nặng nề, Lục Nhân Hoàng cảm giác như bị một ngọn núi lớn va chạm, cho dù phía trước có tấm chắn Thần Khí ngăn lại thì hắn vẫn không chịu nổi sức mạnh lớn như vậy. Thân thể bị đánh bay đi, bao gồm Hỏa lão quái, Lung đạo nhân cũng bị tấm chắn Thần Khí đẩy lùi. Bùm bùm bùm! Nhan Hử chui ra từ giữa không trung, trong mắt lóe tia tức giận, mới nãy nếu không có Lục Nhân Hoàng thì giờ phút này Lung đạo nhân phỏng chừng đã bị đập nát đầu. Khi Nhan Thiên Cương truyền cho hắn Thần Lực cùng bí pháp, Nhan Hử cảm giác lực lượng của chính mình cường đại đến khủng bố. Hiện tại hắn có tin tưởng đè chết bất kỳ Hóa Thần nào tại đây, nhưng không ngờ bị Thần Khí của Lục Nhân Hoàng Khí ngăn trở. Khiến hắn càng thêm nổi giận là, Mộc Nguyên Châu này thuộc về Nhan gia, lần trước bị Nhan Cô mang đi Đấu Thiên Giới, bị Lục Ly cướp đoạt. - Chết đi! Hắn nổi giận rống to một tiếng, thân thể như rồng bơi xông hướng mấy Hóa Thần bên cạnh. Hắn huơ nắm tay đột nhiên đấm ra, đầu của một Hóa Thần nháy mắt nổ tung, tuy rằng có Bán Thần Khí nhưng không ngăn nổi sức mạnh lớn từ nắm đấm của Nhan Hử. Bùm bùm bùm! Tốc độ của Nhan Hử quá nhanh, lực lượng của hắn quá khủng bố. Mới hai giây, trước khi Lục Nhân Hoàng, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái phản ứng lại thì bốn Hóa Thần đã bị đập nát đầu, không đỡ nổi một chiêu của Nhan Hử. - Trốn! Hóa Thần ở xung quanh bị dọa, lần lượt lùi nhanh. Nhan Hử liếc hướng Lục Nhân Hoàng, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, cuối cùng lựa chọn đuổi theo giết Hóa Thần ở gần. Lục Nhân Hoàng có Thần Khí, chặn đánh giết chết hơi khó, cộng thêm Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái công kích rất sắc bén, Nhan Hử quyết định giết hết Hóa Thần khác trước, cuối cùng mới diệt ba người này. - Có thể dịch chuyển không gian tức thời? Hỏa lão quái và Lung đạo nhân nhìn nhau một cái, phát hiện các Hóa Thần mấy lần phản kích đều bị Nhan Hử dịch chuyển tức thời tránh né, hai người trên mặt lộ ra một chút khủng hoảng. Lục Ly không thể vào thành kịp, sợ là bọn họ đều phải dữ nhiều lành ít. Bùm bùm bùm! Nhan Hử đồ sát rất nhanh, mỗi lần có người công kích, hắn đều sẽ dịch chuyển tức thời. Hơn nữa hắn dịch chuyển tức thời không có bất cứ tiếng động, địa điểm dịch chuyển không có một chút dao động không gian, giống như là u linh chui ra từ hư không, khiến người khó lòng phòng bị. Khi có người công kích, không gian sẽ chấn động rất kịch liệt, nếu ai dám chui vào trong hư không, không nói tới bị lực lượng không gian vặn vẹo trực tiếp xé rách, hơn nữa rất dễ dàng rơi vào không gian loạn lưu, cả đời không ra được. Rất rõ ràng, Nhan Hử trước kia không có loại năng lực này, nếu không thì uy danh của Nhan Hử đã sớm truyền khắp Cửu Giới. Trước kia Nhan Hử ở Cửu Giới trừ cái danh đại trưởng lão Nhan gia ra, không có chỗ nào đáng học hỏi. Giờ phút này đột nhiên có được năng lực cường đại như vậy, không cần nói cũng biết là vì Nhan Thiên Cương. Có thể dịch chuyển tức thời khi không gian không ổn định chưa phải khủng bố nhất, kinh khủng hơn là sức tấn công của Nhan Hử. Không biết Nhan Thiên Cương truyền cái gì cho Nhan Hử, tuyệt đối không chỉ có Thần Lực mà thôi. Trên tay Nhan Hử lấp lánh ánh sáng vàng, lực lượng lớn đến mức Lục Nhân Hoàng khiếp sợ không thôi, Thần Khí đều không chịu nổi bị cứng rắn đánh lùi, Hóa Thần cảnh bình thường làm sao có thể chống đỡ được? Chỉ vài giây thời gian, Hóa Thần phe mình đã chết hơn mười người, hơn nữa đều là một kích trí mạng, đầu bị đập nát. - Giết! Lục Nhân Hoàng, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái thấy thế thì không thể mặc kệ nữa, có thể giết Nhan Hử được hay không là một nhẽ, bọn họ phải cố gắng một phen, không thể ngồi chờ chết. Ba người hợp sức xông về phía Nhan Hử. Lục Nhân Hoàng chủ phòng, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái chủ công. Đáng tiếc ba người mấy lần muốn bao vây tiễu trừ Nhan Hử, đều bị hắn dịch chuyển tức thời trốn chạy.
Chương 1640 Chết cũng phải kéo đệm lưng
Nhan Hử không đối kháng chính diện với ba người, trực tiếp dịch chuyển tức thời rời đi, truy sát Hóa Thần khác trước. - Hay! Nhìn thấy một đám Hóa Thần bị đánh chết, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái Lục Nhân Hoàng lại bất lực, võ giả bên Nhan gia mừng như điên. Thành Thần Hoàng đã đóng kín, toàn bộ Hóa Thần đều là cá trong chậu, ai cũng trốn không được, Nhan Hử tiếp tục đồ sát thì toàn bộ đều phải chết tại đây. - Mọi người, liều mạng! Mấy Hóa Thần nhìn thấy Nhan Hử thế không thể đỡ, hơn nữa dịch chuyển tức thời im hơi lặng tiếng, ai cũng không biết giây tiếp theo Nhan Hử sẽ xuất hiện bên cạnh ai. Mấy người lộ ánh mắt điên cuồng, đều bất chấp. Dù sao phải chết, chẳng bằng chết cho oanh liệt, dù chết cũng phải kéo đám con chúa Nhan gia làm đệm lưng. Phía phía bắc thành còn có mấy trăm vạn con dân thành Thần Hoàng, trong đó hơn một nửa đều là con cháu Nhan gia. Vèo! Năm Hóa Thần như năm thanh kiếm bén lao hướng phương bắc, năm người rất thận trọng, bay sát tường thành, thần niệm luôn luôn khóa chặt Nhan Thiên Cương, tùy thời chuẩn bị phòng ngừa Nhan Thiên Cương ra tay. - Giết! Năm Hóa Thần hành động nhắc nhở các Hóa Thần khác, có bảy, tám Hóa Thần bay hướng bên kia, định giết hết con cháu Nhan gia, dù họ chết cũng chết có ý nghĩa. - Ha ha! Hư ảnh Nhan Thiên Cương cao cao đứng thẳng đứng ở giữa không trung, thế cục toàn thành bị hắn nắm rõ, động tác của những người này sao có thể giấu giếm pháp nhãn của hắn? - Chết đi! Chờ năm người phía bên trái sắp vượt qua một nửa khoảng cách thì Nhan Thiên Cương ra tay, một tay vỗ không gian bên này, nhưng không có vỗ ra đại thủ ấn, chỉ có sóng không gian yếu ớt khuếch tán. - A? Năm Hóa Thần ở bên kia thấy dao động không gian nhẹ như vậy, mắt lộ tia mờ mịt. Nhan Thiên Cương tính làm gì? Thổi một luồng gió nhẹ lại đây cho bọn họ mát mẻ? - Không tốt! Rất nhanh bọn họ phát hiện vấn đề, dao động không gian nhẹ nhàng lan tới đây, chạm vào thân thể của họ thì không gian bốn phía dao động mạnh. Vừa rồi còn là gió thổi hiu hiu, giờ phút này đột nhiên trở nên sóng to gió lớn. Mọi người đang ở giữa không trung, mất kiểm soát đung đưa theo không gian chấn động mạnh, tựa như chiếc thuyền con trong biển động. Vù vù vù! Trong tay Nhan Thiên Cương bắn ra năm luồng sáng trắng, giống như năm cây ám khí trí mạng phá không mà đi, tốc độ nhanh như tia chớp đỏ khiến năm người căn bản phản ứng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn năm luồng sáng nhanh chóng biến lớn trong con ngươi. - Chết rồi, chết rồi! - Cho dù ta chết cũng không cho Nhan gia các ngươi sống yên! - Ha ha ha, cùng nhau chết đi! Có ba Hóa Thần biết rõ phải chết, không phản kháng, không muốn chạy trốn. Một người đánh ra con rắn đen, một người thả ra muôn vàn kiếm vàng, còn có một người đánh ra vô số lôi đình, ném về phía đoàn người đông đúc ở phía bắc thành. - Thật can đảm! Nhan Thiên Cương vốn cho rằng năm người chắc chắn sẽ tìm cách chạy trốn, nào ngờ ba người liều mạng đánh ra công kích. Trong phút gấp gáp, Nhan Thiên Cương đánh vỗ ra bàn tay khổng lồ, muốn chặn lại tất cả công kích. Công kích của ba người, con rắn đen bị chặn lại, nhưng hai người khác, một người đánh ra muôn vàn trường kiếm, một người thả ra vô số lôi điện, Nhan Thiên Cương làm sao chặn lại hết? Rất nhiều công kích gào thét mà đi, phía bắc thành tụ tập quá đông người, thoáng chốc rất nhiều người trúng chiêu. Rất nhiều người kinh khủng lui về phía sau, người chen người, đạp lên nhau, dẫn tới rất lớn khủng hoảng, rối một nùi. Bùm bùm bùm! Ầm ầm ầm! Mấy nghìn kiếm vàng bay đi, xuyên thủng nhiều người, trên trời cao rất nhiều lôi đình ầm ầm đánh xuống, nhiều người thành cục than, có nhiều chỗ biến thành địa ngục xác chết khắp nơi. - Công kích từ xa! Tám người từ bên kia lao tới nhìn thấy tình huống như vậy, bọn họ biết Nhan Thiên Cương sẽ không cho bọn họ cơ hội xông hướng phía bắc thành. Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng của ngươi, tám người lập tức thả ra công kích từ xa, còn là loại công kích quần thể. Công kích đầy trời đổ ập đến, che lấp nửa bầu trời, dù là Nhan Thiên Cương cũng thấy nhức đầu. Nếu là bổn tọa, dù cho mấy vạn Hóa Thần công kích thì hắn đều có thể ngăn lại, nhưng hiện tại chỉ là một phân thần, hắn có thể vận dụng lực lượng cùng thủ đoạn có giới hạn. Hắn chỉ có thể vội vàng đánh ra mấy bàn tay siêu lớn chặn lại, nhưng công kích của tám Hóa Thần có cái kỳ dị, có cái dán sát mặt đất tiến lên, khiến hắn khó lòng phòng bị, con dân mạn bắc thành Thần Hoàng thoáng chốc chết rất nhiều. - A! Năm Hóa Thần ở bên kia đều bị chùm sáng của Nhan Thiên Cương đánh chết. Tám Hóa Thần ở bên này không trốn không xông lên, chỉ liều mạng trút xuống công kích của họ đến mạn bắc, có thể giết bao nhiêu hay bấy nhiêu. Trên mặt bọn họ tràn ngập nụ cười dữ tợn, trong mắt đều là điên cuồng, bọn họ ôm quyết tâm phải chết, nếu có thể chém tận giết tuyệt tất cả con cháu Nhan gia, cho dù bị Nhan Thiên Cương giết, bọn họ cũng thấy đáng. - Tìm cái chết! Nhìn thấy con dân mạn bắc bị đánh chết từng đám, ước tính bảo thủ ít nhất đã chết một trăm năm mươi vạn trở lên, Nhan Thiên Cương bừng bừng lửa giận. Hắn là lão tổ Nhan gia, là đại năng của Thần Giới, là Trấn Phủ Trưởng Lão của Hắc Long Phủ, là cường giả tiếng tăm lừng lẫy trên bảng Thần. Ở mạn bắc có nhiều người là hậu đại của Nhan Thiên Cương, lại bị giết ngay trước mặt hắn, hỏi sao hắn không giận dữ? - Chết, chết, chết! Nhan Thiên Cương cầm loan đao liên tục chém hơn mười nhát, bao phủ tám Hóa Thần. Sức chiến đấu của tám người này không quá cao, tuyệt đối trốn không thoát sát chiêu của Nhan Thiên Cương. - Ha ha ha, các huynh đệ, công kích đợt cuối, kéo con cháu Nhan gia làm đệm lưng! Một lão quái cất tiếng cười to, toàn thân trào máu, những giọt máu tỏa ánh sáng màu xanh sậm, rõ ràng có kịch độc. Hắn rống to một tiếng, người chảy máu hóa thành nghìn vạn ám khí xé gió bắn về phía mạn bắc, hắn có tuyệt đối tự tin, dưới Hóa Thần dính máu của hắn thì chết chắc. - Giết giết giết! Hóa Thần khác lần lượt hưởng ứng, đều thả ra đợt công kích cuối cùng, theo sau ngạo nhiên không sợ đối diện loan đao bay tới, cười lớn chờ cái chết.

Ads
';
Advertisement