Chương 1641 Lại gặp mặt
- Khốn kiếp! Nhan Thiên Cương nổi giận không thôi, vội vàng thả ra bàn tay to chặn lại công kích. Vào thời khắc này, Nhan Thiên Cương nhìn qua đuôi mắt đột nhiên phát hiện một bóng đen, ánh mắt của hắn nhìn về một phương hướng, càng là suýt chút giận điên lên. Hỏa lão quái thần không biết quỷ không hay theo bên kia lẻn qua đây, đồng thời thả ra Lưu Tinh Thiên Hỏa cùng Quỷ Hỏa, con dân phía tây bắc thành cơ hồ bị công kích của Hỏa lão quái bao phủ vào. Thành Thần Hoàng có nghìn vạn con dân, ban đầu bị một đám Hóa Thần xông tới đồ sát hai, ba trăm vạn người. Lần này bị mười ba Hóa Thần liều mình công kích mấy vòng, lại lần nữa chết đi hai, ba trăm vạn, Hỏa lão quái công kích đợt cuối đốt chết trăm vạn người trở lên, bị thương vô số Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là vì nhân khẩu phía bắc thành quá dày đặc, người còn lại trong thành cơ hồ đều thối lui đến phía bắc thành. Bên kia chen chúc nhau, hơn nữa phổ biến đều là võ giả Bất Diệt, Quân Hầu, Nhân Hoàng cảnh, võ giả cấp bậc cỡ này sao mà đỡ nổi công kích của Hóa Thần? Lửa của Hỏa lão quái đừng nói Quỷ Hỏa, Cửu Thiên Minh Hỏa, cho dù là Thiên Hỏa thì họ cũng không ngăn được. Địa ngục trần gian! Nghìn vạn con dân đã chết hơn một nửa, còn lại cơ bản mỗi người mang thương, khắp nơi đều là tiếng hét thảm, tiếng kêu rên, máu tươi, tay chân cụt, xác chết rải toàn thành. Thành Thần Hoàng xinh đẹp biến thành tòa thành chết, đập vào mắt là vết thương hoang tàn, khiến người nhìn thấy ghê người. - A, a, a!!! Nhan Thiên Cương nổi giận tới cực điểm, ngửa mặt lên trời rít gào, liên tục chém mấy nhát loan đao, muốn băm nát Hỏa lão quái ra. - Ly Hỏa Thuẫn! Hỏa lão quái thừa dịp loạn thành công đánh lén, lập tức thả ra Ly Hỏa Thuẫn cấp tốc lui về phía sau, hắn còn lấy ra lò lửa ngưng tụ bức tường lửa sau lưng mình. Bùm bùm bùm! Cách làm này rất anh minh, sự trả thù của Nhan Thiên Cương lập tức đến, liên tục chém mấy nhát loan đao khiến Hỏa lão quái hết hồn. Nếu ngay lần đầu tiên mà Nhan Thiên Cương công kích như vậy thì Hỏa lão quái đã chết sớm. Hỏa lão quái ngưng tụ tường lửa vừa va chạm đã bị loan đao xé rách, hắn vội vàng khống chế lò lửa không ngừng thả ra tưởng lửa, tuy rằng cũng không thể ngăn cản loan đao từ phía sau bay tới, nhưng có thể tiêu hao một phần năng lượng. - Minh Hỏa, Quỷ Hỏa! Hỏa lão quái thả ra tất cả Cửu Thiên Minh Hỏa cùng Quỷ Hỏa mà mình có, ngưng tụ ra từng hư ảnh cự thú lao về phía loan đao. Hỏa lão quái biết Cửu Thiên Minh Hỏa, Quỷ Hỏa không ngăn được những loan đao khủng bố, nhưng ít nhất có thể suy yếu năng lượng trong loan đao. Kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm cứu mạng Hỏa lão quái, tuy cuối cùng mấy loan đao xoay tít đều chém trúng hắn, nhưng trải qua tường lửa, Cửu U Minh Hỏa, Quỷ Hỏa suy yếu, loan đao không còn nhiều năng lượng, không thể phá vỡ Ly Hỏa Thuẫn, Hỏa lão quái nhẹ nhàng lùi về. Bùm! Hỏa lão quái vừa trở về thì Hóa Thần gần bên cạnh bị đập nát đầu, hắn nhìn thấy Nhan Hử sát khí đằng đằng trừng mình, thầm la không ổn. Vì vừa rồi Hỏa lão quái thả hết Cửu Thiên Minh Hỏa cùng Quỷ Hỏa ra, chỉ dựa vào Ly Hỏa Thuẫn e rằng rất khó ngăn trở công kích của Nhan Hử. Nhan Hử lặng lẽ âm thầm biến mất giữa không trung, giây tiếp theo xuất hiện ở sau lưng Hỏa lão quái, huơ nắm tay lấp lánh ánh sáng vàng đấm vào lưng của Hỏa lão quái. Bùm bùm bùm! Nắm tay của Nhan Hử không sợ Ly Hỏa của Hỏa lão quái, liên tục đấm vào lưng của Hỏa lão quái, lửa trên Ly Hỏa Thuẫn lấp lánh, rất có thể sẽ nổ. - Xéo! Trong linh hồn Hỏa lão quái hiện ra nguy cơ trí mạng, sao hắn có thể khoanh tay chịu chết? Trong tay ngưng tụ một đoàn lửa hoa sen màu đỏ nâu, bỗng vỗ vào ngực Nhan Hử. Hỏa lão quái không tin Nhan Hử tăng tiến công kích và tốc độ trong thời gian ngắn, chẳng lẽ phòng ngự cũng có thể tăng lên gấp mười lần? Rất nhanh hắn phát hiện mình sai, lửa hoa sen vỗ vào người Nhan Hử nhưng không thể làm Nhan Hử chịu tổn thương gì. Ngoài người Nhan Hử hiện ra một vầng sáng màu vàng mông lung ngăn trở lửa của Hỏa lão quái đốt cháy. - Đóng băng thiên hạ! Phút then chốt, Lục Nhân Hoàng tiếp tục xông đến, thả ra đóng băng thiên hạ, Lung đạo nhân theo bên kia huơ cây cột đá đánh về phía Nhan Hử. Oong! Nhan Hử biết nếu còn không đi sẽ đối diện ba người giáp công, lắc người biến mất trong không trung, tiếp tục truy sát Hóa Thần khác. Hơn chín mươi Hóa Thần, khi lao vào thành thì bị Hóa Thần Nhan gia đánh chết sáu, bảy người. Vừa rồi phân thần Nhan Thiên Cương ngưng tụ ra, một hơi đánh chết mười mấy người. Nhan Hử xông pha đến bây giờ giết ít nhất hai mươi người, vừa rồi lại bị Nhan Thiên Cương đánh chết mười mấy người. Tức là trong thời gian ngắn ngủi, hơn chín mươi Hóa Thần chết trận hơn một nửa, còn có hơn mười người bị thương nặng, sức chiến đấu giảm mạnh, chỉ còn khoảng ba mươi người có thể đánh. Nói là có thể đánh thật ra chỉ là tương đối, đồ sát võ giả cấp thấp còn được, đối diện Nhan Hử, Nhan Thiên Cương thì vô ích. Nếu không thể phá cục, hôm nay mọi người đều phải chết. Nhưng làm sao phá cục? Ai cũng không biết, vào giây phút này ngay cả Lục Nhân Hoàng, Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái đều có chút bất lực. Công kích của Nhan Thiên Cương quá sắc bén, đừng mơ phá vỡ thần đàn. Cách duy nhất là đánh chết Nhan Hử, nhưng làm sao giết? Phòng ngự của Nhan Hử nghịch thiên, còn có được năng lực dịch chuyển tức thời, không ai có thể giết được hắn. Thời gian từ từ trôi qua, cứ qua vài giây là có Hóa Thần chết đi, nếu để qua một nén nhang thời gian phỏng chừng tập thể chết hết, chỉ còn lại ba người Lục Nhân Hoàng, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái. Nhan Hử giết sướng tay, đời này chưa từng đã ghiền như vậy. Lúc trước hắn chỉ là đại trưởng lão của Nhan gia, trừ thân phận này ra không có thứ gì đáng để tự hào. Bây giờ đa số cường giả trong Cửu Giới đều đến, lần lượt chết trên tay hắn, hắn sẽ để lại nét mực đậm trong lịch sử. Mặc dù lần này Nhan gia tổn thất thảm trọng, nhưng giết hết nhóm người này thì Cửu Giới ắt sẽ bị thương nguyên khí nặng, Nhan gia có thể thừa cơ xuất kích, chiếm cứ Cửu Giới, hắn sẽ thành tựu ba nghiệp thiên cổ, uy chấn Cửu Giới cho Nhan gia.
Chương 1642 Nhan Hử chết
Cùng với một đám Hóa Thần chết đi, vẻ giận dữ trên mặt Nhan Thiên Cương nguôi dần, mắt quét qua đám Hóa Thần còn sống sót, nhếch mép đùa cợt. - Ủa? Nhan Thiên Cương bỗng quét mắt qua Thần Thi đứng trong góc thành trì, lòng rung lên. Thần Thi thu lại hơi thở, luôn luôn không có bất cứ động tĩnh. Ban đầu Nhan Thiên Cương bị đám người Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Lục Nhân Hoàng hấp dẫn sự chú ý, cho rằng đó là xác chết, giờ phút này mới đột nhiên giật mình tỉnh lại. - Thần Thi! Kiến thức của Nhan Thiên Cương rộng biết bao, nhìn kỹ Thần Thi liền nhận ra thân phận, Nhan gia cũng từng bẩm báo sự tồn tại của Thần Thi cho hắn. Thần niệm của Nhan Thiên Cương quét qua mấy lần, lộ vẻ mặt kinh hãi, bởi vì cho dù là thần niệm của hắn cũng không thể hoàn toàn thăm dò rõ Thần Thi. Trong Thần Thi này trận pháp thần kỳ ngăn cách hắn tra xét. - Không đúng! Nhan Thiên Cương đột nhiên giật mình kêu lên, không có bất cứ chần chừ, thả ra mấy thanh loan đao chém về phía Thần Thi. Loan đao bay đi, xoay tít bay nhanh đến sau lưng Thần Thi. Keng keng! Tiếc rằng mấy thanh loan đao chỉ ma sát vài tia lửa trên vảy sau lưng Thần Thi, Thần Thi không có nhận được một chút thương tổn, bản thân dán sát tường thành không bị đánh bay ra. - Nhan Hử! Vẻ mặt Nhan Thiên Cương sốt ruột rống to: - Đừng truy sát, mau đi đánh bay Thần Thi! Hắn đang phá giải cấm chế của thành Thần! - A? Hành động và lời nói của Nhan Thiên Cương bừng tỉnh rất nhiều người, thí dụ như Hỏa lão quái và Lung đạo nhân, Lục Nhân Hoàng mãi không hiểu tại sao cửa thành mở ra dễ dàng. Hiện tại mới hiểu được thì ra là công lao của Thần Thi. Vừa rồi Lung đạo nhân thắc mắc tại sao Thần Thi co ro trong tường không công kích, hiện tại mới biết là đang phá trận. Oong! Vào thời khắc này, cấm chế thành Thần ánh sáng lấp lánh, cửa thành lại lần nữa im hơi lặng tiếng mở ra. Một luồng sáng tím chợt lóe, một thanh niên tuấn tú mặc chiến giáp màu tím bay vào. - Ha ha, hiện tại mới phản ứng lại? Muộn rồi! Thanh niên bay vào, liếc nhìn Nhan Thiên Cương giữa không trung, lạnh lùng cười: - Nhan Thiên Cương, chúng ta lại gặp mặt, lần trước ta giết Nhan Chân, lần này ta đến để diệt Nhan gia các ngươi! Lục Ly rốt cuộc xuất hiện. Lục Ly kỳ thực rất đã sớm từ Vạn Hoa Giới lên đường, khi Huyết Linh Nhi sắp phá vỡ cấm chế thành trì thì đã đưa tin cho hắn. Đáng tiếc Huyết Linh Nhi không canh đúng thời gian phá trận, chờ Lục Ly chạy tới ngoài thành thì cửa thành đã bị Nhan Hử đóng kín. Lục Ly vội vàng khiến Huyết Tiên Đằng lại lần nữa phá vỡ cấm chế, lần thứ hai phá trận, Huyết Tiên Đằng làm nhanh hơn nhiều, vừa rồi lại khống chế cấm chế đóng kín, cửa thành mở ra, Lục Ly tự nhiên lập tức tiến vào. - Đại nhân! Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái nhìn thấy Lục Ly tiến vào thì mừng rỡ, đám Hóa Thần còn sống cũng mừng như điên, dường như nhìn thấy trụ cột tinh thần. Ngay cả Lục Nhân Hoàng đều thở phào một hơi, hắn nhìn thấy vẻ mặt tự tin của Lục Ly, bản năng cảm giác Lục Ly đến, hết thảy sự tình đều có thể giải quyết dễ dàng. - Hừ! Nhan Thiên Cương hừ mạnh nói: - Lục Ly, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông vào. Ngươi cho rằng vào thành Thần Hoàng là có thể diệt Nhan gia? Bổn tọa nói cho ngươi, nơi này là chỗ chôn xác của ngươi! Vèo! Nhan Hử không nói nhảm câu nào, bay nhanh về phía Lục Ly. Thần binh xuất hiện trong tay Lục Ly, nhưng Nhan Hử biến mất trong không gian trước mặt, giây tiếp theo xuất hiện ở sau lưng Lục Ly, định một đấm đánh vào sau gáy. - Ha ha! Lục Ly mặc chiến giáp Thần Khí, không hề e ngại, hắn lật tay chém ra sau. Sát chiêu của Sát Đế hiện ra, bốn phía gió thổi mây cuốn, Thiên Địa Huyền Khí đè ép về phía Nhan Hử. Nắm tay của Nhan Hử cách sau gáy Lục Ly một thước thì không gần thêm được nữa. Bùm! Ánh đao màu đỏ máu xé gió bay ra, Nhan Hử thoáng chốc bị đẩy ra mười trượng, nhưng ngoài người lấp lánh màn sáng màu vàng, ngăn trở sát chiêu của Sát Đế. - Chân ý Sát Đế? Nhan Thiên Cương không hổ là đại năng Thần Giới, lập tức nhìn thấu nguồn gốc sát chiêu của Lục Ly, đáy mắt lộ ra kiêng kỵ rất sâu. Chân ý Sát Đế cực kỳ nổi tiếng ở Thần Giới, bởi vì Sát Đế từng nổi tiếng lừng lẫy trong Thần Giới. Nếu không phải về sau phiêu bạt chín tuyệt đại Thần Giới rồi ngoài ý muốn bỏ mình, thành tựu của Sát Đế sẽ lớn bao nhiêu nữa, không có người có thể tưởng tượng. Chân ý Sát Đế là từ Sát Đế sáng tạo, cho nên đặt tên theo Sát Đế, trong Thần Giới xếp vào một trong mười chân ý. Không ngờ Lục Ly có thể tham ngộ chân ý Sát Đế, điều này khiến Nhan Thiên Cương hâm mộ ghen ghét, nổi lên sát tâm. Lần này tuyệt đối không thể khiến Lục Ly sống sót, nếu cho Lục Ly tiếp tục lớn lên, e rằng sẽ xuất hiện Sát Đế thứ hai. Sau khi Nhan Hử bị Lục Ly đánh bay, hắn rất thông minh, không dám tiếp tục đi công kích Lục Ly. Lục Ly có thể dùng lực lượng thiên địa trấn áp hắn, năng lực dịch chuyển tức thời năng lực của hắn vô dụng, Nhan Hử không dám để Lục Ly liên tục công kích. Bởi vì trên người Nhan Hử không còn nhiều năng lượng, Nhan Thiên Cương truyền một ít năng lượng kỳ lạ cho hắn, nhưng đã tiêu hao hơn phân nửa. Xoẹt! Sau lưng Nhan Hử đột nhiên vang lên một tiếng xé gió, Thần Thi luôn đứng im lúc này nhúc nhích, hóa thành một luồng sáng lao thẳng đến sau lưng Nhan Hử, tốc độ không thua gì Nhan Hử bay với tốc độ cao nhất. - A? Nhan Hử bỗng liếc qua sau lưng, thấy một Thần Thi không đầu thì hơi kinh ngạc, bởi vì vừa rồi Thần Thi vẫn không nhúc nhích, vì sao hiện tại động đậy? Nhan Hử không có chần chừ quá lâu, đột nhiên vung nắm tay đấm về phía Thần Thi, muốn đánh nát xác chết không đầu này. Ầm! Lực lượng khủng bố truyền ra, Nhan Hử bị đánh bay ra mấy trượng, Thần Thi đồng dạng lùi nhanh, nhưng cũng chỉ lùi mười trượng, thân thể lại đột nhiên lao về phía Nhan Hử. - Làm sao có thể? Nhan Hử thầm giật mình, tuy rằng Thần Thi không đánh bị thương hắn, nhưng đánh bay hắn. Hơn nữa Nhan Thiên Cương truyền năng lượng đặc biệt cho hắn đã bị tiêu hao rất nhiều, hắn mở mắt to nhìn Thần Thi, có chút không nghĩ thông, sao xác chết này mạnh như vậy?
Chương 1643 Nhan Hử chết
Bên kia, Lục Ly bay với tốc độ cao nhất lại đây, nhìn thoáng qua Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Lục Nhân Hoàng, nhóm người hiểu ý lao theo hắn. Xoẹt xoẹt xoẹt! Lục Ly thả ra sát chiêu của Sát Đế, Nhan Hử bị lực lượng thiên địa trấn áp, không cách nào động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn công kích của mấy người đánh vào thân thể. Nhan Hử sắc mặt cực kỳ khó xem, năng lượng đặc biệt trên người thất thoát khá nhiều, chỉ có thể giật mình kêu lên: - Lão tổ! Nếu Nhan Thiên Cương vẫn không hành động, e rằng Nhan Hử không chịu nổi vài đợt công kích, chờ hao hết năng lượng đặc biệt, với sức chiến đấu của hắn sẽ lập tức tan xương nát thịt. - Xéo ngay! Nhan Thiên Cương nhích người, hư ảnh di động. Thần Linh bình thường ngưng tụ phân thần thì không cách nào rời đi pho tượng quá xa. Bởi vì môi giới giữa họ và Đấu Thiên Giới là pho tượng và thần đàn, một khi phân thần rời đi quá xa rất dễ dàng tan vỡ. Một hư ảnh to lớn cao mười trượng di động, thần uy trên người của hắn cũng di chuyển theo, tạo áp lực lớn cho đám người Lục Ly. - Hừ! Lục Ly thấy sắp giết được Nhan Hử, sao có thể khiến Nhan Thiên Cương lại đây phá hư, hắn mắt lạnh quét qua, ra lệnh: - Thần Thi, không tiếc hết thảy giá đắt ngăn trở Nhan Thiên Cương Lục Ly ra lệnh cho Thần Thi, nhưng thật ra là hạ lệnh với Huyết Linh Nhi. Huyết Tiên Đằng đã khống chế Thần Thi, còn khai quật nhiều bí mật của Thần Thi, tương đương với Thần Thi có được linh hồn. Vèo! Thần Thi lập tức bay về phía hư ảnh của Nhan Thiên Cương. Lục Ly thì từng nhát đao chém vào Nhan Hử, căn bản không cho hắn cơ hội chạy trốn. Dưới tình huống bình thường, ánh đao màu đỏ của Lục Ly mà chém qua thì hoặc là trực tiếp đánh chết, hoặc là phòng ngự của đối phương quá mạnh bị chém bay. Tình huống hiện tại của Nhan Hử rất đặc biệt, năng lượng màu vàng trên người của hắn có thể triệt tiêu công kích của Lục Ly, cho nên đù thân thể bị đẩy lùi thì chỉ thụt lùi mấy trượng, cho Lục Ly thời cơ công kích liên tục. Nhan Hử nhiều lần muốn dịch chuyển tức thời rời đi, nhưng Lục Ly công kích liên miên không ngừng, thân thể của hắn mới nhúc nhích lập tức bị trấn áp, không cách nào dịch chuyển tức thời rời đi. Ầm ầm ầm! Cơ hội tốt như vậy, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái cùng Lục Nhân Hoàng làm sao có thể bỏ qua? Ba người đều liều mạng công kích, định giết Nhan Hử trước khi Nhan Thiên Cương đến. Nhưng Thần Thi có thể chống đỡ được Nhan Thiên Cương sao? Ba người cũng không có ôm hy vọng quá lớn. - Xéo ngay! Thần Thi chặn giữa đường, Nhan Thiên Cương tức điên, cầm loan đao chém mạnh, muốn chém bay Thần Thi. Ngay lúc này, Thần Thi bỗng tỏa ánh sáng vàng chói lòa, nắm đấm thép đánh vào loan đao. Trong thiên địa vang tiếng nổ điếc tai, hư không bốn phía chấn động, sóng xung kích cuồng bạo khuếch tán bốn phương tám hướng. - A! Đám người Lục Ly luôn theo dõi bên kia, mọi người lộ biểu cảm kinh ngạc, Lục Ly cũng ngẩn ngơ, Nhan Thiên Cương ở phương xa lộ vẻ mặt giật mình. Bởi vì công kích của Nhan Thiên Cương thế mà không cách nào khiến Thần Thi lui về phía sau nửa bước, loan đao xoay tròn đó có thể thoải mái đánh bị thương Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, nhưng không cách nào đánh lui Thần Thi nửa bước? Điều này khiến mọi người hết sức giật mình. - Tuyệt! Lục Ly chỉ ngây ra giây lát, trên mặt lộ ra nét vui mừng. Rất rõ ràng Huyết Tiên Đằng khống chế Thần Thi thì đào móc ra một phần năng lực, khiến sức chiến đấu của Thần Thi tăng nhiều, nếu không thì căn bản không cách nào dễ dàng đỡ công kích của Nhan Thiên Cương. - Chết đi! Lục Ly mặc kệ bên Thần Thi, huơ thần binh tựa như tia chớp liên tục chém vài nhát đao. Đám người Lung đạo nhân phản ứng lại, liều mạng công kích. Nhan Hử sắc mặt trở nên cực kỳ nhợt nhạt, bởi vì năng lượng đặc biệt sắp tiêu hao sạch sẽ, hắn chỉ có thể kinh khủng rống to lên: - Lão tổ, cứu ta! Nhan Thiên Cương không cứu được hắn, Thần Thi bám chặt Nhan Thiên Cương. Khi Lục Ly lại lần nữa thả ra sát chiêu, năng lượng trên người Nhan Hử hết sạch, cuối cùng chết đi, nổ thành huyết vụ trước ánh nhìn của Nhan Thiên Cương. Nhan Thiên Cương tức giận gầm lên: - Nhan Hử! Âm thanh nổ vang màng tai con dân còn sống trong thành Thần Hoàng, rất nhiều người thân thể run lên, trên mặt lộ ra hoảng loạn. Nhan Thiên Cương không thể bảo vệ được Nhan Hử thì có thể che chở bọn họ không? Chẳng lẽ hôm nay thật sự là ngày tàn của Nhan gia? Thật sự là khắc tinh của Nhan gia? Vù vù vù! Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Lục Nhân Hoàng cùng với Hóa Thần còn lại đều thở hắt ra một hơi dài. Phân thần của Nhan Thiên Cương tuy rằng di động đi tới, nhưng hắn không bảo vệ được Nhan Hử, việc này chứng minh hắn có thể vận dụng sức chiến đấu hữu hạn, chứng minh hắn không phải thật sự không gì mà không thể làm được, cũng chứng minh bên này có hy vọng thắng. - Tản ra! Lục Ly không thả lỏng, năm đó Đấu Thiên Đại Đế giáng xuống phân thần, sức chiến đấu mạnh mẽ khiến hắn đến bây giờ còn ký ức mới mẻ. Hắn có thần giáp, không sợ Nhan Thiên Cương, đám người Lục Nhân Hoàng thì sẽ dễ dàng bị giây giết. Lung đạo nhân, Hỏa lão quái không dám cãi mệnh lệnh của Lục Ly, Lục Nhân Hoàng thì hơi do dự, nhưng thấy ánh mắt kiên nghị của Lục Ly, cuối cùng Lục Nhân Hoàng lui ra. Hóa Thần khác bây giờ có niềm tin mù quáng với Lục Ly, hắn vừa lên tiếng họ liền dạt sang hai bên. Bùm bùm bùm! Bên kia, Nhan Thiên Cương nổi giận liên tục thả ra loan đao chém vào Thần Thi, định đánh bay hoặc hủy Thần Thi. Nhan Thiên Cương không tin phân thần của mình không thể chém bay một Thần Thi, chẳng lẽ Thần Thi này là xác chết của Chí Tôn Hóa Thần sao? Dù là thân thể của siêu cấp đại năng Thần Giới, khi chết rồi cũng không thể mạnh như vậy đi? Huyết Tiên Đằng khống chế Thần Thi, khai quật một số năng lực của Thần Thi, bị Nhan Thiên Cương liên tục chém hơn mười đao nhưng không lùi một bước, đứng sừng sững ở giữa không trung, chặn đường tiến lên của Nhan Thiên Cương. Khiến rất nhiều Hóa Thần khiếp sợ là, công kích khủng bố như vậy có thể thoải mái khiến Lung đạo nhân, Hỏa lão quái tổn hại nặng, lại không cách nào đánh rớt một miếng vảy trên người Thần Thi.
Chương 1644 Không thích hợp
- Lợi hại! Vô số người âm thầm cảm khái không thôi, trong lòng Lục Ly cũng hơi rung động, xem ra Tử Đế không có gạt người, thân thể của hắn quả thực là thân thể mạnh nhất dưới Thần Giới tam trọng thiên. Vèo! Lục Ly cấp tốc bay đi, đến gần Nhan Thiên Cương, hắn muốn chém chết phân thần của Nhan Thiên Cương, chỉ cần thành công thì thành Thần Hoàng nằm trong tầm tay. - Hừ! Nhan Thiên Cương nhìn thấy Lục Ly vọt tới, trong mắt lóe sát ý, bỗng ném ra một thanh loan đao bay đường vòng cung, nhanh như tia chớp chém về phía Lục Ly. Trong khoảnh khắc này, Lục Ly có thể đi vào Thiên Tà Châu, nhưng hắn cũng không có đi vào, mà là cứng rắn chịu đựng nhát đao kia. Bùm! Vang âm thanh trầm đục, sức mạnh lớn như núi cao đè xuống, Lục Ly cảm giác ngực hơi nhói, suýt hộc máu. Công kích của Nhan Thiên Cương quả nhiên sắc bén, hắn mặc chiến giáp Thần Khí mà cũng bị chấn thương. - Phụt! Lục Ly vốn có thể kiềm lại không hộc máu, nhưng lúc này hắn bỗng ọc máu ra, sắc mặt trở nên nhợt nhạt thân thể còn bị đánh bay vài chục trượng. - Lục Ly! - Đại nhân! Lục Nhân Hoàng cùng Lung đạo nhân, Hỏa lão quái giật mình kêu lên, đặc biệt là Lục Nhân Hoàng, trong mắt đều là lo lắng. Thú dữ còn biết che chở con, Lục Nhân Hoàng làm sao có thể không lo lắng Lục Ly? - Đừng tới đây! Lục Ly lạnh lùng quét mắt qua Lục Nhân Hoàng, Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái, hắn huơ chiến đao chém về phía Nhan Thiên Cương, lòng thầm ra lệnh cho Huyết Tiên Đằng: “Huyết Linh Nhi, đi hủy thần đàn và pho tượng trong Thần Hoàng Bảo!” Huyết Linh Nhi cùng hắn có liên kết tinh thần, Lục Ly có thể thông qua liên kết tinh thần trực tiếp mệnh lệnh nàng. Huyết Linh Nhi lập tức khống chế Thần Thi bay hướng mạn bắc, hoàn toàn mặc kệ Nhan Thiên Cương. Xoẹt xoẹt xoẹt! Ánh đao màu đỏ của Lục Ly bay qua, hắn vốn định dựa vào lực lượng thiên địa trấn áp hư ảnh của Nhan Thiên Cương, nhưng hắn đã quá coi khinh đại năng Thần Giới. Hư ảnh của Nhan Thiên Cương ở giữa không trung đột nhiên trở nên bán trong suốt, ánh đao màu đỏ máu xé gió xuyên qua, không tạo thành tổn thương gì cho hư ảnh. - A? Thần Thi bay đi phía bắc thành, Nhan Thiên Cương trong lòng có chút chần chừ, hắn biết Thần Thi đi làm gì, nhưng hắn vừa mới công kích Thần Thi lâu như vậy mà không cách nào đánh lui Thần Thi. Cho nên cho dù hắn lập tức lùi về phía bắc thành, dường như cũng rất khó chặn lại Thần Thi? - Giết!!! Trong mắt Nhan Thiên Cương lóe tia quyết tuyệt. Vừa rồi Lục Ly hộc máu, việc này chứng minh thân thể của Lục Ly không quá mạnh. Tuy rằng Lục Ly mặc chiến giáp Thần Khí, nhưng Nhan Thiên Cương muốn thử xem có thể chấn chết Lục Ly được không. Chỉ cần giết Lục Ly, Thần Thi chắc chắn không thể nhúc nhích, đến lúc đó hắn liền có thể nhẹ nhàng đánh chết tất cả mọi người. Hắn lựa chọn đánh cuộc một phen, ánh mắt liếc hướng phía bắc thành, ra lệnh: - Tất cả võ giả xuất chiến, ngăn trở Thần Thi này! Nhan gia còn vài Hóa Thần, mấy trăm Địa Tiên, mấy ngìn Nhân Hoàng, Quân Hầu càng là vô số kể. Nhan Thiên Cương chuẩn bị dùng mạng người lấp đầy, ngăn trở Thần Thi giây lát, giúp hắn kéo dài một ít thời gian đánh chết Lục Ly. - Giết! Nhan Thiên Cương hạ lệnh, cường giả Nhan gia đầu tiên hưởng ứng bay lên, vô số quân sĩ, võ giả hành động theo, như châu chấu rậm rạp ùa về phía Thần Thi, định dùng mạng người xây thành bức tường thịt chặn đường đi. - Lục Ly, chết đi! Nhan Thiên Cương liều mạng liên tục ném ra loan đao. Lục Ly không dám lơ là, âm thầm thi triển nhiên huyết thần kỹ tăng cường thân thể, đồng thời dùng Long Khải. Làn da trong thần giáp bám đầy vảy rồng, như vậy có thể ngăn trở lực lượng cường đại chấn động vào trong. Bùm bùm bùm! Lục Ly liên tục bị loan đao xoay tít chém trúng, mỗi lần đều phát ra âm thanh nặng nề, từng đợt sức mạnh lớn khủng bố truyền đến, thân thể liên tục bị đánh bay. Nhưng sau khi vận dụng nhiên huyết thần kỹ và Long Khải, Lục Ly cảm giác thân thể dễ chịu rất nhiều, tuy rằng mỗi lần đều sẽ bị chấn thương nhẹ, nhưng chút vết thương đó không đáng gì khi so với thân thể mạnh mẽ của hắn. - Phụt phụt! Mỗi lần công kích Lục Ly đều sẽ máu phun như suối, hắn không phải bị chấn xuất huyết, mà là hắn cố ý phun ra, hắn tương kế tựu kế bám giữ Nhan Thiên Cương, khiến Nhan Thiên Cương đinh ninh mình có cơ hội. - Lục Ly! Lục Nhân Hoàng lại nóng ruột nóng gan, suýt lao lên. Lục Ly liếc qua Lục Nhân Hoàng, trong con ngươi đầy ám chỉ. Lục Nhân Hoàng vào giây phút này rốt cuộc tỉnh ngộ lại, cùng nhóm Hỏa lão quái liếc nhau, tất cả dán sát tường bay về phía bắc thành. Bùm bùm bùm! Phía bắc thành đã bắt đầu giao thủ, Thần Thi thế không thể đỡ, một đấm đánh chết một người, đánh bay vài người. Nhưng bên kia quá nhiều người xông lên, trong thời gian ngắn Thần Thi giết không hết, chỉ có thể từng bước một áp sát mạn bắc. - A? Nhan Thiên Cương chú ý tới đám người Hỏa lão quái lặng lẽ bay đi mạn bắc, có chút sốt ruột. Nếu để đám người Hỏa lão quái giết vào Thần Hoàng Bảo, e rằng con cháu Nhan gia và người trong thành Thần Hoàng còn sống sót không lâu sau sẽ chết sạch. Quan trọng nhất là thần đàn cùng pho tượng, nếu thần đàn và pho tượng bị hủy đi, phân thần của hắn sẽ tan biến ngay. - Không thích hợp! Nhan Thiên Cương bỗng liếc qua Lục Ly, phát hiện sắc mặt của Lục Ly tuy rằng nhợt nhạt, khóe miệng còn đang nhỏ máu, ánh mắt lại đặc biệt sáng ngời. Nhan Thiên Cương bỗng tỉnh ngộ, mới nãy Lục Ly diễn kịch, ý đồ thực sự là muốn hủy đi thần đàn. Vèo! Nhan Thiên Cương vội vàng khống chế hư ảnh bay về phía Thần Hoàng Bảo. Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, đám người Lục Nhân Hoàng cùng Lung đạo nhân, Hỏa lão quái tự cho là thông minh, ngược lại làm hỏng chuyện của hắn. Thần Thi sắp tới gần Thần Hoàng Bảo, tối đa nửa nén hương thời gian, thần đàn sẽ bị Thần Thi nổ nát, hiện tại Nhan Thiên Cương tỉnh ngộ lại quá nhanh, sự tình trở nên có chút phiền phức. Nếu không thể dùng trí được thì đành cường công. Lục Ly không có chần chừ, thân thể xông vào trong Thiên Tà Châu, bay về phía bắc thành. Bùm! Khi Thiên Tà Châu bay với tốc độ nhanh nhất thì còn mau hơn Thần Thi gấp mấy lần, chỉ một giây đã lao đến phía bắc thành, đụng vào đoàn người, đụng chết nhiều võ giả Quân Hầu cảnh.
Chương 1645 Sự đời khó đoán
- Thiên Tà Châu! Nhan Thiên Cương trong mắt lộ ra một chút tham lam, hắn vừa bay tới, Lục Ly lập tức đuổi theo, có thể thấy tốc độ của Thiên Tà Châu nhanh cỡ nào. Thần niệm của Nhan Thiên Cương quét qua Thiên Tà Châu vài lần, lập tức kết luận đây là Thần Khí siêu phẩm Thiên Tà Châu ẩn chứa bí mật to lớn trong truyền thuyết. Nhưng lúc này Nhan Thiên Cương không rảnh để ý Thiên Tà Châu, hắn bay nhanh đến bên trên Thần Hoàng Bảo, đánh ra từng luồng sáng vàng xuống dưới, nguyên Thần Hoàng Bảo ánh sáng lấp lánh, bên ngoài xuất hiện một vòng bảo hộ màu vàng. Trong Thần Hoàng Bảo có thần đàn và pho tượng, năm xưa Nhan Thiên Cương lấy được thành Thần thì đã suy nghĩ kỹ, tự mình luyện hóa nó, tăng thêm một chỗ thần trận trong Thần Hoàng Bảo, muốn phá vỡ thần trận không dễ dàng như vậy. - Lui ra! Đám người Hỏa lão quái tới gần, Nhan Thiên Cương lập tức ra lệnh cho con dân ở gần Thần Hoàng Bảo. Nhóm người này ở đây đã vô dụng, sẽ bị đám người Hỏa lão quái đánh chết hết. Mở ra thần trận trong Thần Hoàng Bảo, Nhan Thiên Cương nhìn hướng đám người Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, nếu tạm thời không giết được Lục Ly, hắn định trút giận lên nhóm người này, khiến Lục Ly đau lòng. Xoẹt xoẹt xoẹt! Hư ảnh của Nhan Thiên Cương lướt nhanh, tay cầm loan đao bỗng chém ra sáu cây, khóa chặt Hỏa lão quái, Lục Nhân Hoàng cùng Lung đạo nhân. Lục Ly ra lệnh cho Huyết Tiên Đằng: - Huyết Linh Nhi, đi phá trận! Sau đó Lục Ly nhìn nhóm người Lục Nhân Hoàng, nói: - Các ngươi lui ra ngoài thành trước, mọi việc ở đây để ta lo. Khi Nhan Thiên Cương công kích, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái đã bắt đầu lui về phía sau, nghe lời Lục Ly nói thì như được đại xá, vội bay đi cửa thành. Nhan Hử đã chết, hạch tâm khống chế thành Thần Hoàng ở trong không gian giới chỉ, mà không gian giới chỉ đã bị Lục Ly cầm lấy, cho nên cửa thành hiện tại vẫn như cũ mở ra, tùy thời có thể ra vào. Lục Nhân Hoàng sâu thẳm nhìn Lục Ly, thấy ánh mắt của hắn đặc biệt kiên định thì cắn răng lui về phía sau. Lục Nhân Hoàng luyện hóa Mộc Nguyên Châu, vốn định giúp Lục Ly một tay, nhưng ngẫm lại sức chiến đấu của mình chẳng bằng Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, ở lại sẽ chỉ làm liên lụy Lục Ly. Hóa Thần khác nghe thấy Lục Ly nói, tập thể trong lòng thở phào một hơi, không chút do dự thi nhau vọt ra ngoài thành. Một đám Hóa Thần đi sạch sẽ, Nhan Thiên Cương muốn chặn lại đánh chết một đám, nhưng Thần Thi đã lao xuống, dựa vào Thần Hoàng Bảo, một bàn tay dán tường thành, rõ ràng lại bắt đầu phá trận. Con dân sống trong thành đều co cụm ở góc thành phía bắc, nhưng không còn lại bao nhiêu, cỡ ba, bốn trăm vạn người, hơn nữa rất nhiều đều mang thương, Nhan gia lần này xem như tổn thất thảm trọng. Nhan Thiên Cương mặc kệ những con dân này, hư ảnh liên tục giáng đại thủ ấn xuống Thần Thi, đồng thời đánh ra loan đao, định đánh bay Thần Thi, ngăn cản hắn phá trận. Nhưng mà Thần Thi tựa như từng ngọn núi chồng lên, mặc cho Nhan Thiên Cương oanh kích cỡ nào vẫn không nhúc nhích. Nhan Thiên Cương hơi nóng nảy, nếu bị Thần Thi phá vỡ Thần Hoàng Bảo, thần đàn và pho tượng khó mà nguyên vẹn, phân thần của hắn tan biến, tất cả con chúa Nhan gia trong thành không một người sống nổi, thành Thần Hoàng cũng sẽ thuộc về Lục Ly! Vèo! Nhan Thiên Cương đảo tròng mắt, óc lóe tia sáng, hư ảnh bay đi, bàn tay to đột nhiên bắt lấy Thiên Tà Châu, bàn tay to lấp lánh ánh sáng vàng. Hắn vận dụng năng lượng cường đại giam cầm Thiên Tà Châu, đồng thời bắt đầu luyện hóa ngược Thiên Tà Châu. Thiên Tà Châu vốn bay đi hướng tây bắc, bị bàn tay to bắt lấy thế là không thể nhúc nhích. Lục Ly có thể cảm thụ được Thiên Tà Châu như năm đó bị phân thần của Dực Thần bắt giữ, bị nhanh chóng luyện hóa. Oong! Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, Lục Ly truyền tống ra ngoài, hắn vốn định thu Thiên Tà Châu vào không gian giới chỉ. Nhưng Thiên Tà Châu bị Nhan Thiên Cương một tay bắt lấy, căn bản không động đậy được. Xoẹt xoẹt xoẹt! Lục Ly đành giơ thần binh chém về phía hư ảnh của Nhan Thiên Cương, phát ra sát chiêu của Sát Đế. Nhưng Nhan Thiên Cương có quá nhiều thần thông, hư ảnh của hắn thoáng chốc trở nên trong suốt, ánh đao màu đỏ máu gào thét mà đi, căn bản không thể tạo thành tổn thương gì cho Nhan Thiên Cương. Cảm thụ liên kết tinh thần giữa Thiên Tà Châu và chính mình liên tục yếu bớt, Lục Ly rốt cuộc hơi nóng nảy. Thiên Tà Châu là trọng bảo mà Hằng Đế truyền cho hắn, sao có thể khiến Nhan Thiên Cương cướp đoạt mất? - Hừ! Lục Ly nổi giận, giơ thần binh chém hướng tây bắc, bên kia có rất nhiều con cháu Nhan gia, Lục Ly không tin Nhan Thiên Cương sẽ ngồi xem mặc kệ. Nhan Thiên Cương thật sự không quan tâm, tuy trên mặt tràn ngập tức giận nhưng hắn không nhúc nhích. Bởi vì hắn biết chính mình cho dù đi chặn lại cũng không ngăn được sát chiêu của Sát Đế, Nhan Thiên Cương cắn răng dứt khoát luyện hóa Thiên Tà Châu rồi tính chuyện khác sau. Nhan Thiên Cương ngẫu nhiên nghe người ta nói về hạt châu này, là một món thiên địa kỳ bảo, Thần Khí siêu phẩm, bên trong ẩn chứa một bí mật lớn. Nếu có được hạt châu này sẽ giúp sức chiến đấu của hắn tăng lên nhiều, đến lúc đó, nếu hắn có thể thăng cấp thành siêu cấp đại năng Thần Giới liền có thể dễ dàng quay về Đấu Thiên Giới, báo thù rửa hận. Ầm! Ánh đao màu đỏ máu xé gió bay đi, vô số võ giả ở phía trước bị chém ngang eo, ánh đao màu đỏ máu còn phát sinh nổ tung, võ giả trong khu vực đó bị dọn sạch, không biết thương vong bao nhiêu, ước chừng bảo thủ ít nhất mấy chục vạn. Nhan Thiên Cương phớt lờ, bởi vậy Lục Ly không có tiếp tục công kích, đồ sát những võ giả cấp thấp, con dân không mang lại khoái cảm cho hắn. Lục Ly đảo tròng mắt, đành tập trung vào Thần Hoàng Bảo, oanh kích nó, hắn muốn đánh cuộc với Nhan Thiên Cương. Nhìn xem là hắn cùng Thần Thi phá vỡ Thần Hoàng Bảo trước, hay Nhan Thiên Cương luyện hóa Thiên Tà Châu trước. Thiên Tà Châu bị Nhan Thiên Cương bắt lấy luyện hóa tốc độ rất nhanh, Lục Ly tính toán một phen, phải mất nửa canh giờ mới luyện hóa được. Trong vòng nửa canh giờ, hắn cùng Thần Thi hợp sức, hẳn là có thể nhẹ nhàng phá vỡ Thần Hoàng Bảo?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất