Chương 1631 Không chịu nổi
- Thần Thi, đi vào! Lục Ly hạ lệnh, Thần Thi vẫn còn liên kết tinh thần với Lục Ly, thoáng chốc bay vào, nắp đỉnh khép lại. Lục Ly không nói một lời đi ra ngoài, đi vào điện phụ thứ hai, từ bên trong lấy rất nhiều tinh thạch màu lửa đỏ, còn có một ít tinh thạch hình thoi màu trắng, cùng với mười cục đá nhỏ màu đen. - Lung đạo nhân! Lục Ly đưa không gian giới chỉ đựng tinh thạch cho Lung đạo nhân, dặn dò: - Lát nữa ngươi nghe mệnh lệnh của ta, ném tinh thạch vào. Lung đạo nhân luyện hóa không gian giới chỉ, nghe lời đứng ở một bên. Trong tay Lục Ly lóe lên ánh sáng Huyền Lực, nhanh chóng chạy vòng quanh đại đỉnh, không ngừng đánh ra Huyền Lực. Mỗi lần hắn đánh ra Huyền Lực đều rất chuẩn xác, đánh vào những hoa văn kỳ dị trên thân đỉnh. Khi Lục Ly đánh ra mấy chục Huyền Lực thì đại đỉnh rung nhẹ, hắn quát to: - Lung đạo nhân, ném mười viên tinh thạch màu đỏ xuống dưới! Lung đạo nhân cấp tốc ném ra tinh thạch, Lục Ly đánh ra một luồng Huyền Lực, những tinh thạch này cháy hừng hực. Nhiệt độ lửa cực kỳ cao, thoáng chốc khiến Lục Ly, Lung đạo nhân cùng Trần Lão Tam mồ hôi ướt đẫm, nóng bức khó chịu. Nhưng ba người đều là cường giả, còn chịu đựng được nhiệt độ cỡ này. Lục Ly tiếp tục đánh ra Huyền Lực nhập vào thân đỉnh, qua một nén nhang hắn trầm giọng quát: - Bỏ vào mười viên tinh thạch màu đỏ, một viên tinh thạch màu trắng! Lung đạo nhân chuẩn xác ném tinh thạch vào đáy đỉnh, lửa thoáng chốc cháy mạnh hơn. Khi ném tinh thạch màu trắng vào, lửa lan ra bao trùm nguyên đại đỉnh, nhiệt độ trong điện phụ cao gấp mười lần. Vèo! Trần Lão Tam bị dọa, nhanh chóng lùi lại góc tường, kinh khủng nhìn những ngon lửa kia. Hắn rất rõ ràng nhiệt độ và sự khủng bố của lửa, hắn chỉ là Hóa Thần trung kỳ bình thường, nếu bị lửa đốt thì phỏng chừng sẽ bị tươi sống đốt chết. Lung đạo nhân thụt lùi mấy bước, hắn có thể cảm thụ được sự bá đạo của lửa này, hơn nữa nhiệt độ quá cao, hắn toàn thân vã mồ hôi. Lục Ly cũng khó chịu, lại chỉ có thể cứng rắn chịu đựng. Long Khải hiện ra ngoài người Lục Ly, ngăn cách một phần nhiệt độ cao. Hắn biết thật ra đại điện này có cấm chế, nếu mở ra cấm chế thì nhiệt độ khẳng định sẽ không cao như vậy, đáng tiếc hiện tại hắn không biết dùng. Hắn tiếp tục đánh ra Huyền Lực, đại đỉnh này quả thực là thần đỉnh, muốn mở ra trận pháp ở bên trong phi thường phức tạp, đến hiện tại hắn vẫn không hoàn toàn mở ra. - Lung đạo nhân, ném tất cả tinh thạch màu lửa đỏ vào, tinh thạch màu trắng thì mỗi cách nửa nén hương ném một viên vào, giò thì ném một viên tinh thạch màu đen vào! Mệnh lệnh của Lục Ly lại truyền đến, lần này ngoài người hiện ra thần giáp, hắn sợ bị đốt phỏng. Lung đạo nhân rất căng thẳng, suýt biến thân. Hắn dựa theo mệnh lệnh của Lục Ly ném tất cả tinh thạch màu lửa đỏ vào, sau đó ném một viên tinh thạch màu trắng, cuối cùng mới ném vào một viên đá nhỏ màu đen. Phừng phực! Cục đá nhỏ màu đen bị ném vào, lửa lại dâng cao, hơn nữa nhiệt độ lại lần nữa thăng cao gấp mười lần. Trần Lão Tam trực tiếp không chịu nổi, bị lửa tổn thương phát ra hét thảm. Lục Ly động ý niệm, đơn giản truyền tống Trần Lão Tam đi ngoại điện, để Trần Lão Tam ở đây cũng vô ích. - Khủng bố! Vảy rồng phủ lên người Lục Ly, ngoài người còn có thần giáp, nhiệt độ cao vẫn truyền vào. Lung đạo nhân đã biến thân, nếu không thì không chịu nổi nhiệt độ cao như vậy, không nói bị đốt chết, tối thiểu sẽ bị tổn thương. - Xong rồi! Lục Ly lại lần nữa đánh ra mấy chục Huyền Lực, xác định thần đỉnh đã hoàn toàn mở ra, tự động vận chuyển thì hắn ngừng lại, đi đến bên cạnh Lung đạo nhân, ánh mắt lại nhìn chằm chằm thần đỉnh, trong lòng có chút thấp thỏm. Thần đỉnh là dùng để luyện chế thần binh, giờ phút này ném Thần Thi vào có được không? Lỡ vô dụng thì hắn nên xử lý Thần Thi như thế nào? Thời gian từ từ trôi qua, Lung đạo nhân dựa theo Lục Ly dặn dò, cách một khoảng thời gian ném vào một viên tinh thạch màu trắng, cách một khoảng thời gian lại ném một cục đá nhỏ màu đen. Lục Ly chờ một lúc, ngồi xếp bằng không quan tâm thần đỉnh. Bởi vì Lục Ly không luyện hóa thần đỉnh, không có liên kết tinh thần với hắn, giờ phút này hắn cũng không biết tình huống trong đỉnh, hắn ngồi xếp bằng có thể cảm ứng cùng liên kết tinh thần với Thần Thi, xem thử có hữu dụng với Huyết Tiên Đằng không. - A... tốt! Lục Ly vừa cảm ứng lập tức phát hiện vấn đề, liên kết tinh thần giữa hắn và Thần Thi không ngừng tăng mạnh, cứ thế lâu dài, chắc chắn Huyết Tiên Đằng bị thương tổn. Lục Ly cảm ứng giây lát, lại đi điện phụ thứ hai lấy ra một ít tinh thạch màu đỏ, màu trắng, màu đen giao cho Lung đạo nhân. Dù sao trong đại điện thứ hai có rất nhiều loại tinh thạch này, dùng mấy năm cũng không hết. - Tuyệt! Lục Ly cảm giác liên kết tinh thần với Thần Thi liên tục tăng mạnh, đã yên bụng. Phỏng chừng liên tục luyện hóa, Huyết Tiên Đằng chắc chắn sẽ bị đốt chết. Thân thể của Thần Thi rất mạnh, phỏng chừng thời gian ngắn sẽ không bị nấu ra vấn đề? Thời gian trôi qua nửa canh giờ, Lục Ly phát hiện liên kết tinh thần với Thần Thi sắp khôi phục đến tình trạng lúc trước, trong lòng hắn hoàn toàn yên tâm. Nhưng mà... Vào thời khắc này, trong đầu hắn đột nhiên truyền đến một tin tức, truyền đến thông qua liên kết tinh thần với Thần Thi, khiến Lục Ly giật nảy mình, cho rằng Tử Đế sống lại. Tin tức chỉ có một câu nói: “Loài người, chúng ta có thể nói chuyện không?” Loài người? Việc này chứng minh đối phương không phải loài người! Lục Ly ngẫm nghĩ liền đoán được, nhất định là Huyết Tiên Đằng, không chịu nổi, nó thông qua liên kết tinh thần giữa Thần Thi và chính mình truyền lời lại đây, muốn đàm phán. - Đàm phán? Lục Ly lạnh lùng hừ một cái, không thèm để ý. Huyết Tiên Đằng suýt gây ra việc lớn, còn muốn cướp đoạt Thần Thi của hắn, sao hắn có thể cùng một yêu linh đàm phán? Lục Ly không đáp lại, hư hồn của Huyết Tiên Đằng chờ giây lát lại truyền lời: “Loài người, ta rất có thành ý, nếu ngươi không muốn nói chuyện thì ta sẽ phá hết thần trận trong người Thần Thi, Thần Thi của ngươi sẽ phế bỏ, không còn sức tấn công cường đại.”
Chương 1632 Phá thành
Yêu linh này dám uy hiếp hắn? Lục Ly đời này hận nhất bị người khác uy hiếp, hắn luôn ăn mềm không ăn cứng, lập tức thông qua liên kết tinh thần với Thần Thi truyền lời: “Ngươi hủy đi, dù sao hiện tại sức chiến đấu của ta vượt qua Thần Thi, không sao cả. Ngươi thì đừng hòng sống, ta sẽ tươi sống luyện hóa ngươi, khiến ngươi thần hồn đều diệt, không cách nào siêu sinh.” Huyết Tiên Đằng im lặng một lúc, lại lần nữa truyền lời: “Hừ, một loài người tầm thường như ngươi thì có sức chiến đấu cỡ nào? Cho dù trở thành Thần Linh thì sức chiến đấu cũng kém xa Thần Thi này. Thần Thi này phi thường cường đại, còn có rất nhiều công dụng ngươi không cách nào khai quật, mà ta... có thể giúp ngươi giải phóng tất cả sức chiến đấu của Thần Thi. Một khi bùng nổ toàn bộ sức chiến đấu của Thần Thi, ta dám bảo chứng vượt qua rất nhiều Thần Linh, có thể thoải mái chấn chết Thần Linh bình thường!” “A...” Lời của Huyết Tiên Đằng khiến Lục Ly có chút động lòng, Tử Đế nói thân thể của hắn là thân thể mạnh nhất dưới Thần Giới tam trọng thiên, mà Thần Thi không mạnh như lời hắn đã nói. Thần Thi đối phó với Hóa Thần đỉnh phong bình thường còn tạm được, đối phó Hóa Thần đỉnh phong cường đại, thí dụ như Hỏa lão quái, Lung đạo nhân thì hơi bất lực. Lúc trước Lục Ly đã hoài nghi, phải chăng không cách nào hoàn toàn giải phóng toàn bộ sức chiến đấu của Thần Thi? Hắn ghét bỏ Thần Thi không có linh hồn không hiểu ứng đối tùy tình huống, bây giờ nghe Huyết Tiên Đằng nói khiến hắn hơi động lòng. Đương nhiên, Lục Ly sẽ không đàm phán theo ý muốn của Huyết Tiên Đằng, hắn hừ lạnh một tiếng truyền lời qua: “Ta không cần, ngươi hủy diệt đi, dù sao Thần Thi này tùy thời sẽ không theo sự khống chế của ta. Vì tránh cho xuất hiện ngoài ý muốn, đốt chết ngươi sạch sẽ là tốt nhất.” Đàm phán phải có kỹ xảo, tuy Lục Ly rất muốn đào móc tác dụng kỳ diệu của Thần Thi, nhưng một Thần Thi tùy thời bị mất kiểm soát thì không phải giúp đỡ mà là tai họa ngầm. Cho nên Lục Ly cứng rắn từ chối, để xem Huyết Tiên Đằng lựa chọn như thế nào. Dù sao Lục Ly nắm quyền chủ động, Huyết Tiên Đằng yêu cầu đàm phán trước, chắc chắn nó không chịu nổi, tùy thời có lẽ sẽ bị thần đỉnh nấu chết. Mới qua nửa nén hương, Huyết Tiên Đằng quả nhiên không chịu nổi, truyền lời lại: “Loài người, rốt cuộc ngươi muốn thế nào? Ngươi thả ta ra, ta rời khỏi Thần Thi được chưa?” “Không được!” Nếu chiếm ưu thế, Lục Ly làm sao có thể tỏ ra yếu thế? Hắn rất kiên quyết truyền lời: “Ngươi làm sai việc còn muốn rời đi? Trên đời không có chuyện tốt như thế. Là tự ngươi muốn đi, nếu như có thể khiến ta vừa lòng, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.” Thật ra Lục Ly cũng không biết nên xử lý Huyết Tiên Đằng như thế nào, hắn muốn thu phục nó, nhưng không biết cách thu phục. Trong lịch sử, Thủy Nguyên Giới từng có một gốc Huyết Tiên Đằng, bị Thần Linh của Thủy Nguyên Giới mang đi Thần Giới, luyện hóa thành pháp bảo, về sau tiến hóa trở thành Thần Khí thượng phẩm, uy lực rất lớn. Lục Ly không biết cách luyện hóa Huyết Tiên Đằng, chỉ có thể khiến nó tự nghĩ biện pháp chủ động đầu thành. Hắn tin tưởng loại yêu linh thực vật này tu luyện không dễ, khó khăn lắm mới có linh trí, hẳn là không muốn chết dễ như vậy. Huyết Tiên Đằng trầm mặc, dường như phân vân lấy hay bỏ. Qua ba nén hương thời gian, nó mới truyền lời lại đây: “Khiến thần đỉnh ngừng lại trước, nếu không thì ta sẽ bị hoàn toàn luyện hóa, ta... có thể đi theo ngươi, nhưng có một điều kiện!” “Nói điều kiện trước đã.” Lục Ly không có khiến Lung đạo nhân dừng ném tinh thạch vào, cũng không khống chế thần đỉnh dừng lại. Giây lát sau, Huyết Tiên Đằng truyền lời qua: “Ta có thể tạm thời đi theo ngươi, nhưng nếu ngươi đi Thần Giới, nhất định phải giúp ta tìm một bộ Thần Thi nguyên vẹn, hơn nữa nhất định phải thả ta đi trong vòng trăm năm.” Linh trí của Huyết Tiên Đằng quả thực rất cao, phỏng chừng hiểu rõ về loài người, còn biết Lục Ly sớm muộn gì sẽ đi Thần Giới. Lục Ly chỉ trầm ngâm giây lát rồi đáp: “Ngươi thần phục ta, ta có thể được đến chỗ tốt gì? Nếu ngươi không có bất cứ năng lực, ta muốn ngươi thì được ích gì?” “Có ích!” Huyết Tiên Đằng dường như bị chọc giận, truyền lời lại” “Ta tu luyện vạn năm, Huyết Tiên Đằng bộ tộc ta có thiên phú thần thông rất mạnh, hơn nữa... ta có thể giúp ngươi khống chế Thần Thi. Có ta khống chế bộ Thần Thi này thì có thể từ từ giúp ngươi hoàn toàn luyện hóa hắn, chờ sau khi luyện hóa hoàn toàn, sức chiến đấu của Thần Thi ít nhất mạnh hơn hiện giờ gấp trăm lần!” “Trăm lần!” Lục Ly bị dọa, hắn kinh ngạc hỏi thăm: “Ngươi xác định?” Nhận được Huyết Tiên Đằng khẳng định, Lục Ly hít thở dồn dập, hắn bình tĩnh lại hỏi: “Ngươi đầu thành ta như thế nào? Trở thành linh thú của ta?” “Không cần!” Huyết Tiên Đằng truyền lời lại: “Ngươi cho ta nửa ngày, ta cùng Thần Thi dung thành một thể, đến lúc đó ta trực tiếp cùng ngươi có liên kết tinh thần. Nhưng ngươi nhất định phải đồng ý với ta, giúp ta tìm Thần Thi thích hợp trong vòng trăm năm! “Trăm năm thì không được!” Lục Ly dứt khoát từ chối: “Năm trăm năm đi, ngươi có thọ nguyên lâu dài, năm trăm năm cùng trăm năm không khác biệt. Hơn nữa ta đi Thần Giới, trong một chốc rất khó tìm được Thần Thi thích hợp, quá yếu thì ngươi có lấy cũng vô dụng.” “Thành giao!” Huyết Tiên Đằng truyền lời lại, nó không yêu cầu Lục Ly lập Chủ Thần Huyết Thệ, Lục Ly cũng mặc kệ nó, khiến Lung đạo nhân ngừng ném vào tinh thạch, hắn cũng đánh ra mấy chục Huyền Lực khống chế thần đỉnh dừng lại. Lục Ly không sợ Huyết Tiên Đằng giở trò quỷ, ngược lại Thần Thi cùng hắn có liên kết tinh thần, hắn còn tùy thời có thể mở ra thần đỉnh nấu chết yêu linh của Huyết Tiên Đằng, hắn nắm quyền chủ động tuyệt đối. Lung đạo nhân không rõ ràng tình huống, hỏi thăm: - Thế nào rồi? Đại nhân. - Còn không biết, đợi đã! Lục Ly giải thích một câu, khép mắt lại, yên lặng chờ Huyết Tiên Đằng đầu thành. Thần Thi cùng hắn liên kết tinh thần vẫn chặt chẽ, Lục Ly không sốt ruột chút nào, yên lặng chờ. Thời gian trôi qua nửa ngày, Lục Ly tinh thần rung lên, hắn đột nhiên cảm giác liên kết tinh thần với Thần Thi có thêm thứ khó miêu tả, dường như trong liên kết tinh thần có thêm một liên hệ đặc biệt, trong đầu hắn thêm một ít tin tức, là tin tức về Huyết Tiên Đằng.
Chương 1633 Ám độ trần thương
“Xong rồi, chủ nhân!” Một giọng nữ trực tiếp vang lên trong linh hồn của Lục Ly: “Ta là Huyết Tiên Đằng, bản thân ta tự đặt tên cho mình là Huyết Linh Nhi, hiện tại ta là nô lệ của chủ nhân, hy vọng chủ nhân đừng làm trái với lời hứa.” Lục Ly không đáp lại lời nói của Huyết Tiên Đằng, mà là nội thị linh hồn, xác định ấn ký ngân long không có một chút phản ứng, linh hồn vẫn yên ổn, hắn yên lòng. Bây giờ Lục Ly và Huyết Tiên Đằng có chút liên kết tinh thần, có thể tuyệt đối khống chế nó, hắn yên lòng nhiều. Lục Ly vỗ thần đỉnh, nắp đỉnh mở ra, Thần Thi bay nhanh ra, quỳ một gối hướng hắn. - Ưm. Thần Thi trước kia không có linh hồn, chưa từng quỳ uống. Xem ra Huyết Tiên Đằng cùng Thần Thi hoàn toàn dung hợp, Huyết Tiên Đằng có thể đơn giản khống chế Thần Thi, nếu không thì Thần Thi không thể nào quỳ một gối xuống. Lục Ly cảm ứng Thần Thi một phen, phát hiện cũng không có thay đổi quá lớn, sau gáy vẫn có hình xăm Huyết Tiên Đằng. Lục Ly bớt nỗi lo, khoát tay nói: - Đứng lên đi. Thần Thi đứng lên, trong đầu Lục Ly lại vang lên giọng nữ, nói một câu khiến thân thể của hắn run rẩy: - Chủ nhân, mạch Huyết Tiên Đằng chúng ta có một thiên phú thần thông rất mạnh, đó là phá trận. Chủ nhân gần đây muốn phá vỡ thành trì bên ngoài đúng không? Huyết Linh Nhi có thể góp chút sức nhỏ nhoi!” Lục Ly xoe tròn mắt, giật mình kêu lên: “Ngươi có thể phá vỡ thành Thần Hoàng?” “Không xác định, nhưng nắm chắc năm phần.” Huyết Tiên Đằng cất tiếng nói: “Ta ẩn nấp trong Thần Thi lâu rồi, nghiên cứu kỹ thần trận bên trong Thần Thi. Thành Thần Hoàng xét cho cùng là một món Thần Khí, chủ yếu dựa vào thần trận ở bên trong, nếu như có thể phá giải thần trận của thành Thần Hoàng thì ta sẽ thoải mái khống chế tòa thành này.” Huyết Tiên Đằng nói nắm chắc năm phần phá vỡ thành Thần Hoàng, điều này khiến Lục Ly có chút niềm vui bất ngờ. Lục Ly vốn định tự lực cánh sinh đột phá đến Thần cảnh, rồi mới nghĩ biện pháp phá vỡ thành Thần Hoàng. Nhưng cho dù đột phá Thần cảnh thì có chắc phá được thành Thần Hoàng không? Trong lịch sử có từ hai Thần Linh trở lên từng đến đây, cuối cùng tay trắng mà về. Bởi vậy, Lục Ly rối loạn nhịp thở, vội vàng truyền lời: “Huyết Linh Nhi, ngươi cần phụ trợ gì không? Chỉ cần ngươi có thể phá vỡ thành Thần Hoàng, đi Thần Giới, ta nhất định giúp ngươi tìm thân thể khiến ngươi vừa lòng!” Thành Thần Hoàng quá quan trọng với Lục Ly, có được thành Thần Hoàng, Lục gia còn có bảo đảm, Lục Ly có thể yên tâm thoải mái đi Thần Giới. Nhan gia tại sao có thể vinh diệu mấy chục vạn năm? Không liên quan nhiều đến Nhan Thiên Cương là đại năng Thần Giới, dù sao đại năng Thần Giới mạnh tới đâu thì nước xa không cứu được lửa gần. Đấu Thiên Đại Đế cũng là đại năng Thần Giới, lần trước nếu không phải nhờ Lục Ly, Đấu Thiên Giới đã bị người ta đồ, mấu chốt vẫn là thành Thần Hoàng. Có được thành Thần Hoàng, Nhan gia vĩnh viễn sẽ không bị hủy diệt, cho dù có người đến công kích Thần Hoàng Giới, Nhan gia có thể công có thể thủ. Trước kia Nhan gia có được thần giáp, chiến giáp cùng thần binh, một mình tộc vương Nhan gia có thể thoải mái lao ra chém chết hết đám kẻ thù. Có thể nói thành Thần Hoàng là chỗ dựa lớn nhất của Nhan gia, là bảo đảm căn bản cho Nhan gia đứng sừng sững trên đỉnh Cửu Giới. Lục gia hiện tại rất nhỏ yếu, nhưng có được thành Thần Hoàng thì Lục gia không cần lo lắng gì nữa, có thể không ngừng phát triển lớn mạnh, mấy trăm, mấy nghìn năm sau sẽ trở thành siêu cấp đại gia tộc giống như Nhan gia. Huyết Linh Nhi nhanh chóng truyền lời lại: “Không cần phụ trợ, nhưng ta cần nghiên cứu một khoảng thời gian. Thần trận trong Thần Thi rất huyền diệu, ta tham ngộ một tháng sẽ có rất nhiều tâm đắc, càng nắm chắc phá thành.” “Tốt!” Lục Ly gật đầu, khiến Huyết Linh Nhi đi tham ngộ, hắn mở mắt ra, dặn Lung đạo nhân bình tĩnh đừng sốt ruột. Lục Ly truyền lời cho Hỏa lão quái và Trần Lão Tam ở ngoại điện bế quan một tháng, hắn không giải thích nhiều, chính mình cũng bế quan. Lúc trong Phong Ngục, hắn có chút cảm ngộ, giờ phút này muốn thử tiếp tục cảm ngộ, có khi nào đột phá lớn? Hắn suy nghĩ một hồi, kêu Hòa Nguyệt thông báo một tiếng với Lục Nhân Hoàng hãy chờ một tháng. Trong Thiên Tà Châu an tĩnh lại, bên ngoài lại có chút loạn, Hỏa lão quái cùng Lung đạo nhân, Trần Lão Tam vào trong Thiên Tà Châu mãi không đi ra. Mọi người ôm hy vọng tràn trề đợi mấy ngày, lại không có bất cứ động tĩnh. Rất nhiều người đơn giản dừng công kích, dù sao Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái không ở. Hơn nữa bọn họ công kích lâu như vậy cũng mệt mỏi, dù Lục Ly biết chắc sẽ không phàn nàn cái gì. Lục Nhân Hoàng vẫn dốc hết sức công kích, hắn nhìn thấy rất nhiều người dừng lại, cũng không có răn dạy cái gì. Mọi người không biết hắn là phụ thân của Lục Ly, dù hắn nói mấy câu, phỏng chừng cũng không có người nghe. Trong thành Thần Hoàng đã sớm yên tĩnh trở lại, dù sao nhóm người này đã liên tục công kích hơn mười tháng rồi. Ban đầu trên tường thành đều đứng đầy trưởng lão Nhan gia, cường giả của gia tộc phụ thuộc, bây giờ chỉ có bốn, năm cường giả đứng trên tường thành, trong thành càng là không có người để ý. Khi người ở bên ngoài công kích qua mười ngày thì Nhan Hử trở về Thần Hoàng Bảo, tự mình tuyên bố với năng lượng tích trữ của thành Thần Hoàng cộng với mức độ công kích của nhóm người này thì cần ít nhất ba nghìn năm. Tuy rằng câu nói này có phần phóng đại, nhưng tất cả con dân trong thành hoàn toàn an tâm. Cũng phải. Năm đó hai Thần Linh tự mình đến tấn công thành Thần Hoàng, cuối cùng không cách nào phá vỡ, xám xịt trở lại đấy thôi. Bên ngoài tuy có nhiều Hóa Thần, nhưng đông người hữu dụng không? Thành Thần Hoàng là một tòa thành lớn siêu cấp, tộc nhân Nhan gia cộng thêm gia tộc phụ thuộc, gia tộc liên nhân với Nhan gia và các loại quan hệ khác, cộng lại số nhân khẩu lên đạt đến nghìn vạn. Đây còn là vì một ít con cháu tinh anh bị đưa về tổ giới, không thì nhân khẩu trong thành càng nhiều nữa. Nghìn vạn người ở trong thành Thần Hoàng vẫn không thấy chật chội, chỉ hơi chán. Kẻ địch lớn trước mắt, không thể vui chơi giải trí nhiều.
Chương 1634 Ám độ trần thương
Con cháu các gia tộc trừ tu luyện chỉ có thể tụ tập lại với nhau tán gẫu, uống trà... Lục Ly trở về, dẫn tới một số cao tầng Nhan gia chú ý. Nhưng Lục Ly gọi Lung đạo nhân, Hỏa lão quái vào trong Thiên Tà Châu mấy ngày không thấy mặt, bên ngoài rất nhiều Hóa Thần đều dừng lại công kích, cao tầng Nhan gia yên lòng. Xem ra Lục Ly chỉ là hư trương thanh thế, nếu hắn có thể phá vỡ thành Thần Hoàng đã sớm ra tay, cần gì đợi đến hôm nay? Một tháng sau! Lục Ly lại xuất hiện, mang theo Lung đạo nhân, Hỏa lão quái cùng xuất hiện, không mang Trần Lão Tam ra. Đám Hóa Thần ở bên ngoài nghỉ ngơi, công kích từ từ thoáng chốc khẩn trương lên, vội vàng bắt đầu dốc hết sức công kích, trong một chốc lại náo nhiệt. Lục Ly uy nghiêm nhìn quét mọi người nói: - Chư vị vất vả, trải qua ta cùng Hỏa lão quái, Lung đạo nhân thương nghị, đã lấy ra biện pháp có thể thực hành, bây giờ còn thiếu một loại tài liệu phá trận. Mọi người tiếp tục công kích, lâu nhất một tháng nữa ta sẽ trở về, mang theo mọi người cùng nhau phá thành. - Mọi người công thành, phải tin tưởng Lục đại nhân! - Đúng vậy! Cố gắng lên! Lung đạo nhân, Hỏa lão quái lớn tiếng cổ vũ, hai người bay về phía thành Thần Hoàng, dốc hết sức công kích. Lục Ly lờ đi đám người, gật đầu với Lục Nhân Hoàng, không dặn dò điều gì, vào trong Thiên Tà Châu. Oong! Thiên Tà Châu ánh sáng chợt lóe, Thần Thi xuất hiện, lao về phía thành Thần Hoàng, vẫn đánh lung tung vào tòa thành. Mọi người cũng không quan tâm, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Tà Châu, nhìn theo Thiên Tà Châu đi xa. Xôn xao! Lục Ly vừa đi, nhiều người tụm lại khe khẽ thì thầm, tuy có Lung đạo nhân và Hỏa lão quái ở, rất nhiều người vẫn không kiềm được bắt đầu nghị luận. Lục Ly lăn qua lộn lại lâu như vậy, mỗi lần đều nói rất hay, nhưng lần lượt khiến mọi người thất vọng, thậm chí không ra tay lần nào. Điều này khiến mọi người dao động niềm tin với hắn, thậm chí có người hoài nghi Lục Ly có phải là lừa gạt mọi người, hay là cố ý tụ tập mọi người lại rồi mang mục đích khác? “Ly nhi đang làm cái gì?” Ngay cả Lục Nhân Hoàng đều có chút hoài nghi, liên tục công kích lâu như vậy, Lục Nhân Hoàng kiệt sức, nếu hắn không phải là phụ thân của Lục Ly thì đã làm biếng. - Một tháng! Tuy rằng rất nhiều người trong lòng ngạc nhiên nghi ngờ, nhưng Lục Ly nói một tháng chắc chắn trở về, mọi người chỉ có thể lại đợi một tháng. Rất nhiều người âm thầm quyết định, nếu Lục Ly một tháng sau còn chưa có cách gì hay thì bọn họ sẽ đề nghị lui binh, không thể nào luôn tiêu hao như vậy đúng không? Tất cả mọi người không biết rằng hình xăm màu đỏ máu trên cổ Thần Thi biến mất, hơn nữa bọn họ đều không có chú ý tới, Thần Thi lần này công kích hơi khác với lúc trước. Thần Thi chọn công kích một góc nhỏ hẻo lánh, hơn nữa một bàn tay luôn đè vách tường, chỉ huơ nắm tay khác liên tục đấm thành Thần Hoàng. Bàn tay đặt trên tường thành lặng lẽ vươn ra một hư ảnh dây leo màu đỏ máu. Hư ảnh kia đâm vào vòng bảo hộ ngoài thành, vì là theo lòng bàn tay đâm ra, cho nên ai cũng không có phát hiện. Cấm chế của thành Thần Hoàng không có bất cứ dao động, phản ứng gì, người trong thành cũng không hề phát hiện. Lục Ly rời đi cũng không phải vì tìm tài liệu phá trận nào đó, hắn đánh lạc hướng cho Huyết Tiên Đằng. Nếu Lục Ly vắng mặt thì người của Nhan gia sẽ thả lỏng, cho Huyết Tiên Đằng thời cơ tốt để phá trận. Lục Ly rời khỏi thành Thần Hoàng, dù sao trong thành có lẽ có thám báo của Nhan gia. Hắn đi Vạn Hoa Giới, tìm một chỗ ẩn khuất núp vào, yên lặng chờ đợi. Huyết Tiên Đằng nói tối đa nửa tháng, có thể phá vỡ thành Thần Hoàng hay không sẽ cho ra kết quả. Lục Ly rời đi, khiến Nhan Hử cùng cao tầng Nhan gia rất là ngạc nhiên nghi ngờ, ai cũng không biết Lục Ly đang làm cái gì? Nói chắc như ăn bắp, chẳng lẽ hắn thật sự có thể tìm được cách phá vỡ thành Thần Hoàng? Nhan Hử cùng một đám trưởng lão thương nghị một phen, quyết định thông qua con đường đưa tin đặc biệt, triệu tập thám báo tra xét hành tung của Lục Ly, nhìn xem hắn có thật sự đang tìm tài liệu phá trận hay không? Nhưng Thiên Tà Châu tốc độ quá nhanh, thám báo theo không kịp, cuối cùng chỉ tra xét được Lục Ly đi Vạn Hoa Giới. Nội gian bên Trung Hoàng Giới cũng không có tin tức truyền đến, Lục Ly biến mất không thấy. Trần gia Nhan Hử đành thông qua phương thức đưa tin đặc biệt khiến nội gian trong Trung Hoàng Giới tra xét khắp nơi, khiến thám báo ở Hỗn Độn Luyện Ngục tra xét, tìm Lục Ly. Tìm suốt năm, sáu ngày mãi không tìm ra hành tung của Lục Ly. Đám người Nhan Hử buồn bực mặc kệ, chờ đợi Lục Ly trở về. Bọn họ không tin Lục Ly thật sự có biện pháp phá vỡ thành Thần Hoàng. Tin tức không thể tránh khỏi từ miệng các trưởng lão Nhan gia truyền ra một ít, một ít con cháu trực hệ của Nhan gia nghe xong tỏ ra khinh thường. Cho rằng Lục Ly tuyệt đối là hư trương thanh thế, Thần Linh đều không thể phá mở thành Thần Hoàng, hắn chỉ là Hóa Thần tiền kỳ thì làm được gì? Đệ nhất công tử của Nhan gia, Nhan Dực dè bĩu liên tục, hắn cho rằng Lục Ly hết chiêu trò rồi, giả thần giả quỷ đơn giản là muốn khiến Hóa Thần ở bên ngoài công kích càng lâu một ít. Nhan Dực gần đây rất buồn bực, không chỉ riêng là hắn, đám công tử trực hệ của Nhan gia đều ức chế. Bọn họ vốn nên đi tổ giới, lại không muốn rời khỏi thành Thần Hoàng phồn hoa. Trong tổ giới có rất nhiều lão tổ Nhan gia, nếu bọn họ xằng bậy sẽ bị răn dạy. Ai biết Lục Ly mang người công kích hơn mười tháng, đám công tử bọn họ cả ngày trừ tu luyện, tụ tập lại với nhau tán dóc ra cái gì đều làm không được, thậm chí không dám tổ chức một bữa tiệc. Ngày thứ mười bốn từ khi Lục Ly rời đi, Nhan Dực rốt cuộc không kiềm được, bởi vì hôm nay là sinh nhật của hắn, sinh nhật ba mươi hai tuổi. Thân là đệ nhất công tử của Nhan gia, Nhan Dực rất sĩ diện, các công tử, tiểu thư âm thầm bàn tính, Nhan Dực chuẩn bị lặng lẽ tổ chức một bữa tiệc để chúc mừng.
Chương 1635 Thành phá
Dù sao mở ra cấm chế đại điện, bọn họ ở trong đại điện ăn uống linh đình, miễn không có ai lộ tin ra ngoài, không gây ồn ào, dù Nhan Hử nhận được tin tức cũng sẽ mở một con mắt, nhắm một con mắt. Mấy công tử lặng lẽ chuẩn bị, các công tử, tiểu thư ở trong thành đã sớm ức chế không chịu nổi lặng lẽ tụ tập trong phủ đệ của Nhan Dực, cuối cùng ở trong đại điện mở ra cấm chế, chơi bời suốt đêm. Ngày sinh nhật ba mươi tuổi, Nhan Dực nhận một tin dữ, Nhan Chân chết đi, khiến hắn cực kỳ khó chịu trong buổi sinh nhật đó, không dám ăn mừng sinh nhật ba mươi mốt tuổi. Lần này bực tức lâu như vậy, Nhan Dực cùng một đám công tử, tiểu thư hoàn toàn giải phóng bản thân, nhậu cả đêm trong đại điện, đến khi trời sáng thì mỗi người ôm một tiểu thư gia tộc phụ thuộc vào phòng, trút ra bực tức cùng lệ khí trong lòng. Nhan Dực lựa chọn nữ tử không phải loại hoa giao tế ai cũng có thể ngủ, mà là một tiểu thư trực hệ của đại gia tộc phụ thuộc Dương gia, có chút nổi tiếng trong Thần Hoàng Giới. Bộ dạng hoa dung ngọc mạo, nàng vốn không làm chuyện tằng tịu với nhau như vậy, không biết là do uống say hay bởi vì gần đây tâm trạng áp lực, ỡm ờ đi theo Nhan Dực vào phòng. Trong phòng, nến đỏ chập chờn, hương thơm thoang thoảng, nữ tử váy đỏ, người đẹp hơn hoa, giờ phút này xấu hổ ngượng ngùng, giả vờ từ chối, khiến người Nhan Dực nóng hừng hực. Nhan Dực không tán tỉnh hâm nóng, trực tiếp ôm tiểu thư định hôn tới tấp. - Dực công tử, ngươi làm cái gì vậy, không được... việc này nếu bị gia gia biết sẽ đánh chết ta! Dương tiểu thư còn đang dè dặt vặn vẹo người, đôi tay ngọc đẩy người Nhan Dực, nhưng không mang theo chút sức lực. - Ha ha ha ha ha ha! Nhan Dực cười lớn, hai tay xé rách quần áo của Dương tiểu thư, cười nói: - Sợ cái gì? Ngày mai ta kêu tam thúc cầu hôn với gia gia của nàng. Song Nhi, ngày tốt cảnh đẹp, nàng hãy theo ta đi. - Không được đâu! Dương tiểu thư còn muốn dè dặt một lúc, nhưng đôi mắt mê ly đã bán đứng nỗi lòng của nàng, nàng lẩm bẩm nói: - Bây giờ đang trong thời kỳ mấu chốt, bên ngoài có nhiều Hóa Thần công thành, lỡ như thành phá thì sao? - Ha ha ha ha ha ha! Nhan Dực cười càng lớn hơn, vươn tay tự xé đồ mình, lột sạch quần áo trên người Dương tiểu thư, nhìn thân thể mềm mại tuyệt đẹp trước mặt, mắt hắn lóe tia sáng dâm tà, nhếch môi trêu cợt, lạnh lùng cười: - Lục Ly muốn phá thành? Nằm mơ, dù hắn tu luyện thêm một nghìn năm cũng không phá được... Bùm! Vào thời khắc này, mặt đất rung bần bật, khiến Nhan Dực định cá nước thân mật bị chấn lăn xuống xuống giường. Dương tiểu thư sợ tới mức nhảy cẫng lên, quên mất chính mình thân không mảnh vải, trong mắt to tràn ngập kinh hoàng hỏi: - Có chuyện gì? Nhan Dực làm sao biết xảy ra chuyện gì? Hắn uống hơi say, mơ hồ chớp mắt, đứng lên lắc đầu, nói: - Không biết, mặc kệ nó, chúng ta tiếp tục... Bùm! Mặt đất lại lần nữa kịch liệt run lên, Nhan Dực vốn nhào tới thoáng chốc đụng vào đầu giường, may mắn thân thể của hắn cường đại, nếu không thì đã phun máu. Nhan Dực ôm đầu, ánh mắt giao nhau với Dương tiểu thư, trong mắt hai người lộ tia giật mình kinh ngạc. Tại sao mặt đất rung được? Dưới chân bọn họ là thành Thần Hoàng, là thành Thần lơ lửng giữa không trung. Dù có động đất mạnh thì thành Thần Hoàng sẽ không lắc lư chút nào. Rầm rầm rầm! Lúc này bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, cấm chế trong phòng nhấp nháy ánh sáng. Nhan Dực đang bất ngờ tự hỏi phát sinh chuyện kỳ dị gì, lúc này bản bản năng đánh ra một luồng sáng mở ra cấm chế. Bùm! Cửa phòng bị đẩy mạnh ra, một công tử trực hệ của Nhan gia xông vào, thấy Nhan Dực và Dương tiểu thư trần truồng thì sửng sốt, ngây ra tại chỗ. - A! Dương tiểu thư thế này mới giật mình tỉnh lại, vội vàng kéo chăn che người, phát ra một tiếng thét chói tai. Nhưng tiếng hét nhanh chóng ngừng bặt, bởi vì công tử sững sờ kia mang đến tin tức động trời. Công tử kia rống to: - Đừng la, thành Thần Hoàng bị phá mở rồi! Tộc vương hạ lệnh khiến chúng ta lập tức rút lui. Nhanh... nếu không thì không kịp nữa, kẻ địch đã giết vào! - Cái gì? Nhan Dực như bị sét đánh, run lẩy bẩy, hiện giờ người hắn còn trần truồng, run cầm cập, trông đặc biệt bất nhã. - Ha ha ha ha ha ha! Bên ngoài truyền đến tiếng cười to rung trời, Nhan Dực và Dương tiểu thư nghe tiếng cười kia giống như ác ma nhe răng cười, người kia cười to mấy tiếng rồi quát: - Thành Thần Hoàng đã phá, Lục đại nhân có lệnh, trừ bình dân ra, mọi người có thể tùy ý đồ sát. Có thù báo thù, có oán báo oán, đừng để một tộc nhân Nhan gia nào chạy thoát, giết! - Giết! Tiếng rống rung trời truyền đến, còn có vô số người giật mình hét to, cùng với tiếng khóc la của vô số nữ nhân. Bốn phía còn truyền đến vô số tiếng nổ, trong một chốc cảm giác toàn bộ thành Thần Hoàng lộn xộn. - Thành phá? Thành phá? Sao thành bị phá được? Sao bị phá được... Nhan Dực không có chạy trốn, cả người đều tựa như mất đi thất hồn lục phách. Hắn biết Nhan gia lần này xong rồi, đệ nhất gia tộc Cửu Giới không chừng hôm nay qua đi sẽ trở thành lịch sử. Lục Ly rời đi chỉ có nửa tháng, Huyết Tiên Đằng không khiến hắn thất vọng, hôm nay vừa đúng nửa tháng. Vừa rồi vòng bảo hộ bên ngoài thành Thần Hoàng đột nhiên đóng kín, tiếp đó là cửa lớn lặng lẽ mở ra. Thủ đoạn phá giải thần trận của Huyết Tiên Đằng phi thường tuyệt diệu, diệu đến mức Nhan Hử từ đầu đến cuối nắm giữ hạch tâm thành Thần Hoàng mà không hay biết gì. Mãi đến khi vòng bảo hộ bị đóng kín, cửa lớn mở ra thì Nhan Hử mới nhận ra. Đám người Lung đạo nhân, Hỏa lão quái luôn ở ngoài thành oanh kích, vòng bảo hộ đóng kín, cửa thành mở ra, bọn họ lập tức phát hiện. Tuy không nhận được mệnh lệnh của Lục Ly, nhưng tốc độ phản ứng của hai người nhanh biết bao? Lập tức xông vào, trực tiếp giết hai Hóa Thần xông lên chặn cửa. Đám Hóa Thần ở phía sau cũng không ngốc, tuy không biết thành Thần Hoàng tại sao xuất hiện biến cố kịch liệt như vậy, nhưng tất cả lập tức kéo nhau vào, trong khoảnh khắc toàn bộ Hóa Thần đều xông vào, Nhan Hử muốn khống chế cửa thành đóng kín đều không được.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất