Chương 1616 Một năm tám tháng
Ầm ầm ầm! Lục Ly không kịp xem xét bốn phía thì bên tai vang lên tiếng sấm, hắn ngẩng đầu nhìn qua thì thấy cảnh tượng khiến hắn cả đời khó quên. Phía cuối chân trời xa, đầy trời đều là lôi đình, nơi này không đổ mưa, cũng không có mây đen. Nhưng trên chín tầng trời vô số lôi đình đánh xuống, ở giữa không trung đan vào, như từng con lôi long lướt qua. Lôi điện màu tím, màu trắng, màu đen, màu bạc, màu vàng... Đủ loại lôi điện ở giữa không trung đan vào, biến thành đại dương lôi đình phía cuối trời. Lục Ly cách bên kia không biết bao xa, bên kia hơi thở cuồng bạo mà lại hủng bố lan tràn lại đây, khiến hắn dựng đứng lông tơ, sợ teo tim. “Con người có thể đi qua đại dương lôi đình đó sao?” Lục Ly để tay lên ngực tự hỏi, với sức chiến đấu hiện tại của hắn, đừng nói đi qua biển sét này, bảo hắn tới gần cũng không có lá gan đó. Xoẹt! Giữa không trung bỗng bay ra một tia chớp, là lôi điện màu bạc, chưa đợi Lục Ly phản ứng lại, Lung đạo nhân túm lấy hắn né qua một bên. Bùm! Lôi điện đánh xuống gần đó, chui vào lòng núi. Lục Ly cảm ứng một chút hơi nhíu mày hỏi: - Lôi đình này hình như không quá mạnh? - Dó là lôi điện yếu nhất! Lung đạo nhân giải thích: - Lôi Ngục có năm loại lôi điện, màu bạc là yếu nhất, theo sau là màu trắng, màu tím, màu vàng, màu đen! Lôi điện màu đen khủng bố nhất, dù là ta nếu bị đánh trúng cũng sẽ nháy mắt bị đánh chết. Thông Thiên Sơn lối vào Lôi Ngục toàn là lôi điện màu đen! - A... Lục Ly không ngờ rằng lôi đình còn chia mạnh yếu, hắn im lặng một lúc, ánh mắt rất nhanh sáng lên, Thiên Tà Châu sáng ngời, Tiểu Bạch xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn. Lục Ly hướng về biển sét phương xa, nói: - Tiểu Bạch, nơi này là Lôi Ngục, có năm loại lôi điện, lôi điện màu đen mạnh nhất, tiếp theo là màu vàng, màu tím, màu trắng, màu bạc. Ngươi thử xem có chịu nổi lôi điện màu bạc không, nếu chịu đựng được thì ngươi có thể tu luyện tại đây. - Cái này...! Lung đạo nhân chớp chớp mắt, tràn đầy nghi ngờ nhìn Tiểu Bạch. Vật nhỏ này thoạt trông cũng không mạnh, có chắc nó chịu nổi lôi đình trong Lôi Ngục không? - Grào grào! Tiểu Bạch vừa thấy biển sét ở phương xa thì đôi mắt sáng rực, nếu không phải Lục Ly còn dặn dò thì nó đã lao ngay đi biển sét rồi. Xoẹt! Ngay lúc này, trên bầu trời gần đó có hai lôi đình rạch phá không gian đánh xuống, một cái màu trắng, một cái màu bạc. Lục Ly ngừng thở nói: - Tiểu Bạch, cảm ứng xem có chịu nổi không? Tuyệt đối đừng miễn cưỡng! - Grào grào! Tiểu Bạch kiêu kỳ ngẩng cao đầu hú một tiếng, theo sau phóng lên cao, lao về phía lôi điện màu bạc. Lúc này Lục Ly quên việc né sang một bên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, nếu Tiểu Bạch không chịu nổi thì nó tuyệt đối sẽ bị lôi đình trực tiếp đánh chết. Ầm! Tiểu Bạch ở giữa không trung bị lôi điện màu bạc đánh xuống, thân thể rớt xuống dưới, lông trắng đều bị đốt cháy, trên người toát ra khói đen nghi ngút. Thân thể nhỏ bé lăn lộn dưới đất, có mùi thịt khét thoang thoảng. - Hộc hộc! Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, Tiểu Bạch tuy rằng thoạt trông rất thảm, thật ra không bị thương quá nặng. Đôi mắt xinh đẹp như trân châu của nó tràn ngập hưng phấn cùng kích động, hiển nhiên lôi đình chỗ này trợ giúp nó rất lớn. Lục Ly không nhúc nhích, Lung đạo nhân kịp thời mang theo Lục Ly di chuyển, nếu không thì sẽ bị lôi điện màu trắng đánh trúng. Tuy rằng Lục Ly mặc thần giáp, chưa chắc bị đánh chết, nhưng chắc chắn sẽ ăn đau khổ. - Grào grào! Tiểu Bạch lăn lộn dưới đất mấy vòng rồi bay tới chỗ Lục Ly, nhảy lên vai hắn, đầu nhỏ gật gật, biểu thị nó có thể chịu nổi. - Con thú nhỏ này thật lợi hại! Lung đạo nhân không kiềm được nói một câu, tiểu thú thoạt trông không mạnh, thậm chí không có hơi thở của Thú Hoàng, nhưng chịu nổi lôi điện khủng bố như vậy. Dù là võ giả Hóa Thần tiền kỳ cũng không chịu được lôi điện này, sẽ bị đánh nát ra bã. “Tiểu Bạch hẳn là bị lôi điện đánh nhiều, sức đề kháng mạnh lên.” Lục Ly thầm nghĩ, phòng ngự của Tiểu Bạch thật ra cũng không mạnh, yếu hơn Âm Quỳ Thú nhiều, chẳng qua bị lôi điện đánh nhiều lần nên có chút sức đề kháng. Đương nhiên, mấy năm nay Tiểu Bạch luôn không ngừng tôi thể, phỏng chừng thân thể cũng cường đại lên nhiều. Đùng! Trên bầu trời lại có lôi đình lấp lánh, Tiểu Bạch ngước đầu nhìn, bay khỏi người Lục Ly, bay hướng lôi điện màu bạc gần đó. Bùm! Tiểu Bạch lại bị đánh rớt xuống, trên người vẫn bốc mùi thịt khét, nhưng rõ ràng trông không bị quá nặng. Năng lực khôi phục của nó rất mạnh, chỉ cần không lỗ mãng đụng vào lôi điện màu tím màu vàng màu đen thì sẽ không sao. Lục Ly bay lên, đáp xuống một ngọn núi nhỏ gần đó, lấy thần binh ra đào một cái hang nhỏ, theo sau lấy ra một ít hồn tinh đặt trong hang. Lục Ly dặn dò Tiểu Bạch: - Nếu ngươi bị thương quá nặng thì vào trong hang núi nhỏ nghỉ ngơi, ăn một ít hồn tinh hồi sức. Suy nghĩ một hồi, Lục Ly còn lấy ra một miếng ngọc phù đặt trong góc hang núi, nói: - Nếu ngươi không chịu nổi thì hãy cắn nát ngọc phù, ta sẽ lập tức lên đón ngươi. - Grào grào! Tiểu Bạch gật đầu, có chút lưu luyến vươn móng vuốt nhỏ đụng Lục Ly, dường như không muốn Lục Ly rời đi. - Được rồi! Lục Ly suy nghĩ một hồi, nói: - Ta ở đây với ngươi hai ngày, ngươi đi tu luyện đi. Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, mang theo Lung đạo nhân đi vào trong Thiên Tà Châu, tiềm tu trong hang núi. Tiểu Bạch vui vẻ hú mấy tiếng, theo sau hưng phấn xông ra ngoài, tìm lôi điện ở bốn phía. Lục Ly tuy rằng đi vào trong Thiên Tà Châu, lại không yên tâm Tiểu Bạch, thần niệm luôn luôn tập trung vào nó. Xác định nó chỉ tìm lôi điện màu bạc, không dám đụng chạm lôi điện màu trắng thì yên lòng. Chỗ bọn họ ở là khu vực ngoài rìa, bên này chỉ có lôi điện màu bạc và màu trắng, cũng không quá dày đặc. Chờ một, hai canh giờ, không thấy lôi điện màu tím màu vàng màu đen, Lục Ly hoàn toàn an tâm. Tiểu Bạch ở bên ngoài nửa ngày thì vào sơn động ăn hơn mười viên hồn tinh, nhắm mắt nghỉ ngơi. Tu luyện một canh giờ, tình trạng vết thương hoàn toàn khôi phục, nó lại hưng phấn xông ra ngoài.
Chương 1617 Lôi Ngục
Ở lại hai ngày, xác định Tiểu Bạch an toàn, trừ phi có cường giả đi vào Lôi Ngục. Lục Ly hỏi thăm Lung đạo nhân một phen, biết gần đây sẽ không có người lang bạt Lôi Ngục, hắn xuống Hồn Ngục. Một đường bay xuống dưới, không gặp phải bất cứ nguy hiểm nữa, mất hơn mười ngày, Lục Ly trở lại Kim Ngục. Xuống Thông Thiên Sơn, Lục Ly không thấy Trần Vô Tiên. Vẫn là Trần Kim chờ ở lối vào Thông Thiên Sơn, nhưng còn có một người khác, Lộ Phong. - Kính chào đại nhân! Trần Kim và Lộ Phong nhìn thấy Lục Ly xuống dưới, đều lộ vẻ mặt cuồng nhiệt, hai người cung kính vái chào. Hỏa lão quái còn chưa trở về, xem ra còn đang thu phục kỳ hỏa. - Trần Vô Tiên đâu? Lục Ly có chút bất mãn, hắn đã nói với Trần Kim rằng kêu Trần Vô Tiên ở đây chờ hắn. Dám ngỗ nghịch mệnh lệnh của hắn, Trần Vô Tiên không muốn sống? - Đại nhân, xin qua đây một chút. Trần Kim thấy sắc mặt của Lục Ly hơi đen thì cười nịnh lại gần. Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, đưa Trần Kim vào nội điện. Trần Kim thấy Lung đạo nhân, Lục Nhân Hoàng cùng Dạ trưởng lão thì có chút chần chừ. Lục Ly liếc qua: - Có gì cứ nói. Trần Kim biết nơi này nhất định là người phe Lục Ly, khom người nói: - Đại nhân, thái gia gia giờ phút này đang ở trong một tiểu thế giới, đánh thông đường hầm đi Thần Hoàng Giới, phỏng chừng cần một, hai tháng là có thể đánh thông. - A? Lục Ly giật nảy mình. Ba đường hầm của Thần Giới đều bị phong ấn, nghe nói phải mất mười năm mới đánh thông được. Lục Ly vốn đau đầu vì chuyện này, mới về Kim Ngục đã nhận được tin tức như vậy, hỏi sao không làm hắn khiếp sợ? - Ngươi xác định? Lục Ly quắc mắt hổ nhìn Trần Kim, hắn biết Trần Kim không dám lấy chuyện như vậy lừa gạt hắn, nhưng vẫn có chút hoài nghi. Lung đạo nhân mắt hơi sáng ngời, nhíu mày hỏi: - Trần Vô Tiên tìm được tiểu thế giới trong khe nứt không gian của Thần Hoàng Giới? - Đúng vậy! Trần Kim khẳng định nói: - Thái gia gia tìm được lối vào một tiểu thế giới, đã lặng lẽ đi vào. Hắn khống chế toàn bộ tiểu thế giới, đang lặng lẽ đánh thông đường hầm đi Thần Hoàng Giới. - Làm giỏi lắm! Lung đạo nhân gật gù khen: - Trần Vô Tiên rất biết cách làm việc, loại tiểu thế giới này bình thường là tuyệt mật, có người của Nhan gia trấn giữ, hắn có thể lặng lẽ bắt lấy, xem như có lòng. Lục Ly có chút không hiểu, hỏi thăm: - Lung đạo nhân, tại sao theo tiểu thế giới đánh thông đường hầm sẽ rút ngắn thời gian nhiều như vậy? Từ Kim Ngục đánh thông đường hầm lại mất mười năm? Lung đạo nhân thấy Lục Ly không hiểu, suy nghĩ một hồi lấy ra một trang giấy, vẽ lên đó. Lung đạo nhân vẽ một đường thẳng ở giữa tờ giấy, nói: - Đại nhân, tờ giấy này là không gian chỗ chúng ta, đường thẳng này là Hỗn Độn Luyện Ngục. - Ừm! Lục Ly có chút hứng thú, gật đầu nói: - Nói tiếp! - Nơi này là Kim Ngục. Lung đạo nhân vẽ vòng tròn chính giữa đường thẳng, vẽ tiếp mấy vòng tròn khác ở xung quanh: - Gần Kim Ngục có mấy đại giới diện, là Cửu Giới. Đấu Thiên Giới các ngươi cũng ở bên cạnh Hỗn Độn Luyện Ngục, chẳng qua ở chỗ thấp nhất, Cổ Thú Giới ở đây... Lung đạo nhân vẽ một mớ vòng tròn gần đường thẳng, cách cục thế giới trong đầu Lục Ly trở nên vô cùng rõ ràng. Không gian bên này có khá nhiều giới diện, nhưng ít giới diện có thể trực tiếp đi vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Giới diện cũng chia lớn nhỏ, giới diện càng lớn, không gian càng ổn định, muốn đánh thông hàng rào không gian càng khó. Hỗn Độn Luyện Ngục là một không gian thần kỳ, muốn từ hỗn độn không gian đánh thông hàng rào là cực kỳ khó khăn. Huống chi bên Thần Hoàng Giới có thần trận phong ấn, cho nên mất mười năm cũng dễ hiểu. Tiểu thế giới có hai loại, một loại là tiểu thế giới ở bên cạnh giới diện, loại tiểu thế giới này kề sát giới diện, bình thường sẽ có đường hầm nối liền. Ví dụ Hoang Giới xuất hiện rất nhiều đường hầm nối liền, nối với Đấu Thiên Giới. Nhưng nếu là tiểu thế giới bên cạnh Thần Hoàng Giới, muốn đi vào Thần Hoàng Giới vẫn rất khó khăn. Cần đánh thông hàng rào không gian của Thần Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới rất lớn, không gian rất ổn định, muốn đánh thông phải mất vài năm. Còn có một loại tiểu thế giới hình thành trong khe nứt không gian của giới diện này. Bản thân tiểu thế giới đó tồn tại trong giới diện, đường hầm nối với giới diện này sẽ càng nhiều, càng dễ đánh thông. Bởi vì... Bản thân tiểu thế giới đó tồn tại trong giới diện, đi vào tiểu thế giới là vào phạm vi không gian của Thần Hoàng Giới rồi. Chỉ cần đánh thông hàng rào không gian tiểu thế giới là có thể đi vào Thần Hoàng Giới. Nghe xong Lung đạo nhân giảng giải, Lục Ly có cảm thụ trực quan rất lập thể với không gian bên này. Hỗn Độn Luyện Ngục giống như là một cây cột chống trời nối thiên địa, không gian bên cạnh cột là một đám giới diện như bọt khí, những giới diện này có lớn có nhỏ, kề sát nhau. Giữa những bóng khí lớn có một ít bong bóng nhỏ, đó là tiểu thế giới. Trong một số bóng khí lớn có bóng khí nhỏ, vô số bọt khí hợp thành không gian thế giới bên này. “Trừ những giới diện đã biết ra, có khi nào còn có vô số giới diện? Không gian xa xôi hơn phải chăng còn có rất nhiều Hỗn Độn Luyện Ngục?” Trong đầu Lục Ly xuất hiện một nghi vấn, trong lòng hắn hiện ra một hình ảnh: Bên ngoài Hỗn Độn Luyện Ngục có vô số bọt khí, những bọt khí đó quay quanh Hỗn Độn Luyện Ngục. Không gian phương xa còn có rất nhiều Hỗn Độn Luyện Ngục, bên cạnh từng Hỗn Độn Luyện Ngục tụ tập nhiều giới diện. Giống như trong thiên địa dựng đứng rất nhiều cây cột đá, quanh cây cột là giới diện như bọt khí. - Đi! Lục Ly vẫy tay, những việc này suy nghĩ nhiều cũng vô ích, có lẽ hắn đi Thần Giới, đạt đến độ cao nhất định thì nhiều bí mật sẽ vén lên từng lớp. Hắn mang theo Trần Kim đi ra, suy nghĩ một hồi, nói với Trần Kim: - Ngươi đưa tin sắp xếp một người ở đây chờ Hỏa lão quái. Lộ Phong thấy Lục Ly định đi, hơn nữa vừa rồi nói chuyện cũng hoàn toàn gạt hắn sang một bên làm hắn hơi nóng nảy, đôi mắt trông mong nhìn Lục Ly, nói: - Đại nhân, có cái gì cần Lộ Phong cống hiến sức lực xin hãy ra lệnh, Lộ Phong bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ.
Chương 1618 Vạn Hoa Giới
- Không cần! Lục Ly vẫy tay nói: - Ngươi lo làm việc của ngươi đi, tạm thời không có việc gì cần ngươi. Lộ Phong lặp đi lặp lại bán tin tức, ai biết hắn có quan hệ gì với Nhan gia không? Lục Ly không dám tin tưởng hắn. Lộ Phong muốn năn nỉ, nhưng thấy Lục Ly lạnh lùng liếc qua thì vội vàng cung kính chắp tay, lao về phía lối vào Phong Ngục, rất nhanh biến mất ở Thông Thiên Sơn. Trần Kim bóp nát ngọc phù, không lâu sau một lão giả Hóa Thần từ phương xa bay tới. Trần Kim dặn người này chờ ở đây, đợi Hỏa lão quái đến thì dẫn đi tiểu thế giới kia. Vèo! Lục Ly đưa Trần Kim vào trong Thiên Tà Châu, rất nhanh Thiên Tà Châu bay đi, biến mất ở chân trời xa. Lối vào tiểu thế giới kia nằm ở Trung Hoàng Giới, Lục Ly và Trần Kim đến lối vào của Trung Hoàng Giới, sau đó vào thành Hỗn Độn. - Tham kiến Lục đại nhân, chào Kim thiếu gia! Trong thành Hỗn Độn đều là tộc nhân Trần gia, chờ Lục Ly cùng Trần Kim xuất hiện, một đám người lập tức khom người vái chào, phía sau có một đám quân sĩ cùng quỳ xuống. Lục Ly vẫy tay, ánh mắt nhìn thành Hỗn Độn, vẻ mặt có chút phức tạp. Năm đó trong thành Hỗn Độn, hắn suýt chút bị giết, trong Trung Hoàng Giới hắn như chuột chạy qua đường, mỗi người đòi đánh. Lần này về đến Trung Hoàng Giới lại nhận được lễ ngộ như vậy, khiến người thổn thức. - Ta đi Thiên Tàn Cốc nhìn xem! Lục Ly báo một tiếng rồi vào Thiên Tà Châu, bay đi. Thiên Tàn Sơn cách bên này không xa, tuy rằng Doãn Thanh Ti và Thiên Tàn Lão Nhân chắc chắn đã rời khỏi, Lục Ly vẫn không chết tâm muốn đi nhìn xem. Chỉ mất nửa canh giờ, Lục Ly đã đứng trong Thiên Tàn Cốc. Trong Thiên Tàn Cốc phong cảnh như xưa, nhà gỗ còn đó, không ai dám chiếm cứ nơi này. Dù sao Thiên Tàn Lão Nhân cùng Doãn Thanh Ti mới rời đi không lâu, ai biết bọn họ khi nào thì trở về? Đứng trước nhà gỗ, trong đầu Lục Ly hiện ra khuôn mặt đẹp tuyệt trần, và đôi mắt trống rỗng không tia sáng của nàng. Nếu mắt của Doãn Thanh Ti không bị tật, Lục Ly tin tưởng nàng đẹp còn hơn Cơ Mộng Điềm, ngang ngửa với Lục Linh. Phong cảnh vẫn như cũ, giai nhân đã không ở. Lục Ly đứng nửa canh giờ trong sơn cốc, sau đó rời đi, trở lại thành Hỗn Độn, theo Trần Kim dẫn dắt một đường truyền tống mà đi. Truyền tống tròn một ngày, Lục Ly theo Trần Kim dẫn vào một tiểu thế giới. Trần Kim không ngừng lại bước chân, mang theo Lục Ly bay nửa ngày, lại lần nữa đi vào một đường hầm, vào trong tiểu thế giới khác. - Là nơi này! Đi vào tiểu thế giới này, Trần Kim bẩm báo: - Tiểu thế giới này tên Vạn Hoa Giới, trước kia là vườn hoa sau nhà của một công tử Nhan gia, công tử này xây dựng rất nhiều cung điện ở đây, nuôi mấy trăm mỹ nhân. Nhan gia hạ lệnh hủy đi tất cả đường hầm tiểu thế giới, công tử đó không nỡ bỏ nơi này, cho nên âm thầm giữ lại, bị nội gian của gia tộc chúng ta phát hiện, thái gia gia quyết đoán mang người chiếm cứ nơi này. Nhưng công tử kia coi như thông minh, kịp thời hủy đi đường hầm, nếu không thì chúng ta có thể trực tiếp vào Thần Hoàng Giới. - Vạn Hoa Giới, ha ha! Lục Ly cười khẽ, phát hiện phong cảnh của tiểu thế giới này khá tốt, Thiên Địa Huyền Khí tuy rằng không đặc biệt dày đặc, nhưng tạm được, công tử này rất biết hưởng thụ. Một đường bay đi, rất nhanh đến trung tâm Vạn Hoa Giới. Trong một tòa thành nhỏ, thần niệm của Lục Ly tra xét đến dãy cung điện trong biển hoa nằm ở ngoài thành. Ầm ầm ầm! Bầu trời phương xa vang tiếng gầm rú, mơ hồ có thể nhìn thấy không gian bên kia chấn động mạnh, hẳn là Trần Vô Tiên đang bận rộn đánh thông hàng rào không gian. - Đại nhân, có muốn nghỉ ngơi một phen? Trần Kim ân cần mời Lục Ly đi cung điện ngồi một chút, hắn còn lộ ra nụ cười nam nhân ngầm hiểu: - Ánh mắt của công tử Nhan gia khá tốt, hậu cung của hắn mỹ nữ như mây, nếu đại nhân muốn hưởng dụng, ta có thể sắp xếp. Thần niệm của Lục Ly quét qua cung điện trong biển hoa, quả nhiên phát hiện trong cung điện đều là mỹ nữ, ngay cả thị nữ cũng khá xinh đẹp. Nữ nhân ở trong vài cung điện đẹp không thua gì Cơ Mộng Dao, mỗi người có phong tình riêng. - Thôi! Lục Ly không tâm trạng hưởng dụng mỹ nữ, hắn không thích giao lưu mà không có tình cảm, hắn không phải động vật chỉ có nửa người dưới, thấy mỹ nữ liền nhào lên. Nếu hắn thích xằng bậy, lúc ở Đấu Thiên Giới, hắn ngoắc ngón tay là vô số tiểu thư xinh đẹp của các đại gia tộc sẽ chen chúc mà đến. Lục Ly bay tới chỗ Trần Vô Tiên, khi đến bên kia thì phát hiện không chỉ một mình Trần Vô Tiên, còn có hai Hóa Thần đỉnh phong cũng đang công kích, đường hầm mơ hồ sắp thành hình. - Đại nhân! Trần Vô Tiên không có dừng lại, gật đầu với Lục Ly: - Thứ lỗi Vô Tiên không thể vái chào đại nhân. - Không sao! Lục Ly không quan tâm những lễ nghi sáo rỗng, hắn nhìn sơ, khen ngợi: - Trần Vô Tiên, việc này ngươi làm rất tốt. Nếu như có thể đánh chiếm thành Thần Hoàng, ghi một công lớn cho ngươi, giao hẹn năm xưa giữa ta và ngươi lập tức có hiệu quả. - Đa tạ đại nhân! Trần Vô Tiên mừng rỡ, đánh chiếm thành Thần Hoàng rồi Lục Ly sẽ trả tự do cho hắn. Cùng Lục Ly ở chung thời gian dài như vậy, Lục Ly luôn là người nói chuyện giữ lời, hỏi sao Trần Vô Tiên không mừng? Oong! Lục Ly thả ra Lục Nhân Hoàng, Lung đạo nhân, Dạ trưởng lão, Hòa Nguyệt, miễn cho bọn họ ở bên trong chán chết. Lung đạo nhân đã hoàn toàn lành lặn, lập tức gia nhập vào đội ngũ đánh đường hầm. - Hay! Lung đạo nhân gia nhập, khiến Trần Vô Tiên càng thêm có tin tưởng, hắn cảm ứng giây lát nói: - Đại nhân, người hãy ngồi nghỉ, lâu nhất thì cỡ một tháng là có thể đánh thông đường hầm, chúng ta có thể giết vào Thần Hoàng Giới. Lục Nhân Hoàng nhìn nhóm người Trần Vô Tiên, có chút lo lắng nhìn Lục Ly, hỏi: - Lục Ly, ngươi có nắm chắc phá vỡ thành Thần Hoàng không? Ngoài ra, làm như vậy có khi nào hoàn toàn đắc tội Nhan Thiên Cương? Lục Nhân Hoàng không thích tìm hiểu việc bên ngoài, không đại biểu hắn cái gì đều không biết, ít nhiều gì biết đôi chút về Nhan gia, đặc biệt là Nhan Thiên Cương chính là đại năng Thần Giới, hắn khó tránh có chút lo lắng.
Chương 1619 Thần Hoàng Giới
- Ha ha. Lục Ly thản nhiên cười cười, không cho là đúng nói: - Nhi đã đắc tội với Nhan Thiên Cương rồi, đi Thần Giới cũng là kết cục không chết không ngừng. Không diệt Nhan gia thì Đấu Thiên Giới vĩnh viễn không an toàn, cho nên trước khi đi Thần Giới, nhi nhất định phải phá vỡ thành Thần Hoàng, hủy diệt Nhan gia, kiểm soát cách cục Cửu Giới! Giây phút đánh chết Nhan Chân thì giữa Lục Ly và Nhan Thiên Cương đã là kết cục không chết không ngừng. Mặc kệ hắn có hủy diệt Nhan gia hay không, hắn đi Thần Giới, Nhan Thiên Cương tuyệt đối sẽ trăm phương nghìn kế truy sát hắn. Đấu Thiên Giới quá yếu, tuy rằng Lục Nhân Hoàng hiện tại sức chiến đấu không tệ, nhưng so với lão quái đỉnh phong của Cửu Giới thì còn kém rất nhiều. Hơn nữa lỡ như Lục Nhân Hoàng cũng phi thăng Thần Giới thì sao? Lấy ai thủ hộ Lục gia? Nội tình của Lục gia quá yếu, kém xa lắc đại gia tộc Cửu Giới. Ít nhất các đại gia tộc có tổ giới, cho dù tạm thời bị diệt, qua mấy trăm năm liền có thể ngóc đầu trở lại. Bọn họ có được nhiều linh tài hàng đầu, con cháu trong gia tộc đông đúc, có thể không ngừng sinh ra thiên tài cùng cường giả. Tuy rằng giờ phút này Lục gia Dạ gia Khổng gia Khương gia ở Mộc Ngục, thoạt trông cường giả Cửu Giới không cách nào giết vào, nhưng ai biết khi nào thì xuất hiện ngoài ý muốn? Lỡ như Nhan gia hiếp bức cường giả của Cổ Thú Giới đi vào Mộc Ngục đồ sát thì sao? Rất nhiều thứ không xác định, cho nên Lục Ly muốn trước khi phi thăng đi Thần Giới thì cho Lục gia một hậu phương ổn định, sáng tạo môi trường an toàn tuyệt đối cho Lục gia. Đó là phải phá vỡ thành Thần Hoàng, hủy diệt Nhan gia. Nếu không thì hắn chân trước vừa đi Thần Giới, Nhan gia sẽ lập tức nghĩ biện pháp hủy diệt Lục gia, đánh chết tất cả tộc nhân Lục gia, bắt sống Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, thậm chí lăng nhục làm bẩn. Lục Ly tuyệt đối không cho phép phát sinh chuyện như vậy, không dàn xếp ổn thỏa Lục gia thì hắn thà không phi thăng. Trong một tháng, Lục Ly bắt đầu bế quan tu luyện, Lục Nhân Hoàng không có tu luyện, hắn ở một bên tò mò quan sát mọi người đánh thông đường hầm, dường như muốn học tập đôi chút. Mười ngày sau, Hỏa lão quái đến, gia nhập đội ngũ đánh thông đường hầm, hiệu suất trở nên càng nhanh, phỏng chừng tối đa hai mươi ngày liền có thể đánh thông. Sức chiến đấu của Hỏa lão quái, Lung đạo nhân, Trần Vô Tiên rất cường đại, lại đều thành hồn nô của Lục Ly, điều này khiến Lục Nhân Hoàng rất là cảm khái, cũng rất là tự hào. Hai mươi ngày sau, một đường hầm không gian to lớn ngưng kết thành hình, Trần Vô Tiên cùng Lung đạo nhân, Hỏa lão quái nhìn nhau một cái, ba người lập tức lao vào trong đường hầm, lắc người biến mất. Bùm! Một lát sau, một miếng ngọc phù trong tay Trần Kim vỡ vụn, Trần Kim reo lên: - Nhân Hoàng đại nhân, xin thông bẩm Ly thiếu gia, đường hầm đánh thông, nhóm thái gia gia bọn họ đã chiếm cứ lối vào bên kia! - Tốt! Lục Nhân Hoàng một chưởng vỗ vào Thiên Tà Châu, giây lát sau, Lục Ly hiện ra từ trong hạt châu, hắn nhìn thấy đường hầm đánh thông, vui vẻ nói: - Đi, đi vào! Bay đi vài bước, Lục Ly nhìn hai Hóa Thần đỉnh phong của Trần gia, nói: - Phiền phức hai vị ở đây trấn thủ lối ra, cần phải bảo chứng Vạn Hoa Giới tuyệt đối khống chế trong tay các ngươi. - Xin Ly thiếu gia yên tâm! Hai vị Hóa Thần đỉnh phong vỗ ngực bảo chứng nói: - Trừ phi chúng ta chết rồi, nếu không thì Vạn Hoa Giới tuyệt đối không bị xây xước gì! Lục Ly mang theo Lục Nhân Hoàng bay nhanh ra, ánh sáng chợt lóe xuất hiện trong một dãy núi trập trùng. Bốn phía có nhiều quân sĩ, một ít cường giả, nhưng bị Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên đè đầu đánh, đã bị đồ sát khá nhiều. - Trần Vô Tiên, ngươi dám mang người tiến công Thần Hoàng Giới! Ngươi muốn gợi lên chiến tranh giữa Trung Hoàng Giới và Thần Hoàng Giới? - Trần lão quỷ, ngươi dám giết người của nhà chúng ta, Nhan gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Thiên Cương lão tổ sẽ làm chủ cho chúng ta! Mấy lão giả liên tục gầm rống, rõ ràng không phải người của Nhan gia mà là đại gia tộc gần đây. Đương nhiên, mặc kệ là gia tộc gì, ở trong Thần Hoàng Giới nhất định là phụ thuộc Nhan gia. Lục Ly phất tay, lạnh lùng nói: - Giết hết! Hỏa lão quái vốn không có dốc hết sức ra tay, lập tức thả ra đại chiêu, đèn lửa hoa sen đầy trời bay đi, vô số quân sĩ lập tức bị đốt thành tro tàn. Bên này cũng không có cường giả, chỉ có vài Hóa Thần bình thường. Sức chiến đấu của nhóm Lung đạo nhân, Trần Vô Tiên ghê gớm cỡ nào? Không cần Lục Nhân Hoàng cùng Lục Ly ra tay, rất nhanh tất cả bị chém giết sạch sẽ. - Là người của Cốc gia ở gần đây. Trần Vô Tiên bay tới giải thích: - Lần này đánh thông đường hầm thời gian dài như vậy, bên này tuy rằng thoạt trông hẻo lánh, nhưng nếu Cốc gia biết thì chắc chắn Nhan gia cũng sẽ biết. - À. Lục Ly xoa chân mày, ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, nếu Cốc gia phát hiện tình huống bên này thì chắc chắn sẽ báo lên. Nhan gia không cử một cường giả nào, chứng minh con cháu và cường giả Nhan gia phỏng chừng đa số đều đi vào thành Thần Hoàng. - Đi, vào trong thành tìm hiểu tin tức trước. Lục Ly phất tay, nhìn Hỏa lão quái nói: - Ngươi hãy tạm ở lại đây trấn thủ đường hầm không gian, lát nữa ta sẽ phái người thông báo cho ngươi. Lục Ly lại nhìn Hòa Nguyệt nói: - Ngươi cũng ở đây, thả ra Tử Thể, trải rộng toàn bộ Thần Hoàng Giới. Lục Ly mang theo Lục Nhân Hoàng, Trần Vô Tiên, Dạ trưởng lão, Lung đạo nhân bay đi xa, rất nhanh liền tìm được một tòa tiểu thành. Lục Ly suy nghĩ một hồi khiến Dạ trưởng lão đi tìm hiểu tin tức, dù sao Dạ trưởng lão chỉ là Địa Tiên, không quá bắt mắt. Dạ trưởng lão đi nửa canh giờ, khi trở về sắc mặt có chút khó coi, hắn thở dài bẩm báo: - Nhan gia từ lâu đã biết tình huống bên này, cơ hồ tất cả con cháu Nhan gia đều đi vào thành Thần Hoàng, rất nhiều con cháu tinh anh của gia tộc phụ thuộc cũng vào thành, nửa tháng trước thành Thần Hoàng đã mở thần trận. - À! Lục Ly trong lòng cũng trầm xuống, vốn cho rằng có thể tập kích một phen, trực tiếp công chiếm thành Thần Hoàng, không ngờ rằng Nhan gia phản ứng nhanh như vậy, chỉ còn đường cứng rắn tấn công.
Chương 1620 Một tiếng hiệu lệnh
Lục Ly trầm ngâm giây lát, ánh mắt chuyển sang Trần Vô Tiên, hỏi: - Trung Hoàng Giới có bao nhiêu Hóa Thần? Trần Vô Tiên tính toán một phen, đáp: - Trần gia chúng ta cộng thêm gia tộc phụ thuộc, còn có gia tộc Hóa Thần Trung Hoàng Giới đầu nhập vào chúng ta thì tổng cộng ba mươi mấy người. - Triệu tập toàn bộ lại đây! Lục Ly vung mạnh tay nói: - Không cần sợ có người tấn công Trung Hoàng Giới, chúng ta mà ra tay thì không ai dám xằng bậy. - Đương nhiên rồi! Trần Vô Tiên cũng tin tưởng điểm này, tuy mấy đường hầm của Thần Hoàng Giới đều bị hủy đi, nhưng chắc chắn các gia tộc có nội gian ẩn nấp trong giới diện. Chỉ cần Lục Ly ra tay, những gian tế này sẽ sử dụng các loại thủ đoạn đưa tin cho các gia tộc, sự tình thoáng chốc truyền khắp Cửu Giới. Lục Ly kéo binh đánh thành Thần Hoàng, ai dám vào thời khắc này xằng bậy? E rằng mỗi người đều sẽ thấp thỏm lo âu. Chọc giận Lục Ly thì gia tộc đó sẽ nháy mắt bị hủy diệt. Trần Vô Tiên suy tư giây lát nói: - Ly thiếu gia, lần trước có một ít gia tộc cũng không có xâm nhập Đấu Thiên Giới, hơn nữa có thù với Nhan gia, hay là triệu tập cường giả của những gia tộc này lại đây cùng nhau tấn công? - Có thể! Lục Ly gật đầu đồng ý, ánh mắt chuyển sang Hỏa lão quái: - Hỏa lão quái, đi triệu tập cường giả của Hỏa gia các ngươi tới, đánh hạ thành Thần Hoàng, mỗi người có thưởng. - Rõ! Hỏa lão quái mừng rỡ, Lục Ly muốn điều cường giả Hỏa gia đến, vậy là Hỏa gia chung chiến tuyến, mặc kệ có thể đánh hạ thành Thần Hoàng được hay không, ít nhất Lục Ly sẽ không kiếm chuyện với Hỏa gia. - Đại nhân, ta cũng đi truyền lời! Lung đạo nhân tiếp lời: - Ta đi Hỗn Độn Luyện Ngục tuyên bố, một số lão quái có thù với Nhan gia, khiến bọn họ đều lại đây liên hợp tấn công. - Được, kéo được ai thì kéo lại hết! Lục Ly suy nghĩ một hồi, vung mạnh tay nói: - Trừ Quân gia, hễ gia tộc nào có thù với Nhan gia đều có thể lại đây tấn công thành Thần Hoàng. Biểu hiện tốt thì ân oán cũ với Lục Ly này có thể xóa bỏ. Lần trước xâm nhập Cửu Giới, rất nhiều gia tộc đều có mặt, nhưng Nhan gia là chủ mưu, Quân Hồng Diệp lần trước cũng chọc giận Lục Ly. Lục Ly sẽ không bỏ qua cho hai gia tộc này, gia tộc khác nếu biểu hiện tốt thì hắn không tính sổ, có thể can qua hóa ngọc và tơ lụa. Trần Vô Tiên, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái đều lên đường, đưa mệnh lệnh của Lục Ly truyền khắp bốn phương tám hướng. Lộ Phong lần này có đất dùng võ, nghe bảo là truyền lời giúp Lục Ly thì tỏ ra siêu hưng phấn. Trong vòng mười ngày, tin tức truyền khắp các đại gia tộc Cửu Giới, Hỗn Độn Luyện Ngục, Cửu Giới thoáng chốc một mảnh xáo động, Hỗn Độn Luyện Ngục gió nổi mây phun. Lục Ly muốn tấn công thành Thần Hoàng, giờ phút này đã đi vào Thần Hoàng Giới, còn thông báo thiên hạ rằng chỉ cần đi hỗ trợ tấn công thành Thần Hoàng, một khi đánh hạ thì mỗi người có thưởng, lần trước xâm nhập Đấu Thiên Giới cũng có thể bỏ qua chuyện cũ. Nhiều gia tộc không quan tâm phần thưởng, bỏ qua chuyện cũ tương đương với trọng thưởng. Đặc biệt biết được Hỏa lão quái cùng Lung đạo nhân giờ phút này là thuộc hạ của Lục Ly, vô số gia tộc càng là thấp thỏm lo âu. Hỏa lão quái xếp hạng hai Luyện Ngục Thập Lão, Lung đạo nhân xếp hạng bốn, đều trở thành thuộc hạ của Lục Ly. Cộng thêm năm xưa Lục Ly đánh chết Nhan Chân, hắn hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất nhân Cửu Giới. Lục Ly tâm ngoan thủ lạt, có thù sẽ trả, Hóa Thần năm xưa xâm nhập Đấu Thiên Giới được bao nhiêu người trốn trở về? Rất nhiều gia tộc vốn sống trong hoảng sợ, không biết làm thế nào mới tốt. Có gia tộc tính đến bước cuối cùng, chuẩn bị buông bỏ địa bàn mà gia tộc bá chiếm, đi vào tổ giới tránh họa. Bây giờ lời của Lục Ly truyền ra, vô số gia tộc suốt đêm mở họp bàn bạc, cuối cùng rất nhiều gia tộc lập tức hưởng ứng. Lý gia hưởng ứng đầu tiên, rồi đến Nhâm gia, mấy gia tộc của năm tiểu giới khác lần lượt hưởng ứng. Trong Hỗn Độn Luyện Ngục, phu phụ Phong Ngạo Tuyết xuống Băng Ngục, Huyết Hoàng, Tinh Hoàng không nhúc nhích, nhưng truyền lời cho một ít võ giả Hóa Thần cảnh, khiến bọn họ đi giúp Lục Ly một tay. Linh Tuyền Giới, tất cả Hóa Thần đều triệu tập lại đây, Hỏa gia lão quái tự mình ra mặt, cộng thêm Lục Ly kêu gọi, rất nhiều cường giả đều chen chúc hành động, dù sao việc lớn như vậy, cho dù không giúp đỡ thì đến góp vui cũng tốt. Quân Hồng Diệp là buồn bực nhất. Trong lời tuyên bố của Lục Ly, trừ Quân gia ra, gia tộc khác đều có thể lại đây. Nói cách khác, Lục Ly còn ghi hận Quân Hồng Diệp, chờ xong việc chắc chắn sẽ thanh toán Quân gia. Đương nhiên... Rất nhiều cường giả dù đến nhưng trong lòng thấp thỏm bất an, bởi vì thành Thần Hoàng quá mạnh. Nếu không phá được thì sẽ đắc tội Nhan gia hoàn toàn. Chờ sau đó, chắc chắn Nhan gia sẽ tính sổ, lùi một vạn bước, dù thành Thần Hoàng bị phá, nếu Nhan Thiên Cương có thể từ Thần Giới trở về thì sao? Đến lúc đó đều phải chết! Nhưng nhiều người suy nghĩ thế này, không giúp Lục Ly chắc chắn sẽ bị thanh toán. Không phá được thành Thần Hoàng thì có thù với Nhan gia không phải quá lớn, có thể nói mình bị Lục Ly thúc ép, Nhan gia không thể nào dùng sức mạnh bộ tộc đối địch với toàn bộ Cửu Giới, đúng không? Nếu phá mở thành Thần Hoàng, Nhan gia đã bị hủy diệt. Với quyết tâm của Lục Ly, chắc chắn sẽ phá tan tổ giới Nhan gia luôn, hoàn toàn chém tận giết tuyệt. Còn về... Nhan Thiên Cương, thật ra rất nhiều gia tộc không quá e sợ. Nhan Thiên Cương đi Thần Giới mấy chục vạn năm, chưa từng trở về, nếu mấy chục vạn năm không về được thì sau này chắc chắn rất khó trở về. Đau dài và đau ngắn, kiếp nạn tuyệt đối và kiếp nạn có lẽ sẽ xuất hiện, rất nhiều gia tộc tự nhiên hiểu được nên lấy hay bỏ. Hơn nữa... Thần Hoàng Giới giàu như vậy, đám gia tộc phụ thuộc cũng cực kỳ giàu, quét ngang toàn bộ thành Thần Hoàng, mỗi cái gia tộc chắc chắn sẽ không ra về tay trắng. Mới nửa tháng đã có bốn, năm mươi Hóa Thần tiến vào. Lục Ly không ra mặt, khiến Trần Vô Tiên, Hỏa lão quái đi chỉ huy, lo hoàn toàn khống chế thành Thần Hoàng rồi tính tiếp.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất