Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 1621 Một tiếng hiệu lệnh
Từng đội cường giả Hóa Thần bay đi, Thần Hoàng Giới bắt đầu nghênh đón một cuộc hạo kiếp. Nhan gia được gọi là đệ nhất gia tộc Cửu Giới, luôn luôn kiêu ngạo bá đạo, đắc tội nhiều gia tộc. Lần này các gia tộc nếu có cơ hội tàn phá trong thành Thần Hoàng thì mỗi người đều sẽ không nương tay. Lục Ly mặc kệ các gia tộc hành động như thế nào, hắn chỉ ra hai mệnh lệnh, thứ nhất, không được đánh chết bình dân, thứ hai, không được lăng nhục nữ tử, chuyện khác thì hắn không xen vào. Tuy Lục Ly từng nói với Nhan Chân, nếu hắn đến Thần Hoàng Giới sẽ đánh chết hết con dân. Nhưng với thế cục hiện tại, hắn tự nhiên sẽ không để người ta đánh chết bình dân. Tranh đấu thế lực giữa võ giả không dính líu tới bình dân, bình dân vô tội, ai cũng không có quyền lợi tước đoạt sinh mệnh của bọn họ. Hàng đống Hóa Thần đến, hàng đống Hóa Thần lại đi, Lục Ly, Lục Nhân Hoàng, Hỏa lão quái, Lung đạo nhân luôn trấn thủ tại đây, tránh cho có người thừa dịp loạn hủy đi đường hầm. Đường hầm bị hủy có thể lại lần nữa đánh thông, nhưng sẽ lãng phí mấy tháng. Lục Ly định để nhóm Hóa Thần này đi khống chế toàn bộ Thần Hoàng Giới, cuối cùng tụ tập sức mạnh của mọi người đến trước thành Thần Hoàng, hợp sức công kích. Hóa Thần vẫn đang ùa vào, số lượng đã đạt đến tám mươi người, nhưng Lục Ly không tin tưởng bao nhiêu. Trong lịch sử có mấy Thần Linh từng đi công kích thành Thần Hoàng, cuối cùng tay trắng trở về. Dù Lục Ly mang theo một trăm Hóa Thần, sức tấn công có thể sánh bằng Thần Linh không? Tuyệt đối không sánh bằng! Cho nên Lục Ly trong khoảng thời gian này đều đang bế quan, nếu như có thể trong khoảng thời gian ngắn đột phá Thần cảnh thì có lẽ hy vọng công phá thành Thần Hoàng càng lớn mấy phần. Lại lần nữa qua năm ngày, cường giả Hóa Thần lên hơn chín mươi người, hai ngày này đã không có Hóa Thần đến, xem ra Hóa Thần nên tới trên cơ bản đều đến. Lục Ly ở Thiên Tà Châu bế quan, mặc kệ việc bên ngoài. Lung đạo nhân và Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên cùng nhau thương nghị, lại xin chỉ thị Lục Nhân Hoàng, cuối cùng quyết định khiến Hỏa lão quái xuất động đi trù tính chung toàn cục, tránh cho Hóa Thần đi vào Thần Hoàng Giới mất kiểm soát. Lung đạo nhân cùng Trần Vô Tiên tiếp tục ở đây trấn thủ, Hòa Nguyệt thả ra Tử Thể đã trải rộng hơn một nửa khu vực Thần Hoàng Giới, phỏng chừng qua thêm liền có thể theo dõi toàn bộ Thần Hoàng Giới. Lục Ly đụng trận cuống lên mới lo ôm chân Phật, muốn vào phút then chốt đột phá Thần cảnh, đáng tiếc càng như vậy càng không thể làm gì khác hơn. Hắn bế quan một tháng, lại không có bất cứ thu hoạch. Lại qua nửa tháng sau, Lục Ly bất đắc dĩ xuất quan, không trâu bắt chó đi cày như vậy có thể đột phá mới là việc lạ. Hắn từ trong Thiên Tà Châu chợt hiện ra, lập tức nhìn Hòa Nguyệt, hỏi: - Đã theo dõi Thần Hoàng Giới chưa? Thế cục trước mắt ra sao? Hòa Nguyệt gật đầu nói: - Trừ trong thành Thần Hoàng, nơi khác đều đã theo dõi. Trước mắt thế cục không tệ, cơ hồ tất cả đại thành đều bị đánh hạ, gia tộc phụ thuộc Nhan gia trừ trốn vào tiểu thế giới ra, còn lại đều bị đánh chết. Nhưng cường giả Thần Hoàng Giới không nhiều, hẳn là đã sớm trốn, hoặc là đi vào thành Thần Hoàng. - Ừm! Lục Ly nhìn qua Trần Vô Tiên, hỏi: - Sắp xếp xong mọi việc chưa? Trần Vô Tiên gật đầu nói: - Không vấn đề, hiện tại chỉ chờ một tiếng hiệu lệnh của Ly thiếu gia. - Vậy hãy truyền mệnh lệnh của ta! Lục Ly vung mạnh tay nói: - Toàn bộ cường giả đi thành Thần Hoàng, chờ ở ngoài thành, không được có sơ sót! Lục Ly nhìn hướng Lục Nhân Hoàng: - Phụ thân, đi, chúng ta đi thành Thần Hoàng nhìn xem tòa thành trì này rốt cuộc có chỗ nào lạ thường? Trong mắt Lục Nhân Hoàng tràn ngập mong đợi. Bởi vì thành Thần Hoàng là Thần Khí, nếu như có thể công phá thành Thần Hoàng, bắt lấy Thần Khí này thì Lục gia sẽ hưng thịnh muôn đời. Lục Ly để lại Trần Vô Tiên trấn thủ đường hầm, mang theo Hòa Nguyệt, Lung đạo nhân, Lục Nhân Hoàng, Dạ trưởng lão đi vào Thiên Tà Châu, bay thẳng đến hướng tây bắc. Nơi này cách thành Thần Hoàng còn một khoảng cách, nhưng nếu Thiên Tà Châu bay với tốc độ cao nhất thì tối đa chỉ mất hai, ba ngày. Dù sao đám Hóa Thần qua cũng cần thời gian. - Cũng không biết Ly thiếu gia có thể đánh hạ thành Thần Hoàng được không? Trần Vô Tiên nhìn Thiên Tà Châu phá không mà đi, trong lòng mơ hồ có chút mong đợi. Lục Ly có thể chấn chết Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí, có lẽ... cũng có thể phá vỡ thành Thần Hoàng, hắn là người không ngừng sáng tạo kỳ tích. Thành Thần Hoàng nằm ở trung tâm Thần Hoàng Giới, nhiều con dân Thần Hoàng Giới gọi nó là thành trì thần ở. Bởi vì nguyên tòa thành trì lơ lửng giữa không trung, nhìn từ xa giống như thành trì của Thần Giới, thần bí mà lại thần thánh. Thành Thần Hoàng nguyên một màu đen, là hình vuông, phạm vi rộng cỡ trăm dặm, có thể nói một tòa siêu cấp thành lớn. Nó tắm trong ánh nắng, tỏa ra thần quang mông lung, khiến người tâm sinh sùng bái. Giờ phút này, trên thành Thần Hoàng tỏa ánh sáng chói lòa, nguyên tòa thành trì lấp lánh ánh sáng đen chói mắt, thoạt trông càng giống thành trì của Hóa Thần, khiến người nghiêm nghị mà sợ hãi. Vù vù vù! Chân trời xa truyền đến từng đợt tiếng xé gió, một đám võ giả đạp không khí kéo tới, rất nhanh tụ tập bên ngoài thành Thần Hoàng. Phía đông và phía tây thành Thần Hoàng có hai bộ lạc lớn ở gần đó, các con dân bộ lạc đều mở mắt to nhìn đám cường giả ở trên cao, trong lòng rất là ngạc nhiên nghi ngờ. Nhóm người này không giống như cường giả của Thần Hoàng Giới, bọn họ tụ tập quanh thành Thần Hoàng làm gì? Chẳng lẽ muốn tấn công thành Thần Hoàng? Trong bộ lạc tuy rằng đa số đều là bình dân, nhưng tù trưởng cùng các trưởng lão của hai bộ lạc có chút kiến thức, nhận ra mấy cường giả trong nhóm người kia là cường giả đỉnh phong của Cửu Giới. - Truyền mệnh lệnh của ta, toàn bộ con dân rút lui! Hai tù trưởng coi như thông minh, hạ lệnh con dân trong bộ lạc lập tức di chuyển, một đám cường giả đỉnh phong hùng hổ đi tới thành Thần Hoàng khẳng định không phải làm khách. thành Thần Hoàng luôn luôn đóng kín, không thấy có người của Nhan gia đi ra, phỏng chừng ra chuyện lớn.
Chương 1622 Siêu cấp đại năng
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa. Tù trưởng mạnh nhất trong hai bộ lạc chỉ có Bất Diệt cảnh, đám con dân phần lớn đều không có bất cứ sức chiến đấu, một khi bị dư ba công kích của cường giả lan tới thì sẽ tan xương nát thịt. Vù vù vù! Càng lúc càng nhiều cường giả theo bốn phương tám hướng bay tới, tụ tập bên ngoài thành Thần Hoàng. Tù trưởng và các trưởng lão của hai bộ lạc bị dọa sợ, bọn họ nhìn thấy rất nhiều con dân thu thập tài sản trong nhà, muốn mang đi nhiều thứ đáng giá thì rất tức giận, đã lúc nào rồi còn lề mề? May mắn các cường giả ở trên cao chỉ vây quanh ngoài thành, không công kích, thành Thần Hoàng cũng không có bất cứ động tĩnh, đại chiến tạm thời chưa bùng nổ. Tù trưởng và các trưởng lão của hai bộ lạc miễn cưỡng bình tĩnh, trong lòng đều âm thầm cầu nguyện đại chiến đừng diễn ra, nếu không thì hai bộ lạc phỏng chừng đều sẽ bị san thành đất bằng. Vù vù vù! Hơn một nửa con dân của hai bộ lạc rút lui, cường giả tụ tập bên ngoài thành Thần Hoàng đã đến bảy, tám mươi người, toàn bộ khí thế như long tượng, đè ép con dân bộ lạc nghẹt thở. - Chẳng lẽ nhóm người này thật sự sắp tấn công thành Thần Hoàng? Bọn họ không sợ Nhan Thiên Thần tức giận, giáng thần phạt xuống? Nhiều cường giả như vậy tụ tập ở đây, khẳng định không phải tới chơi, nhớ lại lúc trước truyền ra tin đồn, nói tộc vương Nhan gia Nhan Chân bị giết, tù trưởng của hai bộ lạc trong lòng một mảnh khủng hoảng, bọn họ đều là con dân Thần Hoàng Giới, luôn luôn tín ngưỡng Nhan Thiên Cương, bọn họ tự nhiên không hy vọng thành Thần Hoàng bị phá vỡ. Xoẹt xoẹt! Không lâu sau, phương xa truyền đến tiếng xé gió sắc nọn, một hạt châu bay xé gió đến, tiếp đó một thanh niên tóc trắng mang theo mấy cường giả hiện ra giữa không trung. Phát sinh cảnh tượng khiến hai cái tù trưởng cùng rất nhiều trưởng lão khiếp sợ, đám cường giả tụ tập bên ngoài thành Thần Hoàng lập tức xúm lại, cùng nhau khom người trầm giọng hét to: - Tham kiến Lục đại nhân! - Cái này... Một tù trưởng và mấy trưởng lão trong bộ lạc nhìn nhau một cái, đều có chút không dám tin tưởng. Nơi này có bảy, tám chục lão già, rất nhiều người phỏng chừng sống trên nghìn tuổi vậy mà vái chào một thanh niên tóc trắng? Thanh niên này hơi thở sinh mệnh trẻ tuổi như vậy, cùng lắm chỉ hơn ba mươi tuổi. - Lục đại nhân? Chẳng lẽ là Lục Ly trong lời đồn đánh chết Nhan tộc vương? Một trưởng lão thì thào một tiếng, tù trưởng cùng trưởng lão khác hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Tù trưởng hét to: - Đi, đi mau, khiến tất cả võ giả mang theo tộc nhân lập tức đi, bỏ lại mọi thứ! Tù trưởng ra lệnh, trong bộ lạc lập tức gà bay chó sủa, tù trưởng cùng các trưởng lão nhìn thanh niên đứng trên trời, tựa như nhìn thấy lệ quỷ. Đối với con dân bộ lạc thì tộc nhân Nhan gia đều là con cháu của thần. Tộc vương Nhan gia Nhan Chân càng là người phát ngôn của thần ở Phàm Nhân Giới, lại bị thanh niên tóc trắng đánh chết, thanh niên này chẳng khác nào ma quỷ. - Đều đứng lên đi! Thanh niên tóc trắng trên trời cao đúng là Lục Ly, ánh mắt của hắn thản nhiên nhìn quét những người có mặt, nghe Hỏa lão quái giải thích nơi này không có người của Quân gia, hắn mở miệng nói: - Trong chư vị có một số gia tộc trước kia có chút hiểu lầm với Lục mỗ, hôm nay qua đi, Lục mỗ sẽ bỏ qua chuyện cũ. Mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực, công phá thành Thần Hoàng, đến lúc đó chia đều tài phú của Nhan gia cho mọi người. - Đa tạ Lục đại nhân! Một đám lão quái lại lần nữa đồng thanh hét lớn, tuy rằng Lục Ly chỉ có hơn ba mươi tuổi, nhưng bọn họ kêu tiếng đại nhân cực kỳ thuận miệng. Thế giới này luôn hiện thực như vậy đấy, bất luận tuổi tác, chỉ thấy thực lực. Nắm tay đủ cứng thì ngươi là đại nhân, thực lực không mạnh thì ngươi lớn tuổi cỡ nào cũng chỉ có thể cúi đầu. - Được rồi! Lục Ly ánh mắt nhìn qua Hỏa lão quái nói: - Hô lên đi, gọi người của Nhan gia đi ra nói chuyện. Hỏa lão quái hắng giọng, trầm giọng quát: - Hiện tại ai làm chủ việc Nhan gia? Đi ra gặp mặt! Giọng nói của Hỏa lão quái dùng Huyền Lực dốc hết sức phát ra, âm thanh chấn thiên động địa, vang tận mây xanh, phạm vi mấy nghìn dặm đều có thể nghe thấy. Hai bộ lạc gần đó còn có người không rút lui, bị chấn hai chân mềm nhũn ngã xuống đất. Lục Ly cho rằng thành Thần Hoàng là Thần Khí, giờ phút này khẳng định có cao tầng của Nhan gia khống chế, tình huống bên ngoài đều bị theo dõi. Bọn họ hẳn là nghe rõ lời của Hỏa lão quái. Lục Ly đoán đúng rồi, trên thực tế bên ngoài không thấy rõ tình huống trong thành Thần Hoàng, trên tường thành đứng nhiều trưởng lão Nhan gia. Xuyên qua vòng bảo hộ bọn họ có thể xem rõ ràng mọi tình huống ở bên ngoài, bọn họ nghe được lời của Hỏa lão quái. Nhan Chân chết rồi, Nhan gia tuyển một tộc vương mới, đại trưởng lão Nhan gia Nhan Hử làm tộc vương, hắn cũng đang đứng trên tường thành. Hắn trầm ngâm giây lát, trong tay cầm một miếng ngọc phù, đó là hạch tâm khống chế thành Thần Hoàng, tay hắn lấp lánh Huyền Lực, nói với ngọc phù: - Ta là Nhan Hử, tộc vương Nhan gia đương nhiệm. Hỏa lão quái, Lung đạo nhân, cùng với chư vị xâm nhập Thần Hoàng Giới ta là có ý gì? Phải chăng các ngươi đều muốn đối đầu với Nhan gia ta? Chư vị hãy suy nghĩ cho kỹ, đừng bị ai đó che mắt. Lão tộc nhà ta gần đây truyền lời về, bảo rằng lâu nhất cỡ trăm năm nữa người sẽ trở thành siêu cấp đại năng Thần Giới, đến lúc đó có thể quay về Đấu Thiên Giới. Đối đầu với Nhan gia ta thì các ngươi phải suy nghĩ rõ ràng hậu quả. Xôn xao! Lời của Nhan Hử thông qua ngọc phù truyền ra thành Thần Hoàng, vang bên tai tất cả lão quái, vô số lão quái thoáng chốc thay đổi sắc mặt. Nếu Nhan Thiên Cương thật sự quay về Đấu Thiên Giới, lần này tất cả gia tộc xâm nhập Thần Hoàng Giới đều sẽ tộc phá người chết. Một câu nói của Nhan Hử khiến rất nhiều người muốn đánh trống rút lui, mặc kệ có công phá được thành Thần Hoàng hay không, chỉ cần Nhan Thiên Cương có thể quay về Đấu Thiên Giới thì mọi người gặp phiền phức lớn. Một siêu cấp đại năng Thần Giới từ Thần Giới trở về, có thể mang đến sức phá hoại lớn cỡ nào? Ai cũng không dám tưởng tượng!
Chương 1623 Công thành
Một câu nói của Nhan Hử khiến rất nhiều người muốn đánh trống rút lui, mặt ngoài Lục Ly không lộ vẻ gì, trong lòng cười nhạt. Nhan Hử khi dễ mọi người không hiểu chuyện trên Thần Giới, theo sau nói linh tinh muốn dựa vào ngôn ngữ dọa lùi đám người và Lục Ly. Nếu Nhan Hử đã nói chuyện, Lục Ly không thể không nói lại mấy câu, tiện thể chèn ép khí thế của Nhan gia. Lục Ly ho khan một tiếng, dẫn tới tất cả mọi người nhìn qua, rồi mới mở miệng hỏi: - Nhan Hử? Tộc vương mới của Nhan gia đúng không? Ngươi có biết Thần Giới có bảng Thần? Ngươi có biết Nhan Thiên Cương xếp hạng mấy trên bảng Thần không? Thành Thần Hoàng có một vòng bảo hộ màu đen, người bên ngoài không thấy bất kỳ cảnh tượng nào trong thành, nhưng lời của Lục Ly có thể truyền vào trong. Một đám cao tầng Nhan gia có chút ngạc nhiên, không biết Lục Ly hỏi cái này là có ý gì? Đối với việc Thần Giới, nhiều cao tầng Nhan gia không biết nhiều, chỉ biết Nhan Thiên Cương lăn lộn khá tốt trong Thần Giới. Thấy cường giả Nhan gia và rất nhiều gia tộc phụ thuộc đều nhìn chính mình, Nhan Hử không cam lòng tỏ ra yếu thế nói: - Sao bản vương không biết bảng Thần được? Lão tổ nhà ta nổi tiếng lừng lẫy trong bảng Thần, là cường giả người người đều biết ở phương nam Thần Giới. - Ha ha ha! Lục Ly cười to, không chút nào che giấu vẻ châm chọc, hắn cười nhạt nói: - Lão tổ của nhà ngươi không là cái thá gì ở phương nam Thần Giới, ngươi muốn dát vàng lên mặt lão tổ của mình sao? Ngươi không biết xếp hạng bao nhiêu? Ta nói cho ngươi biết, lão tổ nhà ngươi xếp hạng hơn tám vạn trên bảng Thần, Đấu Thiên Đại Đế xếp hạng hơn bảy vạn trên bảng Thần. Có thể vào mười vạn hàng đầu bảng Thần là đại năng Thần Giới. - Muốn trở thành siêu cấp đại năng Thần Giới cần xếp hạng một vạn, lão tổ nhà ngươi đi Thần Giới bao nhiêu năm rồi? Mới xếp hạng hơn tám vạn mà đòi vào một vạn hạng đầu, trở thành siêu cấp đại năng Thần Giới thì tu luyện thêm một trăm vạn năm đều chưa chắc có thể đi vào. Ngươi thật sự nghĩ lão tổ nhà ngươi là nhân vật ghê gớm gì ở phương nam Thần Giới? Chẳng qua là Trấn Phủ Trưởng Lão của hắc Long Phủ mà thôi. Trưởng lão của Hắc Long Phủ có tổng cộng trên nghìn người, hơn bốn trăm Trấn Phủ Trưởng Lão. Lão tổ nhà ngươi xếp mười hạng đầu đếm ngược từ dưới lên trong tất cả trưởng lão, là xếp chót ở Hắc Long Phủ, ngươi muốn hù dọa ai? Giọng của Lục Ly dùng Long Ngâm Thần Kỹ phát ra, chẳng những vang vọng phạm vi mấy nghìn dặm, còn chấn động màng tai của vô số người trong thành Thần Hoàng. Thật ra có vài điều Lục Ly nói bậy, ví dụ hắn không biết Hắc Long Phủ có bao nhiêu trưởng lão, nhưng hắn cá Nhan Hử cũng không biết. Nhan Thiên Cương xếp hạng hơn tám vạn trên bảng Thần, theo lý thuyết không thể nào là cao tầng trong Hắc Long Phủ, cho nên hắn dám biên, dám cược Nhan Hử không dám cãi lại việc này. Xôn xao! Lục Ly nói có mắt có mũi, dẫn tới náo động lớn, ngay cả trong thành Thần Hoàng đều bàn tán xôn xao. Thần niệm của Nhan Hử và đám trưởng lão quét qua trong thành, thầm bực tức, nếu biết trước thì đã mở vòng bảo hộ âm thanh, ngăn không cho âm thanh từ bên ngoài truyền vào rồi. Đương nhiên, giờ phút này Nhan Hử không thể tỏ ra yếu thế, hắn cắn răng nói: - Ha ha, trẻ con biết cái gì? Ngươi hiểu rõ bao nhiêu về Thần Giới? Chẳng qua là nghe Đấu Thiên Tôn Giả nói mấy câu, ở đây nói linh tinh thôi. Các đời tộc vương Nhan gia chúng ta đều có thể liên hệ với lão tổ, bình thường được nghe lão tổ dạy bảo. Mới gần đây lão tổ tự mình nói với ta thì sao sai được? Nếu các ngươi chấp mê bất ngộ, đợi lão tổ trở về sẽ thanh toán từng người! Nhan Hử vẫn dùng biện pháp cũ, vừa đe vừa dọa, đám Hóa Thần kia chắc chắn không dám cá cược, lỡ như Nhan Thiên Cương thật sự trở về thì sao? Dù họ không rút lui thì phỏng chừng sẽ không đánh hết sức. Thành Thần Hoàng tuy có lực phòng ngự cường đại, nhưng nhiều người như vậy tiếp thu ý kiến quần chúng, lỡ như nghĩ ra biện pháp tốt phá vỡ thành Thần Hoàng thì sao? - Ha ha ha! Lục Ly lại lần nữa cười to, hấp dẫn sự chú ý của nhiều người trầm tư. Lục Ly vẻ mặt đùa cợt nói: - Đúng là ta hiểu rõ việc Thần Giới nhiều hơn ngươi, mặc dù ta trẻ tuổi nhưng hai lần giết phân thần của Dực Thần, liên hợp Man Thần, Vu Thần cùng nhau đối kháng liên quân Cửu Giới năm xưa, còn từng đối kháng với phân thần của lão tổ nhà ngươi. Ta thường xuyên cùng Đấu Thiên Đại Đế tán gẫu lâu dài, việc Thần Giới có thể nói rõ như lòng bàn tay. Ta còn biết lão tổ nhà ngươi ham nữ sắc, hắn ở trong Hắc Long Phủ đánh cướp mấy trăm thần nữ, khiến nhiều người trong Hắc Long Phủ người bất mãn, không chừng khi nào thì chọc giận cao tầng, trực tiếp đã bị một chưởng đập chết! - Được rồi! Lục Ly không đợi Nhan Hử tiếp lời, ngoài người trực tiếp hiện ra thần giáp, trong tay xuất hiện thần binh giơ lên cao, chỉ hướng thành Thần Hoàng phía xa: - Nhan Hử, xem rõ ràng đây là cái gì? Nó là thần binh và thần giáp của Nhan gia các ngươi. Nhan Chân đã chết, các ngươi còn muốn sắp chết giãy giụa? Ta hiện tại cho ngươi một cơ hội, lập tức mở ra thành Thần Hoàng, hiến thành đầu hàng, ta bảo chứng không giết lung tung. Nếu để chúng ta phá vỡ thành Thần Hoàng, sẽ giết hết người ở bên trong, không chừa một ai! Lục Ly đổi giọng, lại bảo: - Người trong thành nghe đây, nếu ai có thể giúp ta mở cửa thành ra, ta không chỉ tha thứ tất cả tội của hắn, còn thưởng toàn bộ Thần Hoàng Giới cho kẻ đó. Nếu trái lời thề, khiến Lục Ly này không chết tử tế được, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ! Xôn xao! Lục Ly dứt lời, trong thành sôi chảo dầu. Nhan Hử và đám cao tầng Nhan gia cảm giác sống lưng lạnh lẽo. Bởi vì trong thành không chỉ có cường giả của Nhan gia, còn có cường giả của vô số gia tộc phụ thuộc. Nếu những gia tộc phụ thuộc này thuộc liên hợp lại, tập kích bọn họ cướp đoạt ngọc phù khống chế thành Thần Hoàng thì không tưởng tượng nổi hậu quả. Vù vù vù! Một số Hóa Thần Nhan gia lập tức đến gần Nhan Hử, thần niệm quét qua toàn thành, như gặp kẻ địch lớn.
Chương 1624 Trận pháp cấm chế
Lục Ly đưa ra điều kiện quá tốt, Thần Hoàng Giới, đây là giới diện lớn nhất, phì nhiêu nhất Cửu Giới, ai mà không động lòng? Cao tầng Nhan gia làm bộ dạng như vậy khiến tộc vương, trưởng lão của nhiều gia tộc phụ thuộc âm thầm khó chịu, không tin tưởng bọn họ như vậy sao? Làm tổn thương lòng họ. Tuy rằng rất nhiều người không đến mức làm ra như việc này, giờ phút này bị cao tầng Nhan gia kích thích, trong lòng khó tránh có ý tưởng - Công thành! Lục Ly vung mạnh tay, trầm giọng quát: - Nếu ai mở ra thành Thần Hoàng, toàn bộ Thần Hoàng Giới sẽ thưởng cho gia tộc bọn họ, Lục Ly này nói được làm được. - Công thành! Hỏa lão quái rống to một tiếng, trên người hiện ra vô số đèn lửa hoa sen, liên tục không ngừng đụng về phía thành Thần Hoàng. Hỏa lão quái ra tay, cường giả Hỏa gia và Linh Tuyền Giới đều hành động. - Grào grào! Lung đạo nhân biến thân, trước kia hắn không biến thân ở trước mặt mọi người, bây giờ trở thành linh thú của Lục Ly, đã bị lộ thân phận thì hắn bất chấp. Lung đạo nhân biến thành một con mãnh thú viễn cổ, cầm cây cột đá to lớn ném mạnh về phía thành Thần Hoàng. - Công thành! Tất cả người Trần gia quát lớn, cường giả Hóa Thần khác không đứng bàng quan. Lục Ly ở phía sau nhìn ngươi, nếu ai chọc hắn khó chịu, e rằng sẽ bị hắn giết ngay. - Đánh nhau, chạy nhanh! Tù trưởng của hai bộ lạc gần đó nhìn thấy đầy trời tia sáng bắn tới thì sợ hãi tái mặt. Hai người bất chấp trong bộ lạc còn một số người không kịp rút lui, mang theo một đám trưởng lão chạy như bay rời đi. Nhiều cường giả thả ra công kích, chỉ cần một chút dư ba rơi xuống đủ khiến bọn họ tan xương nát thịt. Ầm ầm ầm! Nghe tiếng gầm rú kinh thiên từ thành Thần Hoàng, hai tù trưởng quay đầu nhìn, trong lòng đều khủng hoảng không thôi. Thành Thần cứng rắn không thể phá trong lòng bọn họ, lần này có thể chống đỡ được nhiều cường giả oanh kích hay không? Gần trăm Hóa Thần liên hợp công kích, trường hợp phi thường lộng lẫy. Mỗi Hóa Thần đều có công kích khác nhau, có người thả ra huyết mạch thần kỹ, có người thả ra áo nghĩa công kích, có người công kích như ngân hà rũ xuống, có người thả ra đầy trời thiên thạch, có người thả ra những con rồng nước kinh thiên, có người đánh ra hư ảnh từng con cự thú kỳ dị, có người thả ra một đám con rối hình người, liên tục va chạm về phía thành trì. Cảnh tượng rất đẹp, thần niệm của Lục Ly quét qua, không ai giả vờ làm cho có, đều cố gắng công kích. Nhưng hiệu quả không quá rõ ràng, ngoài thành Thần Hoàng có một vòng bảo hộ màu đen, tỏa ánh sáng đen chói lòa, nhiều người công kích qua nhưng vòng bảo hộ thành trì không dao động chút nào, ngược lại ánh sáng đen càng sáng hơn. - Thần Thi, đi! Lục Ly thả ra Thần Thi, tấn công thành trì dồn dập. Tiếc rằng công kích của Thần Thi không làm sứt mẻ vòng bảo hộ, thành Thần Hoàng tựa như một tấm thuẫn cứng, chặt chẽ không thể phá, cứng rắn không thể phá vỡ. Lục Ly không ra tay, lơ lửng giữa không trung, sắc mặt bình tĩnh nhìn một đám người, giám sát mọi người. Lục Nhân Hoàng xem một lúc thì ngồi không yên, gia nhập trận doanh công kích, hắn thả ra vô số băng trùy, tựa như những thanh kiếm bén bắn về phía thành trì. Thời gian từ từ trôi qua, đánh hơn hai canh giờ, thành Thần Hoàng đều không có một chút biến hóa. Lục Ly vẫn không hành động, trấn giữ hậu phương, giám sát mọi người ra tay, hắn có thể rõ ràng cảm thụ được rất nhiều người giảm chậm tốc độ công kích, mức độ công kích lặng lẽ yếu đi Sĩ khí bắt đầu sụt xuống, làm một hơi, lần thứ hai yếu, lần thứ ba hết. Công kích thành Thần Hoàng dù sao không thể mang đến ích lợi trực tiếp cho một số người, nhiều người không có thù hận thấu xương với Nhan gia, sau khi công kích lâu như vậy mà không có bất cứ biến hóa, những Hóa Thần này khó tránh trong lòng chán nản. Không chỉ riêng là những người đó, thật ra ngay cả Lục Ly trong lòng đều có chút chán nản. Nhiều cường giả Hóa Thần như vậy, nếu là thành trì bình thường, phỏng chừng hợp sức một kích liền có thể nổ nát. Thành Thần Hoàng được gọi là đệ nhất thành Cửu Giới, trong lịch sử từng có Thần Linh đến công kích, không phải chỉ một Thần Linh, cuối cùng đều tay trắng trở về. Thần Linh còn không công phá nổi thành trì thì sao có thể hợp sức một kích liền có thể nổ nát. Giọng giễu cợt của Nhan Hử từ trong thành vọng ra: - Các ngươi đừng làm biếng, tiếp tục dốc hết sức oanh kích đi! Thành Thần Hoàng có nhiều năng lượng, các ngươi đánh năm trăm năm thì ta phỏng chừng ánh sáng thần trận hộ thành ở ngoài thành sẽ yếu bớt. Đánh hai, ba nghìn năm chắc chắn thành Thần Hoàng sẽ bị phá, các ngươi nỗ lực đi! Lời của Nhan Hử khiến sĩ khí bên ngoài càng thấp xuống, tuy rằng bọn họ cũng đều biết Nhan Hử có chút nói ngoa. Nhưng thành Thần Hoàng có phòng ngự mạnh như vậy, hấp thu năng lượng mấy chục vạn năm, phỏng chừng phải mất mấy trăm năm mới đánh phá nổi. Liên tục công kích mấy trăm năm? Không nói một ít lão quái không có nhiều thọ nguyên, không biết sống nổi mấy trăm năm nữa không, dù có đủ thọ nguyên thì ai mà liên tục oanh kích mấy trăm năm? Không nói tươi sống mệt chết, việc khô khan buồn tẻ như vậy e rằng không kiên trì nổi vài năm. - Ha ha ha ha ha ha! Lục Ly cất tiếng cười to, đáp lại: - Nhan Hử, đừng cho rằng thành Thần Hoàng là Thần Khí thì ghê gớm? Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí vẫn bị ta đánh chết. Ta gần đây đang nghiên cứu trận pháp cấm chế, hiểu rõ về thần trận, để ta đi tham ngộ một khoảng thời gian, chốc nữa ta tự mình ra tay đánh vỡ thành Thần Hoàng! Oong! Lục Ly đi vào trong Thiên Tà Châu, âm thanh truyền ra: - Mọi người cố gắng lên, tiêu hao năng lượng của thành Thần Hoàng, qua một thời gian ngắn ta sẽ tự mình ra tay, bảo chứng phá vỡ thành Thần Hoàng, đến lúc đó mỗi người có trọng thưởng! Lời của Lục Ly khiến một đám người hơi dấy lên một tia hy vọng, Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí lại bị Lục Ly đánh chết, đây là sự thực không thể phủ nhận. Không chừng Lục Ly thật sự có thể phá vỡ thành Thần Hoàng thì sao? Lục Ly lần này không có đi vào nội điện, mà là đi đại điện chứa vô số cuốn sách trận pháp cấm chế.
Chương 1625 Trận pháp cấm chế
Hắn quyết định tiêu phí một ít thời gian nghiên cứu cấm chế cùng trận pháp, trong thời gian ngắn hắn không cách nào đột phá thành Thần, hơn nữa cho dù đột phá thành Thần thì chắc chắn có thể phá vỡ thành Thần Hoàng sao? Trong đại điện có mấy vạn cuốn sách, đều là về thần trận cùng cấm chế, có lẽ sẽ có biện pháp phá thành Thần Hoàng. - Lung đạo nhân, Hỏa lão quái! Lục Ly suy nghĩ một hồi lại truyền lời ra ngoài: - Ta bế quan tham ngộ thần trận cùng cấm chế, hai người hãy đốc chiến. Nếu có người tiêu cực lãn công, hoặc là bằng mặt không bằng lòng thì tùy các ngươi xử lý. - A! Vô số người lưng nổi da gà, Lục Ly đây là gác hai thanh cương đao lên cổ mọi người. Lung đạo nhân và Hỏa lão quái là hồn nô của Lục Ly, sẽ kiên quyết chấp hành mệnh lệnh của hắn. Nếu có người dám tiêu cực lãn công, không chừng hai người kia chẳng nói chẳng rằng, trực tiếp giết. Trong phút chốc, một đám người đều nâng cao tinh thần, liên miên không ngừng công kích, bọn họ quyết định dốc hết sức công kích mấy tháng, như vậy thì Lục Ly cũng khó nói cái gì. Cho dù không đánh mở được thành Thần Hoàng, hắn cũng sẽ không trách tội mọi người. Lục Ly mặc kệ tình huống bên ngoài, truyền tống Hòa Nguyệt lại đây, dù sao có chuyện gì thì nàng sẽ nhắc nhở hắn. Hắn chuyên tâm lật xem sách tro- ng đại điện, muốn tìm ra cách phá giải thành Thần Hoàng. Nhất định phải phá vỡ thành Thần Hoàng, Lục Ly quyết lấy Thần Khí này vào tay. Như vậy mới có thể bảo chứng hắn đi Thần Giới, Lục gia không còn nỗi lo tai họa ngầm. Lục Ly lật xem nhanh, chỉ mất một buổi chiều, hắn tìm được ba cuốn sách có liên quan phá giải thần trận. Nhưng mà... Đợi hắn cẩn thận lật xem thì phát hiện rất nhiều đều xem không hiểu. Hắn mù mờ về trận pháp cấm chế, bên trong có một số thuật ngữ chuyên nghiệp hoàn toàn xem không hiểu, càng miễn bàn hiểu thấu. Tức là, hắn muốn xem hiểu ba cuốn sách này thì phải học tập tri thức cơ sở trận pháp cấm chế có hệ thống, nếu không thì tuyệt đối không thể tham ngộ ba cuốn sách này. - Ài. Lục Ly vốn đã không muốn học tri thức trận pháp cấm chế, giờ phút này không có biện pháp, hắn không còn đường để đi. Hắn trầm ngâm giây lát, dù sao Đấu Thiên Giới và Mộc Ngục bình an vô sự, hắn có nhiều thời gian, chuẩn bị lấy ra mấy tháng học tập theo hệ thống, hiểu biết trận pháp cấm chế. - Trận Pháp Cấm Chế Đại Toàn! Lục Ly lấy ra một cuốn sách cấp thấp đơn giản nhất, bắt đầu hết sức chăm chú học tập, học từng chút một. Linh hồn của Lục Ly hiện tại rất mạnh, hơn nữa từng giây từng phút luyện hóa linh dược bổ dưỡng linh hồn, linh hồn còn đang không ngừng biến mạnh. Một người linh hồn càng mạnh, năng lực học tập tham ngộ càng mạnh, tốc độ học tập của Lục Ly siêu nhanh, nhiều thứ nghĩ thoáng qua liền hiểu, tiến độ học tập một ngày nghìn dặm. Khi học thì Lục Ly hết sức chăm chú, bởi vì hắn phát hiện học trận pháp cấm chế không phải đặc biệt khô khan, hơn nữa rất nhiều đạo lý dường như cùng áo nghĩa có hiệu quả như nhau. Võ giả tu luyện, ban đầu là rèn luyện thân thể, tu luyện Huyền Lực. Những thứ này là hấp thu lực lượng trong thiên địa, lớn mạnh bản thân. Về sau cảm ngộ áo nghĩa, đó là nhờ cậy lực lượng thiên địa, thả ra công kích cường đại. Trận pháp cấm chế cũng gần như vậy, chỉ khác là trận pháp cấm chế cấp thấp dựa vào một số trận văn kỳ diệu, nhờ cậy một ít thiên địa kỳ vật để phát ra uy lực cường đại. Trận pháp cấp cao cũng nhờ cậy lực lượng thiên địa, hình thành công kích cùng phòng ngự cường đại, hoặc nâng cao đủ loại biên độ sóng cho võ giả. Xét cho cùng, võ giả tu luyện và trận pháp cấm chế cuối cùng đều phải mượn lực lượng thiên địa, hình thành các loại năng lực kỳ diệu. - Không sai, không sai! Lục Ly trong lòng mơ hồ có chút rạo rực, hắn tham ngộ trận pháp cấm chế nửa năm, một năm có lẽ sẽ giúp ích rất lớn cho hắn dung hợp Chân Ý Đồ. Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt ba tháng đã qua. Lục Ly vào Thiên Tà Châu rồi không ra nữa, cũng không có phát ra bất cứ âm thanh, tựa như biến mất không thấy. Nếu không phải Thiên Tà Châu luôn luôn trôi nổi ở giữa không trung, e rằng rất nhiều người đều sẽ quên Lục Ly. Ba tháng, gần trăm Hóa Thần ngày đêm không nghỉ, liên tục không ngừng công kích, rất nhiều người dốc hết sức công kích. Nhưng mà, thành quả ba tháng khiến vô số người chán nản không thôi, bởi vì thành Thần Hoàng không có bất cứ động tĩnh, mỗi lần công kích thì ánh sáng đều không sáng hơn, giống hệt lần đầu tiên công kích. Ngay cả Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái đều khó tránh có chút bức bối, nhưng hai người không dám cãi lại mệnh lệnh của Lục Ly, tuy nhiên, hai người không xuống tay với một số người làm cho có, chỉ là thỉnh thoảng dùng ánh mắt nhắc nhở một phen. Không chỉ riêng là mọi người, Lục Nhân Hoàng cũng sinh ra nghi ngờ. Con người có thể công phá thành trì này sao? Thần Linh cũng không phá được, một đám Hóa Thần bọn họ có thể phá vỡ? Hắn cùng rất nhiều người đều gửi gắm hy vọng lên người Lục Ly, dù sao Lục Ly chém giết mặc Nhan Chân Thần Khí. Có lẽ Lục Ly bế quan một khoảng thời gian, thực lực đột phá lớn, hoặc là Lục Ly nghiên cứu một khoảng thời gian, tham ngộ ra biện pháp nào phá vỡ thành Thần thì sao? Vì có Hỏa lão quái và Lung đạo nhân, đám Hóa Thần ngược lại không có một người dám rời đi, tuy rằng ngẫu nhiên công kích có chút ỉu xìu, nhưng cũng không đến mức luôn luôn làm biếng. Lục Ly ở trong đại điện Thiên Tà Châu, gần đây hắn chìm đắm trong học trận pháp cấm chế, quên thời gian và mọi thứ bên ngoài. Lúc trước Lục Ly rất phản cảm với thứ như trận pháp cấm chế, nếu không thì hắn đã sớm bắt đầu nghiên cứu. Gần đây lại phát hiện chính mình thích thứ này, càng học, càng nghiên cứu trận pháp cấm chế thì càng khiến người cảm giác sâu không lường được, càng khiến người mê muội. Hiện tại hắn đã hoàn thành tích lũy tri thức cơ sở đơn giản nhất, nhưng hắn không lật xem ngay ba cuốn sách phá trận, mà là từng bước học theo hệ thống từ đơn giản đến khó. Lục Ly thậm chí có xung động muốn bắt tay vào luyện chế một số khí cụ cơ bản. Chắc chắn không luyện chế ra Thần Khí được, nhưng có thể luyện chế một ít Huyền Khí cũng không tệ.

Ads
';
Advertisement