Chương 1611 Tinh Hoàng (1)
- Đúng là ta từng mưu hại phụ thân của ngươi, nhưng cuối cùng phụ thân của ngươi vẫn bình an đấy thôi, còn bên ta đã chết bốn người. Ngươi truy sát ta lâu như vậy, mặt mũi của ta đều mất hết, coi như hai bên huề nhau. Về sau ta bảo chứng không đối địch với ngươi, các ngươi hãy rút đi, chịu không? - Nói chuyện công bình? Lục Ly đùa cợt cười nói: - Ngươi suy nghĩ nhiều, nếu ngươi không có thành ý thì không cần nói. Nhìn thấy Lục Ly lại muốn công kích, Hỏa lão quái thoáng chốc nóng nảy, cắn răng hỏi: - Ngươi muốn sao? Ngươi ra điều kiện đi! Lục Ly trầm ngâm giây lát nói: - Rất đơn giản, ngươi thần phục ta, theo ta tấn công Nhan gia. Chờ ta san bằng Cửu Giới rồi sẽ trả lại tự do cho ngươi, ngoài ra... tha cho Hỏa gia bộ tộc của ngươi không chết. - Thần phục? Hỏa lão quái nổi giận đùng đùng, hắn là ai? Một trong những cường giả đứng đầu nhất Cửu Giới, lão tổ tông của Hỏa gia, xếp hạng hai Luyện Ngục Thập Lão, khiến hắn thần phục đứa nhóc như Lục Ly? Điều này khiến Hỏa lão quái thống khổ còn hơn giết hắn. - Ngươi nằm mơ! Hắn không chút suy nghĩ, lớn tiếng giận dữ hét: - Khiến bổn tọa làm nô cho ngươi? Bị điên sao? - Không điên gì cả, Lung đạo nhân cũng làm nô cho ta đấy thôi. Nói thật cho ngươi biết, Trần Vô Tiên cũng là nô lệ của ta! Lục Ly lạnh như băng nói, theo sau giơ lên thần binh nói: - Nếu ngươi không buông mặt mũi được thì chết đi, ta bảo đảm chốc lát nữa sẽ đưa con cháu Hỏa gia các ngươi xuống địa ngục cùng ngươi, khiến bộ tộc các ngươi đoàn tụ! Lục Ly hiện tại không còn để bụng hồn nô. Bởi vì có quá nhiều hồn nô, rất có thể sẽ ảnh hưởng việc tu luyện, hắn không cách nào cảm ngộ Chân Ý Đồ, phải chăng bởi vì hồn nô? Lục Ly cũng không dám xác định. Thực lực của Hỏa lão quái không tệ, đặc biệt lửa rất lợi hại, không chừng sẽ giúp ích trong việc phá vỡ thành Thần Hoàng. Cho nên Lục Ly mới cho Hỏa lão quái một cơ hội, một nguyên nhân nữa không muốn Lung đạo nhân bị tươi sống đốt chết. Nếu Hỏa lão quái chấp mê bất ngộ, hắn cũng không muốn nói nhiều. Xoẹt! Ánh đao màu đỏ máu gào thét mà đi, bên kia, Thần Thi đột phá tường lửa, lại lần nữa bắt đầu công kích, Hỏa lão quái lần lượt bị đánh bay ra. Trên mặt hắn lộ ra tuyệt vọng, nỗi lòng giằng xé. Hỏa lão quái không còn nhiều thọ nguyên, cùng lắm sống thêm một, hai trăm năm. Đời Hỏa lão quái không cách nào đột phá bước cuối cùng, từ nhiều năm trước hắn đã biết điều này. Hỏa lão quái không e ngại cái chết, chết trong tôn nghiêm hơn là sống như con chó. Vấn đề là hắn chết rồi, Hỏa gia sẽ ra sao? Hỏa gia trừ hắn ra cơ hồ không có cường giả. Mấy năm nay hắn đắc tội nhiều người trong Hỗn Độn Luyện Ngục, nếu hắn chết rồi, không cần Lục Ly ra tay, có lẽ Hỏa gia sẽ gặp tai họa ngập đầu. - Dừng tay đi... Khi lửa màu đen sắp hao hết, Hỏa lão quái cúi xuống cái đầu cao ngạo, ủ rũ nói: - Lục Ly, ta phục, ta... thần phục! Thật ra Hỏa lão quái còn một con đường khác để đi, đó là khống chế đại trận quảng trường ngầm nổ tung, như vậy tương đương cá chết lưới rách. Hơn nữa ngư chắc chắn sẽ chết, còn lưới chưa chắc rách, bởi vì Lục Ly có chiến giáp Thần Khí. Còn một điều này, khoảnh khắc đại trận nổ tung, Lục Ly có thể nháy mắt đi vào Thiên Tà Châu, với lực phòng ngự của Thiên Tà Châu, chỉ cần Lục Ly đi vào bên trong, tuyệt đối không chết được. Đánh chết Lung đạo nhân? Vậy thì có ý nghĩa gì, phỏng chừng không hủy Thần Thi được, cho nên cuối cùng hắn mới không có khống chế đại trận nổ tung, mà là lựa chọn thần phục. Lung đạo nhân xếp hạng bốn trên Luyện Ngục Thập Lão, Trần Vô Tiên là tộc trưởng của Trần gia, hiện tại là bá chủ của Trung Hoàng Giới, cả hai đều là hồn nô của Lục Ly, trong lòng Hỏa lão quái cảm giác dễ chịu một ít, không đến nỗi mất mặt. Đương nhiên, Hỏa lão quái cũng không có lập tức đầu thành, mà là cùng Lục Ly bàn thêm một ít điều kiện. Thí dụ như khiến Lục Ly lập Chủ Thần Huyết Thệ, bảo đảm diệt Nhan gia hoặc là trước khi Lục Ly phi thăng đi Thần Giới phải trả lại tự do cho Hỏa lão quái, cũng bảo chứng an toàn cùng ích lợi của Hỏa gia. Điều kiện thì dễ bàn, Lục Ly đầu tiên là khiến Hỏa lão quái đóng kín Mãnh Hỏa Trận, Lung đạo nhân đã bị đốt đến mức nửa chết nửa sống, nếu còn tiếp tục đốt thì e rằng không lâu sau Lung đạo nhân sẽ biến thành cục than. Hỏa lão quái khống chế Mãnh Hỏa Trận dừng lại, Lục Ly cũng khống chế Thần Thi dừng tay, hai bên bắt đầu bàn điều kiện. Hỏa lão quái yêu cầu cũng không quá đáng, hắn chỉ là lo lắng Lục Ly luôn luôn khống chế hắn, thậm chí sau khi hắn trở thành hồn nô, dùng xong rồi trực tiếp đánh chết, còn hủy diệt Hỏa gia. Loại chuyện này cũng không phải ít thấy, bởi vì rất nhiều người tính cách đều biến thái, bạc tình quả nghĩa, trước khi trở thành hồn nô thì hứa đủ điều, sau khi thành hồn nô muốn giết cứ giết, muốn trả thù thế nào đều được. Lục Ly không phải loại người này... Lục Ly trước kia thu rất nhiều hồn nô, đừng nói lật lọng, thậm chí không có việc ngược đãi hồn nô. Lục Ly còn thả Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương về. Cho nên Hỏa lão quái đưa ra điều kiện, Lục Ly cảm thấy không quá mức, hắn rất sảng khoái đồng ý. Lập Chủ Thần Huyết Thệ xong, Lục Ly theo lẽ thường gieo hồn ấn cho Hỏa lão quái, thu làm hồn nô. Thu hồn nô cường đại như vậy có ảnh hưởng gì đến tu luyện không? Lục Ly không biết được. Hiện tại hắn cũng mặc kệ nhiều như vậy, trước tiên mang theo Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái đi Kim Ngục, tìm cách vào Thần Hoàng Giới rồi tính tiếp, lỡ như tập hợp sức mạnh của Thần Linh phá mở được thành Thần Hoàng thì sao? Mãnh Hỏa Trận đóng kín, Thiên Tà Châu có thể vận dụng, Lục Ly mang Hỏa lão quái vào nội điện, thả Dạ trưởng lão ra chữa thương cho Lung đạo nhân. - Phụ thân! Hắn đánh thức Lục Nhân Hoàng, chỉ hướng Hỏa lão quái nói: - Lão quái này hiện tại đã bị nhi thu phục, trở thành hồn nô của nhi, phụ thân muốn trả thù cứ việc ra tay, chỉ cần không giết hắn là được. Lúc trước khi bàn điều kiện với Hỏa lão quái, Lục Ly có nói một câu, lát nữa phải cho Lục Nhân Hoàng trút giận. Hỏa lão quái không có ý kiến, bị thương ngoài da chẳng sao cả, miễn không lăng nhục là được.
Chương 1612 Tinh Hoàng (2)
Cánh tay của Lục Nhân Hoàng còn chưa hoàn toàn mọc ra, hắn mở mắt ra, tập trung vào Hỏa lão quái, trong con ngươi lạnh bănh, sát khí trên người tràn ngập. Nhưng Lục Nhân Hoàng im lặng một lúc, sát khí trên người rất nhanh yếu đi, khoát tay nói: - Nếu ngươi đã thu làm hồn nô, Hỏa lão quái thành chó săn của Lục gia ta, chèn ép một hồn nô không hay ho gì, cũng không thể được đến khoái cảm. Lục Nhân Hoàng không phải loại người nuốt hận sẽ trả, hơn nữa Hỏa lão quái trở thành nô lệ của Lục Ly, biến thành chó săn của Lục Ly rồi, Lục Nhân Hoàng cũng hết giận. Ngược đãi một con chó săn sẽ không phản kháng thì có gì sung sướng? Lục Ly sớm đoán trước phản ứng của Lục Nhân Hoàng, hắn truyền tống Hỏa lão quái đi, đỡ khỏi phải khiến Lục Nhân Hoàng chướng mắt. Đã tìm được Lục Nhân Hoàng, Hỏa lão quái thần phục, sự tình xem như tạm chấm dứt. Lục Ly nhìn lướt qua Lung đạo nhân, phát hiện hắn đã được cứu sống lại, nhưng tình trạng vết thương nếu muốn hoàn toàn khôi phục phải mất mười ngày, nửa tháng. Thu Hỏa lão quái vào ngoại điện Thiên Tà Châu, khiến Dạ trưởng lão đi chăm sóc hắn, Lục Ly suy nghĩ một hồi hỏi: - Ngươi có cái gì cần sắp xếp không? Nếu không có thì chúng ta đi Lôi Ngục một vòng, sau đó tấn công Thần Hoàng Giới. Lần này Lục Ly lên đây có ba mục đích chính, một là tìm Lục Nhân Hoàng, thứ nhì là hủy diệt Nhan gia, uy hiếp Cửu Giới. Thứ ba là bế quan trong Phong Ngục, cảm ngộ Chân Ý Đồ. Cảm ngộ Chân Ý Đồ thì không gấp, Lục Ly lo sẽ có người trong cường giả Cửu Giới nhằm vào Đấu Thiên Giới, cho nên hắn muốn đi Kim Ngục nhìn xem, tiện thể uy hiếp các đại gia tộc. - Có! Hỏa lão quái cười hỏi: - Ba loại kỳ hỏa của ta đã dùng hết, cần đi mấy bí cảnh thu phục. - Ừm! Thần thông mạnh nhất của Hỏa lão quái là kỳ hỏa, không có kỳ hỏa thì sức chiến đấu của hắn yếu bớt nhiều, không khác gì Hóa Thần đỉnh phong bình thường, Lục Ly không cần thu hắn làm gì nữa. Cho nên Lục Ly không có do dự, chỉ là hỏi: - Cần bao lâu? Hỏa lão quái tính nhẩm một lúc, nói: - Khoảng một tháng, có hai tiểu thế giới trong Hồn Ngục, một cái ở Ám Ngục. - Tốt. Lục Ly suy nghĩ một hồi phất tay nói: - Ngươi lập tức hành động, cố gắng nhanh chóng đuổi tới Kim Ngục tìm ta. Ta sẽ để lại một người ở lối ra Kim Ngục, nói cho ngươi hành tung của ta. Hỏa lão quái đi rồi, Lục Ly không có dừng lại, thu hồi Thần Thi, cưỡi Thiên Tà Châu bay vọt lên. Lục Ly lấy ra bản đồ của người hầu Huyết Hoàng cho, đọc sơ rồi bay về phía đông. Huyết Hoàng giúp Lục Ly khá nhiều, lần này còn chỉ dẫn phương hướng cho hắn, nếu hắn đến Hồn Ngục thì phải đi gặp mặt Huyết Hoàng một lần, cảm tạ một phen. Sau khi gặp Huyết Hoàng, Lục Ly định đi Lôi Ngục nhìn xem. Cũng không phải hắn gan to bằng trời muốn xông vào Lôi Ngục một lần, mà là muốn mang Tiểu Bạch đi nhìn xem, nếu Tiểu Bạch có thể chịu đựng được lôi đình ở ngoài cùng thì sẽ là bảo địa tu luyện tốt nhất cho nó. Lung đạo nhân trên người bị thương nặng, Lục Ly ngượng ngùng khiến hắn dẫn đường, chỉ có thể cưỡi Thiên Tà Châu bay từ từ. Nếu gặp nơi kỳ dị thì vòng qua là được, chỉ cần không liều lĩnh, hẳn là sẽ không gặp phải nguy hiểm quá lớn. Một đường bay từ từ, thần niệm của Lục Ly luôn vươn ra. Dọc đường gặp một số kẻ điên, còn có rất nhiều hỗn độn thú, vài nơi thoạt trông có chút khủng bố. Lục Ly lập tức vòng qua, hắn đến đây không phải tôi luyện, chỉ đi ngang qua. Bình yên bay bốn ngày sau, Lục Ly rốt cuộc tìm được chỗ Huyết Hoàng ẩn cư, đó là một khu rừng đá rất kỳ lạ, khiến Lục Ly kinh ngạc là trong rừng đá có Minh Phong thổi qua thổi lại, hơn nữa có thể nhẹ nhàng tra xét ra Phệ Hồn Nghĩ ở bên trong. “Những Minh Phong này là đúng dịp thổi qua hay luôn xoay quanh tại chỗ?” Lục Ly trong lòng có chút ngạc nhiên nghi ngờ, đang lúc hắn phân vân có nên khiến Lung đạo nhân ra ngoài tra xét tình huống thì không gian bên ngoài rừng đá hơi dao động. Người hầu của Huyết Hoàng hiện ra, cung kính vái chào nói: - Bái kiến Lục đại nhân, chủ nhân nhà ta và Tinh Hoàng đại nhân đã sớm kính cẩn chờ đợi đã lâu, mời theo ta vào cốc gặp mặt. - Tinh Hoàng? Lục Ly có chút xa lạ với cái tên này, không ngờ người này cùng Huyết Hoàng chờ hắn? Lục Ly trầm ngâm giây lát, đưa Lung đạo nhân theo ngoại điện truyền tống tiến vào, hỏi thăm: - Tinh Hoàng là ai? - Tinh lão quái! Mắt Lung đạo nhân lóe tia kiêng kỵ, giải thích: - Lão quái xếp hạng nhất Luyện Ngục Thập Lão, một thân kỳ môn bát quái chi thuật có một không hai xưa và nay. Sức chiến đấu không nói là đệ nhất Cửu Giới, nhưng năng lực tránh hung tìm cát thì không ai sánh bằng. - Toán mệnh? Lục Ly hơi kinh ngạc, không ngờ rằng xếp hạng đệ nhất Luyện Ngục Thập Lão là thầy tướng số phong thủy. Theo người hầu Huyết Hoàng dẫn đường, một mình Lục Ly vào trong rừng đá. Trong rừng đá có Minh Phong và Phệ Hồn Nghĩ, nhưng nơi người hầu Huyết Hoàng đi qua thì Minh Phong tự động thổi đi, Phệ Hồn Nghĩ đi theo Minh Phong, căn bản không dám tới gần người hầu Huyết Hoàng. “Lợi hại!” Lục Ly âm thầm gật đầu, xem ra trong rừng đá có cấm chế thần kỳ, Minh Phong và Phệ Hồn Nghĩ ở trong nay đều bị khống chế. Vậy là hình thành lá chắn thiên nhiên trong sơn cốc, muốn tấn công vào sơn cốc thì đầu tiên phải đột phá Minh Phong và Phệ Hồn Nghĩ. Quẹo trái quẹo phải, đi sâu vào rừng đá, thần niệm của Lục Ly tra xét đến một sơn cốc nhỏ. Trong sơn cốc phong cảnh cực kỳ tốt, còn có mây mù nhẹ trôi, nhìn từ xa như động thiên mà Thần Linh ẩn cư. Vừa vào sơn cốc, Lục Ly lại lần nữa phát hiện khác biệt, nơi này quả nhiên là một chỗ động tiên, Thiên Địa Huyền Khí trong này dày đặc hơn bên ngoài gấp mấy lần. Thiên Địa Huyền Khí trong Hồn Ngục đã rất dày đặc, nơi này càng thêm dày đặc, Huyền Khí đậm như vậy, dù là một con cá ở lâu trong khe suối nhỏ trong sơn cốc cũng sẽ trở nên đặc biệt cường đại. - Ha ha ha! Trong sơn cốc có một mảnh rừng cây xanh um, ngoài rừng cây có mấy gian nhà tranh, bên ngoài nhà tranh vang lên tiếng cười to.
Chương 1613 Số phận định sẵn
Một lão giả áo trắng thấp lùn và một lão giả cầm quạt hương bồ đi ra nhà tranh. Phát ra tiếng cười là lão giả áo trắng thấp lùn, tóc trắng rủ xuống, lông mày, râu đều một màu trắng tinh, hơn nữa lông mày rất dài, giờ phút này cười to, thoạt trông giống như một lão gia gia hiền lành hòa ái. Lão giả áo trắng thấp lùn to mấy tiếng, ánh mắt xem xét Lục Ly, gật đầu nói: - Khá lắm, mười mấy năm không thấy, bộ dạng không có thay đổi gì, khí độ lại càng là trầm ổn nội liễm. Chào tiểu hữu, ta là Huyết Hoàng, vị này là Tinh Hoàng. Tinh Hoàng thoạt trông toàn thân đều không có đặc điểm, thân hình không cao không thấp, mặt mũi trung dung, khí độ ôn hòa, trên người cũng không có bá khí của tuyệt đại cường giả. Tinh Hoàng có râu dài xám trắng, tay đung đưa quạt hương bồ, nếu không phải đứng chung với Huyết Hoàng, Lục Ly đều sẽ cho rằng hắn chỉ là một võ giả Hóa Thần bình thường. “Có lẽ đây là trở lại nguyên trạng.” Lục Ly thầm ước lượng, theo sau trịnh trọng cúi gập người hướng Huyết Hoàng: - Lục Ly kính chào Huyết Hoàng tiền bối, Lục Ly vĩnh viễn khắc ghi ơn lớn của tiền bối. - Ha ha ha ha ha ha! Huyết Hoàng nhận cái cúi đầu của Lục Ly, trong mặt mày đều là ý cười, hai tay nâng hắn lên, nói: - Tiểu hữu quá khách khí, ngày ấy thấy ngươi tính khí cương liệt, dám giết công tử của Hạo gia, rất hợp tính khí với ta nên mới ra tay một lần, không xứng nhận lễ lớn cúa tiểu hữu. Huyết Hoàng không nhắc lại việc thu đồ đệ, da mặt của hắn chưa dày đến mức đó. Dù sao hiện tại Lục Ly sức chiến đấu không nói vượt qua hắn nhưng ít nhất không yếu hơn hắn. Huống chi Lục Ly còn trẻ tuổi như vậy, hy vọng phi thăng thành Thần rất lớn, vượt qua hắn là chuyện sớm hay muộn. Lục Ly cùng Huyết Hoàng khách sáo mấy câu lại lần nữa cung kính vái chào Tinh Hoàng: - Kính chào Tinh Hoàng tiền bối. Lần này chào Lục Ly chỉ hơi khom người, cũng xem như rất nể mặt Tinh Hoàng. Dù sao Lục Ly không quen Tinh Hoàng, thực lực không kém gì Tinh Hoàng, vái chào Tinh Hoàng hoàn toàn là nể mặt Huyết Hoàng, cũng bày tỏ sự tôn kính với người già. - Ha ha, Lục tiểu hữu không cần khách khí, mau đứng lên đi. Tinh Hoàng mỉm cười, thản nhiên nhận cái cúi chào của Lục Ly, nhẹ vuốt râu dài, phẩy quạt hương bồ nói: - Mười mấy năm trước, lão phu đêm xem thiên tượng, phát hiện cảnh tượng rất thú vị. Lúc ấy quẻ tượng biểu hiện Tử Vi Tinh tối đi, bên cạnh có một ngôi sao mới không biết tên rực sáng, có xu thế lu mờ Tử Vi Tinh. Lúc ấy ta nói với Huyết Hoàng, trong một tiểu giới diện sẽ có một thiên tài tuyệt thế sinh ra, cuối cùng sẽ trấn áp Cửu Giới, đảo điên cách cục của Cửu Giới. Lục tiểu hữu trẻ tuổi có tài, tương lai tiền đồ không thể đo lường. Lục Ly mỉm cười, nhưng trong lòng không mấy tin tưởng. Hắn luôn luôn cho rằng tướng thuật bát quái chi thuật là lừa đảo, xem tướng tính mệnh là thần côn. Cách nói vận mệnh càng là lời nói vô căn cứ, hắn chưa bao giờ nhận mệnh, cho rằng số phận của một người nếu muốn thay đổi, nhất định phải dựa vào nỗ lực của bản thân, mà không phải dựa vào ông trời. - Ha ha! Tinh Hoàng nhìn thoáng qua Lục Ly, không nói nhiều. Huyết Hoàng nhiệt tình mời Lục Ly đi vào nhà tranh. Đi vào một tòa nhà tranh, lại đi ra sau vườn, ngồi xuống trong cái chòi dựng dưới một cây to. Người hầu Huyết Hoàng bưng nước trà thượng hảo lên, Huyết Hoàng mời Lục Ly cùng Tinh Hoàng nhấm nháp. Tinh Hoàng không có uống trà, phẩy quạt hương bồ, nói: - Xem vẻ mặt của tiểu hữu dường như không tin về vận mệnh? Lục Ly vốn không muốn thảo luận đề tài này, vừa rồi đã không nói, nay Tinh Hoàng lại khơi chuyện ra, trong lòng hắn có chút bất mãn, trầm ngâm một lúc rồi nói: - Đường võ đạo, nghịch thiên sửa mệnh, sửa mệnh không chỉ sửa thọ nguyên, còn phải sửa vận mệnh của chính mình. Nếu vận mệnh của mỗi người bị trời định sẵn, vậy chúng ta không cần nỗ lực, mỗi ngày ngồi nhà liền có thể cảnh giới không ngừng tăng lên? Nếu người được số phận định sẵn thành Thần, vậy phải chăng kẻ đó không cần tu luyện, trực tiếp có thể thành Thần? Tinh Hoàng tiền bối, người có thể dạy cho ta? Vừa rồi Tinh Hoàng nói Tử Vi Tinh tối đi, sao mới nổi lên, nghĩa là từ mười mấy năm trước đã đoán được hắn có thể nổi lên, có thể trấn áp Cửu Giới? Nếu mấy năm nay hắn không nỗ lực tu luyện, nếu rất nhiều lúc buông bỏ. Vậy không chừng hắn không ra nổi Bắc Mạc, chớ nói chi trở thành Đấu Thiên Giới chi chủ, trấn áp Cửu Giới. Là bởi vì hắn không tin vận mệnh, không cam lòng bị vận mệnh sắp đặt, nhiều lần đường cùng đánh trả, giết ra một con đường máu, đi tới một bước như hôm nay. Ngươi bảo hắn... tin tưởng tất cả điều này đều là số phận định sẵn? - Ha ha! Tinh Hoàng không giận không bực, nhẹ nhàng lay động quạt hương bồ nói: - Đúng là vận mệnh của mỗi người được ông trời định sẵn, nhưng, kẻ đó không biết vận mệnh của chính mình là như thế nào, hắn cũng không cách nào nắm giữ vận mệnh của mình. - Lục tiểu hữu vẫn cảm thấy ngươi có thể đi đến hôm nay hoàn toàn dựa vào chính mình? Nếu... khi ngươi lần đầu tiên đi vào Kim Ngục, đánh nhau với công tử Hạo gia, không trùng hợp gặp phải Huyết Hoàng, ngươi ngày đó đã sớm chết. Nếu... cường giả Cửu Giới xâm nhập Đấu Thiên Giới, khi ngươi đi thu phục Thần Thi nếu không nhờ có ngân long thủ hộ, ngươi khi đó cũng chết rồi. - Lại thí dụ như... trong cấm địa Cổ Thần, nếu không phải bởi vì ấn ký ngân long, ngươi làm sao có thể nhẹ nhàng đối kháng Linh Phong? Lại làm sao có thể được đến Thiên Tà Châu? Không có Thiên Tà Châu, ngươi rất nhiều lần đều đã chết. Không có Thiên Tà Châu, ngươi không cách nào được đến máu của Sát Đế, vậy không cách nào cảm ngộ sát chiêu của Sát Đế. Tất cả điều này đều chứng minh có thứ không phải ngươi nỗ lực liền nhận được trái ngọt, mỗi một mắc xích đều phải xem khí vận, cái gọi là khí vận... cũng là một phần của vận mệnh! Lục Ly nghe mà trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt nhìn Tinh Hoàng như gặp quỷ, bởi vì sự tình mà Tinh Hoàng nói rất nhiều chuyện đều là bí mật. Bên ngoài hoàn toàn không biết rõ, rất nhiều sự cho dù Tinh Hoàng phát động lực lượng đi điều tra cũng điều tra không ra, ở trước mặt Tinh Hoàng, Lục Ly cảm giác mình như người trần truồng, không có bí mật gì.
Chương 1614 Nghịch
- Nếu Lục tiểu hữu vẫn không tin thì ta còn có thể nói một câu! Tinh Hoàng cười bí hiểm, tạm dừng rồi nói: - Thật ra vận thế của ngươi vốn không mạnh như vậy, hết thảy đều là bởi vì một người. Bởi vì nàng đi tới Đấu Thiên Giới mới thay đổi vận đạo của ngươi, nếu như không có nàng, từ lúc ngươi sinh ra đã... chết yểu! Ầm! Trong đầu Lục Ly như có tiếng sét giữa trời xanh, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tinh Hoàng, hỏi: - Tinh Hoàng đại nhân, người... rốt cuộc là ai? Vào thời khắc này, Lục Ly thậm chí hoài nghi Tinh Hoàng không phải con người mà là vị Thần không có gì không thể làm được. Điều Tinh Hoàng vừa nói là cơ mật tuyệt đối. Đừng nói đi hỏi thăm, cho dù đi Đấu Thiên Giới hỏi Lục Chính Dương, Chấp Pháp Trưởng Lão đều sẽ không biết rõ như vậy. Người biết chuyện Lục Linh chỉ có Lục Nhân Hoàng, Tinh Hoàng nói không sai, vận thế của Lục Ly có lẽ sẽ không mạnh như vậy. Hết thảy thay đổi đều là bởi vì một người đến, bởi vì... Lục Linh đến! Lục Linh đến, mang đến một món chí bảo, một chuỗi xích tay nanh thú cổ xưa. Giây phút Lục Ly sinh ra, Lục Nhân Hoàng sợ hắn chết đi, liền tháo vòng tay nanh thú trên cổ Lục Linh xuống, đeo cho Lục Ly. Nhờ có vòng tay nanh thú nên Lục Ly sống tiếp, về sau thức tỉnh huyết mạch ngân long, trong đầu có thêm một ấn ký ngân long. Ấn ký ngân long chẳng những phòng ngự vô số lần công kích linh hồn trí mạng với hắn, còn khiến hắn thức tỉnh rất nhiều huyết mạch thần kỹ, vượt qua nhiều lần kiếp nạn. Nếu không có huyết mạch ngân long thì hắn không cách nào thu phục Thần Thi, không cách nào thu phục Lung đạo nhân, mới gần đây chiến đấu với Hỏa lão quái có lẽ hắn đã chết. Có thể nói ấn ký ngân long tay đổi cuộc đời Lục Ly, nghĩa là vòng tay nanh thú thay đổi vận mệnh của hắn, Lục Linh đến làm thay đổi số phận của hắn. Những điều này không có gì để phủ nhận, quan trọng là... sao Tinh Hoàng biết được? Về mặt lý luận căn bản không hợp lý, đã không cách nào giải thích. - Ha ha! Tinh Hoàng nhẹ vuốt râu dài nói: - Vận mệnh của mỗi người đều là ông trời định sẵn, nếu là trời định thì có thể quan sát ra chút manh mối từ trong thiên địa. - Ngươi nói đường võ đạo là nghịch thiên sửa mệnh. Ngươi đang nghịch thiên, thiên tự nhiên có thể cảm ứng được, thiên địa dựng dục vạn vật, hết thảy đều ở trong thiên địa. Chỉ cần ngươi có thể phù hợp thiên địa, tự nhiên có thể nhờ cậy lực lượng thiên địa. Áo nghĩa là một phần của lực lượng thiên địa, tương tự, ta có thể nhờ cậy lực lượng thiên địa nhìn thấu một ít thiên cơ, việc này cũng là rất bình thường. Tinh Hoàng nói huyền diệu khó giải thích, Lục Ly nửa tin nửa ngờ. Nếu Tinh Hoàng thật có thể nhìn thấu thiên cơ thì quá đáng sợ, mọi thứ trên đời không trốn khỏi pháp nhãn của Tinh Hoàng, mọi việc đều bị hắn suy đoán ra, hắn mãi mãi ở thế bất bại, lánh hung tìm cát. “Hèn gì có thể trở thành hạng nhất Luyện Ngục Thập Lão!” Tuy rằng Lục Ly có rất nhiều nghi vấn, nhiều thắc mắc, nhưng phải công nhận Tinh Hoàng lợi hại. Lục Ly không hoài nghi Tinh Hoàng, dù sao Luyện Ngục Thập Lão thành danh đã lâu, Tinh Hoàng ở trong Cửu Giới không biết bao nhiêu năm, không cần nghi ngờ thân phận của Tinh Hoàng. Hắn trầm ngâm giây lát, đột nhiên trịnh trọng đứng lên, cúi gập người hướng Tinh Hoàng: - Tinh Hoàng đại nhân, ta có thể nhờ người tính cho một quẻ không? Tìm một người giúp ta. Nếu người có thể giúp ta, có bất cứ yêu cầu gì, chỉ cần ta có thể làm được đến, tuyệt không hai lời. - Ha ha! Tinh Hoàng vuốt râu dài, cười tủm tỉm, tạm dừng rồi nói tiếp: - Ngươi muốn hỏi về tỷ tỷ của ngươi, Lục Linh cụ thể đang ở nơi nào đúng không? - Đúng vậy! Lục Ly đã không nghi ngờ về tài biết trước của Tinh Hoàng nữa, Tinh Hoàng biết nhiều chuyện bí ẩn như vậy, tự nhiên rất dễ dàng suy đoán ra Lục Ly muốn hỏi về tung tích của Lục Linh. Lục Ly không nói lời khách khí, chỉ cúi gập người. - Tìm tung tích của một người không khó, sẽ không bởi vì thiên cơ khó lường mà bị ông trời cắn ngược. Tinh Hoàng thản nhiên nói, nhưng rất nhanh đổi giọng nói: - Nhưng... tỷ tỷ của ngươi giờ phút này hẳn là không ở trong Đấu Thiên Giới, cho nên muốn suy đoán hành tung của nàng sẽ rất hao phí tâm lực. Nếu cự ly quá mức xa xôi còn có thể hao tổn thọ nguyên của ta. Cho nên... ngươi nhất định phải đồng ý với ta một việc. - Người nói! Lục Ly hơi có chút kích động, không phản cảm Tinh Hoàng. Chỉ cần Tinh Hoàng có thể tìm ra hành tung của Lục Linh, đừng nói một việc, cho dù một việc, miễn Lục Ly có thể làm được đều sẽ không chối từ. - Chuyện đó thì giờ phút này thời cơ chưa đến! Tinh Hoàng thần bí nói: - Ngày sau khi ta có cần tự nhiên sẽ tìm ngươi, chỉ hy vọng đến lúc đó ngươi đừng chối bỏ. - Tuyệt đối sẽ không! Lục Ly vội vàng kiên định nói: - Nếu Tinh Hoàng đại nhân không tin ta, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ! - Không cần, ta tin tưởng cách làm người của ngươi. Tinh Hoàng đứng lên đi vào nhà tranh, không quay đầu lại vẫy tay nói: - Ta cần một ít thời gian, các ngươi cứ nói chuyện đi. Lục Ly đứng lên cung kính tiễn Tinh Hoàng rời đi, không ngồi yên được, hắn đi tới đi lui trong chòi. Huyết Hoàng cũng không nói cái gì, cười tủm tỉm uống trà, chờ Lục Ly đi hơn mười vòng mới không nhịn được nói: - Lục Ly, đừng sốt ruột, ta rất hiểu về Tinh Hoàng, việc hắn đồng ý tự nhiên có thể làm được, phỏng chừng rất nhanh sẽ tìm ra tăm tích của tỷ tỷ ngươi. Huyết Hoàng càng nói như vậy Lục Ly càng sốt ruột hơn. Lục Linh là tất cả với hắn, nếu như có thể tìm được Lục Linh, hắn không tiếc hết thảy giá đắt. Thời gian từ từ trôi qua, qua khoảng một canh giờ, Tinh Hoàng ra khỏi nhà tranh, vẻ mặt mệt mỏi, trên mặt hơi trắng bệch. Lục Ly vội bước qua định dìu, Tinh Hoàng phất tay biểu thị mình chưa yếu đến mức đó. Đi vào chòi dưới cây, ngồi xuống, Lục Ly đổ tách trà cho Tinh Hoàng. Tinh Hoàng uống, nhắm mắt dưỡng thần giây lát, mới mở miệng nói: - Tính không ra! - A... Lục Ly vốn ôm đầy hy vọng thoáng chốc ngã xuống đáy cốc, sắc mặt tự nhiên có chút khó coi. Nhưng hắn không có mạo muội nói cái gì khó nghe, ngược lại vẫn cảm kích như cũ.
Chương 1615 Một năm tám tháng (1)
- Tinh Hoàng đại nhân, vất vả, vừa rồi ta đồng ý làm giúp người vẫn sẽ thực hiện. - Ha ha! Tinh Hoàng cùng Huyết Hoàng nhìn nhau một cái, hai người trong mắt đều lộ ra khen ngợi, nhân phẩm của Lục Ly không tệ, đáng khen. - Bên cạnh tỷ tỷ của ngươi có cao nhân, hoặc là nơi nàng ở có trận pháp cường đại hộ vệ, cho nên không cách nào thăm dò. Tinh Hoàng giải thích nguyên nhân, theo sau nhìn lên trời, chắc chắn nói: - Nhưng ta dám khẳng định, tỷ tỷ của ngươi ở trong Thần Giới! - Hả? Vẻ mặt Lục Ly sửng sốt, trong lòng có chút phấn chấn, lúc trước hắn đã suy đoán Lục Linh ở Thần Giới. Bây giờ Tinh Hoàng khẳng định như vậy thì Lục Linh hẳn là ở Thần Giới. Tinh Hoàng trầm ngâm giây lát, lại lần nữa vẻ mặt nghiêm túc nói: - Ta còn mơ hồ cảm ứng một vài thứ, tuy rằng chưa chắc chuẩn xác, nhưng có lẽ có thể giúp ích cho ngươi đi Thần Giới tìm nàng. - Xin tiền bối chỉ dạy cho! Lục Ly lần này rất là phấn chấn, nhiều một chút manh mối là thêm một phần hy vọng, nếu như không có manh mối, hắn đi Thần Giới cũng mù tịt, không biết tìm từ đâu. - Nghịch! Tinh Hoàng nói một chữ, uống một ngụm trà bổ sung thêm: - Ta mơ hồ nhìn thấy một tòa to lớn thành bảo, trên cửa có chữ nghịch. Đó chắc là tên của một thế lực lớn, ngươi đi Thần Giới có thể tra rõ thế lực lớn nào có chữ nghịch. Ưm, thế lực này cực kỳ lớn, phỏng chừng có địa vị rất cao trong Thần Giới. - Nghịch! Lục Ly nhớ kỹ tất cả lời Tinh Hoàng nói, nhưng lòng nặng trĩu. Thần Giới có vô số thế lực lớn, chỉ bằng một chữ ‘nghịch’, muốn tra được thế lực chỗ Lục Linh e rằng rất khó. Nhưng còn đỡ hơn là không có bất cứ manh mối gì, đi Thần Giới, hắn có thể điều tra tất cả thế lực có chữ ‘nghịch’ rồi bài trừ dần, cuối cùng nhất định có thể tìm được Lục Linh. Ở chỗ Huyết Hoàng nửa ngày, Lục Ly cáo từ. Dù sao hắn còn có rất nhiều việc cần làm, hắn không biết tình hình Cửu Giới hiện giờ ra sao, hắn mơ hồ có chút lo lắng. Huyết Hoàng không giữ Lục Ly lại, chỉ bảo khi nào rảnh thì đến chỗ mình ngồi chơi. Lục Ly ghi nhớ ý tốt muốn kết bạn của Huyết Hoàng, cộng thêm Huyết Hoàng có ơn lớn với hắn, hắn tự nhiên nguyện ý làm bạn vong niên. Lúc Lục Ly gần đi, Tinh Hoàng nói một câu khiến Lục Ly rất là chấn kinh ngạc nhiên. Tinh Hoàng nói: Nếu hắn không tính sai, sau một năm lẻ tám tháng, Lục Ly sẽ phi thăng đi Thần Giới. Hắn khiến Lục Ly cố gắng lên, tranh thủ đánh chiếm một khối địa bàn lớn trong Thần Giới, cho hậu nhân phi thăng đi Thần Giới có cơ hội núp bóng mát dưới cánh chim của Lục Ly. Lục Ly vốn không để bụng kỳ môn bát quái chi thuật, lần này lại bị Tinh Hoàng rung động mạnh. Khiến hắn nửa tin nửa ngờ với cái gọi là vận mệnh, chẳng lẽ thật sự như Tinh Hoàng đã nói, con người muốn nghịch thiên, cho nên trời đều cảm giác được vận mệnh của từng người, có cường giả nhờ cậy lực lượng thiên địa thăm dò thiên cơ. Nếu sau một năm lẻ tám tháng, hắn thật sự phi thăng, vậy hắn hoàn toàn chịu phục Tinh Hoàng. Người có thể tính chính xác khi nào hắn phi thăng thì chẳng khác gì thần nhân, thậm chí rất nhiều Thần Linh đều không thần như vậy. Rời khỏi chỗ ở của Huyết Hoàng, Lục Ly định đi lối vào Lôi Ngục, hắn muốn cho Tiểu Bạch thử xem có thể chống cự lôi đình của Lôi Ngục không. Chỗ Huyết Hoàng cách lối vào Lôi Ngục không quá xa, nếu Thiên Tà Châu bay với tốc độ cao nhất thì cùng lắm chỉ mất một ngày. Nhưng Lung đạo nhân giờ phút này còn đang chữa thương, Lục Ly chỉ có thể thả chậm tốc độ, an toàn là số một. Dọc đường đi có kinh không hiểm, bay hai ngày, Lục Ly rốt cuộc đến lối vào Lôi Ngục. Hắn cũng không có mạo muội đi lên, mà là lắc người xuất hiện ở ngoại điện, nhìn Lung đạo nhân ngồi xếp bằng chữa thương, hỏi: - Lung đạo nhân, ta đang ở lối vào Lôi Ngục, có gì cần chú ý không? Làn da toàn thân Lung đạo nhân vẫn cháy đen, nhưng miệng vết thương đã khép lại nhiều, hắn mở mắt ra, nghi hoặc nhìn Lục Ly, hỏi: - Đại nhân, ngươi muốn đi Lôi Ngục làm gì? Nơi đó rất nguy hiểm, cho dù mặc chiến giáp Thần Khí cũng chưa chắc an toàn tuyệt đối. - Không sao, ta chỉ ở lối vào nhìn xem, sẽ không đi mạo hiểm. Lục Ly nhún vai. Lung đạo nhân yên tâm, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Trọng lực Thông Thiên Sơn của Lôi Ngục phi thường khủng bố, phỏng chừng đại nhân không lên nổi. - Được. Lục Ly gật đầu, theo sau hỏi một câu: - Ngươi có muốn tu dưỡng thêm mấy ngày? - Không sao! Lung đạo nhân chẳng chút để ý nói: - Ta chỉ bị thương ngoài da, thân thể của ta khôi phục rất nhanh. Ma thú của Ma Vực không có năng lực gì, được cái thân thể mạnh. Nếu Lung đạo nhân đã nói vậy thì Lục Ly không xen vào nữa, mang theo Lung đạo nhân ra Thiên Tà Châu. Lung đạo nhân một tay túm Lục Ly, đi hướng Thông Thiên Sơn. Vừa đi vào Thông Thiên Lộ, Lục Ly quả nhiên cảm giác được toàn thân bị một ngọn núi lớn đè, thân thể mạnh như hắn mà có xu thế không chịu nổi. “Nhiên Huyết Thần Kỹ!” Lục Ly thả ra Nhiên Huyết khiến thân thể mạnh hơn. Lung đạo nhân nhìn hắn một cái, không nói chuyện, mang theo hắn chạy như điên mà lên. Phải công nhận thân thể của Lung đạo nhân thật sự cường đại, một đường mang theo Lục Ly chạy như điên đến sườn núi mới không chịu nổi trọng lực, biến hình. Lung đạo nhân sau khi biến thân tốc độ tăng nhiều, một đường mang theo Lục Ly lao lên đỉnh núi. Khi sắp đến đỉnh núi, Lục Ly hoàn toàn không nhúc nhích nổi nữa, trọng lực chỗ này quá khủng bố, phỏng chừng không đạt đến Hóa Thần đỉnh phong thì không cách nào lên Lôi Ngục. Qua hai nén hương, Lung đạo nhân rốt cuộc bước ra bước cuối cùng, nhiều miệng vết thương trên người hắn rách toạc, hắn nhe răng trợn mắt. Lung đạo nhân là một người rắn rỏi, không nói một câu nào. Oong! Lục Ly sớm thả ra thần giáp, Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh tùy thời đều có thể đi vào, luồng sáng trắng vụt qua, hắn xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi nhỏ. Đập vào mắt là một cánh đồng hoang, cánh đồng hoang khét đen, không có bất cứ hoa cỏ cây cối, cũng không có bất kỳ hơi thở sinh linh nào. Nơi này thậm chí đều không có Thiên Địa Huyền Khí, giống một vùng đất chết.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất