Chương 1606 Minh Phong (1)
Sau khi Lục Nhân Hoàng luyện hóa, chắc chắn thực lực sẽ tăng vọt, tuy so sánh với Hỏa lão quái, Lung đạo nhân còn chút chênh lệch, nhưng quét ngang Hóa Thần đỉnh phong bình thường dễ như chơi. Đến gần lối vào Hồn Ngục, Lục Ly khiến Lung đạo nhân đi bên ngoài canh chừng, hắn thì bế quan tu luyện trong Thiên Tà Châu, tiếp tục tham ngộ Chân Ý Đồ cùng chân ý Sát Đế. Đồng thời hắn khiến Lung đạo nhân nghĩ biện pháp liên hệ Lộ Phong, quan sát thế cục của Cửu Giới. Lỡ như cường giả Cửu Giới bất chấp, đi Đấu Thiên Giới giết chóc lung tung, Lục Ly nhận được tin tức có thể chạy về ngay. Ở lối vào Hồn Ngục ôm cây đợi thỏ mười ngày, lại không có bất cứ tin tức gì đáp lại, lòng Lục Ly chùng xuống. Trong Ám Ngục nối với rất nhiều tiểu thế giới cùng giới diện, nếu Hỏa lão quái đi vào tiểu thế giới hoặc giới diện, hắn ở bên trong ẩn nấp mấy năm, mấy chục năm, chẳng lẽ Lục Ly cứ phải ngồi đây canh chừng? Ngày thứ mười một, lối vào Hồn Ngục đột nhiên đi ra một lão quái, dẫn tới Lung đạo nhân cùng Lục Ly chú ý, người kia dường như biết Lục Ly cùng Lung đạo nhân ẩn nấp ở gần đó nên trực tiếp bay tới, truyền lại tin tức khiến Lục Ly giật mình kinh ngạc: Hỏa lão quái đang ở trong Hồn Ngục. Mấy ngày hôm trước Lục Ly truy tung Hỏa lão quái thất bại lập tức bay hướng bên này, tốc độ của Thiên Tà Châu nhanh hơn Hỏa lão quái, sao Hỏa lão quái có thể lặng lẽ đi vào Hồn Ngục? Lý luận không hợp lý. Khiến Lục Ly càng thêm ngoài ý muốn là, lão quái kia cầm một lệnh bài, nói mình thay người khác đưa tin đến, thần niệm của Lục Ly quét qua tấm lệnh bài này, vẻ mặt kinh ngạc. Bởi vì Lục Ly cũng có tấm lệnh bài giống như vậy, là Huyết Hoàng Lệnh! Lục Ly lắc người ra ngoài, nhận lấy Huyết Hoàng Lệnh từ tay lão giả, nhẫn trong tay sáng lên, một tấm Huyết Hoàng Lệnh khác xuất hiện. Lục Ly so sánh hai thứ, phát hiện hai tấm lệnh bài giống y như đúc. - Các hạ có quan hệ gì với Huyết Hoàng? Lục Ly tò mò nhìn lão giả, ngữ khí mang chút cung kính. Tuy Lục Ly chưa gặp mặt Huyết Hoàng, nhưng Huyết Hoàng giúp hắn rất lớn, Lục Ly nhiều lần nương uy danh của Huyết Hoàng, tuy hắn không nhận Huyết Hoàng là sư phụ nhưng rất là cảm kích cùng tôn kính vị kia. Người đến là Hóa Thần đỉnh phong, lại vẻ mặt sùng kính nói: - Ta là người hầu của Huyết Hoàng đại nhân. Người này còn khom người vái chào Lục Ly, nói: - Lục đại nhân, Huyết Hoàng nói năm xưa muốn thu ngươi làm đồ, tiếc rằng tạo hóa trêu người, bây giờ muốn thu ngươi làm đồ cũng đã không đủ tư cách, nhưng hắn biểu thị rất thưởng thức ngươi, có thể làm bằng hữu vong niên cũng tốt. Lung đạo nhân ở một bên gật gù. Lục Ly hiện tại là chủ nhân của hắn, thực lực vượt qua hắn cùng Hỏa lão quái, Huyết Hoàng làm gì còn có tư cách thu Lục Ly làm đồ đệ? Lung đạo nhân tạm dừng một lúc, hơi nâng Huyết Hoàng lên: - Huyết lão quái có chút mắt nhìn, Huyết lão quái xếp hạng ba Luyện Ngục Thập Lão thật ra hơi vũ nhục hắn. Thực lực thật sự của hắn hẳn là xếp hạng đệ nhất, lão đạo có mắt nhìn. Huyết Hoàng nâng mình cao như vậy, Lục Ly không thể không làm ra biểu thị, hắn chắp tay đáp lại: - Huyết Hoàng tiền bối có ơn lớn với ta, nhờ ơn Huyết tiền bối nâng đỡ, chờ khi nào rảnh sẽ đến cửa cảm tạ Huyết tiền bối. Lão giả lấy ra một tấm bản đồ nói: - Đại nhân nhà ta nói Hỏa lão quái hẳn là ẩn nấp trong khu vực này, nơi này là đại bản doanh của Hỏa lão quái, bên trong có đại trận thiên nhiên, Lục đại nhân hãy cẩn thận một chút. Lão giả lớn hơn Lục Ly không biết mấy trăm tuổi, nhưng luôn mồm gọi đại nhân, Lục Ly cũng không cảm thấy khó chịu. Đại nhân là tôn xưng, thực lực mạnh hơn mình đều có thể kêu đại nhân. Theo sau Lục Ly hỏi thăm chỗ Huyết Hoàng tiềm tu trong Hồn Ngục, lão giả đi trước. Lục Ly quay sang hỏi Lung đạo nhân thắc mắc trong lòng: - Lung đạo nhân, tại sao Hỏa lão quái có thể lặng lẽ vào Hồn Ngục? - Hẳn là theo tiểu thế giới đi vào! Lung đạo nhân suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ta nghe nói có một tiểu thế giới cùng lúc nối với Ám Ngục và Hồn Ngục, nhưng không biết cụ thể nằm ở chỗ nào. Hỏa lão quái rất thông minh, lặng lẽ đi Hồn Ngục, nếu không phải người của Huyết Hoàng báo tin, chúng ta còn ngây ngốc ngồi đây canh chừng, cho dù đi các tiểu thế giới, giới diện liên tiếp Ám Ngục thẩm tra cũng không bao giờ ngờ tới hắn đã lặng lẽ đi Hồn Ngục. - Đi! Huyết Hoàng sẽ không gạt người, Lục Ly không chút suy nghĩ đi hướng Thông Thiên Sơn. Nhưng Lung đạo nhân cản lại Lục Ly: - Đại nhân, Hồn Ngục rất nguy hiểm, chẳng những có nhiều hỗn độn thú đủ loại cường đại, lợi hại nhất là công kích linh hồn không chỗ không ở. Ưm, đại nhân có yêu hồn cường đại thủ hộ, hẳn là không sợ công kích linh hồn, nhưng đại nhân vẫn nên cẩn trọng. Có nhiều chỗ trong Hồn Ngục dù là ta đều không dám xông loạn, nếu không thì sẽ hồn phi phách tán. Lục Ly vẻ mặt trịnh trọng gật đầu nói: - Ta biết, dọc đường đi ngươi dẫn đường, ta đi theo. Tuy hắn có ấn ký ngân long, không đại biểu có thể không nhìn bất cứ công kích linh hồn. Nghe đồn không đến Hóa Thần đỉnh phong mà vào Hồn Ngục thì chết chắc, dù là lão quái Hóa Thần đỉnh phong cũng ít có người dám đi vào, có thể tiềm tu trong này đều là cường giả đứng đầu nhất, ít ra linh hồn cực kỳ mạnh. Hồn Ngục là tầng thứ chín của Hỗn Độn Luyện Ngục, xông qua ải này là có thể đến Lôi Ngục. Trong Lôi Ngục có đường thông thiên, nơi đó nguy hiểm không cần nói nhiều, nhưng Hồn Ngục cũng cực kỳ hung hiểm. Lục Ly đi theo Lung đạo nhân đi vào Thông Thiên Sơn, vào trong rồi tầm mắt sáng lên. Lúc trước Lục Ly luôn ở trong Ám Ngục tối thui, đột nhiên nhìn thấy nơi sáng sủa như vậy, con mắt không chịu được vội vàng khép lại. Oong! Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, Lục Ly đi vào hạt châu, truyền lời ra: - Lung đạo nhân, ngươi dẫn đường đi, dù sao đã biết vị trí của Hỏa lão quái, chúng ta không cần gấp gáp, cẩn thận là trên hết. Thiên Tà Châu là Thần Khí rất mạnh, ở trong Thiên Tà Châu không cần e ngại công kích từ bên ngoài.
Chương 1607 Minh Phong (2)
Cho dù có công kích linh hồn cũng không đánh trúng người ở trong Thiên Tà Châu được, cho nên Lục Ly rất yên tâm cho an toàn của Lục Nhân Hoàng, Dạ trưởng lão, Hòa Nguyệt. - Được! Lung đạo nhân không biến hình, tốc độ không quá nhanh, theo bản đồ Huyết Hoàng đưa cho, bay về phía trước bên trái, thần niệm luôn tra xét bốn phía, tránh cho phát sinh các loại tình huống ngoài ý muốn. Thần niệm của Lục Ly quét ra, phát hiện ở đây thì thần niệm không chịu hạn chế. Hồn Ngục nghe thì dọa người, thật ra cảnh sắc rất đẹp, non xanh nước biếc, trời trong nắng ấm, Thiên Địa Huyền Khí cực kỳ dày đặc, hơn Mộc Ngục, Thủy Ngục gấp mấy lần. - Không thấy nguy hiểm chỗ nào. Lục Ly trong lòng có chút chần chừ, bay mấy chục dặm, hắn chỉ thấy rừng xanh ngát, sông lớn xinh đẹp, núi xanh thành từng mảnh, còn có rất nhiều tiểu dã thú, đến bây giờ vẫn không phát hiện bất cứ nguy hiểm. Vù vù vù! Phương xa đột nhiên có gió to thổi tới. Lung đạo nhân tra xét đến cuồng phong liền bay nhanh sang bên trái, rơi xuống khe núi, nhắm mắt ngồi xếp bằng. Vèo! Lục Ly không dám sơ ý, khống chế Thiên Tà Châu bay xuống, ẩn nấp bên cạnh Lung đạo nhân. Sau khi gió to thổi qua, sắc mặt của Lung đạo nhân trở nên cực kỳ thống khổ, nhưng đợi gió to bay đi rồi, hắn lập tức mở mắt ra, trán ướt mồ hôi lạnh. - Chẳng lẽ đây cũng là Linh Phong, có được công kích linh hồn? Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu không có gặp bất cứ công kích, Thiên Tà Châu không nhận được công kích, cho nên hắn rất là tò mò truyền lời ra hỏi. - Đây là Minh Phong! Lung đạo nhân giải thích: - Minh Phong thổi tới, cho dù bất cứ người nào đều sẽ rơi vào một loại ảo cảnh cực kỳ khủng bố, tựa như ở trong Minh Giới Luyện Ngục. Người linh hồn không cường đại sẽ bị buộc điên. Minh Phong vừa rồi là loại bình thường trong Hồn Ngục, nếu gặp Minh Phong loại lớn, bên trong có lẽ sẽ ẩn nấp Phệ Hồn Nghĩ, những con kiến này không có thực thể, có thể trực tiếp đi vào linh hồn võ giả, cắn nuốt linh hồn của võ giả. - A! Lục Ly nghe mà hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trực tiếp cắn nuốt linh hồn, Phệ Hồn Nghĩ quá biến thái. Võ giả quan trọng nhất là linh hồn, một khi linh hồn bị cắn nuốt, Thần Linh cũng không cứu được hắn. Lung đạo nhân nghỉ ngơi giây lát tiếp tục bay đi, qua nửa canh giờ, Lục Ly liền trông thấy cảnh tượng cực kỳ gợi cảm, hắn nhìn thấy một phụ nhân đẫy đà trần truồng chạy bộ. Phụ nhân này không quá già, phỏng chừng lúc còn trẻ đã đến cảnh giới rất mạnh, cộng thêm có thuật giữ nhan sắc, phỏng chừng tuổi không nhỏ nhưng thân thể không có dấu hiệu gìa cả, phong vận do tồn. Phụ nhân kia không một mảnh vải, chạy nhanh trên ngọn núi xanh ở bên dưới, thỉnh thoảng nhảy xuống sông lớn rồi cười to, thỉnh thoảng lăn lộn trên bãi cỏ, làm các loại động tác dơ mắt. - Người này đã phát điên! Lung đạo nhân nhìn thoáng qua rồi thu về tầm mắt, giải thích với Lục Ly: - Trong Hồn Ngục, gặp kẻ điên là chuyện rất bình thường, rất nhiều người linh hồn bị tổn hại thì sẽ trở nên thần chí không rõ. Hơn nữa Hồn Ngục có hiện tượng rất kỳ lạ, hỗn độn thú ở đây không công kích kẻ điên, nhiều kẻ điên có thể sống tiếp, quanh năm suốt tháng tích lũy, kẻ điên trong Hồn Ngục ít nhất cũng trên trăm người. - Trên trăm người điên? Lục Ly ngượng ngùng vuốt sống mũi, Hỗn Độn Luyện Ngục liên thông Thần Giới, mỗi người đều muốn nghịch thiên, đều muốn đi Thần Giới. Không biết rằng con đường này có quá nhiều hung hiểm, sơ sẩy một cái là sẽ vạn kiếp bất phục. Một bước thành tiên, một bước hóa ma, tiên phàm chỉ cách nhau nửa bước. Lung đạo nhân không gạt người, một đường bay đi, mới nửa ngày Lục Ly đã gặp hai người điên, cảnh giới đều rất mạnh, đều là Hóa Thần đỉnh phong. Một người điên già tốc độ rất dọa người, như quỷ ảnh từ bên dưới phương xông tới, Lục Ly cùng Lung đạo nhân còn cho rằng người này định công kích. Ai biết người này vòng quanh Thiên Tà Châu mấy vòng rồi chui xuống hồ nước to, tiếp theo ôm một con cá lớn bay ra, há mồm cắn cá lớn, ăn miệng đầy máu. Xác định người này là kẻ điên thì Lục Ly và Lung đạo nhân không quan tâm nữa, chỉ hơi tiếc thân pháp của lão quái này. Thân pháp của hắn phi thường kỳ dị, vừa rồi lão quái này sắp bị Thiên Tà Châu va vào, lại nháy mắt vặn người né qua, tốc độ trong khoảnh khắc nhanh còn hơn Thiên Tà Châu. Đây chắc chắn là một loại bí thuật thân pháp rất lợi hại, nhưng lão quái phát điên, xem ra sẽ bị thất truyền. Người hầu của Huyết Hoàng đưa bản đồ ở phía đông bắc Hồn Ngục, cách lối vào một khoảng cách, phỏng chừng phải bay ba, bốn ngày. Nếu cưỡi Thiên Tà Châu bay với tốc độ nhanh nhất thì phỏng chừng chỉ cần hai ngày. Đáng tiếc Lung đạo nhân nói không thể quá nhanh, bởi vì trong Hồn Ngục có một số nơi rất khủng bố, đi vào rồi rất khó đi ra. Lại bay nửa ngày sau, Lung đạo nhân ngừng lại, chỉ hướng rất khủng bố, đi vào rồi rất khó đi ra. Lại bay nửa ngày sau, Lung đạo nhân ngừng lại, chỉ hướng một hang núi tối đen to lớn ở phía trước: - Đây là hang không đáy rất nổi tiếng, trong lịch sử cường giả đi vào không một ai đi ra, không có một người nào! - Không có một người nào? Lung đạo nhân không thể nào gạt người, Lục Ly thầm rùng mình. Trong lịch sử Cửu Giới có bao nhiêu cường giả? Có thể đến Hồn Ngục chắc chắn không ít. Cường giả đều rất to gan, cường giả vào hang không đáy phỏng chừng nhiều đến không đếm xuể. Nhưng không một người đi ra? Trong hang không đáy này rốt cuộc có cái gì? Trong lòng Lục Ly dâng trào tò mò, suýt chút không kiềm được muốn đi vào tìm hiểu rõ ràng. Nhiều cường giả vào trong thì chắc có rất nhiều báu vật? Lung đạo nhân nhìn thấy Lục Ly không nói chuyện, biết hắn có chút động lòng, vội vàng tạt một thùng nước lạnh nói: - Đại nhân, tốt nhất không cần xằng bậy, bởi vì trong lịch sử có một cường giả Thần cảnh đã đi vào, cuối cùng... cũng không trở ra. - Cái gì? Lục Ly lần này hoàn toàn bị dọa. Thần cảnh là tồn tại cường đại cỡ nào? Hóa Thần đỉnh phong và Thần cảnh tuy chỉ cách một bước nhưng thực lực thì cách biệt như trời với đất, khác nhau giống như người thường và cường giả cảnh giới Hóa Thần.
Chương 1608 Phệ Hồn Nghĩ
Một cường giả Thần cảnh theo lý thuyết có thể quét ngang Cửu Giới, bất cứ nơi nào đối với cường giả Thần cảnh đều như giẫm trên đất bằng. Lại không ngờ rằng hang núi tối đen thoạt nhìn không quá khủng bố mà có thể giữ lại cường giả Thần cảnh? - Đi thôi! Lục Ly lập tức xua tan lòng tò mò, nơi khủng bố như vậy, cho dù bên trong có rất nhiều Thần Khí thì hắn cũng không hiếm lạ, không có mạng nhỏ, cho ngươi mấy trăm món Thần Khí cũng vô nghĩa. Hai người đi vòng qua nơi đó, tiếp tục bay tới trước. Lục Ly đã tin tưởng Lung đạo nhân không nói xạo, không thể đi lung tung trong Hồn Ngục, sơ sẩy một cái thì chết như thế nào cũng không biết. - Không tốt! Lại bay hai, ba canh giờ sau, Lung đạo nhân đột nhiên giật mình kêu lên: - Đại nhân, mau truyền tống ta vào! Lục Ly không chút suy nghĩ, lập tức truyền tống Lung đạo nhân vào trong. Vẻ mặt của Lung đạo nhân còn hoảng loạn, hít một hơi thật sâu nói: - Phía trước có Minh Phong, sức gió rất mạnh, tuyệt đối có rất nhiều Phệ Hồn Nghĩ. Lục Ly thoáng lộ vẻ mặt tò mò, thần niệm quét ra ngoài, đằng trước quả nhiên có Minh Phong bay tới, che trời lấp đất, bao phủ một mảnh khu vực. Thần niệm của Lục Ly quét vào trong Minh Phong, quả nhiên có thể nhìn thấy một số hư ảnh mờ nhạt, trông giống con kiến, nhỏ xíu. - Những con này là Phệ Hồn Nghĩ? Lục Ly âm thầm tâm kinh, nếu không phải Lung đạo nhân nhắc nhở, nếu hắn không có Thần Khí, một người đi đến nơi này thì e rằng chết như thế nào cũng không biết. Những Phệ Hồn Nghĩ này thoạt trông căn bản không có một chút uy hiếp, thậm chí không nhìn kỹ thì không phát hiện ra, cứ tưởng là gió cát. Trong Minh Phong không chỉ có một, hai con Phệ Hồn Nghĩ mà là rậm rạp, Lục Ly quét sơ qua, ít nhất có mấy trăm con. Có thể tưởng tượng một khi võ giả bị bao phủ vào, Minh Phong vốn có thể công kích linh hồn của võ giả, Phệ Hồn Nghĩ đi vào trong linh hồn, cấp tốc cắn nuốt, võ giả chết như thế nào cũng không biết. Minh Phong thổi nhanh qua, Lục Ly lòng còn sợ hãi thở hắt ra, khống chế Thiên Tà Châu bay một khoảng cách mới nói chuyện với Lung đạo nhân: - Không có việc gì, an toàn. Lung đạo nhân truyền tống ra ngoài, tiếp tục dẫn đường. Cơ hồ mỗi cách vài canh giờ thì sẽ gặp phải Minh Phong, trong Hồn Ngục còn có một ít hỗn độn thú. Hình thể hỗn độn thú ở đây không lớn, toàn bộ đều sẽ công kích linh hồn, may mà Lung đạo nhân có linh hồn rất mạnh, khúc sau diện không cần Lục Ly hỗ trợ. Ở trên đường lại gặp phải vài kẻ điên, có một người điên sắp chết, bò lên một ngọn núi lớn, yếu ớt vô cùng. Nhiều chỗ trên người thối rữa, bò lên một ngọn núi lớn đã vô cùng khó khăn. Ánh mắt người này trống rỗng không tia sáng, tựa như cái xác biết đi. Lục Ly nhìn lướt qua, ra lệnh cho Lung đạo nhân đánh chết người này. Sống như vậy chẳng bằng chết đi, một người không còn linh hồn, thân thể tàn tạ thế này thì tiễn họ lên đường cho rồi. Lục Ly lại một lần nữa cảm thụ được khó khăn trên con đường võ đạo, Cửu Giới có biết bao nhiêu ức vạn võ giả? Có bao nhiêu người có thể thành tựu Hóa Thần? Lại có bao nhiêu Hóa Thần kẹt ở bước cuối cùng? Trăm vạn năm nay được bao nhiêu người thành tựu Thần cảnh? Cho dù đi Thần Giới thì thật sự có thể trường sinh bất tử, vĩnh viễn xếp hàng tiên ban sao? Thủy Nguyên Giới có mấy giới không có người đột phá Thần cảnh, cuối cùng chết thảm trong Thần Giới. Còn có đám người Đấu Thiên Đại Đế, Nhan Thiên Cương, đi Thần Giới nhiều năm như vậy, khó khăn lắm mới thành đại năng Thần Giới, nhưng không thể về lại quê hương một lần. Nhan Thiên Cương vì đưa Thần Khí trở về cấp Nhan gia, nghe nói phải làm nô mười vạn năm cho cường giả? Đường đường Thần Linh mà phải làm nô cho người khác, có thể tưởng tượng đường võ đạo gian nan biết bao. Vù vù vù! Nghĩ đến đây, Lục Ly trong lòng đột nhiên trở nên trầm trọng. Hắn còn chưa thành Thần, đột phá Thần Linh đối với hắn chỉ là bước thứ nhất, nên sống sót như thế nào trong Thần Giới, tránh thoát đám người Nhan Thiên Cương, Dực Thần, Man Thần đánh giết là bước thứ hai. Hắn còn phải nghĩ biện pháp tìm được Lục Linh trong Thần Giới. Nghe nói Thần Giới rộng lớn không giới hạn, cấp bậc như Man Thần nghe nói không thể nào vượt qua nam bộ của Thần Giới. Hắn còn đồng ý Tử Đế đi Thần Giới tam trọng thiên tìm nữ nhi giùm Tử Đế, và tìm cách đánh chết kẻ thù cho Tử Đế, Đại Đế một phương của Thần Giới tam trọng thiên. Càng nghĩ Lục Ly càng đau đầu, đối với rất nhiều người mà nói, thành Thần là ước mơ cuối cùng. Đối với hắn thì con đường thành Thần của hắn chỉ mới vừa bắt đầu, mà hiện tại thành Thần còn rất xa xôi. “Không nghĩ nữa!” Lục Ly lắc đầu, nhìn thoáng qua Lục Nhân Hoàng, ánh mắt trở nên kiên định. Hắn vừa sinh ra thì Lục Nhân Hoàng đã mang nương thân của hắn đi Hàn Băng Thâm Uyên, khi đó Lục Linh mới bốn tuổi. Hài tử bốn tuổi thì biết cái gì? Có thể làm cái gì? Huống chi khi đó ngoại công còn chết thảm, Lục Linh không có chỗ nương tựa, chỉ dựa vào bản thân nàng, nhưng vẫn ương ngạnh sống tiếp, còn nuôi lớn Lục Ly. So sánh với cực khổ năm xưa Lục Linh gặp phải, điều hắn chịu đựng hiện giờ đã là gì? Dù khổ, dù khó cỡ nào, hắn nhất định phải tìm được Lục Linh, phải thủ hộ nàng, không cho nàng chịu khổ một chút nào nữa. Một đường đầy biến cố nhưng không hiểm nguy, ba ngày sau rốt cuộc đến nơi đánh dấu trên bản đồ. Bên này rất nổi tiếng trong Hồn Ngục, có một mảnh sơn mạch rất hung hiểm tên Cửu Lý Sơn. Cửu Lý Sơn có ngụ ý giống như Thất Bộ Xà, ý nghĩa là võ giả bình thường dám xông vào sơn mạch này trong vòng chín dặm thì chết chắc. Chỗ khủng bố của nơi này nằm ở có nhiều cấm chế thiên nhiên kỳ lạ, những cấm chế này đều có công kích linh hồn, hơn nữa trong núi còn ẩn nấp một ít hỗn độn thú bình thường, Hóa Thần đỉnh phong bình thường đi vào thì khó trở ra. - Hỏa lão quái lựa chọn nơi như vậy làm chỗ tiềm tu, khá thông minh. Lục Ly nghe xong Lung đạo nhân nói thì nhẹ gật đầu. Tuy không biết Hỏa lão quái làm cách nào trấn áp hỗn độn thú trong sơn mạch, nhưng chỉ cần người ngoài nghe bên trong có hỗn độn thú cường đại thì tuyệt đối không dám xông loạn.
Chương 1609 Mãnh Hỏa Trận
Lung đạo nhân cũng cực kỳ kiêng kỵ hỗn độn thú cường đại, cường giả bình thường nào dám xông loạn. Lục Ly nhìn sơn mạch trập trùng phương xa giây lát, hỏi: - Chúng ta tấn công kiểu gì? - Để ta chủ công, đại nhân trợ giúp ta là được. Trong lòng Lung đạo nhân ôm cục tức, cắn răng nói: - Chúng ta từ trên xuống dưới oanh kích, buộc Hỏa lão quái đi ra. Chúng ta không đi vào, cấm chế ở bên dưới sẽ không cách nào ảnh hưởng chúng ta. Nếu kinh động hỗn độn thú cường đại, đại nhân kịp thời kéo ta vào Thiên Tà Châu là được. - Được! Lục Ly suy tư giây lát, bổ sung một câu: - Ngươi đợi chút, ta ngưng tụ một trăm con rối bằng đá, những con rối này không sợ bất cứ công kích linh hồn, khiến chúng nó đi đầu đánh trận. Lục Ly ngồi xếp bằng, bắt đầu cấp tốc ngưng tụ Thạch Đầu Khôi Lỗi. Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật thì Lục Ly còn công kích đệ tam trọng chưa cảm ngộ, sau khi cảm ngộ ra đệ tam trọng là có thể ngưng tụ được con rối bằng đá ngang ngửa Thần Linh. Nhưng cần Thần Lực, Lục Ly hiện tại không thành Thần, cảm ngộ cũng vô ích. Lục Ly hiện tại ngưng tụ ra người đá với tốc độ rất nhanh, chỉ mất gần nửa canh giờ là thành công ngưng tụ một trăm Thạch Đầu Nhân. - Đi! Lục Ly thu người đá vào, mang theo Lung đạo nhân đi vào trong Thiên Tà Châu, hạt châu bay đi hướng bên trên sơn mạch. - Quả nhiên có rất nhiều cấm chế! Thần niệm của Lục Ly quét qua sơn mạch phía dưới, phát hiện không gian nhiều chỗ hơi mơ hồ, hắn cảm ứng được dao động cấm chế rất mỏng manh. Oong oong! Thiên Tà Châu dao động, một đám Thạch Đầu Nhân xuất hiện, lao đi phía tây. Lung đạo nhân cũng đi ra, áo rách toạc, người cao lên, cây cột đá xuất hiện trong tay, bỗng đập xuống dưới. Xoẹt xoẹt xoẹt! Âm thanh xích sắt động trời phát ra từ trong cột đá, đập mạnh xuống sơn mạch phía dưới, cấm chế bên dưới dao động. Ầm ầm ầm! Thạch Đầu Nhân lao xuống, điên cuồng oanh toạc phía dưới, kinh động rất nhiều hỗn độn thú. Bởi vì Thạch Đầu Nhân không sợ công kích linh hồn, đa số cấm chế ở phía dưới đều là công kích linh hồn, hỗn độn thú cũng vậy. Cho nên Thạch Đầu Nhân va đụng lung tung, đập phá bốn phía, rất nhanh buộc người ở bên trong đi ra. Vù vù vù! Bốn, năm võ giả bay lên, dẫn đầu rõ ràng là Hỏa lão quái, mắt tràn ngập kinh ngạc nhìn Lung đạo nhân cùng Lục Ly, dường như không nghĩ ra Lục Ly làm cách nào tìm đến? Còn nhanh như vậy. - Lục Ly! Hỏa lão quái nổi giận đùng đùng rống to lên: - Ngươi đừng ép người quá đáng, nếu không thì cá chết lưới rách đều không tốt cho mọi người! - Nói nhảm xong chưa? Lục Ly lười rườm rà với Hỏa lão quái, thả ra Thần Thi. Bên kia, Lung đạo nhân bắt đầu công kích, huơ cây cột đá đánh về phía Hỏa lão quái. - Các ngươi đi trước! Hỏa lão quái ném lò lửa ra giam cầm Thần Thi, theo sau thả ra đầy trời Thiên Hỏa cùng Quỷ Hỏa công kích Lung đạo nhân. Vèo! Ba lão quái bên cạnh Hỏa lão quái không do dự, lao nhanh đi bốn phương tám hướng chạy trốn, bọn họ biết nếu ở lại sẽ chết chắc. Rất nhiều Thạch Đầu Nhân lao đến, định chặn lại ba lão quái, tiếc rằng sức chiến đấu của Thạch Đầu Nhân so với bọn họ thì quá yếu, căn bản không đánh lại đám Hóa Thần lão quái kia. Oong! Lục Ly lao ra Thiên Tà Châu, hắn không để ý những lão quái chạy trốn, chỉ quan tâm Hỏa lão quái. Lục Ly giơ thần binh chém mạnh xuống dưới. Ầm! Hỏa lão quái bị đập mạnh rớt xuống, nhưng rồi hắn không bay lên, cũng không bay đi xa, mà là lặn xuống lòng đất. - Đuổi theo! Lục Ly vung mạnh tay, thần binh chém về phía lồng chụp lửa nhốt Thần Thi, đánh tan lồng chụp lửa, Thần Thi nhanh chóng theo sát Lục Ly. Vèo! Lung đạo nhân bay theo, hắn và Lục Ly đã tra xét, dưới sơn mạch này có một đường hầm lớn. Hỏa lão quái đang lao vào trong đường hầm, phỏng chừng lòng đất có truyền tống trận, hoặc là tiểu thế giới liên tiếp đường hầm, Hỏa lão quái định từ nơi này chạy trốn. Truy sát lâu như vậy, Lục Ly cùng Lung đạo nhân làm sao có thể khiến Hỏa lão quái chạy trốn? Tốc độ của hai người đều đạt đến tình trạng đỉnh cao, Thần Thi nhanh hơn hai người, nhanh chóng đuổi theo, không đợi Hỏa lão quái trốn vào lòng đất đã tung ra cú đấm. Bùm! Một đấm này không gây tổn thương cho Hỏa lão quái, ngược lại khiến tốc độ chìm xuống của hắn nhanh gấp mấy lần. Đường hầm này cực kỳ sâu, thần niệm không tra xét xuống đáy được, sâu hơn lòng đất năm đó Thần Thi ẩn thân rất nhiều. Lục Ly người mặc thần giáp, không sợ công kích linh hồn, cho nên không kiêng dè gì. Lung đạo nhân là linh thú của Lục Ly, tự nhiên không phàn nàn câu nào, Thần Thi càng miễn bàn. Từ trên cao lao xuống, vài giây đã đến độ sâu mười vạn trượng lòng đất, vẫn chưa thấy đáy. Lục Ly trong lòng có chút chần chừ, nhưng cuối cùng không có dừng lại. - A... Lại xuống một vạn trượng, thần niệm của Lục Ly tra xét được một quảng trường ngầm rộng lớn, trong quảng trường có một cánh cửa truyền tống to lớn, Hỏa lão quái quả nhiên là muốn từ nơi này trốn đi tiểu thế giới. Ầm! Hỏa lão quái bị Thần Thi một đấm nặng nề rớt xuống. Lục Ly ra lệnh cho Lung đạo nhân: - Tăng nhanh tốc độ, đi phá hủy cửa truyền tống, đừng để Hỏa lão quái trốn! - Grào grào! Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời gầm lên mấy tiếng, thân thể lại lần nữa biến cao mấy phần, tăng vọt tốc độ lao đi quảng trường ngầm, giơ cột đá đánh về phía cửa truyền tống. - Ha ha ha ha! Hỏa lão quái chẳng những không có một chút sợ hãi, ngược lại cười to không thôi, càng không lao về phía truyền tống trận, trên mặt lộ nét điên cuồng, cười nanh tranh: - Lục Ly, Lung đạo nhân, thiên đường có lối các ngươi không đi, địa ngục không cửa các ngươi dám xông vào, lần này khiến các ngươi chết không có chỗ chôn. Mãnh Hỏa Trận, lên! Oong! Sau khi Hỏa lão quái rống to một tiếng thì quảng trường ngầm sáng rực, làn sóng gợn kỳ dị từ vách tường bốn phía khuếch tán, một vòng bảo hộ nửa trong suốt xuất hiện, bao phủ nguyên quảng trường ngầm. Lung đạo nhân ở bên kia giật mình kêu lên: - Nguy rồi! Công kích linh hồn quá dữ dội! Lục Ly trong nháy mắt phát hiện đến vấn đề, từng đợt năng lượng kỳ dị như thủy triều vọt vào hồn đàm của hắn, hơn nữa càng lúc càng hùng dũng, thủy triều biến thành sóng to, muốn đụng nát hồn đàm của hắn.
Chương 1610 Ta phục
Xoẹt xoẹt! Không chỉ riêng là công kích linh hồn, trên vách tường bốn phía rực cháy lửa. Những ngọn lửa này có màu xanh sậm, nhiệt độ phi thường khủng bố, chỉ giây lát, cung điện lòng đất đã bao trùm trong lửa. - A! Lục Ly có thần giáp, chỉ cảm thụ nhiệt độ khá cao. Lung đạo nhân thì không chịu nổi, toàn thân đều bị tổn thương, thống khổ lăn lộn dưới đất, nhiều chỗ trên người cháy đen, lửa này rõ ràng không thua gì Cửu Thiên Minh Hỏa. - Ha ha ha ha ha ha! Hỏa lão quái ở trong vòng lửa nhưng không bị gì, sung sướng cười to bảo: - Đây là đại bản doanh của bổn tọa, ta bố trí Mãnh Hỏa Trận ở đây suốt ba mươi năm, các ngươi dám tiến vào thì đừng hòng một người nào trốn ra! Oong! Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, định chui vào ngay, phát sinh sự tình khiến hắn giật mình bất ngờ. Thiên Tà Châu phát sáng, nhưng hắn không cách nào đi vào, rất rõ ràng không gian ở đây bị giam cầm. Ngân long hồn trong hồn đàm của Lục Ly bắt đầu bơi, cắn nuốt những năng lượng tràn vào. Công kích linh hồn ở đây trông rất hung tàn, nhưng Lục Ly không có áp lực gì. Lửa màu xanh sậm bao phủ Lục Ly, hắn cảm giác nóng bức khó chịu, may mắn thần giáp có thể miễn cưỡng ngăn chặn, phỏng chừng phải mấy ngày mấy đêm mới đốt chết hắn nổi. Thần Thi cũng không có một chút vấn đề, công kích linh hồn và lửa không thể tạo thành tổn thương, hắn cuồng bạo vọt tới, tiếp tục oanh kích Hỏa lão quái. Lục Ly cùng Thần Thi không có vấn đề, Lung đạo nhân thì có vẻ như không chịu nổi. Phòng ngự của Lung đạo nhân không kém, nhưng không có chiến giáp Thần Khí, người của hắn làm bằng xương bằng thịt, gặp lửa khủng bố như vậy, phỏng chừng không bao lâu sau thì sẽ bị tươi sống đốt chết. Xoẹt! Lục Ly không thể ngồi chờ chết, Thần Thi truy kích Hỏa lão quái, hắn giơ thần binh chém vào vách tường bốn phía. Chỉ cần phá tan trận pháp trên vách tường, ít nhất Lung đạo nhân có thể chạy đi, hoặc là Lục Ly có thể dùng Thiên Tà Châu. Bùm! Ánh đao màu đỏ máu chém mạnh vào vách tường, lại một lần nữa phát sinh sự tình khiến Lục Ly ngạc nhiên, sát chiêu của Sát Đế có sức tấn công mạnh như vậy mà không thể ánh đao màu đỏ máu cho vách tường. “Cung điện ngầm này có đại trận phòng ngự rất mạnh!” Lục Ly đã có ước chừng, loại đại trận này chắc chắn giống với thần trận hộ thành của thành Thí Ma, kiến tạo rất nhiều năm, hấp thu trữ tồn rất nhiều năng lượng, muốn thời gian ngắn phá vỡ nó thì chắc chắn khó khăn rất cao. - Giết!!! Lục Ly phản ứng rất nhanh, nếu không phá được đại trận thì giết Hỏa lão quái trước, dù sao bọn họ ra không được, Hỏa lão quái cũng trốn không được. Còn về... Lung đạo nhân có thể sống sót hay không thì hên xui. Xoẹt! Lục Ly tập trung vào Hỏa lão quái, đột nhiên tấn công. Trong người Hỏa lão quái còn có lửa màu đen, hắn còn có thể ngưng tụ lửa xanh sậm phun ra từ bốn phía hình thành tấm chắn. Nhưng Lục Ly cùng Thần Thi phối hợp, liên tục không ngừng công kích, lửa màu đen của Hỏa lão quái không ngừng bị tiêu hao, lần lượt bị đánh bay ra. - Cái này... Hỏa lão quái thấy Lục Ly bình yên trong lửa, quan trọng nhất là linh hồn không bị ảnh hưởng chút nào thì trong lòng hoảng hốt, sắc mặt dần dần trở nên nhợt nhạt. Linh Hồn Thần Trận chỗ này không phải Hỏa lão quái bố trí, mà là thiên nhiên hình thành, hắn bố trí Mãnh Hỏa Trận tại đây cũng bởi vì xem trọng Linh Hồn Thần Trận. Nhưng không ngờ Lục Ly chẳng bị ảnh hưởng chút nào. Trong kế hoạch ban đầu của Hỏa lão quái, chỉ cần linh hồn Lục Ly bị ảnh hưởng thì hắn có thể dùng Mãnh Hỏa từ từ đốt chết Lục Ly, đến lúc đó ba món Thần Khí đều thuộc về hắn. Ầm ầm ầm! Lần lượt bị đánh bay ra, Hỏa lão quái hơi nóng nảy, trong thân thể của hắn không còn nhiều lửa màu đen, tối đa chỉ có thể chịu đựng mấy trăm lần oanh kích. Một khi không có lửa màu đen, không cách nào ngưng tụ Ly Hỏa Thuẫn thì sẽ là ngày tàn của Hỏa lão quái. “Sao linh hồn của Lục Ly có thể mạnh như vậy? Điều này vô lý! Chẳng lẽ hắn có Thần Khí phòng ngự linh hồn?” Hỏa lão quái nhớ lại trong Đấu Thiên Giới, Lục Ly cũng là nháy mắt tỉnh táo lại, điều này khiến trong lòng hắn có dự cảm không may. Hắn cắn răng, thả ra chút ít Cửu Thiên Minh Hỏa và Quỷ Hỏa còn lại trong thân thể. Hai loại lửa vừa đi ra, nhiệt độ trong quảng trường ngầm đột nhiên thăng cao mấy lần, Lung đạo nhân càng thêm thống khổ không chịu nổi lăn lộn dưới đất, làn da bị cháy bỏng, mùi khét tràn ngập trong quảng trường ngầm. - Quỷ Hỏa, Minh Hỏa, đi! Hỏa lão quái khống chế Quỷ Hỏa cùng Minh Hỏa bay về phía Lục Ly, nếu hai loại lửa này đều không cách nào đốt chết Lục Ly Hỏa lão quái đành bó tay với hắn. - Hưm. Hai loại lửa bay đến, còn chưa tới gần thì Lục Ly đã có cảm giác. Thần Khí rất mạnh, nhưng nếu lực lượng cường đại đến tình trạng nhất định thì Thần Khí không ngăn nổi, nhiệt độ cao của lửa không thể tránh khỏi thẩm thấu vào, tổn thương thân thể của hắn. Nhưng mà! Thân thể của Lục Ly rất mạnh, hắn còn thả ra Long Khải, làn da ngoài người phủ vảy rồng rậm rạp, nhiệt độ cao bị vảy rồng ngăn cách ở bên ngoài. Thân thể của hắn dễ chịu rất nhiều, tuy rằng rất là khó chịu, nhưng không thể đốt chết hắn. Vèo! Lục Ly lắc người vòng một đường, bỗng chém về phía Hỏa lão quái ở phương xa. Nhìn thấy ánh đao màu đỏ máu xuất hiện, Hỏa lão quái có chút tuyệt vọng, đã thả ra hai loại lửa mạnh nhất nhưng vẫn không đốt chết Lục Ly, lần này hắn khó tránh một kiếp. - Lục Ly, dừng tay! Hỏa lão quái tỉnh táo lại, lập tức trầm giọng quát: - Ngươi đừng bức ta, nếu không thì ta khởi động đại trận nổ tung! Đại trận này tích lũy năng lượng mấy chục năm, đến lúc đó chúng ta đều sẽ bị nổ chết, không muốn chết thì hãy từ từ bàn bạc! Lục Ly lắc người ngừng lại, cách Cửu Thiên Minh Hỏa và Quỷ Hỏa một khoảng cách, hắn thả ra Long Khải thì có thể thoải mái ngăn trở ngọn lửa. Lục Ly lạnh lùng nhìn Hỏa lão quái nói: - Ngươi muốn bàn như thế nào? - Rất đơn giản! Hỏa lão quái lau máu bên khóe môi, theo sau thả ra tường lửa ngăn trở Thần Thi, thế này mới nói tiếp.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất