Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Trương Thành: "..."  

 

Mẹ nó chứ, bọn họ cũng không phải là bạn gái của tôi, tôi nói, bọn họ nghe sao?  

 

Nếu bọn họ nghe tôi, tôi còn cần nói với cậu à?  

 

Lời này của cậu không phải là vô ích sao?  

 

"Đương nhiên, nếu cậu cảm thấy không thoải mái, cậu cũng có thể tìm bạn gái mà! Tìm về để cãi nhau với bọn họ, cãi nhau càng to càng tốt!", Tần Kiệt lại bổ sung thêm một câu.  

 

Phốc~  

 

Trương Thành suýt đứng không vững.  

 

Mẹ nó chứ.  

 

Nếu tôi có thể tìm được bạn gái, thì sao phải FA?  

 

Nếu không phải là tôi muốn tìm bạn gái, tôi sẽ nhận tiền của người khác, gây khó dễ cho cậu sao?  

 

Tôi cũng không ăn no rửng mỡ đến vậy.  

 

Cậu cố ý đúng không.  

 

“Cậu đừng có mà đắc ý. Cậu có nhiều phụ nữ như vậy, sức bền chắc chắn không tốt! Quán quân cuộc thi chạy cự ly 1000 mét sẽ thuộc về tôi!”, Trương Thành nói.  

 

“Ha ha, đàn ông có bền hay không không phải chỉ nói bằng miệng mà là chứng minh bằng hành động thiết thực. Cậu còn không có bạn gái, sao có thể chứng minh được chứ?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Tôi…”, Trương Thành đen mặt.  

 

Tên Tần Kiệt này càng ngày càng đáng ghét. Biết mình không có bạn gái, cậu ta còn cố ý lấy bạn gái ra nói chuyện phải trái với mình.  

 

Bắt nạt người khác một cách trắng trợn.  

 

Thật là ghê tởm.  

 

“Sao? Như vậy mà đã giận rồi à? Không biết kiềm chế cảm xúc gì cả, vậy mà cậu còn nói với tôi là cậu có thể về nhất? Cậu ấy à, đầu thai một trăm kiếp để rèn luyện đi!”, Tần Kiệt cười nói.  

 

Trương Thành trợn trừng mắt.  

 

Cậu ta hận không thể nuốt chửng Tần Kiệt.  

 

“Cậu… đừng có tự đắc! Vị trí thứ nhất chắc chắn sẽ thuộc về tôi!”, Trương Thành tức giận nói.  

 

“Ha ha, tôi lười nói với cậu! Đúng là cái đồ khoác lác!”, Tần Kiệt nói với vẻ mặt khinh thường.  

 

“Cậu…”  

 

“Khụ khụ ~”  

 

Giáo viên thể dục thực sự không thể nghe tiếp được nữa.  

 

Hai cái người Trương Thành và Tần Kiệt này là oan gia trời sinh à?  

 

Lúc thi chạy 100 mét cãi nhau.  

 

Bây giờ vẫn tiếp tục cãi nhau.  

 

Có cần thiết phải như vậy không?  

 

“Không nói chuyện nữa, cuộc thi chạy 1000 mét sắp bắt đầu, mọi người nhanh chóng khởi động đi! Để tránh lát nữa chạy bị căng cơ!”  

 

“Cảm ơn thầy giáo nhắc nhở!”  

 

Trương Thành vội vàng tập các bài khởi động.  

 

“Một hai một, trái phải trái, một hai một, trái phải trái!”  

 

Trương Thành duỗi chân, nhấn eo và thực hiện các bài tập giãn cơ.  

 

“Hừ! Một kẻ gầy như sào tre còn khởi động? Cũng không sợ gãy thắt lưng!”, Tần Tuyết khinh thường nói.  

 

“Đúng vậy! Không thấy tí thịt nào cả, gió thổi liền bay, cô gái nào mà theo cậu ta chắc mắt bị mù rồi!”, Ôn Thanh Thanh coi thường.  

 

Bịch~  

 

Trương Thành trực tiếp ngã ngửa xuống đất.  

 

Lời này quá độc ác.  

 

Tôi chỉ đang thực hiện một bài tập khởi động cho nóng người mà thôi.  

 

Các người có cần phải buông lời cay đắng với tôi như vậy không?  

 

Thật là bất công mà!  

 

“Ha ha~”  

 

Tần Kiệt bật cười  

eyJpdiI6ImJZeUhRRThQUURKcEc5cHloWGR4RGc9PSIsInZhbHVlIjoiYkthRmZ5QzRZRFdpNFFXNktDVkFOZGNrYUtRdStNNlNDcEgwT1huemRoQkI1SHJMME5sNzBWVm9DWnhvTDB1OCIsIm1hYyI6IjE1ZTJhZDAyOTg2YTA1MGQ0NGFhZGRkNzQwYzYxMGZkZWIxZjk3ZDVmYTE4NDg0ZmY2ZTRiMTJiNTA1ZTk1ZjIifQ==
eyJpdiI6IkwrTG9vaTlMTVFueDJ2S3JjbTZMUUE9PSIsInZhbHVlIjoiOW5TcTN4WDhnOG5MYXQ5U3NLRVlWcENBV1ZcL3ZmUHVuOXVaTzF4Wk1vOVpPYWlod0dWXC8xb2dUbzRkb0JKMm5uT3daS05KVTJqV0d2Y3VSRFZ6K1o3ZGkwOWE2aTVnakg3VTNMd29sZjF4Q0dHSDZqYkN2Qkg4MUFCeWNJK3l4QUg2cndiUTBRQ1lCNnNTcWhEeTVDS0JGZVJXSkVDTlwvRjJmWW55VFhaM3VLemtOOHFjakplTTgyeFBXSFk4YzQ1ZkZPNXpLTzhVTVlHXC9GeVwvSVBOUDdsaWNOSlNiR3F6dFZhd3lTN1NDTmxzPSIsIm1hYyI6IjVkYzllMmM2MjFjYjU0OGUyMjQwYjU5M2MzNGQyOTY1ZmYxZDFhMjA1OTNmZjJlMmQ4NDczY2I4NGI5N2E3YjMifQ==

Anh cũng đã bắt đầu bài tập khởi động. 

Ads
';
Advertisement