Tần Tuyết kích động hôn lên má Tần Kiệt một cái.
Ban đầu, Tần Kiệt còn sững sờ, nhưng ngay sau đó, anh lập tức nở nụ cười.
“Thêm một cái nữa được không?”, Tần Kiệt cười xấu xa.
“Hừ! Em không thích!”, Tần Tuyết chu môi.
Chụt~
Thế nhưng cô không hôn thì anh hôn vậy.
Cô vừa mới chu môi, Tần Kiệt đã hôn lên, khiến cô ngây dại.
Còn anh thì cười khoái chí.
Thời gian như dừng lại.
Tất cả đều tốt đẹp.
Bộp bộp.
Đột nhiên, có tiếng vỗ tay vang lên, phá hỏng bầu không khí ngọt ngào giữa hai người bọn họ.
“Lâu béo chết tiệt, cậu làm gì đó hả, làm tôi giật mình đây này!”, Tần Kiệt giơ chân đạp một phát.
Lâu béo cuống quít né tránh.
“Ha ha, ai bảo vừa nãy, lúc ở dưới lầu cậu giội nước lạnh tôi làm gì, giờ tôi trả cho cậu đấy!”, Lâu béo bật cười ha hả.
“Bà mẹ nó! Tôi giội nước lạnh cậu lúc nào hả?”
“Ai bảo cậu thi được 510 điểm?”, Lâu béo nói.
Tần Kiệt: “…”
Tên mập chết tiệt này đúng là hết thuốc chữa mà.
Được rồi, nể tình cậu ta thi được có 424 điểm thôi, còn thiếu một điểm nữa mới qua, anh không thèm so đo với cậu ta làm gì.
“Tôi lười nói với cậu! Tuyết Nhi, chúng ta đi ăn tiệc đi!”
Tần Kiệt lôi kéo Tần Tuyết đi.
Còn Lâu béo thì bị Dương Liễu nắm lỗ tai kéo đi.
Nhưng bọn họ không biết, trong một góc khuất, có một sinh viên đang nhìn bọn họ bằng ánh mắt tràn đầy ác ý.
Người này chính là Đường Ba.
Rầm.
Cậu ta đấm một đấm vào tường, vẻ mặt vô cùng khó coi.
“Mày giỏi lắm Tần Kiệt, tao sẽ không để mày sống yên đâu! Hừ!”
Tần Kiệt hoàn toàn không biết suy nghĩ của Đường Ba, anh đang bận nắm tay Tần Tuyết, dẫn cô đi ăn, sau đó đi dạo phố.
Mãi đến xế chiều, bọn họ mới quay về trường. Sau khi đưa Tần Tuyết về đến công viên Dâu Tây, Tần Kiệt mới qua sông Tuần Tư, đi vào văn phòng của chuyển phát nhanh Ngũ Kiếm Khách.
Vừa khéo, Lâu béo và Dương Liễu đang trong giờ làm việc.
“Kiệt Tử, đến rồi à!”, Lâu béo lên tiếng chào hỏi.
“Ừm! Hôm nay thế nào rồi?”
“Còn chưa mở hàng! Gấp cái gì? Không có việc gì thì cậu ngồi đó đi, tôi còn phải học từ vựng đây này!”, Lâu béo nói.
“Ồ, có tiến bộ rồi đấy, không tệ! Cậu cứ từ từ mà học, tôi đi trước!”
Tần Kiệt cũng không muốn làm bóng đèn, anh chào hỏi một câu, rồi vội vàng đi khỏi đó.
Cũng không để tâm đến ánh mắt tràn đầy khát vọng của Lâu béo.
Thật ra, Lâu béo nào có tâm trạng ngồi học từ vựng tiếng Anh, cậu ta chỉ muốn kiếm tiền thôi.
Nhưng Dương Liễu cứ ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm, cậu ta không học không được mà.
Khó khăn lắm cậu ta mới đợi được Tần Kiệt đến, vốn tưởng rằng có thể tìm cơ hội trốn ra, không ngờ miệng mình thật thối, nói gì không nói, lại đi nói muốn học thuộc từ vựng tiếng Anh.
Kết quả, Tần Kiệt vừa nghe xong, nào dám làm chậm trễ việc học của người khác, liền nhanh chóng rời đi.
Giờ thì hay rồi, nghỉ ngơi chỉ còn là chuyện trong mơ, cậu ta đành phải tiếp tục học thuộc mớ từ vựng nhàm chán này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất