Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 “Chuyện gì mà nghiêm túc thế? Em nói đi, anh nghe!”, Tần Kiệt cười.  

 

“Em có chứng chỉ công chức hải quan rồi, em đỗ rồi”, Tần Tuyết nói.  

 

“Hả? Thật sao? Tốt quá! Đi thôi, đi mua cho em Hamburger để ăn mừng”, Tần Kiệt kéo Tần Tuyết chạy tới cửa hàng KFC.  

 

“Không cần đâu, em muốn hỏi anh một chuyện”, Tần Tuyết gỡ tay ra khỏi tay của Tần Kiệt.  

 

“Em muốn hỏi gì?”, Tần Kiệt không rõ: “Có chuyện gì mà quan trọng hơn việc chúc mừng chứ?”  

 

“Nếu em đi làm nhân viên hải quan thì sẽ phải đi đến vùng ven biển. Anh có đi không?”, Tần Tuyết hỏi.  

 

“Ven biển?”, Tần Kiệt sửng sốt.  

 

Ừ nhỉ, đây đúng là một vấn đề.  

 

Anh là người thành phố Hán.  

 

Sự nghiệp bây giờ cũng ở thành phố Hán.  

 

Vừa mới bắt đầu.  

 

Sau khi tốt nghiệp, anh cũng không đi xin việc.  

 

Làm sao có thể đi đến vùng ven biển được?  

 

“Tại sao anh lại không nói gì?”, Tần Tuyết hỏi.  

 

“Anh vẫn chưa suy nghĩ kĩ!”, Tần Kiệt đáp.  

 

“Anh đang nói dối, ánh mắt của anh nói với em, anh không muốn đến vùng ven biển đúng không?”, Tần Tuyết nói.  

 

“Anh...”  

 

Tần Kiệt muốn nói với Tần Tuyết, anh đã mở một siêu thị, còn mua một trung tâm thể thao, đầu tư vào chỗ Vương Tinh.  

 

Làm tổng đại lý chuyển phát nhanh của ba trường đại học.  

 

Anh đã đạt được một chút thành tựu.  

 

Nhưng lời vừa đến bên miệng, anh lại không nói ra.  

 

Bởi vì anh lo Tần Tuyết sẽ bị dọa sợ nếu đột ngột nói ra.  

 

Dù sao thì một sinh viên chưa tốt nghiệp lại sở hữu nhiều sản nghiệp như vậy.  

 

Quá không bình thường.  

 

Anh lo Tần Tuyết sẽ nghi ngờ.  

 

Vì vậy tạm thời anh không thể nói.  

 

Anh sẽ đợi một thời điểm thích hợp nói cho cô.  

 

“Em muốn nghe anh nói thật!”, Tần Tuyết hỏi.  

 

“Ờ...”, Tần Kiệt biết không thể không nói, anh xoa xoa mũi: “Ừ, anh tạm thời sẽ không đến vùng ven biển, nhưng mà tương lai anh sẽ đi. Em yên tâm! Hơn nữa, giao thông bây giờ phát triển như vậy, ngồi máy bay hai tiếng là đến rồi. Anh muốn gặp em cũng tiện mà đúng không?”  

 

“Vì thế khoảng cách không phải là vấn đề đúng không?”  

 

“Không! Em cảm thấy nó là vấn đề lớn!”, Tần Tuyết lắc đầu: “Nếu anh không đến vùng ven biển, thì em cũng không đi”.  

 

“Hả?”, Tần Kiệt sửng sốt: “Thế chứng chỉ công chức hải quan của em thì sao?”  

 

“Vậy thì em sẽ xé nó ra!"  

 

Tần Kiệt: “…”

Tần Kiệt cảm động kéo Tần Tuyết lại, để cô tựa vào ngực mình, nhẹ nhàng vuốt dọc sống mũi cô: “Cô bé ngốc nghếch, vì kỳ thi công chức khai báo hải quan mà em đã bỏ ra rất nhiều công sức, giờ đã có kết quả, sao có thể nói xé là xé được? Anh không cho phép em xé!”  

 

“Nhưng mà em…”  

 

Không đợi Tần Tuyết nói xong, Tần Kiệt đã hôn lên đôi môi nhỏ xinh của cô.  

 

“Đừng nói điềm gở! Em yên tâm đi, em có đến vùng duyên hải làm, thì anh cũng sẽ không bỏ em đâu! Em đó, cứ làm công việc mà mình yêu thích đi!”, Tần Kiệt nói.   

 

“Thật sao?”, Tần Tuyết đẩy tay Tần Kiệt ra: “Đến lúc đó, anh sẽ theo cùng em đúng không?”  

 

“Ừm!”, thật ra, Tần Kiệt cũng không dám chắc.  

 

Tuy nhiên, hiện tại bọn họ chỉ mới học năm ba, cách thời điểm tốt nghiệp còn một năm rưỡi nữa, anh tin rằng đến lúc đó, sự nghiệp của mình hẳn có thể mở rộng đến vùng duyên hải.  

 

Cho nên, trước cứ cho Tần Tuyết một liều thuốc an thần đi đã, tránh để cô bé ngốc nghếch này đem giấy chứng nhận công chức hải quan xé nát.  

eyJpdiI6InUzb1FLMEhDWGJqdW5raHdHcjhqV2c9PSIsInZhbHVlIjoiUEVCVHpDYytya1BYZTVkdG5oWVwvSGNZUWFLNTRQeTRncStKZVFHejFWd3ZIWE40d1V2OENYaTRxUE85OElLUHkiLCJtYWMiOiIyZmVmM2ViMzUxNDBlNDdmZDEyNTk4MDc1MDc3YTE0ZWIzNzkzM2U1M2Y2MmIxMTdhMDU5N2Q3NzQ2Zjc0ZjRhIn0=
eyJpdiI6InkyZXBpMG9Hc3ZsNk9XWU5rNGlvWUE9PSIsInZhbHVlIjoiWmlONE02YUNtVUk4d2FxQjNOZlQ1THhJSEM2MXNVT1luZzhNaG9wUXNka1wvdTBwWkoxd2V5a1V0a2M3NGtIRFl2bXQ5aVg3VTJtc0JcL1wvZjhpVnYzR2RGSzZRbmVCaExkd2tjSFJHT1JDS1wvN3gxUHBWbkJvZW1xXC9jVVFyYTkzdGRSU1ZReFFVSmxSM3RKQ1wvek84clZMRXVNWWxOVFBQUWMwS1wvXC8xRHJOOWM9IiwibWFjIjoiNzA0OWZlMDRlMGNkZjhjZTc3NTliMzNhZGRkYTUzMjMzMzcyNDI4ZTgwY2Q3MWVjNDI1ZjNiN2FjMmYxYWFkZiJ9

Chụt~ 

Ads
';
Advertisement