Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

Thì trông thấy một tên sinh viên xuất hiện ở cửa ra vào.  

 

 

Thoạt nhìn cùng lắm cũng chỉ mới hơn hai mươi.  

 

Nhưng dáng đi lại rất phong độ, trông có vẻ chững chạc.  

 

“Là Tần Kiệt, Tinh Tinh, là Tần Kiệt, anh ấy đến rồi!”, Cung Thiến Thiến kích động nói.  

 

“Kiệt Tử, sao cậu ấy lại đến? Ai gọi cậu ấy đến? Em hả?”, Vương Tinh cảm thấy khó hiểu.  

 

“Ừm, em gọi anh ấy đến!”, Cung Thiến Thiến gật đầu.  

 

“Ai bảo em gọi cậu ấy đến? Một mình cậu ấy sao có thể đối phó được?”, Vương Tinh nóng nảy.  

 

“Nhưng mà em…”, lúc này đây, Cung Thiến Thiến cũng nhận ra mình đã làm sai, liền cúi đầu.  

 

“Ha ha, hóa ra là bạn học của mày à? Tao còn tưởng là thần thánh phương nào nữa cơ đấy!”  

 

Nghe hai người nói, đám thanh niên cười một cách khinh bỉ.  

 

Tần Kiệt cũng không để tâm.  

 

Đây là lần đầu tiên anh đến tiệm Internet của Vương Tinh.  

 

Vừa vào cửa, việc đầu tiên là quan sát xung quanh một lượt.  

 

Không thể không nói, diện tích của tiệm Internet không nhỏ, chí ít cũng có một ngàn mét vuông.  

 

Có thể xem là tiệm Internet cỡ lớn rồi.  

 

Vào những năm 2008, một giờ chơi tầm khoảng 3 tệ.  

 

Một ngàn mét vuông ít nhất có thể đặt 300 máy, mỗi ngày nếu có một nửa số người đến chơi net thì có thể kiếm được 450 tệ.  

 

Một tháng cũng thu được hơn mười ngàn tệ.  

 

Nếu như có nhiều người chơi hơn nữa, một tháng cũng có thể thu về hai mươi ngàn.  

 

Cộng thêm tiền bán đồ ăn, một năm thu nhập hai trăm ngàn không thành vấn đề.   

 

Không thể không nói, Vương Tinh cũng rất có tầm nhìn.  

 

Tần Kiệt ngầm hiểu.  

 

Kế đó, ánh mắt anh một lần nữa rơi vào đám thanh niên kia.  

 

Tổng cộng có năm tên.  

 

Tất cả đều nhuộm tóc, đủ loại màu sắc.  

 

Trong đó có một gã trung niên tóc vàng, tuổi khoảng 37, có lẽ chính là đại ca.  

 

Bốn tên còn lại thoạt nhìn chỉ hơn hai mươi.  

 

Có tên ngậm thuốc.  

 

Có tên ngậm kẹo que.  

 

Có tên đang cắn hạt dưa.  

 

Có tên thì đang uống Fanta.  

 

Mỗi tên một kiểu.  

 

Nhưng ánh mắt của bọn họ khi nhìn anh đều tràn đầy khinh thường.  

 

Tần Kiệt nở nụ cười.  

 

“Thằng nào vừa nói anh em của tao không là cái thá gì, bước ra đây!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Ấy chà! Tao không nghe nhầm đó chứ?”  

 

“Ha ha, Lục Mao, mày không có nghe nhầm đâu, thằng oắt kia bảo mày bước ra đó!”  

 

“Mẹ kiếp! Một thằng oắt con miệng còn hôi sữa mà cũng dám ngông cuồng.”  

 

“Ha ha!”  

 

…  

 

Bọn côn đồ cười ầm lên.  

 

Không hề để Tần Kiệt vào mắt.  

 

“Lục Mao đúng không?”, Tần Kiệt xem như đã hiểu, ngoắc ngón tay: “Cho mày một cơ hội, trong vòng ba giây lập tức bước ra đây, tự vả vào mặt mình ba cái! Chuyện mày nói anh em của tao không là cái thá gì, tao có thể cho qua!”   

 

“Bà mẹ nó!”  

 

Lục Mao phát hỏa.  

 

Tên này lại dám làm nhục hắn.  

 

Sao có thể nhịn được?  

 

Lục Mao không nói hai lời, lập tức xông ra ngoài.  

 

Mấy tên kia cũng không ngăn hắn lại, mà tỏ vẻ muốn xem trò vui.  

 

Trong chớp mắt, Lục Mao đã vọt đến trước mặt Tần Kiệt, xắn tay áo lên, chỉ tay vào Tần Kiệt, gào lên: “Thằng khốn, mày nói lại lần nữa xem?”  

 

Bốp!  

 

Ngay lúc đó, Tần Kiệt quơ lấy chai bia của một khách chơi net còn chưa uống xong, đập xuống.  

 

Xoảng.  

 

Chai bia nát tan.  

 

Da đầu Lục Mao rách ra.  

 

Máu chảy xuống.  

 

Tí tách.  

 

Máu rơi xuống trước mắt Lục Mao.  

 

Cả cái tiệm Internet to như vậy, trong phút chốc, trở nên an tĩnh.  

 

Tất cả đều nín thinh.  

 

Mấy tên côn đồ còn lại cũng không ngờ một sinh viên lại thật sự dám động thủ đánh người.  

 

Mà còn đánh rất ác nữa chứ.  

 

“A!”  

 

Cung Thiến Thiến bị dọa, không nhịn được kêu lên một tiếng sợ hãi.  

 

“Kiệt Tử, cậu đi mau đi! Bọn chúng có nhiều người!”, Vương Tinh biết chuyện lần này rắc rối to rồi.  

 

Cậu không lo cho bản thân mình, mà ngược lại, cậu lo cho an nguy của Tần Kiệt.  

 

“Bà mẹ nó! Dám đánh anh em của ông mày, lên hết cho tao, đánh chết nó!”  

 

“Đánh chết nó!”  

 

“Làm thịt nó!”  

 

…  

 

Rốt cuộc, bốn tên lưu manh còn lại cũng hoàn hồn, cả đám tức điên lên.  

 

Ngay trước mặt bọn họ lại dám gây chuyện, ra tay đánh Lục Mao, anh em của bọn họ.  

 

Nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, bọn họ còn lăn lộn thế nào nữa.  

 

Từng tên một xông lên, muốn chộp lấy Tần Kiệt.  

 

“Tao xem ai dám đụng đến anh em của tao!”  

 

Ầm ầm ầm.  

 

Đột nhiên, ngoài cửa có một đám người vọt vào.  

 

Dẫn đầu là ba người bảo vệ.  

eyJpdiI6IlVpSFZkMkRGSk8zSThcL1BsenNrYkh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InlmQlJHOFB3WFZuVTZKV3VybXU1XC9QdmFEQzJ3VU40V0cyZHdlU0FEUjdQa2t5QkV4NDU2TmdiVldPNXFzT3IxIiwibWFjIjoiYTEwNmQwYjM4MmJjYjhmOTM3ZDhhNjk5NmQxNmZkYmY2MzFlYWM2MTZjMmZmY2JjMTg2MWYwOTEwM2QwZjM1YSJ9
eyJpdiI6IkRvVWdzK0FNOXc5eXQrcGpCcWVLN2c9PSIsInZhbHVlIjoieVpZdVp2bTZCNVJPWXV5WkYwcW80dFF2aWFaQktUb3pMcVlXNkRzTjdmVGUxeUE1V001dTk2UUU1WUp6cFdmWmRuU1V6cThpYldzZ3RCZmtEa0FWWDQ2MFp0NDRBdVNwaXdSUnJPSFNcLzB5RlMzNU5sN0dTSVFKc2l2eXFsT1hOVWk4dDZpeGFkOEg1eWxRU2tmbFhHOHZyQzhwUnRRdFF1M1lcL3BKMDN6RVk9IiwibWFjIjoiYzMxOTc5YzNjYmU1ZjE2NmUyZDVkODRjOWNkNTkxOWVjZjVhMWM4NzM2ZjMwMTRiMTNjOGI5MDEzN2I1MzIyMiJ9

Ads
';
Advertisement