Nhưng theo Trương Uy thấy cậu ta có thể vượt mức yêu cầu đã là biểu hiện rất tốt rồi.
Cậu ta hẳn nên được 101 điểm.
Thêm một điểm kia nếu không có cậu ta hẳn không thể vượt mức yêu cầu được rồi.
Sau đó Trương Uy bắt đầu kể khổ, than phiền.
Nói Đại học Công nghiệp Hồ xuất hiện một tên khó ưa.
Không có sự đồng ý của cậu ta đã tự mình thành mở quầy hàng chuyển phát nhanh.
Còn tranh cãi mâu thuẫn với cậu.
Khiến cậu ta không thể chịu được nữa.
Nhưng cậu ta là sinh viên gương mẫu.
Cậu ta sẽ không đánh nhau.
Cho nên cố ý đến đây, đề nghị Triệu Chí Tân tự mình đến trường học của họ, đích thân ra mặt ngăn chặn dỡ bỏ quầy hàng của Tần Kiệt khó ưu và tên Lâu béo kia.
Nếu không sẽ nhờ pháp luật can thiệp.
Để pháp luật trừng trị, nghiêm khắc dạy dỗ Tần Kiệt và Lâu béo một trận.
Cậu ta vừa mở miệng.
Triệu Chí Tân vừa nghe đã liền hiểu, trong đầu cũng tự động phác thảo một hình ảnh.
Đương nhiên ông không lập tức để lộ chuyện mình có quen biết với Tần Kiệt và Lâu béo.
Ông cũng không nói giữa mình và Tần Kiệt, Lâu béo đã bàn xong hợp đồng gì đó.
Ông ta cứ để Trương Uy ngồi đó tự kể khổ, lên án, chỉ ra điểm bất mãn của bản thân.
Triệu Chí Tân tính đợi Trương Uy nói xong mới gọi điện thoại hỏi Tần Kiệt một chút.
Dù sao cũng đã được một tuần từ thời gian thỏa thận.
Một chút động tĩnh cũng không thấy có.
Dù cho kết quả có thế nào đi chăng nữa.
Ông ta cũng không phải nhà từ thiện, ông ta làm tất cả mọi thứ cũng đều vì tiền cả thôi.
Ông ta không đủ kiên nhẫn chờ Tần Kiệt và Lâu béo.
Nhưng ông ta không ngờ rằng còn chưa đợi Trương Uy nói xong.
Bản thân cũng chưa kịp gọi điện thoại đã thấy Tần Kiệt xuất hiện rồi.
Sau khi xuất hiện anh còn cùng Trương Uy mặt đối mặt.
Anh không nói một lời đã trực tiếp ngồi xuống đối diện Trương Uy.
Anh cũng không định nói năng gì thêm.
Anh cứ để mặc cho Trương Uy tự mình cáo trạng.
Chính điều này khiến Triệu Chí Tân có cái nhìn rất khác về Tần Kiệt và Trương Uy.
Giữa Trương Uy và Tần Kiệt để so sánh ai hơn ai hơn, vừa nhìn là đã biết rồi.
Nhưng Triệu Chí Tân cũng không trực tiếp thể hiện ra mặt như vậy.
Mặt khác, ông ta lẳng lặng nhìn Tần Kiệt, nói: “Tiểu Tần, cậu muốn nói gì không?”
“Tôi còn có thể nói gì nữa đây?”, Tần Kiệt nhún nhún vai: “Tôi có nói gì bạn Trương Uy đây cũng sẽ không tin! Cứ như vậy, cũng chẳng có ích gì hết!”
“Hửm? Lời này là có ý gì?”, Triệu Chí Tân tò mò hỏi lại.
“Tôi muốn mời giám đốc Triệu và bạn học Trương Uy cùng tôi đến Đại học Công nghiệp Hồ! Tự mình khảo sát quầy hàng của chúng tôi!”, Tần Kiệt nói.
“Hừm, nói như vậy cậu làm được?”, Triệu Chí Tân hỏi.
“Đúng vậy! Có điều tục ngữ có câu trăm nghe không bằng một thấy. Giám đốc Triệu vẫn nên tự mình đi xem thì hơn!”, Tần Kiệt cười gật đầu.
“Hừm, cũng có lý!”, Triệu Chí Tân nở nụ cười.
“Từ từ!”
Trương Uy ở một bên nghe không hiểu lắm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất