“Cậu ở bên đó là tốt! Tôi bây giờ đang đi đến công ty chuyển phát nhanh Thần Thông bàn về việc quyền đại lý, cậu canh chừng nhà ngói cho tử tế, đừng để mấy người vớ vẩn đến gây sự đấy!”, Tần Kiệt dặn dò lại một lần.
“Bây giờ cậu đi bàn về chuyện quyền đại lý hả? Tốt quá rồi! Cậu yên tâm, có Lâu béo tôi ở đây thì không ai dám gây sự!”, Trương Lâu đảm bảo.
“Ừ, Nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, ví dụ như là Trương Uy”.
“Xời! Một con rùa rụt đầu, tôi sợ cái rắm! Cậu yên tâm đi, nếu cậu ta dám đến gây sự thì tôi đảm bảo sẽ cho cậu ta đi gặp hiệu trưởng!”, Trương Lâu nói.
“Coi như cậu có chút tiến bộ!”
Tần Kiệt nghe đến ba chữ “gặp hiệu trưởng” thì yên tâm.
Chỉ cần Trương Lâu không làm rối lên là yên tâm rồi.
Cho dù Trương Uy dẫn người đến gây rối.
Nhưng mà nhà ngói nằm đối diện tòa nhà dạy học.
Trương Lâu chỉ cần hét to lên là sẽ thu hút sự chú ý.
Trương Uy chắc chắn xong đời.
Trương Lâu có thể nghĩ ra điều này chứng tỏ tối qua Tần Kiệt không uổng công dạy dỗ cậu ta.
Trương Lâu thật sự đã nghe lọt tai.
Tần Kiệt rất hài lòng về việc này.
Anh nhanh chóng rửa mặt, chải đầu xong xuôi, đóng cửa rồi chạy ra khỏi kí túc xá, bắt một chiếc xe buýt đi thẳng đến chi nhánh của công ty chuyển phát nhanh Thần Thông trên đường Lạc Sư.
Ba mươi phút sau.
Anh đã đến nơi.
Khi anh đang đi thang máy lên công ty chuyển phát nhanh Thần Thông.
Anh phát hiện ra công ty chuyển phát nhanh Thần Thông rất khác so với mấy hôm trước khi anh đến.
Việc trang trí đã hoàn tất.
Vô cùng đẹp.
Chính là có chút hương vị của sự trang hoàng, vẫn chưa tiêu tan.
Anh đi đến quầy lễ tân, lễ tân nghe anh nói đến bàn về quyền đại lý và lần trước anh đã từng đến, nên liền dẫn thẳng anh đến phòng giám đốc.
Khoảnh khắc cửa được mở ra.
Tần Kiệt nhìn thấy một người.
Anh cau mày.
“Là cậu à, Trương Uy!”, Tần Kiệt thốt ra tên người kia.
“Đúng vậy, là tôi!”, Trương Uy không nghĩ tới sẽ gặp được Tần Kiệt ở đây, cũng có chút ngoài ý muốn: “Thật không nghĩ ra đến chỗ này rồi còn gặp phải cậu, đúng là âm hồn bất tán!”
“Haha, có ai quy định cậu có thể đến còn tôi thì không chứ!”, Tần Kiệt đi đến, nghênh ngang kiêu ngạo ngồi đối diện Trương Uy.
“Giám đốc Triệu, chính là cậu ta. Cậu ta còn chưa nhận được sự đồng ý của tôi đã tự mình mở ra một quầy chuyển phát nhanh. Tôi đi đến tìm, cậu ta cũng không cho tôi nói hết đã cùng đồng bọn động tay động chân với tôi rồi! Hạng người này chú nói xem có cần phải báo cáo cậu ta không!”
Trương Uy lên tiếng cáo trạng, tính đi trước một bước.
Tần Kiệt nghe xong chỉ nở nụ cười, không nói gì thêm.
Chỉ im lặng nhìn người đàn ông trung niên có bản lĩnh, cũng chính là giám đốc chi nhánh chuyển phát nhanh tên Triệu Chí Tân kia.
Trước khi Tần Kiệt đến đây.
Triệu Chí Tân đang trong phòng làm việc.
Không ngờ Trương Uy lại đột nhiên tìm đến.
Vừa đi vào đã kể khổ.
Cậu ta nói rất nhiều về việc kinh doanh ở Đại học công nghiệp Hồ không suôn sẻ thế nào.
Khó khăn bao nhiêu.
Nhưng dù khó khăn đến đâu, Trương Uy cũng đã hoàn thành xuất sắc yêu cầu của Triệu Chí Tân.
Một tuần tám mươi đơn.
Không chỉ hoàn thành còn đạt lợi nhuận cao.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất