Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 Anh sợ đến nỗi bật dậy khỏi giường.  

 

Anh nhìn thấy những tia nắng vàng trong kí túc xá.  

 

Đến lúc này anh mới ý thức được là anh vừa nằm mơ.  

 

Cũng may chỉ là nằm mơ.  

 

Nếu không thì anh thật sự bị dọa sợ rồi.  

 

Sợ quá sợ quá.  

 

Đột nhiên anh ngửi thấy một mùi hôi.  

 

Ngửi ra thì là mùi mồ hôi.  

 

Anh nhanh chóng xuống giường, đun một ít nước nóng để lau người rồi thay một chiếc áo sạch.  

 

Ting Ting Ting~  

 

Đột nhiên điện thoại đổ chuông.  

 

Anh cầm lên xem.  

 

Là Giang Lỗi, người đại diện của Đại học Công Nghệ Hoa Nam, phân hiệu Ngũ Xương.  

 

Anh vội vàng nghe máy.  

 

“Là bạn học Giang à, có tin tức gì không?”, Tần Kiệt sốt ruột hỏi.  

 

“Ừ, Tôi đã đăng kí theo như cậu nói, hôm nay đã được phê duyệt rồi, công văn phê duyệt tôi cũng cầm đây rồi. Tôi đang tìm người dọn dẹp văn phòng nên gọi cho cậu để thông báo một tiếng”.  

 

“Tốt, tốt quá rồi! Tôi chỉ đợi nhận tin tức của các cậu! Haha, thế này tốt quá!”  

 

“Phía cậu thì sao? Tình hình thế nào?”, Giang Lỗi hỏi.  

 

“Đã phê duyệt ngày hôm qua, chuyện văn phòng cũng đã được giải quyết, chỉ đợi tin tức của cậu và Tạ Quan Lâm nữa!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Được. Tôi biết rồi. Bây giờ tôi đến văn phòng xem thử!”  

 

“Được!”, Tần Kiệt cúp điện thoại xong, anh suy nghĩ một chút rồi gọi cho Tạ Quan Lâm.  

 

“Ừ, Tần Kiệt, tôi đang muốn gọi điện thoại cho anh đây mà chưa gọi thì anh đã goi trước rồi. Chúng ta thật là tâm linh tương thông đó!”  

 

Điện thoại vừa kết nối thì truyền đến âm thanh của Tạ Quan Lâm.  

 

“Haha, bạn học Tạ có việc thì nói trước đi!”, Tần Kiệt cười.  

 

“Công văn phê duyệt của trường tôi có rồi, văn phòng thì Tào Bác đang đi xem. Vấn đề không lớn lắm, phía cậu thế nào rồi?”  

 

Tạ Quan Lâm hỏi.  

 

“Thật sao? Tốt quá. Một khi vận may đến thì cái gì cũng may mắn. Phía tôi đã xong xuôi hết mọi việc. Vừa nãy Giang Lỗi bên Đại học Công Nghệ Hoa Nam, phân hiệu Ngũ Xương gọi điện đến nói phía họ cũng phê duyệt rồi!”  

 

“Đều phe duyệt hết rồi, nói như thế thì chúng ta có thể bắt đầu một cuộc chiến lớn”, trong điện thoại, Tạ Quan Lâm rất vui mừng.  

 

Anh ta nhớ lại cảnh tượng lúc đầu Tần Kiệt nói với bọn họ một tháng kiếm được bao nhiêu tiền thì vô cùng vui vẻ.  

 

Ai mà lại chê tiền chứ.  

 

Tạ Quan Lâm cũng không phải là thánh nhân.  

 

Anh ta đương nhiên thích tiền rồi.  

 

Bây giờ mọi việc đủ cả, chỉ thiếu thời cơ thôi.  

 

Anh ta đương nhiên vui mừng rồi.  

 

“Ừ, đều phê duyệt hết rồi! vừa hay sáng nay không có tiết học, tôi sẽ đi đến công ty chuyển phát nhanh Thần Thông, mời giám đốc của họ đến xem thử ba trường của chúng ta, để bọn họ yên tâm giao việc đại lý của ba trường cho chúng ta!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Được! Anh đi làm việc của anh đi, tôi định nhờ của Hội sinh viên đến giúp Tào Bác, mau chóng dọn dẹp đợi các anh đến”, Tạ Quan Lâm nói.  

 

“Được! Anh làm đi! Tôi đi giờ đây!”  

 

Tút tút~  

 

Oh yeah~  

 

Tần Kiệt vui mừng búng ngón tay.  

 

Đến hôm nay thì việc chuyển phát nhanh Thần Thông coi như đã hoàn thành hai phần ba rồi chỉ còn một cái thủ tục cuối cùng.  

 

Sau khi hoàn thành thì có thể lợi dụng tiền của công ty chuyển phát nhanh Thần Thông để xây dựng hệ thống hậu cần và học hỏi kinh nghiệm.  

 

Nhân tiện thành lập đội ngũ chuyển phát nhanh của riêng mình.  

 

Cứ nghĩ đến việc hệ thống hậu cần của anh sẽ trở nên lớn mạnh trong tương lai anh liền rất vui.  

 

Lập tức gọi điện cho Trương Lâu.  

 

“Có việc gì vậy Kiệt Tử?”  

eyJpdiI6IkdYYUlhUmh3c2pEaFBadlZEc0c5a2c9PSIsInZhbHVlIjoiemZDRjNKXC9MNHZ0NmRxUDVEcktHb09WSjgxZGZqT2ozV1J2OGp0NmtENkdGTTI4QTUxcTRrQVAyYmN2Wm9ZVzEiLCJtYWMiOiIxYjlmZjE4MThlNWZmZDRhYmIwMDY2NDBjMzgwZjBkNjhmZmQ4Mjg4ZDcwNGYwNTZkOWMzYWFhYjU5N2MyMzNiIn0=
eyJpdiI6IkxscmgwbEZ0Mjk4bnkwWk0xM2RCRmc9PSIsInZhbHVlIjoiNjVHRGFUeVQwTUJ3QUM2SW44OGNOdFRsSVRUNEZNT1hRaDBZcU9jWkpZQWQ2YThLVXBpZzVyeG9OTFpPdzR5bENTR2NhdTNwbEZqeUNJK3JzcFpoNkFQUE1ubHR2bDhBXC8yR1A0YU11OGlPSTFOMWZGYklFb0tPbnRGUVRheTJESG1aRzhMVUlZYkt1V2Rsemh6ZWZXWkNPXC94VUNQcFByS1NaSytzVTltc09iQWl1V3RjMWUybTdQTXVrWmlLYXMiLCJtYWMiOiI5ZGQ1ZWI1Yzc2NzUwMDIxNDZhMjJmNjFhM2IzZDZlZTAyOTY2YzY0MzE4MDAzMmJmMGNiNzc0MWI4NWMyNTM3In0=

“Đang ở nhà ngói, sao thế ?”, Trương Lâu nói. 

Ads
';
Advertisement