“Đúng đó, đều là anh em với nhau, nhất định phải đi ủng hộ! Thằng nhóc này, cậu không có nghĩa khí gì cả!”, Lâu béo vung một đấm.
“Ai ui! Đau!”, Vương Tinh hét thảm một tiếng.
“Đáng đời! Ai bảo cậu giấu chúng tôi làm gì! Chiều nay, sau khi hết tiết, chúng tôi sẽ đến ủng hộ!”, Tần Kiệt dẫn đầu.
“Được, tôi đi!”, Lâu béo giơ tay tán thành.
“Tôi cũng đi!”, Bốn Mắt cũng giơ tay lên ủng hộ.
“Vậy nhóm nữ sinh bọn mình cũng không thể không theo!”, Tần Tuyết nói.
“Đúng, chúng tôi đều đi!”, Dương Liễu gật đầu.
“Đúng vậy! Đều đi!”, Thẩm Giai Giai nở nụ cười.
Vương Tinh rất cảm động, liền nói: “Cảm ơn! Hôm nay, tất cả các cậu đều được miễn phí!”
“Không được! Miễn phí thì chúng tôi không đi!”
“Đúng vậy! Giờ tôi cũng đã kiếm được ít tiền, trả nổi tiền chơi net đấy!”, Lâu béo nói.
“Ha ha, tôi không làm ăn gì cả, thế nhưng tôi sáng tác online, cũng có được một khoản thu nhập!”, Bốn Mắt cười ha ha.
“Sáng tác online?”, nghe xong, hai mắt Tần Kiệt sáng lên: “Bốn Mắt, cậu viết văn truyền thống hay văn học mạng?”
“Hả? Kiệt Tử, cậu cũng biết văn học mạng à?”, Bốn Mắt có hơi kinh ngạc.
Thời điểm năm 2008, không có nhiều người biết đến văn học mạng.
Đương nhiên, cũng không có quá nhiều người hứng thú với thể loại này.
Vậy mà Tần Kiệt lại biết.
Điều này khiến Bốn Mắt cảm thấy rất bất ngờ.
“Ôi trời! Cậu viết văn học mạng thật à?”, nhớ đến chuyện của những cây đại thụ trong làng văn học mạng sau này, Tần Kiệt cảm thấy rất xúc động.
“Ừm, viết chơi, kiếm được chút tiền tiêu vặt ấy mà!”, Bốn Mắt gật đầu.
“Bốn Mắt, tôi nói này, nếu cậu đã viết thì viết cho nghiêm túc. Tôi dám cam đoan với cậu, nếu cậu có thể viết ra một tác phẩm hay, trong tương lai, thu nhập một năm mười triệu không hẳn là mơ đâu!”, Tần Kiệt nói.
“Hả? Thu nhập một năm… Mười triệu? Viết văn mạng?”, nghe vậy, Lâu béo cùng Vương Tinh, còn có mấy người Tần Tuyết đều ngẩn ra.
Mười triệu đấy.
Vào khoảng những năm 2008, đó không phải là một con số nhỏ.
Đương nhiên có thể khiến bọn họ sợ líu lưỡi.
“Kiệt Tử, cậu đang an ủi tôi đấy à?”, Bốn Mắt không dám tin.
“Cậu thấy tôi rảnh lắm hả?”, Tần Kiệt phân tích cho Bốn Mắt nghe: “Kinh tế nước ta tăng trưởng từng ngày, trong tương lai sẽ còn hơn thế nữa!”
“Đến lúc đó, nhu cầu của mọi người cũng sẽ tăng. Ví dụ như nhu cầu về tinh thần! Mà để đáp ứng được điều này thì phải đọc sách.”
“Nếu cậu có thể viết ra một tác phẩm hay, đến khi nó bán chạy, cậu nghĩ mà xem, mức thu nhập đó có thể hay không?”
Tần Kiệt chỉ nói đại khái.
Đương nhiên, anh sẽ không nói cho Bốn Mắt biết mười năm sau, văn học mạng sẽ bước vào thời đại hoàng kim.
Đến lúc đó, đối với đám đại thần, đừng nói mười triệu, mà hai mươi triệu, ba mươi triệu cũng không phải là mơ!
“Đúng đó! Kiệt Tử nói rất có lý! Bốn Mắt này, tôi không có cái khả năng đấy, chứ mà có, tôi cũng sẽ viết sách. Cậu viết được thì đừng có lãng phí tài năng của mình! Nghe lời Kiệt Tử, viết cho thật hay, chắc chắn không sai!”, Lâu béo tán thành.
“Ừm, tôi cũng cảm thấy Kiệt Tử nói rất có lý! Bốn Mắt, cậu đã viết thì viết cho nghiêm túc, còn không thì đừng có viết nữa!”, Vương Tinh cũng ủng hộ.
“Vậy à?”, Bốn Mắt liếc nhìn Thẩm Giai Giai, dường như đang trao đổi điều gì đó: “Được, tôi nghe lời Kiệt Tử, cố gắng viết!”
“Vậy thì được rồi! Đợi đến lúc cậu nổi tiếng, nói không chừng bọn này còn phải nhờ vào danh tiếng của cậu đấy, xin chữ ký nữa chứ!”, Tần Kiệt nói.
“Đúng, đến lúc đó, cậu cũng đừng có keo kiệt đấy!”, Lâu béo nở nụ cười.
“Lúc đó, mình sẽ lấy chữ ký của Bốn Mắt đi khoe khoang khắp nơi, chắc là thú vị lắm đây!”, Vương Tinh nói.
“Ha ha, nói rất hay, khoe khoang, đúng, chữ ký là dùng để khoe khoang mà, ha ha”.
Hai năm sau đó, Bốn Mắt thật sự nổi tiếng, danh tiếng lan xa trong giới văn học mạng, trở thành một trong những cây đại thụ của làng văn học mạng.
Đương nhiên, đó là chuyện của sau này.
Còn hiện tại, đám Tần Kiệt, Bốn Mắt còn đang bận nói dóc.
Vừa chém gió, vừa thuận tiện bàn chuyện nhân sinh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất