Chuyện diễn ra sau đó cũng không cần phải nói nữa, Lâu béo gặp xui xẻo.
Một người làm việc của ba người.
Đành cố sức mà làm thôi.
Thế còn những người khác đâu?
Một số thì đang uống Fanta mà Tần Kiệt mua.
Một số thì đang ăn hamburger.
Cũng có người đang ăn đùi gà.
Còn có người đang uống trà sữa nguyên vị, v.v.
Tóm lại, bọn họ đều đang ngồi xem trò vui.
Lúc Dương Liễu đến nơi thì Lâu béo đã hoàn tất mọi việc.
Tuy nhiên, cả người cậu ta ướt đẫm mồ hôi.
Cô cảm thấy rất khó hiểu, cho nên liền kéo Tần Tuyết qua một bên dò hỏi, sau đó mới biết được hóa ra là Lâu béo và Tần Kiệt sẽ khởi nghiệp với chuyển phát nhanh Thần Thông.
Lâu béo chưa từng đề cập với cô về chuyện này.
Tuy rằng trong lòng có một chút khó chịu, nhưng thấy Lâu béo có chí tiến thủ như vậy, cô cảm thấy rất thích.
Cho nên, cô cũng không trừng phạt Lâu béo.
Dọn dẹp xong xuôi mọi thứ thì cũng đã đến giờ cơm trưa.
Vừa khéo, đến hai giờ chiều mới có tiết.
Cho nên Tần Kiệt liền mời mọi người đến quán lẩu Anh Hùng Tam Quốc ăn một bữa thịnh soạn.
Sau khi ăn uống no say, mọi người đều cảm thấy hài lòng.
Nhân cơ hội đó, Tần Kiệt lên tiếng chào mời.
Nếu rảnh thì có thể làm tiếp thị bán thời gian giúp bọn họ.
Đương nhiên, muốn làm giao hàng chuyển phát nhanh bán thời gian cũng được.
Thù lao sẽ không quá thấp.
Tính theo giá thị trường.
Sau khi chào mời, tất cả nam sinh có mặt tại đó đều tỏ vẻ không thành vấn đề.
Công việc bán thời gian thôi mà.
Rảnh rỗi cũng chẳng làm gì.
Kiếm được tiền không phải thích hơn sao?
Đương nhiên là không có ai phản đối.
Buổi tuyển dụng cứ như thế mà chấm dứt.
Sau khi tiễn các nam sinh ra về, Tần Kiệt, Lâu béo, Bốn Mắt, Vương Tinh, Tần Tuyết, Dương Liễu, cùng với Thẩm Giai Giai tập trung lại một chỗ.
“Bốn Mắt, Tinh Tử, hai người các cậu có muốn gia nhập không?”, Tần Kiệt hỏi.
“Không được! Tôi muốn thi tuyển nghiên cứu sinh của Đại học Hán Xương!”, Bốn Mắt lắc đầu.
“Tinh Tử, còn cậu thì sao?”, Tần Kiệt biết rõ về gia cảnh của Vương Tinh, anh hỏi.
“Thật ra, tôi có một chuyện vẫn luôn giấu các cậu!”, Vương Tinh do dự một lúc, rồi nói: “Từ sau khi nhà của tôi gặp phải biến cố, tôi đã ra ngoài thuê một cái mặt bằng, mở một tiệm Internet!”
“Mở tiệm Internet?”
Tần Kiệt, Lâu béo và Bốn Mắt đều kinh ngạc.
Quả thật bọn họ chưa từng nghe Vương Tinh đề cập đến chuyện này.
Thời điểm năm 2008, việc kinh doanh tiệm Internet còn chưa xuống dốc.
Đây là giai đoạn cuối.
Nếu như số lượng máy nhiều thì vẫn có thể kiếm được tiền.
Dù sao cách thức kinh doanh tiệm Internet cũng tương đối đơn giản.
Chỉ cần thuê mặt bằng, mua máy tính, kết nối mạng, tìm thêm mấy tay quản lý mạng theo dõi và bảo trì nữa là được. Sau đó, cứ thế ngồi nhịp chân lấy tiền thôi.
“Đúng, tôi có mở một tiệm Internet! Ngày thường, nếu tôi có giờ học thì để cho Thiến Thiến trông coi, còn nếu rảnh thì sẽ tự trông! Cho nên các cậu rất ít khi gặp tôi!”, Vương Tinh nói.
“Ở đâu?”, Tần Kiệt hỏi.
“Tại Đại học Nông nghiệp Hoa Trung!”, Vương Tinh nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất