Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Ước chừng chửi mắng khoảng một phút, Tần Kiệt mới hạ hỏa.  

 

Anh nói: "Tên béo đáng chết, tôi cho cậu 20 phút đến căn nhà ngói đối diện khu giảng đường. Tôi sẽ đợi cậu ở đó!"  

 

"Căn nhà ngói sao? Có ý gì vậy?", Lâu béo nhất thời không kịp phản ứng lại.  

 

"Chuyện lần trước tôi nói với cậu, cậu quên nhanh như vậy sao? Bớt nói nhảm đi, mau chóng qua đây! Đến muộn thì không có phần của cậu đâu!"  

 

Tút tút.  

 

Tần Kiệt cúp máy rồi.  

 

Lâu béo đứng ngây ngốc ở đó.  

 

"Ý gì vậy? Căn nhà ngói gì chứ?", Dương Liễu mặc quần áo vào, ngồi dậy hỏi.  

 

"Chuyển phát nhanh! Đúng rồi, là chuyện chuyển phát nhanh! Nhà trường phê duyệt rồi! Ha ha".  

 

Tên béo nhảy cẫng lên sung sướng.  

 

Nhưng đáng tiếc là cậu ta quá béo nên khó có thể nhảy lên được.  

 

Cậu ta chỉ có thể ôm đầu Dương Liễu, ra sức hôn lên trán cô.  

 

"Cút đi!", Dương Liễu gầm lên như sư tử rống: "Chuyển phát nhanh gì? Anh nói rõ ra xem nào!"  

 

"Bây giờ không còn thời gian để nói với em nữa. Kiệt Tử nói rằng trong vòng 20 phút nữa anh phải đến căn nhà ngói. Anh phải qua đó ngay đây. Tối về anh nói kĩ cho em nghe!"  

 

Lâu béo mặc quần áo vào, vội vàng đánh răng rửa mặt sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài.  

 

Để lại một mình Dương Liễu ngẩn ngơ.  

 

Chuyển phát nhanh gì chứ?  

 

Hai người này đang làm trò quỷ quái gì vậy?  

 

Căn nhà ngói?  

 

Đó không phải là một nhà kho bỏ hoang sao?  

 

Đến đó làm cái gì chứ?  

 

Không được, mình phải qua đó xem sao!  

 

Dương Liễu vội vàng đứng dậy, rửa mặt chải đầu xong xuôi, cô ấy liền gọi điện thoại cho Tần Tuyết.  

 

Cô ấy nói sơ qua về nội dung cuộc gọi giữa Lâu béo và Tần Kiệt.  

 

Tần Tuyết nghe nói Tần Kiệt và Lâu béo đang làm gì đó ở căn nhà ngói, thì cũng cảm thấy rất tò mò.  

 

Vừa hay công viên Dâu Tây và căn nhà ngói chỉ cách nhau bởi con sông Tuần Tư.  

 

Rất gần.  

 

Cho nên Tần Tuyết nhanh chóng chạy đến.  

 

Tần Kiệt nghe điện thoại xong liền cầm chìa khóa trở về ký túc xá, gọi các bạn cùng phòng 113 và 116.  

 

Sau đó anh lại gọi cho Khương Tiểu Nha và Vương Tinh.  

 

Anh kêu bọn họ cấp tốc đến căn nhà ngói.  

 

Mở cửa căn nhà ngói ra.  

 

Có mùi ẩm mốc bốc lên.  

 

Khiến cho đám người Tần Kiệt vô cùng khó chịu.  

 

Mọi người bắt đầu ho khan.  

 

Lâu ngày không có người dọn dẹp.  

 

Cho nên nơi này vô cùng tối tăm và ẩm ướt.  

 

Mùi ẩm mốc bốc lên rất khó chịu.  

 

Các bạn học phòng 113 và 116 vốn dĩ không muốn làm.  

 

Nhưng bọn họ không chịu nổi sự dụ dỗ của Tần Kiệt bằng những viên đạn bọc đường.  

 

Vì tiền, bọn họ đều đánh cược lên mạng sống của mình, gia nhập vào đội ngũ dọn vệ sinh.  

 

Quét dọn sàn, dọn dẹp mạng nhện và thu gom phế liệu.  

 

Người nào người nấy làm phần việc của mình.  

 

Khí thế làm việc sục sôi ngất trời.  

 

Thật là náo nhiệt.  

 

Khi Tần Tuyết đến, cô nhìn mà ngây người.  

 

Tình huống gì đây?  

 

Bọn con trai sao lại chạy đến đây dọn dẹp vậy?  

 

Căn nhà ngói không phải là nhà kho bỏ hoang sao?  

 

Dọn dẹp để làm gì chứ?  

 

Cô ấy liền tìm Tần Kiệt, sau khi kéo Tần Kiệt ra hỏi rõ ngọn ngành, cô ấy mới biết rằng Tần Kiệt muốn khởi nghiệp bằng chuyển phát nhanh Thần Thông.  

 

Lý do chỉ có một.  

 

Đó chính là muốn sớm kiếm được 10 triệu tệ.  

 

Để có thể chuyển ra ngoài với Tần Tuyết.  

 

Tần Tuyết nghe xong cảm thấy vô cùng xúc động.  

 

Cô ấy ôm chằm lấy Tần Kiệt.  

 

Thấy vậy đám con trai trong lớp cực kì ghen tỵ và ngưỡng mộ.  

 

Nhất là Lâu béo vừa mới đến.  

 

Cậu ta nhìn đến ngây ngốc.  

 

Phải một lúc lâu sau, cậu ta mới ho nhẹ ngắt quãng hai người Tần Kiệt đang tình chàng ý thiếp.  

 

"Tên béo chết tiệt, sao bây giờ cậu mới đến hả? Phạt cậu làm gấp 3 lần người khác! Mau lên!", Tần Kiệt không vui nói.  

eyJpdiI6IllVeVFYVXJKMWk4K0JUXC9xa0NORzBnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InZcLzh5bkVoV254Um80MEtVMW5xUTFaSFwvRWxlVkt4SkxsQ2Zvbkl4T0txNnRNZlZvbXh6ekN5dFRleGJJRUVsWiIsIm1hYyI6IjkyMTVhMThiOGYzMTk2MGQ4Nzk2ZmI0NDZmMDViZTVhODk5YjhiN2YyZWRmMDYwZDc4MDAwNTNmODVhNDJlNjcifQ==
eyJpdiI6IjBwcDk1WnlsVkVUZEF1akYwZUNwMHc9PSIsInZhbHVlIjoiam52THFSdjFueUo4REtsUzV0M1RBMmI3UXF0cllXSDhYZnVpNVNJN0FJa1NsQ0FWYm5Cc1VRaVVCNE9BaExGYVY2T09iXC8xZGRFaVcyeFRITzdGQnVpZmRKaEJLZDRsa0s1QUJLMlg5a1hOYW1Va3ZxZnc5eitCY2N5aGRBR3htRlBkTTBBMUdORjdETXNPTitMa1NUYlN2VzE3dytYNlVNKzhpOG5iY0tvVGg1MGNPVXQzcmxCNGUwckEyT0RuSFd0WjQ0MnhFaDJkSWJCbEc0NTFONTF4aFRQSXBmTmhqcDI2UzNDeDlaMjlhOUVvUGpJZFFhYVZrOVpGY3lwS1lFNEJLOFc0UUdkQ1NPV3NMTDB4ZDZUbkNuRU4raXdIa21pYWgzR1FDQm5hclk1VmoyME93aGlCZTJ2elo0VDFqMFc2UjBneDRKWHJoNUx5K2VuWVRWcElLb2JXRGUxcGxlZTZuNGRZY0RVRWVUSkhrZVJwVzhkUStjajYxakttZzdkaFJsNVlnaG9IQXF0MEhLbld3SXFIdGxVVURHOWFQMUtTbDZ0QlwvU0g4PSIsIm1hYyI6IjA3ZThmNTYwMDYxOTFmMTFkYzRiYmJkOGYyNGI4NjUzOTM3Nzc0MzA3MjE3MWRkYWUyMjUzYWRkZjU2MzM5N2IifQ==

"Không được. Ai kêu cậu béo nục nịch như vậy chứ? Tôi kêu cậu làm nhiều hơn chút là muốn tốt cho cậu đó. Vừa hay giảm được cân! Biết chưa! Nhanh lên! Đừng có lười biếng nữa, mọi người nghỉ ngơi chút, để cho cậu ta làm một mình!"

Ads
';
Advertisement