Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

Câu nói này rất đúng.  

 

Khiến anh không thể mở miệng phản bác.  

 

Cả hai rơi vào im lặng.  

 

...  

 

Sau khi đưa Tần Tuyết về Công viên Dâu Tây, chuông điện thoại di động của anh reo vang.  

 

Tần Kiệt lấy điện thoại ra xem thì thấy là Châu Phàm gọi đến.  

 

Châu Phàm gọi chắc hẳn là có liên quan đến siêu thị Kiệt Tuyết.  

 

"Giám đốc Châu, có chuyện gì à?"  

 

"Giám đốc Tần, siêu thị họ Đường đã hủy bỏ hoạt động giảm giá! Nghe nói nhà cung cấp của bọn họ không chịu nổi áp lực, đôi bên bất hòa, buộc bọn họ phải hủy bỏ! Anh đã đoán đúng tất cả mọi chuyện!", Châu Phàm nói.  

 

"Như vậy cũng tốt! Ha ha, lần này nhà họ Đường thua lỗ không ít ha!", Tần Kiệt cảm thấy yên tâm: "Phía giám đốc Tô chuẩn bị sao rồi? Có ra ngô ra khoai gì chưa?"  

 

"Về chuyện này, anh nên hỏi Giám đốc Tô đi, tôi chỉ quản lý siêu thị, còn cô ấy quản lý việc đầu tư!", Châu Phàm rất thông minh, anh ta đang muốn ám chỉ với Tần Kiệt rằng mình không phải một kẻ lạm quyền, mà chỉ đơn giản là một nhân viên của Tần Kiệt mà thôi.  

 

Châu Phàm muốn cho Tần Kiệt an tâm.  

 

“Ừm, vậy để tôi gọi điện qua hỏi cô ấy xem sao! Cúp máy nha!”  

 

“Được!”  

 

Sau khi cúp máy, Tần Kiệt liền gọi cho Tô Nhuệ.  

 

"Giám đốc Tần, đã có mấy hôm rồi không thấy anh đến siêu thị, anh thật sự yên tâm chuyện trong siêu thị vậy à!", đầu dây bên kia, Tô Nhuệ lên tiếng trêu chọc Tần Kiệt.  

 

“Ha ha, đã có người chuyên nghiệp như giám đốc Châu làm quản lý thì tôi còn sợ cái gì nữa? À mà giám đốc Tô này, chuyện của cô đã có tiến triển gì chưa!”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Tôi còn tưởng giám đốc Tần không quan tâm đến chuyện đó nữa chứ!”, đầu dây bên kia, Tô Nhuệ nói.  

 

“Sao có thể như vậy chứ? Cô mau nói xem, chuyện đã tiến triển đến đâu rồi!”, Tần Kiệt dò hỏi.  

 

“Được rồi, chúng ta cũng nên nói vào chuyện chính!”  

 

Tô Nhuệ sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, rồi nói: “Ở Đông Hồ có một nơi gọi là Trung tâm thể dục thể thao Ánh Sáng, anh có từng nghe nói qua chưa?”  

 

“Chưa!”  

 

“Không sao, vậy để tôi nói cho anh biết!”  

 

“Được, tôi rửa tai lắng nghe!”  

 

“Trung tâm thể dục thể thao Ánh Sáng nằm ở đối diện Học viện thể dục thể thao thành phố Hán, là do một giáo viên thể dục lâu năm của trường mở ra!”  

 

“Trung tâm có tổng cộng ba tầng. Tầng một là sân bóng đá, tầng hai là sân bóng rổ, còn tầng ba thì dùng để phục vụ cho bộ môn quyền anh”.  

 

“Trung tâm thể dục thể thao đã thành lập được ba năm, lúc mới khai trương, việc làm ăn cũng tạm ổn. Thế nhưng hai năm sau đó, càng ngày càng đi xuống”.  

 

“Năm nay, thị trường chứng khoán sụp đổ khiến cổ phiếu của vị giáo viên thể dục kia bị lỗ nặng, trong khi hoạt động kinh doanh của trung tâm thể dục thể thao lại thua lỗ, cho nên ông ấy muốn sang nhượng lại!”  

 

“Nhưng đăng tin từ năm ngoái đến năm nay vẫn không có ai tiếp quản!”  

 

“Tôi đã tìm hiểu kỹ về ông ta! Trong làng thể dục thể thao, người này có thể xem như một khuôn mặt quen thuộc! Ông ta rất am hiểu về phương diện thể dục, nhưng lại không biết chút gì về kinh doanh!”  

 

“Tôi vẫn luôn đắn đo không biết có nên thử hợp tác với người này hay không! Giám đốc Tần, không biết anh cảm thấy thế nào?”  

 

“Ông ta tên gì?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Tôn Triêu Dương!”  

 

“A, cái tên này khá hay! Triêu Dương mang ý nghĩa tràn đầy sinh khí, sức sống tràn trề, sao có thể kinh doanh thua lỗ được chứ!”, Tần Kiệt lặng im suy nghĩ.   

 

Tô Nhuệ không quấy rầy anh.  

 

Cô biết những lúc như thế này, Tần Kiệt đang cân nhắc xem Tôn Triêu Dương có thực sự phù hợp hay không.  

 

Không thể đánh gãy mạch suy nghĩ của anh ấy.  

 

Quả nhiên, sau năm phút, Tần Kiệt hỏi: “Cái trung tâm thể dục thể thao đó ở đâu?”  

 

“Nó ở đối diện Học viện thể dục thể thao thành phố Hán, nằm trên đường Vũ Lạc”.  

 

“Đường Vũ Lạc à?”, Tần Kiệt nhớ lại con đường Vũ Lạc vào năm 2008.  

 

Đường Vũ Lạc lúc bấy giờ hoàn toàn khác với thời điểm mười năm sau.  

 

Mười năm sau, xung quanh đường Vũ Lạc đã có một loạt khu dân cư cao cấp với đầy đủ các tiện ích hiện đại được phát triển.  

 

Nhưng vào năm 2008 thì khu vực xung quanh đường Vũ Lạc chỉ có một số khu “làng trong phố”.  

 

Quy hoạch lộn xộn.   

eyJpdiI6IjQ4cmppemRWdElzZ0lRNVJkWGphUUE9PSIsInZhbHVlIjoibmljRm1JbUVuQjR3SkY3d2VQcUtiVE1KN1paY2xWUjJwNkVBbmY1SDJSc0Y2M3JRNEZVdHdXU1M5ZXptejJERlNmbWowQ3MyWldlSWM1YkJHU3l0a2pWMGsrSll4c1wvQVVrNzhmcTFqeWZoeVVhMnR3ZDZMc0RuT0t2S3ZnUkZMWU5iNUtGNUpPeFVxWTRuYzN3QnFWMWhLY29JakVEcE5oUGNpTFBPaHFEaz0iLCJtYWMiOiJkNGY0N2NmN2Q3YWNhYmY0NGYwMTdmMGIzMTE1YmVhYTBhYTZmNDJlYmEyNGJlMTJkMzQ0NjRiOTFkNWI5ODQ5In0=
eyJpdiI6IlpmM2c3dkNoQ0xcL29EWGp3eUFtSHdnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IklieWZ1VG5kZ0hQNUZobkxsejNqUHpxYWMxU1Y2aFBjYnRqK1krQXhwYUVHWUZNV1crdmg2MWhzZzdGUVBcLzlzIiwibWFjIjoiMTdlNzcwYTJlZWI5YzJlZjNlZTE3ZDY1NTNjMTNiMzE2MWUxYTdlMDU0ZmQ1YzIzZjJlMzkxNTdlNTI4NGYwYyJ9

 

Ads
';
Advertisement