Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 “Còn nói nữa, có tin em khâu miệng anh lại không hả?”, Tần Tuyết trừng mắt.  

 

Tần Kiệt lập tức ngậm miệng lại.  

 

Trong lòng thầm nghĩ, không uống thì không uống, cần gì phải tức giận như vậy chứ.  

 

Sau đó, anh đặt ly nước đường đỏ xuống, nhanh chân đuổi theo cô.  

 

“Tuyết Nhi, Tần Kiệt, không ở thêm chút nữa à?”, Dương Liễu hỏi.  

 

“Không đâu, bọn mình về trước đây! Hai người ở lại dọn phòng đi nha!”, Tần Tuyết nhoẻn miệng cười, nhanh chân chạy về phía trường học.  

 

“Tôi đi trước nha!”, Tần Kiệt chào tạm biệt, sau đó vội đuổi theo.  

 

“Liễu Nhi, bọn họ đi rồi, có phải em cũng nên buông tay rồi không? Đau quá đi!”, Lâu béo xụ mặt nói.  

 

“Còn dám nghe lén nữa không hả?”, Dương Liễu nhướng mày hỏi.  

 

“Không dám, lần sau không dám nữa!”, Lâu béo vội khoát tay.  

 

“Lại còn có lần sau?”, Dương Liễu lại xoắn một cái.  

 

“Ai ui! Đau quá, đừng véo, đừng véo nữa mà, lỡ như sau này con chúng ta không có lỗ tai, thì em đừng có trách anh đấy!”, Lâu béo kêu gào.  

 

Dương Liễu: “…”  

 

Khuôn mặt cô thoáng cái đỏ bừng lên.  

 

Cô cảm thấy có hơi ngượng ngùng, tay cũng thoáng buông lỏng ra.  

 

Thấy vậy, Lâu béo có chút ngứa ngáy.  

 

Cậu ta lập tức bế Dương Liễu lên.  

 

“Anh làm gì vậy hả? Giữa ban ngày ban mặt? Thả em xuống!”, Dương Liễu giãy dụa.  

 

“Giữa ban ngày thì sao hả? Đây là phòng do anh thuê, đóng cửa lại thì anh muốn làm gì làm, ai quản được anh hả!”  

 

Rầm!  

 

Lâu béo đóng cửa lại.  

 

“Anh muốn làm gì hả? Thật là, anh mau thả em xuống!”  

 

“Không thả là không thả!”  

 

“Anh đừng có làm bậy nha!”  

 

“Anh làm bậy đó thì sao?”  

 

“A!”  

 

…  

 

Lâu béo đang làm gì, Tần Kiệt không biết, bởi vì anh đang bận đuổi theo Tần Tuyết.  

 

“Tuyết Nhi, em còn giận anh hả?”  

 

“Anh nói thử xem?”  

 

“Đừng giận nữa được không? Cùng lắm thì anh xin lỗi em, được chưa?”  

 

“Muốn xin lỗi hả? Cũng được! Cõng em về đi, chân em đau hết rồi này, thiệt là, không biết thương người ta gì hết, cho người ta uống đường đỏ thì được cái khỉ gì chứ!”, Tần Tuyết liếc mắt xem thường.  

 

Tần Kiệt bật cười.  

 

Nghe thấy lời này của cô, anh biết chắc là Tần Tuyết đã tha thứ cho mình.  

 

Tần Kiệt vội ngồi xổm xuống để Tần Tuyết leo lên lưng của mình.  

 

“Cõng vợ về nhà thôi!”  

 

“Chết tiệt, ai là vợ của anh hả, đừng có nói lung tung!”, bàn tay trắng như phấn của Tần Tuyết đánh lên lưng Tần Kiệt một cái.  

 

“Ha ha, anh nói phải là phải! Từ giờ trở đi, anh là Trư Bát Giới, còn em là Cao tiểu thư của Cao Lão Trang!”  

 

“Cút! Em không thèm gả cho Trư Bát Giới!”, Tần Tuyết hừ lạnh.  

 

“Sao hả? Chẳng lẽ em muốn gả cho Tôn Ngộ Không à?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Không, em muốn gả cho Bạch Long Mã!”, Tần Tuyết nói.  

 

“Hả? Vì sao? Hắn là người nhỏ nhất đấy!”, Tần Kiệt cảm thấy khó hiểu.  

 

“Nhỏ thì sao chứ? Hắn có nhà mặt phố, bố làm quan, vừa trẻ tuổi, vừa đẹp trai, lại còn chịu khó, có gì không tốt hả? Lớn tuổi chẳng phải là già rồi sao, không có gì thú vị cả, em mới không thèm! Hừ!”  

 

Tần Tuyết hất cằm.  

 

Tần Kiệt: “…”  

 

Đúng là tuổi trẻ bốc đồng mà.  

 

Tuổi trẻ thật tốt!  

 

“Được rồi, anh làm Bạch Long Mã, cõng Tuyết Nhi đến trường, được rồi chứ!”, Tần Kiệt đổi giọng.  

 

“Cũng được đó! Nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, anh là Bạch Long Mã, không phải Trư Bát Giới. Mà em cũng không phải Cao tiểu thư!”  

 

“Vậy em là ai?”  

eyJpdiI6IkNuMlM0XC9TVkFtMmxidG5ndmZWUzlBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkNQUUFnSkdSb1FleGlwdDE1S1VrbExHSEFyaGU3eTRhUlwvdVB0VU1Ed20rcVY2QkhBc2N6ZnNkWHdlMDlKeks3IiwibWFjIjoiOTdjZWVkMGM4Y2FiMGNlMTM0ODg5YmQ3OWM5YmRkOWMwMTNmYmE4MTRjZDJiNjU1M2FlZjIzNjViNjViNDRjMiJ9
eyJpdiI6Ik9Id3pYRWdxbUxBMm9lVnN1V2RRb3c9PSIsInZhbHVlIjoicDIzdWV4XC9OcUw5RFVEVkU4WDB2T2t3Q2dpN2F5RzhPbDNIdFhQQVU0K2c5b2U2YU5VekdPdUJiK2FmOHVMRG9lVFFQTHZnaDYzY3lTVVwva2RcL2lRN0lKMGdXMXB2Q1ZSeWk0UHMwUjZyYVFSMEpMZTRLXC90QWRDTWdsOXNHWnVQMlFjVlh3WjRla1RpTWlaMUk4TGM4M1FxM2wwN0hFQzFSNGd3c0pQOXZZcz0iLCJtYWMiOiJlZDI2N2ZmNzk4N2FiM2EyZmRhZDdiOTg0ZDM2OGU1ZDE3OTRmYTZmZGYwNjUzNGQzZjBmYjE3MzcxZDc2ZDlmIn0=

Tần Kiệt: “…”

Ads
';
Advertisement