Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 “Nhiều vô số, tôi tính cả rồi, trong một tháng mỗi người sẽ kiếm được không dưới 8 ngàn! Mà 8 ngàn này chỉ là ước tính sơ bộ thôi! Tương đối dè dặt! Cậu nói xem có đáng kiếm hay không? Có bằng tiền kiếm từ dự án tái chế phế phẩm không?”  

 

“Tương lai cho dù chúng ta tốt nghiệp, cũng không lo. Chúng ta có thể thuê sinh viên trong trường giúp chúng ta lo liệu tiếp. Cứ như vậy dự án sẽ kéo dài được tiếp. Bạn học Giang Lỗi, cậu thấy sao?”  

 

“Này...”  

 

Giang Lỗi mắt sáng rực lên.  

 

Nói thật, cậu ta quả đã bị Tần Kiệt thuyết phục rồi.  

 

Dựa theo ước tính ban đầu, nếu mỗi tháng có thể kiếm được 8 ngàn thì dự án này quả thật đáng để theo đuổi.  

 

Bỗng nhiên, cậu ta nghĩ tới cái gì đó.  

 

“Từ từ đã!”, Giang Lỗi hỏi: “Mặt tiền cửa hàng, nhân công tính xử lý thế nào đây?”  

 

“Rất đơn giản. Với hạng mục này chúng ta sẽ sử dụng dự án khởi nghiệp cho sinh viên dùng  khuôn viên của trường học, để trường cho chúng ta dùng mặt bằng miễn phí, cái tên hay hơn là để trường tạo điều kiện cho sinh viên gây dựng sự nghiệp!”  

 

“Còn về nhân công, cậu nghĩ thử mà xem, đại đa số sinh viên ngoài lúc lên lớp đều làm các công việc bán thời gian. Công việc không có tính thời hạn ổn định. Cậu chỉ cần trả thêm chút tiền cho họ, cũng không cần mua cho họ các gói bảo hiểm gì đó!”  

 

“So với các đơn vị xã hội lao động khác muốn thuê nhân viên phải mua thêm bảo hiểm, quỹ nhà ở thì chỗ chúng ta đã lời hơn rất nhiều rồi đúng không?”  

 

Tần Kiệt hỏi Giang Lỗi.  

 

“Đúng đấy!”, Giang Lỗi đập tay vào chân: “Điểm này quả đúng, không sai không sai. Dự án này đúng thật rất ổn, đặc biệt một vốn bốn lời, tôi đồng ý với dự án này!”  

 

“Cùng lắm chúng ta cho mấy sinh viên kia nhiều ưu đãi hơn chút. Dù sao đến lúc đó người kiếm được nhiều nhất vẫn là chúng ta mà! Haha, chốt kèo cứ quyết như vậy đi!”   

 

“Cái này thì đúng rồi!”, Tần Kiệt thở phào nhẹ nhõm nói.  

 

Chỉ cần Giang Lỗi đồng ý là được rồi.  

 

“Tiếp theo, tôi với cậu bàn về mặt tiền của hàng v.v....!”  

 

“Được, cậu nói đi tôi nghe!”, Giang Lỗi gật đầu nói.  

 

Tiếp đó, Tần Kiệt cùng trao đổi với Giang Lỗi về vị trí chi nhánh của Đại học Công nghệ Hoa Nam- phân hiệu Ngũ Xương, căn cứ vào tiểu khu để phân bố, hai người thương lượng một tiếng, cuối cùng đạt được thỏa thuận nhất trí, xác định vị trí mặt tiền cửa hàng.  

 

Tần Kiệt dặn Giang Lỗi ngày mai phải đi đến Văn phòng Học vụ để nộp hồ sơ cho dự án này.  

 

Chờ đến khi dự án được phê duyệt thì lập tức liên hệ lại với anh.  

 

Sau đó đi tìm liên hệ với các công ty chuyển phát nhanh.  

 

Giang Lỗi đáp ứng yêu cầu của Tần Kiệt.  

 

Tần Kiệt còn mời Giang Lỗi ăn một bữa.  

 

Buổi chiều ngày hôm sau anh cùng Lâu béo đến Hoa Nông.  

 

Cũng giống như cách thuyết phục Giang Lỗi.  

 

Tần Kiệt phân tích tình hình cơ bản.  

 

Sau đó là lợi nhuận kiếm được từ dự án này.  

 

Nói đến đây mắt Tạ Quan Lâm và Tào Bác cũng không ngừng phát sáng lên.  

 

Hai người không thể không phục sự sắc bén trong kinh doanh của Tần Kiệt.   

 

Thật sự đã bị Tần Kiệt thuyết phục rồi.  

 

Tuy nói phải cảm ơn Tạ Quan Lâm là trưởng ban tổ chức hội sinh viên đã giúp một tay.  

 

Nhưng mục đích học đại học của cậu là gì chứ?  

 

Chẳng phải là để sau khi tốt nghiệp có thể kiếm thêm tiền phụ giúp gia đình sao.  

 

Hiện tại có cơ hội kiếm tiền ngay trước mắt.  

 

Cậu ta đương nhiên cũng không thể bỏ qua.  

 

Tào Bác cũng giống vậy.  

 

Cậu ta cũng đã hợp tác và trở thành người đứng đầu dự án tái chế phế phẩm trong khuôn viên trường Hoa Nông.  

 

Cậu ta cũng đã được hưởng trái ngọt từ dự án đó.  

 

Hiện tại nghe nói Tần Kiệt mang đến một hạng mục mới, cậu đương nhiên sẽ không phản đối.  

 

Cuối cùng ba người cẩn thận thương lượng, cuối cùng cũng đạt được nhất trí.  

 

Như vậy, ba bên bước đầu đều đã đạt được thỏa thuận sơ bộ.  

 

Mọi thứ giờ chỉ chờ sự chấp thuận từ phía nhà trường nữa thôi.  

 

Sau đó, họ có thể chính thức đăng ký quyền đại lý.  

eyJpdiI6IlZUZXZOVVJMZzgzUzJUeUFEUkJEeEE9PSIsInZhbHVlIjoiNGZjTjllNmdUMzFVdDdPTU1GWVorbU5ZdG51NXMwVUorcXJ2V29lSGI5cDV6c2tCdmRHQkxsN2lHWVdtT0lpSiIsIm1hYyI6IjY5ZDc0OWMwMmI1OGFlOGExZTQyNDRmNDU0Y2ViODljOTQyMWEwNDQ4Y2RjMDEwZDQ1ZjdiMmM0NWUwNTk1OTkifQ==
eyJpdiI6IkROcFBUU0RwcDNEeWxLK1huUXdBaWc9PSIsInZhbHVlIjoiRDhjWHRxbjlnV3BWc3ZzaXVHYmlBZ01RdDZIOW5TZTRSdjAxQlN3YVAzSEY5d1gyeVFaSW5kRTlzaFZVNmxYdElnTWh4K0d5cGgrUHpwRnZKdjcrS3VCcnBkTTdPeWtwOTRZQkk0RTlON2tLbWE4bjlDYVE5K0ZiZmhWWUtYbU1LSE51SzJxNzJGUWkyQlRHcXhxNFBnYXVCZjlidFE0OEdDZmJXMWpKZVVNKzI1SW5TU1RkcU5SUm1BZDJROVl6SmMwS3J2RnNIQ0JJK0NoTzBSVkIxNGVrNXIra3VMQ0YrUnNuQVVxSG9HR1ZxU1wvRVwvWHBtVlBJMnRKUDk5ZFlSIiwibWFjIjoiZWRmYTQ0ZmNkYWIxOWQxZTAwYmE1YTM3MjYzMzNiZjExZTMyOTY3NGQ2NjZhYzQxOTBmM2QxOTFlODc5NzY1OSJ9

Một hồi thương thảo cuối cùng cũng kết thúc vui vẻ.

Ads
';
Advertisement