Độc Tình Ngọt Ngào - Lâm Uyển Đình (FULL)

 

Mà hình như nhìn cô có chút quen. Đây chẳng phải đại tiểu thư của Lâm gia một thời đây sao? 

Cô ta nhếch khóe môi không biết đại tiểu thư nhà họ Lâm đang lừa gạt thiếu gia Doãn sau đó lấy cho em gái của cô là Lâm Tuyết Đình. Lúc này mọi người đều bàn tán xôn xao xúc phạm Uyển Đình là vô nghĩa. 

nhiều. 

Nhưng bây giờ có người khác sẽ chăm sóc nó. 

Người đàn ông bên cạnh cô ta giờ còn hoàn hảo hơn Doãn Thừa rất 

 

Cô ta càng ghen tuông định làm khó Uyển Đình lấy lòng Lâm Tuyết Đình. 

“Cô không có tiền để trả? Tốt hơn là cô nên khỏa thân sau đó đứng dậy và nhảy theo một bài hát để trả nợ. Tôi nghĩ nếu may mắn sẽ có nhiều người trả tiền.” 

Uyển Đình nhìn cô và cau mày. Tại sao làm việc ở nhà hàng sang trọng 

vậy mà lại ăn nói thô thiền như vậy? 

“Ý của cô là gì thế?” 

“Còn gì nữa? Rõ ràng như vậy nhưng cô vẫn không hiểu loại đàn bà đi sống bám lấy đàn ông, ăn còn không có tiền trả mới đúng!” 

Uyển Đình nắm chặt tay lặp lại: 

“Trong nhà hàng sang trọng này còn có người thu ngân nói những điều bẩn thỉu như vậy sao?” 

Cô ta không những không nao núng mà còn tự tin trả lời: 

“Tôi có sai không? Không thì trả tiền nhanh đi!” 

Uyển Đình tự hỏi tại sao mình lại phải chịu nhục nhã như vậy liếc mắt nhìn cốc nước trên bàn cô lập tức cầm lên ném vào mặt cô ta. 

Dòng nước chảy xuống mặt cô ta, còn quần áo cô ta nữa, không ngờ Uyển Đình lại dám làm vậy nên đã lớn tiếng gọi bảo vệ đến ngăn cản. “Bảo vệ đâu?” 

sát!” 

“Tôi muốn gặp cấp trên của các người!” 

Uyển Đình nhìn thẳng vào mắt cô thu ngân kia. 

Cô ta không hề quan tâm đến lời cô nói mà rống lên: 

“Không có tiền mà còn kiêu ngạo! Quản lý? Chờ đến khi gặp cảnh 

Mấy người bảo vệ đến lúc này cô ta chỉ thẳng vào mặt Uyển Đình. “Mau đưa cô ấy ra ngoài!” 

Uyển Đình kiên quyết từ chối giằng co với bọn thị vệ bàn tay bị bọn họ nằm chặt một cách đau đớn. Lúc này Lăng Kiệt mới bước vào nhìn thấy cô đang bị nhân viên bảo vệ kéo đi anh ta lập tức tiến lên dùng sức đá một cước đạp cả hai chân vào hai người nhân viên bảo vệ. 

“Chết tiệt! Sao các người dám dùng đôi tay bẩn thỉu của các người 

chạm vào người phụ nữ của tôi?” 

Anh đứng lên bảo vệ cô khí thế của anh khiến bọn họ không dám làm gì Lăng Kiệt cả người như nhũn ra ánh mắt lạnh lùng đến mức khiến bọn họ khiếp sợ nhưng giờ phút này thay bằng lửa giận bùng cháy cả người kinh khủng hơn. 

Cô ta nghe thấy tiếng của anh thì nhanh chóng lật mặt nhỏ nhẹ lên tiếng: 

“Thưa ngài, cô ấy là ăn xong muốn quỵt tiền của chúng tôi, chúng tôi chỉ là gây khó cho cô ấy một chút thôi.” 

Cô ta còn giả bộ đáng thương: 

“Còn nữa cô ấy tạt nước vào tôi nói cô ấy có người chăm sóc cô ấy nói tôi là cái gì mà dám động vào cô ấy.” 

Uyển Đình sau khi nghe lời này thầm trách cô ấy xấu tính và dàn dựng một câu chuyện trước mặt Lăng Kiệt anh ta giả làm nạn nhân. 

“Lăng Kiệt tôi không có nói như vậy!” 

“Tôi tin em hoàn toàn, không cần phải giải thích với tôi!” 

Anh nói với cô rồi bắn ánh mắt sắc lạnh qua nhìn chằm chằm vào cô ta cảnh cáo làm cô ta sợ hãi không thôi mà lẩn tránh. 

“Lý Hy có phải không? Cô dám xúc phạm người của tôi và nói cô ấy không có tiền trả? Gọi bảo vệ đuổi cô ấy đi? Nhà hàng có nhân viên như vậy mà cũng được gọi là nhà hàng năm sao sao? Thế thì hôm nay tôi sẽ cho cô biết Lăng Kiệt này sẽ cho nhân viên có thái độ không chuẩn mực như cô nếm mùi bị tiền dìm chết!” 

Anh nhìn chằm chằm đầy sát khí mà mắng cô ta liên tục, khiến những người xung quanh đều phải kinh sợ. 

Vậy còn có bồi bàn lấy ra tất cả các loại rượu đắt tiền nhất của nhà hàng tổng cộng có hai mươi chai rượu. Sau đó anh ta lạnh lùng gọi món. 

“Mở ra hết. Đổ lên đầu cô ta!” 

Mấy người đó giống nhau đổ từng chai lên đầu cô Lý Hy, cùng lúc đó mấy khách tò mò ở cách đó không xa nhân cơ hội quay video lại. Lý Hy đã sớm ướt như chuột lột rồi bộ dạng cực kỳ bá đạo này nọ, cách trả thù của anh vừa ngầu vừa ác dùng rượu không dám uống chăng những không tiết kiệm được tiền mà còn đổ hết lên người cô 

Chẳng ai dám chống lại Lăng Kiệt cả, người vừa có tiền vừa có thế lực như anh không ai dám động vào cô nhưng hôm nay Lý Hy lại dám xúc phạm Uyển Đình chẳng khác nào xúc phạm vào mặt anh. 

 

Trước khi rót hai mươi chai rượu Lý Hy vừa khóc vừa quỳ xuống cầu xin anh: 

“Tôi xin lỗi tôi sẽ không làm điều đó lần sau 

“Có lần sau không?” 

eyJpdiI6IkxCQjV4dkpPcnR3aXJcL1dXRmlMTUN3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IldWWUplUVRBVWIzV0RyeEdoWFZBZ3ZcL2VXOUVcL1krcGtJeE0xNW9lYnlyRUJramJvRk4ycHdKTXNKZXpmbU93bHNSWmxZOXFXQTNERXFBYndVYjN0VlM5TDE2UTJtWWJFSjl6NzVEQkplVkxQbDZLV1wvRWtJTDA4YzNXczVua1pSNVlEMVFzK0ZnU1p1TmRZTkkyTERTNDVjalwvUVllREtiRXpoc1ZFOVhJTW89IiwibWFjIjoiMGQ3ZjMxNGNjYjdlN2RkNmQ2ZWJhNzdkNWJjNmFmZjg4ZmQ1NDFjZGQyZDIxZmY5NGM0ZjhiYWZlYmZiMDQxMiJ9
eyJpdiI6ImxFa0VHMjQybzNzUnp4RURNbytaa3c9PSIsInZhbHVlIjoiMmpCQlNIb2krRkt4eVd1c3I4T0pGb0h1bEtKbnNGOVlURW9xOXV1T1hZVlB2V2RkRXlhUEZSWFVtYmxUYk5RcW1OeWlkVTVtTGhJdGNRYTFEakJXNzhnbjNKVVdEdGd4VnJHUElQalVPQXMwVENwdTFRQ05FZ3NLOXM1Sys1OHQ4ZWpOaUFNZkl3bEZoTkdzTmQ1bDJaMDBEbktBRWVrN1JsR1h0RU9wN2srQzhrRmNXckdXcThabGIzenB3dE5UIiwibWFjIjoiOTc0Zjc3ZDU2YTBhMjk2YTE4ZTIxM2RkNTRhNDZmMmFkOWRhNWQ0NGY5Y2I3NjY4MjMxYTczZWM5MzI5MjQ2NiJ9

Có mười cái gan cô ta cũng không dám làm như thế nữa.

Ads
';
Advertisement