Độc Tình Ngọt Ngào - Lâm Uyển Đình (FULL)

 

Vừa lúc đó, điện thoại di động của cô reo lên. Uyển Đình mở nó ra và nhìn vào điện thoại. Là của Doãn Thừa. Anh đã cố tình nhắc nhở cô về lời đề nghị trước đây của mình. 

Uyển Đình đã đổi số điện thoại rồi mà anh vẫn tìm được, thật ra là muốn lấy số của cô rất dễ chỉ cần xem sơ yếu lý lịch của cô trên đài truyền hình là biết ngay. 

Khi Doãn Thừa đến đồn cảnh sát đăng đàn để cứu Doãn Liên bộ dạng của cô ta như một cái xác thấy anh cô ta như sống lại, gọi anh liên tục. Cô la 

 

hét cho đến khi khàn giọng và đe dọa rất nhiều người ở đây. Mấy người cảnh sát canh giữ ở đây cũng không quá lạ gì với sự ồn ào kiêu ngạo của cô ta nên cũng không muốn quan tâm. 

“Tới nộp tiền bảo lãnh cho Doãn Liên!” 

Viên cảnh sát ngẩng đầu nhìn thấy một người mặc quần áo sạch sẽ lập tức nhận ra anh ta là người giàu có chẳng trách chị kia ồn ào như vậy. “Thật không may, mấy ngày này không tiếp nhận bảo lãnh!” 

Doãn Thừa cau mày: 

“Tại sao không thể? Không phải cứ nộp tiền là được trả tự do ngay sao?” 

“Đó là chuyện của những vụ khác, vụ này thì không, mời anh về đi!” Anh ta nói xong quay lưng lại không nói với Doãn Thừa nữa. 

Doãn Thừa tự kiềm chế, không muốn gây sự trong đồn cảnh sát liền quay lưng bỏ đi. 

Doãn Liên thấy thế liền hét lớn: “Anh ơi anh đi đâu vậy? Để em ra khỏi đây! Ở cái nơi thấp hèn kinh tởm này em không thể chịu nổi đâu anh à!” 

Doãn Thừa ra khỏi đồn cảnh sát gọi Uyển Đình, chết tiệt cô ta còn giở trò! Nhưng cô không nghe điện thoại anh càng tức giận hơn, nhà họ Doãn nổi tiếng thiên hạ đối với chuyện như vậy cảnh sát sẽ không làm khó dễ chẳng qua là có người khác nhúng tay vào. 

“Chết tiệt! Cô nhanh chóng nói với tên tình nhân bao nuôi của cô hãy buông tha cho em gái tôi! Còn không thì đừng trách tôi!” 

Uyển Đình vừa mới tắt tiếng thì có tin nhắn của Doãn Thừa gọi lại. Tại sao anh ấy giống như một con đỉa đói vậy? Cô chẳng hiểu anh ta nói vậy là có ý gì cả? Có ai đó đang gây ra vấn đề cho anh ấy không? 

Cô liếc nhìn Lăng Kiệt đang ngồi bên cạnh chọn món, Alex cũng được anh mời, lẽ nào chuyện Doãn Liên cũng là do anh làm? 

Nhà họ Doãn cũng khá có tiếng nói trong thành phố này, nhưng thật ra so với tiếng nói của Lăng Kiệt thì chẳng đáng là bao cả. 

Uyển Đình không hiểu tại sao Lăng Kiệt lại có hứng thú với thứ này nhưng Doãn Liên đang làm gì cô đều chấp nhận không liên quan gì đến cô. 

Cô ấy nhắn đáp lại tin nhắn lúc nãy: 

“Doãn Liên vu khống cho tôi thì tất nhiên phải nhận lấy kết cục đó rồi, 

không phải sao? Nếu hôm đó cô ta không bị vạch trần tôi sẽ bị nhốt, kết quả còn có thể tệ hơn cô ấy. Doãn Thừa anh bao che mãi cho cô ta như vậy chẳng trách cô ấy lại không coi ai ra gì hết! Tôi không có đụng tay vào việc này, chỉ trách các người luôn làm những chuyện không nên làm mà thôi!” 

Sau khi đọc xong Doãn Thừa tức giận mở giọng uy hiếp cô: 

“Đồ khốn, Uyển Đình kia đừng có trông cậy vào người chống lưng, cô muốn tôi công khai tất cả quá khứ của cô?” 

“Nếu anh có khả năng thì cứ việc!” 

Anh không ngờ cô lại dũng cảm như vậy anh không tin đến mức không thể nắm được cô lại! 

nào!” 

“Uyển Đình à... nếu tối nay cô đến xem tôi trừng phạt em như thế 

Anh nhếch mép cười sau đó lại gọi người đến tin tưởng quan hệ. Lâm Uyển Đình không thể nhịn nổi cơn phẫn nộ mà nhìn Doãn Thừa. Đối đầu với mọi khó khăn anh ta còn là một kẻ cặn bã hơn cô tưởng nhưng kiếp trước cô đã đồng ý yêu anh ta rồi lại bị lừa dối thật sự mù quáng! 

Lăng Kiệt một tay khoác tay vịn ghế dựa đột nhiên tới gần: 

“Ai làm khiến cho em tức giận thế?” 

Uyển Đình đột nhiên giật nảy mình. Khuôn mặt cô ấy đẹp như được 

điêu khắc chỉ cách cô ấy trong gang tấc. Cô nuốt nước bọt và kéo ghế của mình ra khỏi anh ta. 

“Không có gì.” 

Lăng Kiệt cũng nhàn nhạt không hỏi thêm nhiều: 

“Thế thì nhanh ra trả tiền thôi.” 

Mới nghe trả tiền cô suýt chút nữa không bình tĩnh được mà dẫm phải chân mình, cũng may là được anh đỡ, nếu không thì sẽ ngã xuống sàn rồi. Uyển Đình ngã vào trong lòng, cô đỏ mặt đẩy lại: 

“Em hãy cẩn thận đi.” 

“Cảm ơn .”

Hai người trở lại quầy điện thoại trong túi đột nhiên vang lên Lăng Kiệt 

đi nghe máy Uyển Đình cầm lấy hóa đơn thanh toán nhưng khó khăn che 

miệng lại. 

Cô thu ngân này làm việc trong một nhà hàng năm sao cô ấy nhìn thấy 

rất nhiều người giàu có đến đây ăn nên khi nhìn thấy cô ấy đã nghĩ Uyển 

Đình là loại phụ nữ ăn bám đàn ông chắc là không có đủ tiền trả. 

Cô ta rất ghen tỵ với Uyển Đình vì thấy cô rất xinh đẹp, khí chất, nên mới 

eyJpdiI6Ik5qajcrdEp1RVRvV1E4NlhoSHJieVE9PSIsInZhbHVlIjoiVFl5QVwvTXBRbE5kRmNoenZlZmpKa0o1cTVuc1BuVGExMFBDUjk1OWJaT0NVSCtTYmhySmxtNmFnVFhPZG1vVHN3NEg2aUZSTlBPb3lWU25oYjJhUnhGRmZ2d2UyMGhna3ZhNUQza3ZVNmJESFZYTWpXQzM4TWFYS1FUQTk2MkdZQ3QwaVRyVzVVbnJ6anlsd2I3N0NjcDA1c1wvSVFmNzZoN0Fic2lPSjJLc3NZemxJdno2MTVab0hwUnZWaVNOTmZ6ZFJ2ZW05NW5zOHhJcjBzcklTSlRIaEEzaHp5cU9sRFQrdDBQRldTdGxMRVdySDQ4SFRxVll3elpXUEJ2a3JDIiwibWFjIjoiMDM1MmQ5NTE2ZmI1Yzg3MTc1OTc2NThmYzZhMGZmMGJmNTBhYjQ4NTA2N2Y1YjU5ZTkwZWNjY2FiYTFkOTE0ZCJ9
eyJpdiI6IlwvV1A1XC8zb1NDN3pONDhwd1RlOGtBQT09IiwidmFsdWUiOiJacmYwNVl0ZExcL1BqZ0x4MWpzTzlQZmphS0U0MDdhb3dic1hYOU5OWG5IRmVlRko4Vk9DTk9xMFJvZkR5dXZoa0t4YUZ1ZEcrVjl2d3ZQS3BWaHB3ZWh5THp3dkJoMnUzMjRsXC9FazN3MnZtVVhDZ05KUDl2ZGdJbWhMNVZJdGx6IiwibWFjIjoiMWVlMTU4NDJmMGYwYzg2ZGUwYTg2OTJlNDI4MDAzODdkZDQ4YzcwMDk2NjcxZDI4YTA5YzFlNmZlMDRhZTg0MCJ9

 

Ads
';
Advertisement