Anh đang bị thương nhưng mà vẫn vươn ra kéo cô lại, Uyển Đình dự đẩy anh ra nhưng nhìn nghĩ đến việc anh đang bị thương thì lại không đẩy
nữa.
Uyển Đình thật không thể hiểu nổi vì sao tính cách của Lăng Kiệt lại thất thường đến vậy?
“Lăng Kiệt, sao anh lại cứ hay xen vào cuộc sống của tôi vậy, anh là có ý định gì chứ?”
“Ý định là ý định gì?” Anh đột nhiên nhìn cô chằm chằm, ánh mắt có
chút nóng bỏng.
Uyển Đình liền cảm giác hơi nguy hiểm, nhưng chưa kịp lùi lại thì đã bị anh cúi xuống hôn ngấu nghiến lên môi cô.
“Là ý này đấy!”
Cô càng cố mở miệng ra chửi bới thì cái lưỡi nóng bỏng của anh đã tiến vào sâu trong khoang miệng cô. Đúng là ngọt ngào, là hương vị khiến anh
mê mẩn, nhớ nhung suốt cả buổi sáng, vì thế mà anh không thể tập trung làm việc được.
Đến giờ trưa thì anh lại chạy ngay đến đài truyền hình chờ cô mấy tiếng đồng hồ, mặc dù buổi chiều sớm anh còn phải xử lý một hợp đồng quan trọng, vậy mà cô lại cứ luôn cự tuyệt, xa lánh, thậm chí còn tức giận tỏ thái độ với anh.
Uyển Đình hoảng hốt mở to mắt, tay liên tục đánh lên ngực anh muốn đẩy ra, nhưng mà sức của cô sao đấu lại với anh được, mặc dù anh bị thương cũng vậy.
Anh trợ lý ngồi ở phía trước không dám nhúc nhích, vờ như không nhìn thấy gì cả.
Uyển Đình vô cùng tức giận, Lăng Kiệt thế mà lại cưỡng hôn cô, hơn nữa lại là trong lúc có mặt người khác ở đây, cô cảm thấy mình không hề được tôn trọng.
Cứ nghĩ anh chỉ xem cô là thứ gì đó để anh thoải mái chơi đùa thôi sao?
“Ưm ... Anh mau thả ra ... Ưm...”
Vẫn không có tác dụng, cô lấy tay đập vào vai anh gần ngay vết thương khiến Lăng Kiệt hơi nhíu mày lại rồi từ từ buông cô ra.
Anh vẫn còn rất lưu luyến hương vị ngọt ngào kia, cả đôi môi đỏ ửng vì bị anh cắn mút lúc nãy nữa
“Biến thái! Vô sỉ!” Cô vừa mắng vừa dùng tay miết thật mạnh môi của mình như muốn xóa hết tất cả dấu vết của nụ hôn lúc nãy vậy.
Anh nhăn mày nhìn cô cảnh cáo:
“Em mà còn dám chùi nữa thì đừng trách tôi hôn nát môi em!”
“Hừm ... Uyển Đình chỉ thái độ hừm lên một tiếng nhưng vẫn không
dám chùi nữa.
Thấy vậy anh liền nhếch môi cười, trên trán hơi lấm tấm mồ hôi, anh tựa vào ghế sau thở mạnh một cái.
Uyển Đình muốn mắng chửi tiếp nữa nhưng đành nhịn xuống.
Bình tĩnh nghĩ lại tính tình anh thất thường như vậy chắc là do căn bệnh không thể kiềm chế cảm xúc của anh khiến anh không tiết chế được hành động của mình. Hơn nữa, lúc nãy anh lại mạo hiểm chạy ra đỡ cho cô khỏi cú đâm của Vân Khánh, coi như anh ta cũng không phải là quá xấu.
Lăng Kiệt thấy cô cứ đảo mắt trốn tránh ánh nhìn của anh thì trong lòng không khỏi khó chịu .
Thực ra mà nói mỗi khi tiếp xúc gần với Lăng Kiệt, Uyển Đình cứ bất giác nhớ lại về người đàn ông năm đó. Giả dụ như Lăng Kiệt chính là người đó thì anh có chấp nhận Tiểu Thiên không, cô phải làm sao đây?
hỏi.
“Đang suy nghĩ chuyện gì vậy?” Anh kéo eo cô lại rồi tiến sát bên cô
“Không nghĩ gì cả!”
Anh không hỏi nữa mà để cho cô yên tĩnh, xe đi đến một hiệu thuốc tây, anh ra lệnh cho trợ lý dừng xe rồi tự mình xuống xe đi mua đồ cho cô.
Uyển Đình ngạc nhiên không hiểu nổi anh định làm gì nữa, sau lưng bị thương toàn máu mà lại đi xuống vào trong đó làm gì chứ?
Lăng Kiệt đi một lúc lâu mới quay lại, trên tay anh cầm một túi thuốc gì đó, mặc dù bị thương nhưng khí thế của anh vẫn ngút trời, ai không biết nhìn vào còn nghĩ là anh không hề bị gì cả.
Anh nhanh chóng mở cửa xe rồi ngồi bên cạnh cô, ánh mắt Uyển Đình vẫn khó hiểu nhìn vào túi thuốc anh đi mua lúc nãy.
Lăng Kiệt mở túi đó ra rồi lấy thuốc từ bên trong mở ra từng cái, giơ tay định thoa lên vết hằn trên mặt cho cô.
“Anh định làm gì?” Cô hơi hoảng hốt giơ tay lên chặn tay anh lại.
“Em không thấy sao, ngồi yên để tôi bôi thuốc cho em!” Anh chỉ bá đạo
mà đáp một cách tự nhiên.
“Không sao mà, anh cứ tự lo cho vết thương của mình đi!” Uyển Đình lùi
ra phía sau tránh anh.
Lăng Kiệt bỗng nhiên nghiêm giọng nói:
“Không được nhúc nhích!”
Cô đành bất lực cho anh muốn làm gì thì làm, nhưng khi thấy anh bôi
thuốc cho mình một cách rất tỉ mỉ, trái tim Uyển Đình bỗng nhiên loạn nhịp,
cô đành liếc mắt quá chỗ khác để tránh nhìn vào anh.
“Anh nên nhanh chóng đến bệnh viện kiểm tra vết thương đi, để lâu sẽ nguy hiểm!” Cô lên tiếng phá vỡ bầu không khí kỳ lạ này.
nhưng cô lại khá tò mò vì sao anh không thích đến bệnh viện.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất