Độc Tình Ngọt Ngào - Lâm Uyển Đình (FULL)

Ba tháng sau. 

Hôn lễ giữa Doãn Thừa và Lâm Tuyết Đình cũng diễn ra. 

Nhận được lời mời của Lâm Tuyết Đình, Uyển Đình cười khinh bỉ, quản lý ở phía sau ra hiệu cho cô, thợ trang điểm đứng bên cạnh, cô xinh đẹp lộng lẫy chụp hình xong cho tạp chí rồi mới thay bộ váy đẹp nhất tới dự đám cưới của Lâm Tuyết Đình. 

Uyển Đình bước xuống xe, cuốn hút biết bao nhiêu ánh mắt, còn nổi 

bật, xinh đẹp hơn cả cô dâu. 

Doãn Thừa nhìn cô cũng ngây người. Thân hình đúng chuẩn đến từng kích thước, cô còn mặc một bộ váy bó sát xẻ tà, lộ ra đôi chân dài trắng nõn, bờ vai quyến rũ, cùng với mái tóc xanh đen xõa một bên vai làm cho cô càng thêm thu hút hơn. 

Mỗi bước đi của cô đều toát ra một sức hút của nữ thần, gương mặt 

được trang điểm đơn giản mà tinh tế. Khách tham dự xung quanh đều bàn tán tại sao Doãn Thừa lại bỏ một nữ thần tuyệt vời như thế này mà đi lấy kia Lâm Tuyết Đình được chứ? 

Doãn Thừa lúc này quả thật cũng có chút hối hận, hắn ta vốn yêu Uyển Đình. Lúc trước chỉ là nhất thời mềm lòng, nghe theo cô ta nên mới qua lại với Lâm Tuyết Đình. Cũng là do một phần Uyển Đình không muốn cho anh ta đụng vào người khi hai người vẫn còn qua lại với nhau, mà Lâm Tuyết Đình lại ra sức dụ dỗ anh ta, cho anh ta những thứ anh ta ham muốn mà Uyển Đình không cho. Vì vậy anh ta mới lựa chọn Lâm Tuyết Đình như vậy. 

Phía Lâm Tuyết Đình nhìn thấy Doãn Thừa thẫn thờ thì rất bực bội, lại càng thêm căm ghét Uyển Đình. Lúc trước vụ video cô ta không liên lạc được với tên đàn ông kia nên không lấy được video bôi xấu Uyển Đình, trong lòng cô ta càng hận cô vô cùng. 

“Chúc mừng hạnh phúc hai em!” 

Uyển Đình đến chúc mừng hai người như chưa có chuyện gì xảy ra, Lâm Tuyết Đình lại giả nhu mị trả lời: 

“Chị gái, em mong chị đừng để bụng với em ngày hôm đó, chuyện đã qua rồi, bây giờ chúng ta lại trở lại như xưa được không ạ?” 

giễu: 

Tiếp đến, Lâm Tuyết Đình lại gần ghé sát vào tai cô, lật mặt chế 

“Lâm Uyển Đình, Doãn Thừa cuối cùng cũng thuộc về tôi rồi. Từ giờ tôi chính thức là tiểu thư của Lâm gia, còn cô thì hãy về mà chăm sóc người mẹ điên điên khùng khùng kia đi! Đến đây làm gì chứ?” 

Vừa nghe cô ta nhắc đến mẹ, Uyển Đình đã tức giận giơ tay lên muốn tát cho cô ta một cái, Doãn Thừa lúc này lại ngăn cản, bỗng nhiên cô lại cảm thấy choáng váng, thế là không nói lời nào rời đi. 

Uyển Đình ra khỏi cửa thì trấn tĩnh tinh thần, đột nhiên cảm thấy khó 

chịu trong người liền bảo bác tài chở mình đến bệnh viện kiểm tra, lúc có kết 

quả xét nghiệm, cô đã sững sờ không tin vào mắt mình. 

Kết quả kiểm tra nói cô đã mang thai được hai tháng. 

Uyển Đình ban đầu rất hoảng hốt có suy nghĩ muốn bỏ đứa bé, nhưng sau cùng lại nhìn những người mẹ đang ôm lấy con một cách hạnh phúc thì cô không nỡ lòng nào mà bỏ rơi đứa bé này. 

Bốn năm sau. 

Ở một trung tâm thương mại, một cô gái xinh đẹp đang đẩy xe đi mua sắm, thu hút bao nhiêu ánh nhìn, mái tóc dài óng ả thả lỏng bên tai càng thêm dịu dàng. Cô chỉ mặc một chiếc váy sơ mi trắng nhẹ nhàng mà vẫn rất cuốn hút 

Đặc biệt là trong xe đẩy còn có một đứa bé trai mặc một bộ vest rất đáng yêu và kháu khỉnh. 

“Mẹ ơi... Con đã có danh sách cần mua!” 

Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn Uyển Đình, khuôn mặt rất đáng yêu, hai má phúng phính, đôi mắt vẫn long lanh như mèo con. 

“Được rồi, cho mẹ xem nào!” 

Uyển Đình bật cười trước vẻ đáng yêu của cậu con trai, vỗ nhẹ lên đầu cậu bé rồi lấy tờ giấy viết nguệch ngoạc từ cậu nhóc: 

“Ô tô điều khiển, bánh kem, nước ngọt...” Thằng bé nhanh nhảu liệt kê ra mấy món tâm đắc của nó. 

trai. 

“Tại sao tất cả đều là đồ chơi và bánh kẹo vậy?” Cô nghiêm mặt hỏi con 

Tiểu Thiên lại nhìn cô với đôi mắt long lanh: 

“Vì con thích chúng đó mẹ!” 

Uyển Đình biết ngay cậu nhóc sẽ lại dùng chiêu này, mỗi lần đi mua 

sắm đều đòi đi cùng cô, thật ra là muốn mua kẹo với đồ chơi. 

“Không thể được, những thứ đó dùng nhiều sẽ không tốt đâu, con không được ương bướng như vậy nữa!” Lần này, cô kiên quyết không 

đồng ý. 

“Đi mà mẹ... mua đi mà!” Thằng bé vẫn cố chấp dùng mọi cách để năn 

nỉ cô nhưng cô vẫn cứng rắn tới cùng. 

Tiểu Thiên đứng dậy nắm lấy tay cô, trông rất đáng yêu, lúc này điện 

thoại di động của cô vang lên, nhìn thấy số quen gọi đến, Uyển Đình nhanh 

chóng ấn nút trả lời. 

“Mình nghe đây! Vũ Tuyết!” Cô chầm chầm trả lời. 

Ngay khi nghe thấy cái tên Vũ Tuyết từ miệng của cô, Tiểu Thiên đã vui 

mừng muốn cầm điện thoại trên tay Uyển Đình xuống để nói chuyện với 

eyJpdiI6ImdxdEFvWXpmQnVOQUpWYkZoY29zQnc9PSIsInZhbHVlIjoiNVJhYmJTbU94bG5UeGxqNXlrd01hcXVFdXZyU2Q3azZ0QnBXaTlHM1VuQWFwbk1rZzQ4YytIQWNudG5OeE5qUEpCZmo4dDgzUEY0K0RxXC9tcU9YcDhnPT0iLCJtYWMiOiJhYWE5NmEyNjdjNWJlMGI1NmI5NTAwMThhMTQ5ODllYWJiZWRkNjY0NmMzZGU4MjI4ODM2MzdlMmFkYmRkMTQ0In0=
eyJpdiI6IkcraG80b1VwXC9ybVJaSjJOWVJWcm93PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjZQemxEcnBETEw0K3JSNnQyV3UyMnBVZEJ4enQwTTZHRnVGdCt4clA1UHdVQmtrWGplbWs5dmFjOE5aeURjenZGMHZNMG5WNGVUQXBjb2xUMlwvazRWR281XC9zSUxPYXM0djJucTFKOFVJeWRNQzdjbkxpSWIyRncxV0lwMFZMM1QiLCJtYWMiOiI0YzFhN2M3MDZmMjJlNTE2ODljZjI0MzBlOWM5ODdhNTU2ZTc1YWIzZmUzODIwYjY3OTM0YTIyN2JhMzFjMjljIn0=

 

Ads
';
Advertisement