Lâm Tuyết Đình nhìn thấy cô đi vào thì giả vờ bối rối, sau đó mới chạy đến bên cô như thân thiết lắm kéo tay nói:
“Chị Uyển Đình, chuyện lúc nãy là hiểu lầm thôi đó, anh Doãn Thừa chỉ là giúp em xem có cái gì khó chịu ở trong mắt mà thôi, không như chị nghĩ đâu!”
Vừa nói cô ta vừa tỏ ra ủy khuất, giống như những chuyện lúc nãy đúng là cô hiểu lầm thật sự.
“Lâm Tuyết Đình, tôi đã nhìn thấy tận mắt mà cô còn nghĩ mình lươn
lẹo được sao? Đúng là đồ tiểu tam mặt dày!”
Cô giật tay khỏi tay cô ta, Lâm Tuyết Đình ngã xuống đất, cô dùng lực không quá mạnh sao cô ta có thể ngã lăn ra như vậy được chứ.
Doãn Thừa hốt hoảng đi tới đỡ cô ta lên, Lâm Tuyết Đình nép người vào anh ta mà khóc lóc.
“Uyển Đình! Nói chuyện thì nói cho đàng hoàng, sao lại động tay động
chân với Tuyết Đình như thế?”
mặt:
Khóe môi Uyển Đình không khỏi nhếch lên khinh bỉ hai con người trước
“Doãn Thừa! Tôi đúng là con ngu nên mới tin anh! Hài người đúng là trời sinh một cặp! Dối trá! Vô sỉ! Lăng loạn! Không xứng đáng để tôi nói chuyện đàng hoàng!”
Lâm Tuyết Đình nhìn Doãn Thừa đang cứng miệng, liền thêm mắm thêm muối, đổ dầu vào lửa:
“Uyển Đình! Anh Doãn Thừa không có lỗi gì cả, tất cả là tại em. Là em không thể chịu được khi nhìn thấy anh ấy yêu chị như vậy mà chị lại nhẫn tâm cắm sừng anh ấy. Nếu như chị không yêu anh ấy thì chị hãy để em thay chị yêu anh ấy! Đừng làm anh ấy phải đau lòng về chị nữa!”
Doãn Thừa lúc này mới để ý đến bộ quần áo của đàn ông mà Uyển Đình mặc trên người, còn cô thì đã tức giận đến đỏ mặt tía tai.
“Lâm Tuyết Đình! Đồ đê tiện! Không phải hôm qua chính cô là người đã bỏ thuốc hại tôi sao?”
Uyển Đình định chạy tới cho cô ta một cái tát nhưng đã bị Doãn Thừa chặn lại:
“Lâm Uyển Đình! Chẳng phải cô là đại tiểu thư của Lâm gia luôn cao ngạo coi thường người khác sao? Cô giả vờ là mình thanh cao, có giá lắm trước mặt tôi sau đó lại đi ngủ cùng với người đàn ông khác, nhìn bộ đồ trên người cô mà còn chối nữa hả?”
thư!”
“Anh bị điếc sao, tôi đã nói là tôi bị cô ta hạ thuốc!”
“Cô nghĩ tôi sẽ tin mấy lời nói đó của cô sao, nằm mơ đi Lâm đại tiểu
Lâm Tuyết Đình ở trong lòng anh ta cười thỏa mãn.
Uyển Đình không hình dung nổi đây là người đàn ông đã từng nói rằng
trên đời này sẽ chỉ yêu một mình cô mà thôi! Vậy mà lại ở sau lưng cô gian díu với Lâm Tuyết Đình, còn giở giọng khinh bỏ cô như vậy. Đúng là khiến cô tức điên mà.
“Doãn Thừa! Nếu đã như vậy thì từ nay chúng ta cắt đứt mọi quan hệ đi! Xem như thời gian qua là mắt tôi bị mù lòa mới tin tưởng một con người khốn nạn như anh!”
Vừa dứt lời, cô quay người bỏ lên lầu, Lâm Tuyết Đình cười hả hê trong lòng. Cuối cùng cô ta cũng đã cướp được Doãn Thừa từ tay Uyển Đình rồi.
Uyển Đình định đi tìm ba của mình, ông ta là người duy nhất thương yêu cô trong cái nhà này! Nhưng khi tiến lại gần cửa, cô lại nghe được những thứ không thể sốc hơn:
“Hào, cái con nhỏ Lâm Uyển Đình đó, bao giờ anh mới đuổi nó ra khỏi nhà vậy?”
Hải Lan ngồi trong lòng Lâm Hào, õng ẹo hỏi.
“Gần đến lúc rồi, thủ tục chuyển nhượng cổ phần đã hoàn tất, công ty cũng sắp sửa sang tên cho anh rồi, lúc đó thì mẹ con em sẽ chính thức là phu nhân và tiểu thư của Lâm gia.”
Cô ở ngoài cửa khi nghe những lời này thì như chết đứng.
Cô không thể nào tin rằng những lời nói đó được thốt ra từ miệng của người cha bao lâu nay luôn thương yêu, che chở cho cô.
“Hào, vậy thì quá tốt rồi!”
Hóa ra tất cả những thứ này đều là một màn kịch do chính tay bọn họ sắp đặt, cô chỉ là một quân cờ để bọn họ lợi dụng mà thôi.
Vào cái đêm sinh nhật hai mươi tuổi ấy của cô lại là cái đêm định mệnh khiến cô nhận ra bộ mặt thật của những người giả tạo này.
Uyển Đình cười một cách thê lương, đến cha cô còn lợi dụng cô, bị người yêu bỏ rơi, nhục mạ.
Từ một đại tiểu thư cao cao tại thượng được người người ngưỡng mộ, giờ đây trong tay cô chẳng còn lại bất cứ thứ gì.
Uyển Đình không muốn phải ở lại cái nơi bẩn thỉu này thêm nữa, cô
bước xuống cầu thang rồi đi lướt qua Doãn Thừa và Lâm Tuyết Đình, Lâm
Tuyết Đình lại nắm lấy tay cô níu lại “chị..”, lúc này cô không khách khí mà
tát cho cô ta một cái điếng người, Doãn Thừa đi tới cản cũng bị cô tát thêm
một cái thật đau nữa.
Sau đó, Uyển Đình không thèm bận tâm đến bọn họ mà ra khỏi Lâm
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất