Cổ Mạn cầm cái vòng cổ lên hỏi:
“Đây có phải là vòng cổ của cô không Tố Như?”
Cô ta ngay lập tức trả lời:
“Đúng vậy, nó chính xác là vòng cổ của tôi!”
Doãn Liên bây giờ mặt cắt không ra một giọt máu, điên cuồng chạy đến chỗ Vân Khánh nằm chặt lấy bả vai cô ta:
“Có phải mày chơi tao đúng không ... là mày đã bỏ cái đó vào túi của
tao có phải không?”
Vân Khánh khóc lóc luống cuống lên chối bỏ:
“Tôi không có ... Rõ ràng khi cô sai tôi làm tôi đã lén bỏ vào túi váy của cô ta rồi kia mà ... không thể như thế được ..”
Vân Khánh cuống quá nên đã nói ra tất cả âm mưu của Doãn Liên, làm cô ta lúc này càng mất bình tĩnh hơn mà đẩy ngã Vân Khánh:
“Đồ khốn ... Mày nói dối ... Là mày ăn cắp rồi đổ tội cho tao ... Đừng có
mà bịa chuyện!”
Uyển Đình giờ cũng lên tiếng:
“Cô vẫn còn định chối cãi sao Doãn Liên, chứng cứ rõ ràng, vừa nãy Vân Khánh đã nói ra hết sự thật rồi mà!”
Doãn Liên bây giờ như hóa điên vậy, không thể nhìn nổi Uyển Đình với những lời nói kết tội cô ta nữa:
“Lâm Uyển Đình! Con khốn này ... Là mày bắt tay cấu kết với nó hãm hại tao đúng không ... Mau nói đi đồ khốn
Cô ta chạy tới định tát Uyển Đình nhưng lại bị tay cô nằm chặt lại, cô vừa chặn cô ta lại, vừa tặng lại cho cô ta một cái tát đau điếng:
“Chát.”
Tiếng tát giòn tan vang lên, môi của cô ta bây giờ cũng ướm máu. Uyển Đình lớn giọng cảnh báo cô ta:
“Doãn Liên, đừng để cho ai cả trong khi tất cả chuyện này là do một tay cô gây ra, đây là hậu quả của những gì cô làm đó, tôi sẽ không tha cho bất cứ ai cứ muốn giở trò với tôi đâu ... nhớ lấy!”
Dứt lời, Uyển Đình đẩy cô ta ra, Doãn Liên lập tức ngã xuống sàn, xung quanh là những lời chỉ trích lăng mạ của mọi người đối với cô ta, nói cô ta ngậm máu phun người, độc ác, xấu xa ...
Doãn Liên vừa hoảng hốt vừa tức giận, suy nghĩ không ra tại sao chiếc vòng cổ lại ở trong túi xách của cô ta được chứ rõ ràng là mọi chuyện đã được sắp đặt rồi mà, chắc chắn là Uyển Đình đã giở trò rồi.
“Con khốn này, mày cấu kết với Lâm Uyển Đình để đổ tội cho tao đúng không ... Con khốn ... Tao không tha cho mày đâu!”
Cô ta chạy đến vừa chửi rủa vừa nằm lấy tóc của Vân Khánh giật mạnh
...
Mọi người xung quanh cũng vì thế mà hoảng hốt trước sự tàn ác của cô ta. Vân Khánh vừa chối bỏ vừa khóc lớn nhưng vô dụng, Tổ Như chắc chắn cũng không thèm đứng ra bảo vệ cô ta rồi ...
Chỉ có Cổ Mạn là chạy tới chặn Doãn Liên lại:
“Ở đây không phải là chỗ để cô gây chuyện, mau dừng tay lại ngay!”
“Hừmm ..” Doãn Liên bây giờ người không ra người, ma không ra ma, liên tục la hét như người điên, ánh mắt như muốn giết Vân Khánh và Uyển Đình ngay lập tức vậy.
“Tổ Như, đây là con chó trung thành của cô đây sao, có mà chó quay lại cắn chủ thì có, còn hồng hếch kêu trung thành!”
Bị cô ta sỉ vả, Tố Như cũng chẳng mấy gì là tức giận, nhìn bộ dạng thê thảm của Doãn Liên mà nói:
“Doãn Liên, còn cô thì sao .. ăn trộm đồ của tôi mà còn liên tục đổ cho người khác ... đúng là không biết xấu hổ đi chửi bới, lăng nhục người khác. Điều cô nên quan tâm bây giờ là chuẩn bị vào đồn giải trình với cảnh sát đi là vừa!” Tố Như nhanh chóng lật mặt quay qua hạ nhục Doãn Liên.
“Ha ... Vừa nãy là ai chửi bới lăng nhục Lâm Uyển Đình mà ở đây dạy đời người khác vậy hả! Không chừng là mày với con Vân Khánh bày mưu để hại người khác cũng nên, đừng đứng đó mà lên mặt!”
Mặt Tổ Như hơi đen lại, đúng là cô ta rất muốn hại Uyển Đình, nhưng cũng không ngờ người ăn cắp lại là Doãn Liên.
“Tội của cô cũng chẳng chối được, đừng có kéo thêm người khác vào, tốt nhất đừng có làm tôi bực mình.”
Mọi người xung quanh thì chỉ cho liên tục, còn Vân Khánh vẫn khóc thảm thương đổ hết cho Doãn Liên:
“Tôi ... tôi không cố tình gì cả, tất cả là do Doãn Liên bắt tôi phải nói là Uyển Đình đã ăn cắp chiếc vòng cổ đó, cô ấy nếu tôi không nghe theo thì sẽ
bị mất việc ... nên tôi không thể làm gì khác ..”
“Con khốn ... Tao nhất định sẽ đánh chết mày!”
Uyển Đình nhếch môi khinh bỉ, rõ ràng là cùng nhau hãm hại cô, bây giờ
bị phanh phui thì lại đổ qua đổ về, đúng là như nhau cả thôi.
“Lâm Uyển Đình, cả con ả Vân Khánh nữa bắt tay đổ tội cho tao. Tao là ai ... là tiểu thư của Doãn gia mà còn phải đi ăn trộm sao ... đúng là nực cười
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất