“Không có sao .. đùa hả ... cô tìm kỹ chưa thế?”
Tổ Như nghe vậy thì ngạc nhiên vô cùng, chạy tới giật lại túi xách trên tay Cổ Mạn rồi đổ tất cả ở trong xuống đất, nhưng chỉ có chiếc váy rơi xuống, còn lại chẳng có cái gì cả, đừng nói là một chiếc vòng cổ rất bắt mắt.
Cổ Mạn lên tiếng:
“Tôi đã nói rồi, không có là không có!”
Vân Khánh bên này cũng trố mắt ngạc nhiên, rõ ràng khi cô ta gặp Uyển Đình ở hành lang, cô ta đã lén bỏ vào túi đựng váy của Uyển Đình rồi, tại sao
bây giờ lại không tìm thấy được chứ?
“Sao có thể như thế được chứ .”
Vân Khánh không màng tất cả cúi xuống, cứ tìm đi tìm lại trong chiếc túi đó. Cô ta đã làm việc rất kỹ càng nhưng kết quả vẫn chỉ có một ... đó là không thể tìm thấy.
Uyển Đình nhìn chằm chằm vào cô ta, ánh mắt híp lại, rồi lại nhìn ra chỗ
khác không nghĩ nhiều.
Mặt Doãn Liên đỏ bừng lên, nhanh chóng cúi xuống với Vân Khánh mà lục tìm cái vòng cổ:
“Để tôi tìm .”
Thái độ của cô ta đúng là kỳ lạ, làm cho người khác phải nghi ngờ mà ...
Uyển Đình nhếch môi cười khẩy, toàn là mấy con người lòng dạ không có gì tốt đẹp cả, sao cô lại phải chịu đựng chứ?
lên:
Lục tìm đến mấy cũng không thấy, Doãn Liên bất mãn quay sang hét
“Lâm Uyển Đình, cô chắc chắn đã giấu nó đi chỗ khác rồi ... Nói đi, có phải đã giấu đi chỗ khác rồi không?”
Cô cũng chỉ cười nhạt, khuôn mặt tuy vừa bị đánh mạnh nên gò má còn ửng hồng nhưng khí chất của cô vẫn ngời ngời áp đảo:
“Doãn Liên, sao mà cô lại có thái độ thái quá như vậy chứ? Hay là chính cô lấy vòng cổ rồi bỏ vào đây để vu khống cho tôi vậy hả?”
Bị Uyển Đình vạch trần, Doãn Liên nhìn xung quanh mọi người đều nhìn cô ta với con mắt dò xét, nghi ngờ thì chột dạ mà luôn miệng chửi bới:
“Cô đừng có mà đổ hết tội của mình cho người khác! Tôi là thấy có kẻ xấu làm chuyện xấu nên ngứa mắt, muốn tìm ra sự thật mà thôi.”
“Ồ ... thì ra là thế? Cô cũng tốt thật nhỉ? Với lại, cô cũng có quen thân gì với Tố Như đâu mà quan tâm quá thế, lại còn hành động rất đáng ngờ nữa
Doãn Liên tức giận nghiến răng ken két mà nhìn cô, vừa tức vừa chột dạ nhưng cô ta chẳng thể làm gì ngoài việc cứ lục tung đồ lên.
Đồ khốn kiếp
...
Doãn Liên vẫn mất bình tĩnh lao đến giật túi xách của Uyển Đình đổ hết đồ ở trong xuống sàn.
Đồ của cô bị đồ xuống đất hết, mọi thứ đều văng tung tóe. Bỗng nhiên có một cái vòng cổ nằm ở trong đống đồ đó, Doãn Liên nhìn thấy liền vui mừng hết sẩy liền cầm nó lên đắc ý nói:
“Cô còn muốn cãi sao, nhân chứng, vật chứng ở đây rõ ràng mà còn muốn trốn tội ... Mọi người nên cẩn thận với loại người này, tốt nhất là đuổi ra hỏi đây để cô ta không làm mấy trò điên rồ này nữa ...”
Doãn Liên đắc ý vô cùng, Uyển Đình thấy vậy cũng chẳng muốn nói gì, để xem Tổ Như phản ứng như thế nào.
Doãn Liên chạy đến hỏi:
“Tố Như, đây đúng là vòng cổ của cô rồi chứ?”
Tố Như chán ghét nhìn mấy hành động quá lố của Doãn Liên mà sinh
nghi, thấy Tổ Như chưa nói gì thì cô ta cũng lấy làm lại
“Không phải vòng cổ của tôi!”
“Cô nói sao?”
Uyển Đình nghe đến đây liên bước tới ung dung nói:
“Chiếc vòng cổ đó là của tôi, sao lại thành của Tổ Như được!”
Doãn Liên hoàn toàn chết sững không dám tin.
“Tố Như, cô hãy nhìn lại một lần nữa đi, đây là vòng cổ của cô mà, phải không?”
“Tôi đã nói là không phải của tôi rồi mà!”
Cô ta bực mình, Doãn Liên nghĩ cô ta bị thiểu năng sao, vòng cổ quý giá của mình mà không nhận ra sao.
Chưa kể đến, chiếc vòng cổ của cô ta làm bằng đá quý trị giá hơn ba tỷ, còn chiếc vòng cổ Doãn Liên tìm thấy đó cũng chỉ là một chiếc vòng cổ tầm
thường, sao có thể so với đồ của cô ra được chứ?
Uyển Đình nhíu mày đi tới trước mặt Doãn Liên, Doãn Liên thì bị động
mà lùi lại phía sau:
دو
“Doãn Liên, có phải là cô đã chủ mưu bày ra những chuyện này không vậy?”
Cô ta lắc đầu liên tục:
“Cô đừng nói bậy, tôi không biết gì cả, là cô làm mà lại đổ cho tôi ...
Uyển Đình liên tục dùng ánh mắt đe dọa cô, đến bây giờ cô ta mới nhận
ra mình đã bị rơi vào cái bẫy mà Uyển Đình đặt ra rồi, để cô ta mất bình tĩnh
mà lộ ra mọi chuyện.
Chẳng cần suy nghĩ nhiều, túi xách của Doãn Liên đã bị Uyển Đình giật
đó, chắc chắn đó là của Tố Như.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất