Độc Tình Ngọt Ngào - Lâm Uyển Đình (FULL)

 

“Cái đồ trộm cắp!” 

Năm ngón tay đỏ bừng in trên má cô rõ ràng, khóe môi đã có một chút ... 

máu. 

Tiếng hét của Tổ Như đã làm rất nhiều người hướng mắt về bọn họ. Tố Như tiếp tục hét lớn chửi bới cô: 

“Con khốn nạn này! Đến đây xin xỏ người khác để được vào làm việc mà lại dám giở thói ăn trộm ăn cắp, đúng là trơ trẽn không biết tốt xấu là gì 

 

Tố Như một mũi tên trúng hai đích, thứ nhất là đổ tội ăn cắp cho cô, thứ hai là nói cô qua được vòng phỏng vấn là được người khác giúp đỡ cho. 

Cổ Mạn đang đi ngang qua, bỗng nhiên nhìn thấy đám đông đang tụ họp ồn ào, vừa nghe thấy giọng hét vang làng của Tố Như. Thế nên Cổ Mạn mới đi đến xem có chuyện gì đang xảy ra, đập vào mắt cô ấy là Uyển Đình 

đang bị Tổ Như chửi tới tấp vào mặt. 

“Chuyện gì mà ồn ào thế hả?” Cổ Mạn xen vào, lạnh lùng hỏi. 

Nhìn qua thấy Cổ Mạn, Tố Như cũng chẳng nể nang gì cô ấy mà khinh khi nói lớn: 

“Từ bao giờ mà chị lại cho hạng người quê mùa thích ăn cắp đồ này vào làm ở đài truyền hình vậy hả?” 

“Ăn nói lại cho cẩn thận, nên nhớ là đang ở đâu đấy!” Cổ Mạn hơi bực bội với thái độ của Tố Như. 

Tố Như là nhân vật nổi tiếng, lại là gương mặt đại diện cho đài truyền hình hiện nay, vậy mà ăn nói không hề chú ý chừng mực như vậy, thật là 

Tố Như vẫn cứ tiếp tục lớn giọng: 

“Cổ Mạn, hai người có quen nhau sao, tại sao lại đi bênh vực con nhỏ quê mùa này chứ?” Tổ Như nhếch môi nói. 

Cô ta khiêu khích nói Cổ Mạn cố tình cho Uyển Đình vào làm là vì quen biết, để mọi người dị nghị về thái độ làm việc nghiêm túc của cô ấy. Cổ Mạn nghe tới đây thì thực sự khó chịu. 

Còn Uyển Đình từ nãy đến giờ chưa kịp nói câu nào thì bây giờ mới lên tiếng: 

“Cô đây là luôn miệng nói tôi là kẻ ăn trộm, ăn cắp, thế cô có bằng chứng chứng minh không vậy?” Uyển Đình đã lấy lại bình tĩnh, không hề sợ sệt gì mà nói. 

Tổ Như lại cười lớn: 

“Còn già mồm sao? Muốn bằng chứng? Tôi cho cô toại nguyện ... Để xem còn dám chối nữa hay không...” 

Giọng của Tố Như ngày càng thu hút mọi người tới hóng chuyện hơn, 

trong đó cũng có cả Lâm Tuyết Đình và Doãn Liên. 

Bọn họ rất hả hê muốn xem thử Uyển Đình sẽ bị bẽ mặt bị tổng cổ khỏi đài truyền hình này như thế nào. 

“Cô là tự tiện đi vào trong phòng thử đồ riêng của tôi nhưng chưa được sự đồng ý của tôi, chiếc vòng cổ bằng đá quý giá của tôi đã bị cô lấy cắp mất, nói hơn 3 tỷ đó!” 

Tố Như nói ngày càng lớn, đám đông thì xì xào lên, 3 tỷ đúng là lớn thật đó, việc này không đùa được. 

“Tôi không làm!” Uyển Đình kiên quyết phủ nhận. 

Cô nói tiếp: 

“Khi đó là Vân Khánh cho tôi vào phòng thay đồ dùng tạm máy sấy để làm khô quần áo, tuyệt đối không hề đụng vào đồ của cô!” 

Nhìn thái độ của Uyển Đình một mực kiên quyết khiến mọi người không biết ai là người nói thật. 

Ở đây a cũng biết tính tình khó ở của Tổ Như nhưng cô ta cũng chẳng vô lý đến nỗi đi đổ lỗi, làm khó cho một cô gái vừa mới đậu phỏng vấn xong. Tổ Như lôi Vân Khánh ra từ trong đám đông: 

“Chính Vân Khánh - người đưa cô đi vào phòng đó đã nói đã tận mắt chứng kiến cô ăn cắp chiếc vòng đó của tôi! Còn muốn cãi nữa sao?” 

Vân Khánh bị giật mạnh ra, nắm tay Uyển Đình quỳ xuống van xin thảm thiết: 

“Uyển Đình ... xin cô hãy trả lại vòng cổ cho Tố Như đi! Cô đừng chối nữa, tôi đã nhìn thấy cô lén lút lấy đi chiếc vòng cổ đó của cô ấy rồi, tôi thật không tin được cô lại bỉ ổi như vậy ... uổng công tôi giúp đỡ cô ...” 

Uyển Đình nghe xong thì hai tai lùng bùng, cô không ngờ rằng Vân Khánh lại có thể vu oan cho cô như vậy. 

Những người ở đây nghe Vân Khánh nói xong thì răm rắp tin, bọn họ 

nghĩ người vốn hiền lành như cô ta thì làm sao có thể nói dối, vu khống cho 

người khác được chứ. 

“Tôi nói rồi, tôi không làm, mà chuyện tôi không làm thì tôi sẽ không bao giờ nhận cả!” Uyển Đình vẫn kiên quyết chối. 

Tố Như vốn rất ngứa mắt với những người dùng cái thái độ không quy phục này đối với cô ta. 

Thực ra trước đó đã rất ghen ghét với Uyển Đình rồi, nên cô ta càng cô 

làm quá lên, tiếng tới nắm lấy cổ áo Uyển Đình: 

“Con khốn nạn này! Dám nói chuyện với tao như thế hả? Đã giở thói 

eyJpdiI6IlM3XC8zT0xOK01tVFF3Y2p5MjBsM0l3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjRhUENiVU1XakloanBFdmJIWE03S05KQ0M4XC9lR0VZWEllYkZ5enZvQlZEcFA4UDZUbHo0azAzeURBb1hPb2V0RzA1bU9DWU9veDd1VDJLalFla1dRenZqT2UxSzh0SkJlZFpqMmlMcHQ3S0ZFMnI5MFFoaEU5ZmhteER6akEzQUNzMUd5T3NlY0tlU01UbFV0ckFVY2hFS25NckNETUEya1ViYUlYWjhYNWw0K2tmWHROUEFCcTBWb0xCN1lmMzhrbXBCUnkyVDJTSEpjdklwSDIrZlp5enJRSHRJZnBzTWFyWDJWeHlSYkxCN3NtWjRqU2dNelhwaGdaeEZodit0IiwibWFjIjoiZDQxMGFmYmVmZjQxNzgyODkzZWEwMGU5NTQ1ZTg2NjRkZGI4N2FmM2YwNTUyOWRiZGI5MTc5YmU5NTllYzRjZCJ9
eyJpdiI6IkNhRnBoTHBaZWZHUWJOY0Z1MlhKZFE9PSIsInZhbHVlIjoiUEJXUHNDVlBRcDg2Nm12YkV3XC9KcEdJUEpMbVpKNWpLRVFEWkFxbnRHQkk0VTZCWnhqbzVEbElnZm1VRkFiVVdFb1BOVVNONFgxQmpjb1BwNUFsNzJqZlBHYmZCQUszaUFiQ09IRm40S1R6eVBpSXZ5YTVSTGh0Y1RIOVZremRRdklwRE1zdzZiR3hld2tER2F2emVpS053QzdEWnA3ejB4SlFEYnl6VjlubjVFYXR2SGY3SWF4cE45alFhc1hpejZFWDdxV1RCVFZQYk4rU3owbUZUUE03QU5ad0hSN0RmRnUzMUh3Y20xejdIQWhxR2xGcU5ZNGcwaTIrYVp4VWI2ejlmM2tWVXU4YkIwY1FWbEd3XC81OGMxVHRLWTNTN0prUTlySkZrV3RNU1RQdFVaV0hqZGhZT2Z6SlwvMGw5cWdEeCtLZDJNV0NcL0hMWHVZVGt1SWFjeVJNME44bXR3YUJFWHdUUnFnUXF4YUpWeDVjXC9UXC9kc2dBWlQ5aHpcL2EwaTBmbk9rSFVLcUIyUjdkODRtWnk2eGt6YjAzcmttVjY0NlFqQ1ZxNml5cDA9IiwibWFjIjoiMzkzZGY2MTBjZjFmNjk5MjU1OTM0MzJiYWUyYjI0OTE0NDE4YjkzYWQ3YmQxNzIyODE1Y2ExYjU1NTQ4NzdlMCJ9

đây chứ gì?”

Ads
';
Advertisement