Lăng Kiệt từ trong phòng tắm đi ra, mặc một bộ đồ thoải mái ở nhà rồi lấy khăn lau mái tóc của mình.
Một lúc thì anh lại nhớ ra chuyện gì đó, bỗng nhiên đi xuống lầu.
Uyển Đình bây giờ vẫn đang loay hoay trong bếp một mình, mấy người làm kia đã theo bà nội anh ra hái thêm vài lá thuốc bổ để cho anh ăn.
Anh vì thế mà đi vào phòng bếp và không ai để ý, Uyển Đình đang chăm chú trang trí cho mấy món ăn cô vừa làm xong.
Thì cô lại cảm nhận được một luồng nhiệt cùng với mùi hương bạc hà
nhẹ nhàng áp sát, cô hoảng hốt vội quay người lại:
“Aaaa ... Anh làm gì ở đây vậy? ... Ưm ...” Uyển Đình kêu lên nhưng lập
tức bị anh chặn môi lại:
ra.
“Cô là muốn bà nội tôi biết chúng ta ở đây cùng nhau sao?”
Uyển Đình vội nhớ ra liều nhíu mày, Lăng Kiệt cũng dần buông cô
Anh mới tắm xong, nước từ trên mái tóc còn ướt chảy dài xuống vai, len lỏi qua xương quai xanh quyến rũ rồi biến mất sau cổ áo mỏng của anh.
Đôi mắt đen sâu thẳm vẫn nhìn cô đầy ẩn ý, cô gái này, luôn luôn có thể khiến anh phải bất ngờ?
Đang trong trang phục của người làm, vậy mà cô vẫn rất quyến rũ, thêm vào đó là khuôn mặt có thể khiến đàn ông không thể cưỡng lại được này, là đang gây chú ý với anh sao?
Lăng Kiệt bỗng dưng đưa tay tới, Uyển Đình lúc này thì cả người co rúm lại lo lắng.
“Anh đang định làm gì?”
“Tôi muốn uống nước cũng phải hỏi qua cô sao?”
“Không...”
Uyển Đình lúc này mới nhận ra mình đang bộc lộ cảm xúc quá mức, cô đang che mất cái tủ lạnh, nên xoay người mở tủ lấy ra cho anh bình nước. Lăng Kiệt cầm lấy, rồi mở nắp, đổ thẳng vào cổ họng, yết hầu anh liên tục chuyển động trong rất quyến rũ. Khuôn mặt tuấn mỹ này đến uống nước thôi cũng yêu nghiệt như vậy.
Cô hơi luống cuống lùi tránh xa anh ra, cô còn nhớ đến việc anh đã dặn cô đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa, còn Lâm Thiên cũng từng nói rằng anh đang bị bệnh không kiểm soát được bản thân gì đó. Uyển Đình sợ bộ dạng xuất hiện ở đây của cô sẽ đụng đến căn bệnh đó của anh, làm nó tái phát, người tiêu đầu tiên sẽ là cô.
Lăng Kiệt thấy cô khép nép liên tục trốn tránh, đặt chai nước xuống bàn sau đó đưa tay bế bổng cô đặt lên thành bàn.
Để tầm mắt của cô ngang với tầm nhìn của anh, Uyển Đình lại được một phen hốt hoảng, không biết anh sẽ lại dở trò gì với cô nữa đây?
“Anh làm chuyện gì vậy? Mau thả tôi xuống ... nhanh lên ..”
mình.
“Lâm Uyển Đình!” Anh bất ngờ gọi cả họ tên cô rồi giữ chặt cô vào lòng
“Vậy mà còn cứng miệng nói không định tiếp cận tôi? Vậy mà bây giờ lại tìm đến tận nhà bà nội tôi, còn có gì chối cãi nữa không?” Đôi mắt anh quét qua toàn bộ cơ thể cô.
“Tôi tuyệt đối không phải!” Uyển Đình uất ức nói, tính tự luyến của anh ta lại bộc phát nữa rồi, gì mà cô đi quyến rũ anh ta chứ!
Lăng Kiệt nhíu mày, tất nhiên là anh không tin lời cô nói rồi.
“Anh hiểu nhầm hết rồi, đó hoàn toàn là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Một người bạn nhờ tôi đến nhà này để làm thay hôm nay vì có chuyện gấp, vì thế tôi mới đến đây giúp cô ấy ...
“Thật?”
“Tất nhiên rồi!”
“Nếu tôi biết anh là cháu của biệt thự này thì có đánh chết tôi cũng không tới!”
Uyển Đình có chút tức giận, càng nghĩ càng muốn nhảy xuống, cô chỉ sợ có người đi vào nhìn thấy cảnh này thì cuộc đời của cô coi như xong rồi
Nghe đến đây, anh còn tức giận hơn, không chịu buông tha cô mà tiến lại gần, hơi thở nam tính cùng mùi bạc hà mát lạnh khiến cô không dám thở, hai mắt anh nóng bỏng nhìn cô như đang thấy con mồi vậy.
“Tôi cho em cơ hội, hãy làm người phụ nữ bên cạnh tôi đi!”
Uyển Đình không tin vào tai mình, liền quát lên:
“Sao chứ? Có chết cũng không đời nào nhé! Tôi đã nói với anh rằng tôi không cố ý gây chú ý gì với anh cả u'm..."
Cô chưa kịp nói xong thì môi anh ngay lập tức đã rơi xuống bờ môi đỏ mọng thơm tho của cô.
Cảm giác ngọt ngào này khiến anh mê mẩn, đôi môi của cô khiến anh
hôn một lần thì liền nhớ mãi không thể quên. Giống như những cảm giác
trong quá khứ anh từng cảm nhận được.
“Ưm ... Buông ra .”
Uyển Đình không thể chấp nhận được rằng cô lại bị cưỡng hôn bởi anh
một lần nữa, lưỡi anh quấn lấy cô mút lấy, không thô bạo như lần trước mà
nhẹ nhàng hơn ...
Lăng Kiệt nắm chặt hai tay không cho cô giãy giụa, hai má cô đỏ bừng
khác. Đúng là biến thái, vô sỉ, thật là không biết xấu hổ mà.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất