Độc Tình Ngọt Ngào - Lâm Uyển Đình (FULL)

 

“Chị đến làm thay mẹ em một buổi cho gia đình họ một được không ạ? Để em đưa địa chỉ cho chị ngay đây ..” 

“Được rồi. Em cứ lo cho bác đi, chị sẽ đến đó giúp em!” Uyển Đình không chần chừ nhanh chóng nhận lời giúp đỡ. 

Uyển Đình ngay lập nhờ dì Trần trông Tiểu Thiên giúp rồi nhanh chóng tới địa chỉ mà Diệp Linh gửi tới. 

Tiểu Thiên nhìn theo bóng dáng vội vã của mẹ thì bỗng nhiên cười tươi 

 

rói, cậu bé cứ nghĩ là mẹ chắc chắn sẽ đi tìm chú đẹp trai rồi, rồi mẹ cậu sẽ có người bảo vệ thôi. 

Cô đi đến trước cổng một ngôi biệt thự rất nguy nga, tráng lệ. Cô nói với người gác cổng là đến thay mẹ của Diệp Linh thì lập tức được cho vào vì họ đã được căn dặn từ trước. 

Uyển Đình bước vào, quan sát xung quanh biệt thự này rất rộng lớn, có 

cả một vườn hoa nhìn như lâu đài trong truyện cổ tích vậy. 

Cô vừa vào đã thấy tất cả người làm đều rất bận rộn, có người còn luống cuống cả hai tay hai chân. Họ bàn tán với nhau rằng hôm nay thiếu gia ở đây sẽ về nhà, nên nhất định phải nấu một bữa thật thịnh soạn để đoán anh. 

Cho nên Uyển Đình mới vào chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã có một núi công việc được giao cho cô rồi. 

Năm năm cô sống ở Mỹ, việc nặng nhẹ gì cô cũng làm qua rồi, nên mấy việc nhà này chẳng hề vượt quá tầm của cô. 

Bận rộn mấy tiếng đồng hồ để soạn ra một bàn ăn thịnh soạn như thế này, chưa được nghỉ lấy hơi thì bên ngoài có tiếng nói vào: 

anh. 

“Thiếu gia về rồi kìa, mau thu dọn và sắp xếp tiếp đi!” 

“Cháu trai về rồi à? Màu vào đây nào!” Bà nội vui vẻ chạy ra đón 

Bà nội anh bây giờ đã hơn đã hơn bảy mươi tuổi rồi, nhưng trông vẫn rất minh mẫn nhã nhặn. Bà mặc trên người bộ váy dài nhưng rất sang trọng, đôi mắt vẫn còn rất sáng, mái tóc bạc của bà được uốn nhẹ rồi cắt ngắn lên rất gọn gàng và quý phái. 

nói: 

Lăng Kiệt cùng bà đi vào, đảo mắt nhìn bàn tiệc thịnh soạn, khế 

“Bà không cần phải chuẩn bị nhiều như vậy đâu?” 

“Haha ... Lâu ngày lắm cháu mới trở về đây một lần, vậy thì bà phải 

chuẩn bị những món thật ngon để đón cháu chứ. 

Lăng Kiệt cảm thấy hơi áy náy, đỡ bà ngồi xuống ghế: 

“Dạo này công ty có nhiều dự án quá, cháu xin lỗi vì không thể thường xuyên tới thăm bà được!” 

Bà mỉm cười rồi nắm lấy tay anh: 

“Không sao, cháu làm việc thì cũng nhớ nghỉ ngơi để giữ sức khỏe, đừng gắng làm việc quá sức!” 

Nói xong bà ra hiệu cho người làm đưa nước lên cho anh, Uyển Đình vì thế cũng nhân lúc này bước ra ngoài, đảo mắt nhìn nhưng lại chỉ nhìn thấy đằng sau của anh. 

Cô thầm nghĩ bóng lưng này hình như hơi quen quen thì phải, nhưng cô không thể nhớ ra. 

Mấy người làm kia tranh nhau bưng nước lên cho anh, Uyển Đình thì chẳng có hứng thú, quay lưng đi vào nhà bếp tiếp tục chuẩn bị thêm mấy món ăn theo yêu cầu. 

Một cô người làm nhanh chân được đưa nước cho anh, đặt nước xuống bàn mặt đỏ lên ngại ngùng: 

“Mời cậu uống nước ạ!” 

Lăng Kiệt hờ hững không thèm quan tâm, bà nội khẽ lắc đầu, bao nhiêu năm nay anh vẫn một mình, mặc dù sự nghiệp thành công nhưng về chuyện tình cảm mỗi khi bà nhắc đến thì anh lại kiếm cớ lẩn tránh hoặc tỏ ra không vui, anh cũng đã 28 tuổi rồi cũng không tránh khỏi bà rất sốt ruột về chuyện này. 

Nhưng bà cũng không muốn anh không vui khi bị bắt ép, nên cũng ít nhắc lại vấn đề này. 

“Tiểu Kiệt, cháu lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm với bà đi, chắc cháu đói lắm rồi, thức ăn chắc cũng đã sắp chuẩn bị xong rồi đấy!” 

Anh khẽ gật đầu, sau đó liền đi lên phòng, nhưng lại vô tình chạm phải ánh mắt của cô. Cô lúc này cũng vậy, ngước mặt lên thì đụng phải ánh mắt của anh. 

Uyển Đình kinh ngạc đứng đơ người ra một chút, rồi sau đó nhanh 

chóng chạy vào phòng rửa tránh đi. 

Thật không thể ngờ . đúng là oan gia ngõ hẹp mà, cháu trai của chủ 

biệt thự này lại là Lăng Kiệt. 

 

“Có chuyện gì sao Tiểu Kiệt?” 

Bà thấy anh không đi lên lầu nữa mà đứng đơ ra thì liền hỏi: 

“Dạ không có chuyện gì đâu bà!” 

Lăng Kiệt tiếp tục đi lên phòng, môi anh bất giác hơi nhếch lên cười. 

Mở cửa bước vào phòng, anh mệt mỏi cởi đồ ra đi tắm, cơ thể săn chắc 

hiện ra, tất cả đều rất hoàn mỹ, thân hình của anh còn đẹp hơn cả người mẫu 

ảnh chụp quảng cáo ngoài kia. Gương mặt thì lại đẹp đến điên đảo. 

Trong phòng tắm, làn nước dần dần chảy xuống cơ thể khiến anh cảm 

eyJpdiI6IlJXK00zMU9NRHU4eWFRUVhGckFnMlE9PSIsInZhbHVlIjoiZWlNS3hRVEV5UzBqejA4OUluV2NxNHVGQUZHdmkrYTcwNDMrdXV1UWxQZFU5R0ErVzVqcTN4UEo1YjRaZVYwYU5SeHFNdVpVMGtISlNmdDNWd2YwclBWRGZcL0l2OVFmRTZibGJCMmtWNXVGSk81UzgrdjF5ZWZqS1piXC81bkZHcFlXdkpoc004M0JGMlQ2SWlXck1qVFI3TVUxOHhHTWFydGhCdkowMEkrY1Y5MnNQVVVuXC82ZmRKNnBYT3BRNDdiTzd3VEZSSkdTRmtlXC9GRkhKZENJWG5pU0xNcTVCYW9GZ1BwZllQMzMwVjMySU96bFh4U0pVVmNzSkxVVWZMZnYiLCJtYWMiOiJmZjJiYjZiZTg4YzBiMTQwNGY3OTIzMTgxNjBiMmM0Y2IwOGIxOWQ5NmUxNmMyZjYwZjkzNzRkZmI4NTMwZTYwIn0=
eyJpdiI6Ik1zNFRNNERGXC9GaWc4cjMrSGZQN2VRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InpkN2ZTcGIyOHNGMnJTSzhjZWhocUNtUlc4RVRCZmZocnhqQ1lKbDRWa2tCejBpSzk1Q1pvd1pWQVwvelwvN2pVY2xDOHQ2bEU5azJIR24wMk9ta1dEWjFrWURTYzh6VGNRUkhIM1RSRVVJZ1pcL1E5NDcxbTdiMWVBSEhqTE80RmtqZmtCb0JOb3RSWTIxemZEb01QdDR2ZVMwMXpcL1lKNjE3dlZiWUpqMEV4WVMyVmJ5S1FVRjN1ZDdFUXZ2XC8rNDgyRCtleGNlaGZ2RzZYSnZGdU15QW9JTjNTM2hUSTh6SFN6NlR1aUdrdGhVZz0iLCJtYWMiOiJhNjE1NzViMDBkNWI2OGQ1NWNhMTljNjU3ZjhkOTExM2UyN2E5ZDAzNzg2MGUxYTJkNDM4ODY3MzAyZTYzZDkwIn0=

“Rõ ràng cô ta là đang cố tình tiếp cận mình!”

Ads
';
Advertisement