Độc Tình Ngọt Ngào - Lâm Uyển Đình (FULL)

 

“Cô bị điếc hay đầu óc cô có vấn đề vậy? Tôi đang nói chuyện với cô đấy! 

“Ồ xin lỗi cô nha, tai và đầu óc tôi không rảnh để nghe và để tâm tới những thứ tầm thường không sạch sẽ!” 

“Con khốn! Mày vừa nói cái gì? Mày dám nói ai như vậy hả Lâm Uyển Đình?” 

Lâm Tuyết Đình tức điên lên muốn chạy đến vồ lấy cô nhưng lại bị mấy người xung quanh bàn tán chỉ chỏ. Cô ta nghĩ ở đây đông người như vậy, 

 

không thể để mất hình tượng như vậy được. 

Uyển Đình công môi cười khinh bỉ, từ khi cô đi thì Lâm Tuyết Đình kia cũng xài áo quần hàng hiệu với phong cách giống cô trước kia nhỉ, chỉ là cô ta có mặc gì thì cũng không thể thoát ra khí chất sang chảnh như cô thôi. Nhìn kiểu gì cũng thấy cô ta bị lép vế hơn cô rất nhiều. 

Bỗng nhiên đáy mắt Lâm Tuyết Đình ảnh lên tia khinh bỉ khi liếc qua chiếc váy trên người cô. Đó không phải là thiết kế mới nhất trong bộ sưu tập 

đắt đỏ mới đây của Dior sao? 

Cô ta lại buông ra ám chỉ sỉ nhục cô: 

“Lâm Uyển Đình, cô mới vừa về nước đã câu được con mồi ngon rồi hả? Thật là lẳng lơ y như trước kia! Đàn ông nào cũng lên giường được!” 

“Này, Lâm Tuyết Đình, sao cô không thấy tự vả vào mặt khi nói ra mấy câu đó chứ? Năm đó là cô gài bẫy tôi, cô cũng chẳng phải tốt đẹp gì! Không phải cũng lên giường với người yêu chị gái hay sao?” Uyển Đình cười nhẹ dở giọng châm chọc lại cô ta. 

“Tóm lại cũng chỉ là người dùng lại đồ thừa của tôi mà thôi. Với lại đồ thừa đó cũng xứng đôi với cô lắm đấy!” 

Lâm Tuyết Đình tức đến điên máu, nhưng vẫn tỏ ra mình cao quý cười nói tiếp: 

“Lâm Uyển Đình, cô có đổ tội gì cho tôi đi nữa thì hiện tại tôi vẫn là tiểu thư cao quý của Lâm gia, còn cô bây giờ là cái thá gì chứ. Với lại, tôi còn là vợ của Doãn Thừa, chúng tôi sống rất hạnh phúc và còn chuẩn bị đón thêm một đứa con nữa đó! Nhìn cô thật tội nghiệp quá đi!” 

Uyển Đình nhìn cô ta cũng không mấy quan tâm, nhưng Lâm Tuyết Đình thấy cô không nói gì thì tưởng cô chịu thua rồi, bèn thấy rất hả hê mà nói tiếp: 

“Uyển Đình, cô bây giờ không còn gì trong tay cả, nghèo hơn cả nghèo, lại còn có bà mẹ bệnh tật của cô nữa. Tôi cũng không lạ gì khi cô phải lên giường với đàn ông để kiếm chút ít tiền đâu!” 

Cô nghe cô ta nhắc đến mẹ cô thì không thể kìm chế được nữa. 

Vì quá tức giận nên định giơ tay lên tát cô ta thì Doãn Thừa lúc này chạy tới, quát lên bảo vệ cho Lâm Tuyết Đình. 

“Cô đang làm cái gì vậy?” 

Nhìn thấy Doãn Thừa đi tới, Lâm Tuyết Đình đã ngay lập chạy lại ôm lấy 

anh ta giả bộ nức nở: 

“Chồng à ... Em chỉ tình cờ đi qua đây rồi gặp chị ấy, em chỉ muốn đi tới hỏi thăm chị Uyển Đình vài câu, nhưng khi biết em đang em mang thai, chị ấy rất tức giận rồi còn muốn đánh em nữa ... hic hic..." 

“Cô muốn đụng tới Tuyết Đình sao?” Doãn Thừa bực bội hỏi. 

Uyển Đình cười khinh bỉ, đúng là một thể loại với nhau: 

“Đầu óc anh có phải là có vấn đề gì không thể? Thông minh lên một chút đi chứ, đến giờ vẫn còn bị dắt mũi như một kẻ ngu ngốc vậy! Tôi không có rảnh thời gian đi gây chuyện với những hạng người thừa thãi!” 

“Chị à ... trước kia là do lỗi của em, chị vẫn còn để bụng chứ gì? Em đã xin lỗi chị rồi mà, sao chị lại luôn ghen ghét đố kị với hạnh phúc của em vậy?” Lâm Tuyết Đình cứ bù lu bà loa nên nói. 

Uyển Đình không biết mình có thể kiềm chế được hay không nữa, cô mà tiếp tục nghe mấy lời này nữa chắc cô ói tại chỗ quá ... 

“Lâm Tuyết Đình, cô bớt đóng kịch tỏ vẻ đáng thương dùm tôi đi. Thứ nhất, tôi chẳng rảnh thời gian để mà ngồi nghe cô nói mấy lời nhảm nhí này. Thứ hai, tôi đâu phải bại não mà đi ghen tị với cuộc sống của cô, hạnh phúc thì tự mà giữ đi, tôi đây không thèm muốn cũng chẳng một chút hứng thú với mấy hạng người như các người đâu! Cảm ơn vì đã ăn cái đồ thừa này để tôi biết được nó thừa thật! Đúng là ghê tởm!” 

Cô nói xong rồi nhanh chóng bỏ đi, còn Doãn Thừa từ lúc nhìn thấy cô thì lại có vẻ quyến luyến người con gái hoàn hảo kia, sắc đẹp, khí chất, tài năng cô ấy đều có. 

Mặc dù có Lâm Tuyết Đình đi nữa thì anh ta vẫn luôn muốn có được luôn Uyển Đình. 

Lâm Tuyết Đình nhìn thấy ánh mắt của Doãn Thừa nhìn không chớp mắt theo bóng hình Uyển Đình thì mắt lại nổi lên những tia lửa tàn độc, một 

eyJpdiI6IjFLMllBdHJZcGFcL2lkY01rWnZ3RTVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJwM3hkTjNwcFdJVDNUa0dNZnNpTVNaMmVyVU1SSXhrSkxkRFF6NVkrOCt6R000V2E2eHJuRytiNlRIeVZXa1NFVGgwbmp2QWd5WVV1MXRWSWtLbm1oaHQyemtzRm51VDE5RjBUXC9aWHdHUWplVHRvZDZoaW52VERIZ090NzhqOW5vaEQzQkppbHVUOENnMUpcLzI1bWFmVUNBSnB5cWlnaCtCeGI0QzBPd3RvQWd6eW1yMXJQMXpzZHZcL0dvOXJOUiIsIm1hYyI6Ijg4NzIyNDBmOTU1OGFkNGZjYjI5N2Q1YzhlOGRjOTFmNGZkNDk1OWU0YzEyNmM2ODUyZTFjZWM4NTZhZWU5OTcifQ==
eyJpdiI6IjBpRllJM3hTVCtlYUtCOXNheXhwM0E9PSIsInZhbHVlIjoibkJSVXh2VStzMUlEWGZ3ZmR4VmdDMitrOGxaaTRTT2NaMWdISjBlUTVVVkhBRUlSZjdqRU5XVE9yOHdEOEU5XC9NdFBON1wvNk14NXRJWlwvMERiTUl6Z2FtV015VDhheXJZTFpteWtWYTdsZ2srNmZadk40c3l5cU1tbUM3RHh5eVRrNHIzNlpFYloxb1BpNXREU1o5ekIxV2FUZzFhMXBodVJEaTFxejk5bm96QVZVNlJzcWJIbGNwaHloR1hXQThvSVl4eGVMRnZKNk1MNVwvNm9xemNWYlpWa1A4SzZHeUdUU0Rqb01ManJcL2lpRmc0MHptTUNRcmh6T0ZtTVRwaTlXOEpVU2hqS2MwMksxS2wydm1RWERQdz09IiwibWFjIjoiMjg1MjNmMWUxYmM0MWM4Y2NmNWI3MzEwNzQ5MDhjNGYyNzY2ZmJhMTMwMWVjM2JhN2JiMjdmOGVjYjUxNzAxOCJ9

chị ấy mặc trên người là biết, cộng thêm bộ dạng không coi ai ra gì đáng ghét đó nữa!”

Ads
';
Advertisement