Điên Cuồng Vì Em - Lam Tuyết Giang - Nghiên Hân (FULL)

 

"Ấy." Lam Tuyết Giang ngập ngừng, mất tự nhiên giải thích: "Thật ra chỉ là hiểu lầm thôi, tụi em có chút tranh chấp, hơn nữa có thể vì anh ấy uống nhiều rồi nên mới..." 

Cô không nói tiếp nữa, trong lòng hơi chột dạ. 

"Tuyết Giang, nếu không anh tìm cho em chỗ ở khác để em dọn đi 

 

nhé?" Nguyễn Vinh nhìn cô rũ nhẹ lông mi xuống, cân nhắc mà nói ra một cách: "Hiện tại Hoàng Tử Bình ở đối diện nhìn chằm chằm em, anh cảm thấy rất lo lắng, lại không thể lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ em, hơn nữa, điều kiện chỗ này của em cũng không tốt lắm, dọn đi sẽ có nhiều lợi hơn hại!" Lam Tuyết Giang nghe vậy, nằm chặt ngón tay. 

Không đáp lại câu hỏi của anh, mà chỉ tìm cái cớ để lấp liếm cho qua: "À, em đi lấy thuốc giúp anh..." 

Khóe miệng Nguyễn Vinh giật giật, nhìn bóng dáng đang tránh né của cô, cũng không nói gì thêm. 

Sau khi chắc chắn vết thương không có gì đáng lo, hai người mới rời khỏi phòng khám. 

Nhìn thấy túi thuốc ở trên ghế sau, Lam Tuyết Giang suy nghĩ một chút, không ngồi vào ngay, mà nói: "Anh Nguyễn Vinh, anh ở trong xe chờ em chút!" 

Vết thương ở cánh tay Nguyễn Vinh có chút ảnh hưởng đến việc lái xe, tốc độ xe đi cũng không quá nhanh. 

Khi tới dưới lầu, Lam Tuyết Giang vẫn nắm chặt dây an toàn của mình, Nguyễn Vinh nói muốn đưa cô lên, cô liền từ chối: "Anh Nguyễn Vinh, anh vẫn nên về nghỉ ngơi sớm chút đi! Nhất định phải lái chậm chút nhé, nhớ đổ rượu vào xoa bóp đẩy nha!" 

dǎn. 

"Được, lên tới nơi gửi tin nhắn cho anh." Nguyễn Vinh gật đầu căn 

"Vâng!" Lam Tuyết Giang vẫy tay. 

Tiễn Nguyễn Vinh đi, cô ngẩng đầu nhìn lên lầu. 

Leo từng tầng một lên tới tầng cao nhất, Lam Tuyết Giang đứng ở cửa chần chừ không lấy chìa khóa ra, mà quay đầu qua nhìn cửa đối diện. Tay đặt trên túi, bên trong có một vật cứng giống như cái bình. Trước khi lên xe và rời đi, cô đã trở lại phòng khám, mua một phần thuốc giống như Nguyễn Vinh. 

Đúng như Nguyễn Vinh nói, hai người họ ai cũng không chiếm được lợi, Hoàng Tử Bình cũng bị thương, nhưng Nguyễn Vinh đã tới phòng khám xử lý, còn anh vẫn ở nhà, hơn nữa vừa dọn tới đây không lâu, có lẽ trong nhà cũng không có thuốc, lần trước bị cảm cũng phải dùng thuốc hạ sốt của cô... 

Lam Tuyết Giang chần chừ mãi, cuối cùng vẫn đi qua. 

"Cộc cộc cộc —" 

Cô giơ tay lên gõ mấy cái, bên trong không có tiếng động gì. 

Lam Tuyết Giang nhíu mày, vừa rồi lúc lên lầu cô đã cố ý nhìn rồi, đèn trong phòng còn sáng, chứng minh anh không ra ngoài mà cũng chưa đi ngú. 

Nghĩ anh không nghe thấy, cô tiếp tục gõ: "Cộc, cộc..." 

Kiên trì gõ liên tục hồi lâu, vẫn không có ai mở cửa. 

Lấy điện thoại di động chuẩn bị gọi cho anh hỏi xem, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là bỏ đi, cuối cùng gõ hai tiếng nữa xác định không có tiếng động gì, lúc cô chuẩn bị xoay người lại thì cửa chống trộm đột nhiên được mở ra từ bên trong. 

Ánh đèn bên trong cũng đồng loạt đổ bóng. 

Nơi ánh mắt hướng tới là đường cong cắm sắc nhọn và hầu kết đang nhô lên của Hoàng Tử Bình. 

"Ừm..." 

Lam Tuyết Giang lên tiếng. 

Lúc đang muốn nói, Hoàng Tử Bình đã xoay người đi vào trong, cửa vẫn mở, cũng không có ý định đuổi cô, nhưng cũng không phản ứng với cô. Lam Tuyết Giang xấu hổ, sờ túi ở chỗ cổ tay, cuối cùng vẫn cởi giày đi 

vào. 

Hoàng Tử Bình đi vào ngồi lên sô pha, âu phục trên người sau khi đánh nhau đã có nếp nhăn, đôi chân dài buông xuống, dép lê chỉ còn mang một nửa trên chân, lung lay sắp rớt. 

Nuốt hớp nước miếng, Lam Tuyết Giang tiếp tục đi vào bên trong. 

Dưới chân đá trúng thứ gì đó, cô cúi đầu, thấy được một chiếc gối trên 

sô pha, nhìn lại hướng về phía trước, có một cái gối nữa, hơn nữa dưới bàn trà dường như còn có mấy tờ báo rơi tán loạn. 

anh. 

Ừm, chắc những thứ này không phải tự chạy xuống đâu nhỉ... 

Lam Tuyết Giang nín thở nhìn anh, cẩn thận quan sát sắc mặt của 

Mặt mày âm trầm, giống như mặt nước biển vừa trải qua cơn bão không thể tĩnh lặng, hơn nữa trong mắt anh lại có một chút u oán bị thương khi làm tình không thành còn bị đánh... 

Lại tiến thêm hai bước, Lam Tuyết Giang mới giật mình phát hiện vết thương trên mặt anh. 

Vừa rồi lúc ở cửa ngược sáng nên cô không thấy rõ, lúc này có ánh sáng, gò má phải của anh sưng to một cục, khiến cho gương mặt góc cạnh rõ ràng của anh hơi biến đổi, nhìn thấy mà đau lòng. 

Lẽ nào sau khi anh về không xử lý vết thương? 

Chườm nóng một chút cũng được mà... 

Lam Tuyết Giang không nhịn được đưa tay chỉ: "Hoàng Tử Bình, mặt của anh bị thương rất nặng.. 

Hoàng Tử Bình lạnh lùng liếc nhìn cô, không để ý tới cô, đưa tay cầm ly nước trên bàn trà. 

Có thể vì dùng sức quá mạnh đụng tới những khớp ngón tay bị sưng lên, sắc mặt anh hơi sầm xuống. 

Lam Tuyết Giang cũng nhận ra điều này, nhẹ cắn môi, tay và má anh đều bị thương nặng, khớp ngón tay trỏ và ngón giữa thậm chí sắp gãy rôi. 

eyJpdiI6IjFxN1JJQzlnY2lZSmdnU29uSjlMTUE9PSIsInZhbHVlIjoiUm5CR0ltV1ZVbkNFSk5jVXBLRXJcL0laV0hBTCswdGNqKzRTbytGWm1HSW02YjcyeDdjVXVXa1JlMmZOT0JZeWV2TXJmUUM3VDE3MnZIc1hoNHY4Zmswb1ZZaGxwazc5akFFYWprWFU2Zm1XaFU2MXc4bWVzXC9VM1RHNEtldWRnTWNiZ2d3cE1PeEdTV0Y0ZG01NnhNamNpUjNKWmFBald2VFptXC9IOXBrck9pVXVJVXh6NzJ0ZWQxYXZMd1FINURIc0grTGJVVWFFcjRISVR1cEpaa1wvRGNsRU9CQ3k2NWFlQVBEbWlySzl6TVFxN2l1V0lZMXI2Z1JnVmpteVBLXC9TVklkS2N3dUl6enk2XC9QWWtlQ3hxdW9DcU1cLzR3TGFDN0hnU2pybTl2UW9YVTBUVjlWcnY0RzNYOUFSR3dISG05WDgzSUNVS2swYlhJZ3BEYWFEVmNpcGJuSDRHR3JHUXJ2MzBvWTF5YWttTUJYTktyam4ybXRMRytWQ3JCQzRObFR1UTVpS2FaU2NJVWNwZ1NWSHRHZlN5aFNrTVQ1WTdHd1dRT2pyT0JPZENSRkdsd1dTOWkyajJxOEN0WDY5TnFYUGtHNWhJdnV6NWF5eEtveGRmZG95bnFESnRubHM2bWl0cFJwdFwvZjFmd3QybnpocHkzM3o0VkVIRzQybkUrYSIsIm1hYyI6ImY3MmY4ZGM3ZWViNzAwMjg1YTY3OTFjZDkxY2QzMDg1YTUyOTllYjgyYzJhMmNkM2EwZmJkOWJkNTQwYzI3ODYifQ==
eyJpdiI6ImEzNUtZK2lFYXcwa3dZRWE0cFV6QWc9PSIsInZhbHVlIjoiT0tPU2QreHZhY3NMTktTb21zbkRnQWJVV0YwOUVrd0N6aFZVMkcybHF5NEZpK2RKSWNyd29oSXRBTGpaOXNLUlBWbm1xY3k0d01zemswU0w5N200NjduMElZR2FcLzdRVTVwSE9ZVHppYjhXWHUxTUZBMXZiWitKdlRQK29wUm5na29WdHpEUldETWYzNVN5dm9jcUJWclZxRGdoYlwvNzFFM05VZXZwXC9xMEs2QVNtMTI1NjFGVVNhWjdlTWd0UHU4IiwibWFjIjoiYTk1MDAyMTcyZmQzNGVlZDVhZGFmZGZjNTYwMTBlNTg5ZGU3YTU0YjY2MjE0NzQxZTE1N2ZhNWFhMjY1NDIwNCJ9

Cho dù nói thế nào, việc anh và Nguyễn Vinh đánh nhau cũng liên quan tới cô.

Ads
';
Advertisement