“Sư phụ, ngươi trở về rồi!”
Ma Sách Tông ở phía sau núi Lăng Viên, bên trong tứ đại trận môn không ngừng truyền đến tiếng ồn ào của bốn người Quỷ Hổ, Thiết Ưng, Khuê Cương và Nguyệt Nhi, giám sát việc kiểm tra bốn môn. Viên Lão thì tổ chức tuyển đệ tử mới vào Tạp Dịch phòng, lần lượt từng người tiến lên.
Viên Lăng từng trống trải, tràn đầy lạnh lẽo, bây giờ đã trở thành cảnh tượng khí thế ngất trời.
Nguyệt Nhi nhìn thấy Trác Uyên, không khỏi kinh ngạc hô to thành tiếng, đám người nghe thấy cũng cùng nhau đi đến trước mặt hắn.
Khóe miệng Khuê Cương méo xẹo, tức giận nói: “Sư phụ, ba ngày nay ngươi đi đâu, ở chỗ này bọn ta bận bịu mãi không ngớt, còn ngươi đảm đương là chủ sự lại lười biếng!”
“Vi sư mới dạo chơi đây đó về, sau này nói chuyện phải chú ý có chừng có mực, nghe chưa tiểu tử thối!” Bất giác cười khẽ một tiếng, lúc này Trác Uyên gõ gõ đầu hắn ta.
Khuê Cương vừa chu chu mỏ, cảm thấy tức giận vô cùng, nhưng lại không dám nói ra.
Dạo chơi nó khác với lười biếng mà, hơn nữa, nơi lớn như Ma Sách Tông, ngươi có thể dạo đi đâu?
Quỷ Hổ nhìn Trác Uyên, chần chờ một chút, nhưng vẫn ồm ồm nói: “Trác quản gia, lúc trước ngươi nói để cho ta ở lại bên cạnh ngươi. Vậy lần sau ngươi muốn đi đâu, có thể mang ta theo cùng không?”
“Ha ha ha…Ta biết ngươi có ý đồ gì, nhưng mà quá lần này không được!” Khóe miệng nâng lên một đường cong lạnh nhạt, Trác Uyên chậm rãi lắc đầu.
Thật ra, ba ngày này, ngoại trừ việc bái phỏng hai vị cung phụng kia, thì hắn cũng chỉ dẫn hai người Khuê Lang đi gặp các đệ tử có sức ảnh hưởng của nội môn.
Công việc đào chân tường này, hắn đã làm gần như là xe nhẹ chạy đường quen, tự nhiên hiểu rõ mấy chiêu trò lừa gạt. Ngoại trừ trưởng lão cung phụng, có thể lôi kéo thêm đệ tử dẫn đầu một bang, cũng khá là quan trọng.
Bởi vậy, hắn tuyệt không thể mang Quỷ Hổ đi theo, dù sao hắn ta cũng là đệ tử của Đại trưởng lão. Mặc dù Song Long có thể giữ lại bên người để bồi dưỡng, nhưng để thực hiện kế hoạch rút củi đáy nồi, hắn lại không yên lòng để hắn ta gia nhập.
Dường như hiểu được khúc mắc trong lòng Trác Uyên, Quỷ Hổ cũng có thể giải thích, khẽ gật gật đầu.
Lúc này, Viên Lão trầm ngâm một hồi, đột nhiên nói: “Trác quản gia, lúc trước, trước cửa Tạp Dịch phòng còn đầy người xếp hàng, đệ tử nội, ngoại môn đều chen chúc tới, nhưng mấy ngày nay hình như không có ai!”
“Không sao, chuyện có nguyện ý gia nhập hay không nằm ở bọn họ, chúng ta không cưỡng ép, cũng không có cần đến như vậy!” Thờ ơ khoát tay áo, Trác Uyên đảo mắt, nhìn bốn người Quỷ Hổ một lát, thản nhiên nói: “Bốn người các ngươi còn đứng đực ra đây làm gì, không nhanh mỗi người một việc, quản lý cho tốt nhiệm vụ của mình đi? Nhất là Quỷ Hổ, sát khí của ngươi nặng lắm đấy, muốn thu liễm tâm tình, phải học cách nhẫn. Ta cho ngươi giám sát bọn họ, là để rèn tâm tình cho ngươi, học cách nhẫn nhịn trong lặng lẽ, còn không mau đi đi!”
Không ngừng gõ gõ đầu, đám người vội vã quay về cương vị của mình, chỉ có Viên Lão vẫn đứng thẳng tại chỗ, yên lặng cười nhạt nhìn Trác Uyên.
Bởi trong lòng lão ta hiểu rõ, lời vừa rồi của Trác Uyên là nói cho bốn người trẻ tuổi nghe, bây giờ hắn mới mở lời nói về chính sự.
Quả nhiên, sau khi bốn người rời đi, Trác Uyên thở hắt ra một hơi, nhìn về phía Viên Lão, bất đắc dĩ cười cười: “Không còn cách khác, trên mép không râu, không an toàn*. Không phải ta không tin tưởng bọn họ, chỉ là…”
“Chỉ sợ bọn họ thấp thỏm không yên, không giữ được bình tĩnh, tiết lộ mất đại kế của ngươi ra ngoài đúng không, lão hủ hiểu mà, ha ha ha…” Viên Lão và Trác Uyên nhìn nhau chằm chằm, đều ngầm hiểu đối phương, đồng thanh cười to.
Sau đó, Trác Uyên đi vào chủ đề chính: “Viên Lão, ba ngày gần đây ta chạy đến nội môn một chuyến, mấy lão gia hỏa kia đã bắt đầu hành động, bọn họ đã bắt tay vào hạn chế đệ tử hoạt động rồi.”
“Ừ, xem ra bọn họ đã nhận ra được ý đồ của chúng ta, chỉ cần khống chế được đệ tử dưới trướng, cho dù chúng ta có làm ra động tĩnh lớn như nào, cũng không có ý nghĩa gì. Cuối cùng, xu thế của tông môn vẫn phải phụ thuộc theo dòng người. Ở điểm này, Thạch Cung phụng nhìn ra được rất chuẩn!” Khẽ gật đầu, mặt Viên Lão trang nghiêm, nhàn nhạt lên tiếng.
Khinh thường cười nhạo một tiếng, Trác Uyên từ chối cho ý kiến nói: “Lý thuyết là vậy, nhưng tiếc thay, thực tế, nội môn sớm đã không còn bền chặt như thép được nữa. Ban đầu, mâu thuẫn trưởng lão cung phụng nội môn đã rất sâu nặng rồi, bởi lợi ích cộng đồng mới miễn cưỡng buộc chung một chỗ. Chỉ cần ta châm ngòi thêm một chút, tự nhiên có vết rách, sau đó lại uy hiếp dụ dỗ một phen, lập tức có người trở mặt thành thù thôi. Bây giờ Bạch Cung phụng và Thích Cung phụng thay ta đi chia rẽ các trưởng lão cung phụng khác, sau này ta lại giới thiệu Khuê Lang cho bọn họ, kéo thêm mấy đệ tử nội môn có thực lực mà đã kết giao tình từ sớm, bây giờ cuối cùng cũng có chỗ để dùng đến, ha ha ha…”
“Trác Quản gia đúng là thận trọng từng bước, tất cả đều nắm trong lòng bàn tay, thật sự khiến lão hủ bội phục vô cùng, ha ha ha…” Viên Lão cười to một tiếng, phủi tay.
Trác Uyên nghe thấy lại bất đắc dĩ trợn mắt một cái: “Thôi đi, riêng hai lão cung phụng này, ta đã phải mất hai viên linh đan cấp mười, mà đây mới chỉ là người tiên phong. Sau này những cung phụng trưởng lão tông môn kia, mỗi người tối thiểu cũng phải có một viên linh đan cấp tám. Ôi, tiếp tục như thế, ta sẽ lỗ chết mất!”
“Làm sao, của cải của ngươi không đủ à, còn bao nhiêu?” Không khỏi giật mình, Viên Lão vội vàng nói.
Dù sao, nếu tài nguyên trong tay Trác Uyên không theo kịp, trong chớp mắt Tạp Dịch phòng sẽ không trụ nổi mất, tất cả những công sức đã bỏ ra đều sẽ đổ sông đổ bể!
Con ngươi khẽ híp lại một cái, Trác Uyên nhìn chằm chằm Viên Lão, khinh thường hừ nhẹ một tiếng: “Ngươi quan tâm ta nhiều thế làm gì, không nói cho ngươi biết đấy. Đừng nghĩ rằng ta không biết, lần trước ta vừa nói cho ngươi, ta có thể nuôi dưỡng được cả một tông môn, Tà Vô Nguyệt liền để cho ta làm ra một màn lớn như này. Ngươi nghĩ ta không hiểu được ngọn nguồn chuyện này sao, ta lại không ngốc? Nếu để cho các ngươi biết hết ngọn nguồn của ta nông hay cạn, các ngươi sẽ không trăm phương ngàn kế vơ vét sạch sẽ đồ của ta chắc!”
“Nếu theo lời ngươi nói, chắc là vẫn dư dả nhỉ, ha ha ha…Vậy là tốt rồi!” Viên Lão cười cười gật gật đầu, dường như đã nhìn thấu hết thảy, trong mắt lộ ra sự khôn khéo của một con cáo già.
Trác Uyên thấy vậy, bất giác bĩu môi, nhưng cũng không để ý mấy, dù sao với của cải của hắn thì muốn trụ bao lâu cũng không thành vấn đề. Nhưng vẫn muốn mau chóng kết thúc mọi chuyện, công tích bằng từng này có thể giải phóng bản thân được rồi.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, tâm tư của hắn đã không có ở Ma Sách Tông, vẫn mãi nghĩ tới chuyện rời khỏi nơi này. Đây căn bản không phải là nơi mà hắn nên ở lâu, hắn vẫn cam tâm tình nguyện trở về với tiểu gia tộc kia.
Sâu kín nhìn hắn một cái, dường như Viên Lão đã thấu được tâm tư của hắn, bất giác ai thán một tiếng, tiểu tử này không thuộc về tông môn rồi, cho dù đã thu nhận hai đồ đệ ở nơi này…
Mí mắt co giật mấy cái, bỗng nhiên Viên Lão ngẩng đầu khẽ cười nói: “Trác Quản gia, ngài vì tông môn mà làm ra một màn lớn như vậy, nỗ lực nhiều như thế, còn không nhận được một chút báo đáp nào, chắc là trong lòng khó chịu lắm nhỉ. Vậy lão phu sẽ nói cho ngươi một bí văn mà chưa có ai biết, xem như là món quà nhỏ cho ngươi nhé!”
“Bí văn gì cơ, Thùy Đích Bát Quái, Tà Vô Nguyệt sao? Vậy thì tốt quá, lần gặp mặt tiếp theo, ta có thể hả giận cái lão già lòng tham không đáy, cứ có ý định xấu với túi tiền của ta, ha ha ha…”
Gương mặt co quắp lại, Viên Lão từ chối cho ý kiến lắc đầu cười cười: “Trác Quản gia, đừng nên nói đùa như vậy, lão phu rất nghiêm túc. Bí văn này ở Tây Châu, cũng chỉ lác đác được mấy người ở tông môn lớn biết. Năm đó, lão phu cũng được một vị luyện đan sư giúp đỡ, trong lúc vô tình nghe được, nó có quan hệ với bí mật Địa Mạch Long Hồn...”
“Địa Mạch Long Hồn?” Lông mày bất giác nhếch lên một cái, cuối cùng Trác Uyên cũng thu liễm lại sự lỗ mãng mới nãy, trở nên nghiêm túc: “Ngươi sẽ không nói, đó là Cửu Long Kim Cương Thân chứ!”
Chậm rãi lắc lắc đầu, Viên Lão không khỏi khẽ cười một tiếng, khinh thường nói: “Tu luyện Cửu Long Kim Cương Thân, chẳng khác gì uổng phí sức mạnh của Long Hồn cả, đúng là phung phí của trời!”
“Hả, lời này có ý gì?” Nhíu lông mày lại, sắc mặt Trác Uyên càng thêm nghiêm túc.
Khẽ vuốt râu dài, Viên Lão khoan thai lên tiếng: “Chín đạo Long Hồn Gia Thể, nếu có thể tiếp nhận thêm Long Hồn Phệ Thể, chỉ cần là Hóa Hư Cảnh trở xuống, đều có thể luyện được Cửu Long Kim Cương Thân, trong chớp mắt đột phát lên Hóa Hư Cảnh! Nhưng đây lại là hạ sách, có chút lãng phí. Bởi vì cho dù có là Hóa Hư Cảnh đi chăng nữa, Thần Hồn cũng chỉ là Địa Long Hồn, chỉ là phàm vật, có gì khác với chín đạo Long Hồn đâu. Gặp phải cao thủ Hóa Hư Cảnh khác, cho dù cơ thể mạnh mẽ, nhưng thần hồn lại không chiếm được phần hơn, chỉ dựa vào thực lực bản thân.”
“Thế nhưng, cái phương pháp tu luyện Long Hồn này, còn có thượng sách, đó là khi mười đạo Long Hôn tập hợp, có thể liên thông đất trời, mở ra thiên mạch, dẫn Cửu Thiên Long Khí Gia Thân, ngưng tụ được Thiên Long Thần Hồn! Cái này sao có thể đi so sánh với Địa Long Hồn chứ, nó là Long Hồn chân chính, chứ không phải địa mạch tinh linh. Chỉ dựa vào sức mạnh thần hồn của chính mình, là có thể áp chế được phần lớn thần hồn, tăng thêm sức mạnh, không so sánh nổi đâu. Từng có tin đồn, mặc dù Địa Long Thần Hồn cũng là thượng đẳng thần hồn, nhưng với tình huống công lực hai bên bằng nhau, chỉ có thể nâng lên hai cấp, nhưng Thiên Long Thần Hồn có thể nâng lên đến tận năm cấp trở lên!”
“Cái gì?”
Tròng mắt không nhịn được mà mạnh mẽ co rụt lại, trong lòng Trác Uyên kinh ngạc không thôi, Long Hồn thì hắn biết, nhưng thiên Long Hồn là cái quái gì, hắn không biết gì cả.
Hơn nữa, mười đạo Địa Long Hồn dẫn Thiên Long Hồn, hắn cũng chưa từng nghe thấy.
Chậm rãi nhắm mắt lại, Trác Uyên cẩn thận nhớ lại ghi chép về những chuyện lạ ở đại lục trong Cửu U Bí Lục, không hề có chuyện này. Chẳng lẽ, năm đó, ngay cả bản thân Cửu U Ma Đế cũng không biết việc này sao?
Thế nhưng có một ghi chép có phần liên quan, vậy thật sự có Long Hồn.
Trong Thánh Vực long tộc, có một mộ rồng, bên trong chôn thi thể của các cao thủ long tộc qua từng thời kỳ, long khí nồng đậm vô cùng. Nếu như có thể tới nơi đó để luyện hồn long khí, thật sự có thể luyện ra Long Hồn mạnh nhất cũng nên.
Nhưng mà, nơi đó là cấm địa của long tộc, được canh giữ nghiêm ngặt vô cùng, người bình thường căn bản không thể vào được.
Xem như hắn ở Thánh Vực, nhưng kẻ chưa đến được Hóa Hư Cảnh mà muốn đi trộm long khí, đúng là tự tìm chết!
Nhưng khi đã vượt qua Hóa Hư Cảnh, lại mất đi cơ hội tốt nhất để cô đọng thần hồn, cho nên hiếm có người có thể cô đọng Long Hồn chân chính.
Nhưng mà nghe Viên Lão nói như vậy, Long Hồn này giống như là thần hồn luyện long khí long mộ vậy, có ý gì đây?
Chẳng lẽ, không trộm được long khí ở Thánh Vực, thì trần gian có thể trộm được sao?
*Trên mép không râu, không an toàn: Ý chỉ người trẻ tuổi hành sự bồng bột, chưa đủ chín chắn
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất