Cô Vợ Xấu Xí Gả Thay: Cậu Mặc Cưng Vợ Như Trứng

 

Tô Mộc Yên chọn vài bộ quần áo rồi cũng trở về nhà. 

Đợi đến buổi tối, trợ lý mới gọi điện thoại báo cho Mặc Bắc Hàn việc xảy ra ở trung tâm thương mại. 

Mặc Bắc Hàn đang xem báo cáo, nghe thấy vậy anh không khỏi lộ ra ý cười: “Cô ấy nói như vậy thật sao?”. 

“Vâng, bản lĩnh oán hận người ta của mợ chủ vẫn rất lợi hại, không cho người phụ nữ kia chiếm được ưu thế nào mà ngược lại là hoảng loạn bỏ chạy 

 

Mặc Bắc Hàn có thể tưởng tượng ra hình ảnh đó, Tô Mộc Yên thực sự là rất nhanh mồm nhanh miệng, đôi lúc cô còn khiến cho anh phải cam chịu nhận thua. 

Chỉ là người em gái kia của cô hơi không đúng mực, nếu không dạy bảo cho tốt thì chỉ sợ sau này cô ta vẫn sẽ gây rắc rối cho Tô Mộc Yên. 

Trong đôi mắt của Mặc Bắc Hàn hiện lên vẻ lạnh lẽo sâu xa: “Dạy cho 

em gái kia của cô ấy một bài học, chú ý đúng mực”. 

“Tôi đã rõ”. 

Tô Tầm Nhi đang lái xe về nhà thì đột nhiên bị một chiếc xe nhỏ đang hỏng buộc phải dừng lại, đúng lúc lửa giận của cô ta không có chỗ nào để bùng phát, lập tức vừa bấm còi vừa lớn tiếng la mắng: “Lái xe kiểu gì thế hả? Không nhìn thấy đường à? Mắt bị mù rồi sao?”. 

Cô ta vừa dứt lời thì có ba người đàn ông bước xuống xe. 

Tô Tầm Nhi nhíu mày và cảm thấy có gì đó không ổn, những người đó đã đến trước xe cô ta rồi, một người đầu trọc đá vào cửa xe: “Xuống xe!”. 

Tô Tầm Nhi hoảng sợ nắm chặt tay lái, cô ta gân cổ lên nói: “Các anh có biết tôi là ai không?”. 

Hai người đàn ông còn lại cầm gậy trong tay, một gậy giáng xuống đập nát cửa sổ xe của cô ta. 

“Tôi mặc kệ cô là ai!”. 

Tô Tầm Nhi lập tức ôm lấy đầu, còn tưởng bọn họ là trộm cướp, giọng nói run rẩy kịch liệt: “Các anh muốn gì tôi sẽ đưa hết! Tôi có tiền! Tôi đưa tiền cho các anh!”. 

Người đầu trọc kia khom người trên cửa sổ, nhếch môi cười lạnh: “Ai hiếm lạ mấy đồng tiền dơ bẩn của cô chứ”. 

“Tôi chỉ là tới cảnh cáo cô, về sau không được tìm Tô Mộc Yên gây phiền phức nữa, nếu không lần sau bị đập vỡ chính là cái đầu của cô đấy!”. 

Lại là con kỹ nữ Tô Mộc Yên đó! 

Đáy mắt Tô Tầm Nhi chợt lóe lên ý hận, nhưng cô ta không dám lỗ mãng nữa mà liều mạng gật đầu: “Tôi biết rồi”. 

Ba người đàn ông thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, nhổ một bãi nước bọt vào người cô ta rồi xoay người rời đi. 

Lúc này Tô Tầm Nhi mới ngước mắt lên, cắt chặt răng, trong mắt tràn đầy phẫn nộ. 

Sau khi về nhà, cô ta kể lại toàn bộ sự việc cho Chu Quế Phương nghe, nước mắt lưng tròng: “Nhất định là Tô Mộc Yên muốn lấy mạng của con! Mẹ, chúng ta phải làm gì bây giờ?”. 

Đồng tử của Chu Quế Phương đột nhiên co rút lại, móng tay gần như là cắm sâu trong lòng bàn tay. 

“Mẹ thấy cô ta thật sự coi trời bằng vung, còn muốn dẫm đạp hai mẹ con chúng ta xuống dưới đất sao, nằm mơ đi!”. 

Bà ta đặt mạnh chén trà xuống bàn dọa Tô Tầm Nhi giật mình. 

Khi nhìn thấy sát ý trong mắt Chu Quế Phương, cô ta rụt người lại: “Mẹ, có phải mẹ đã có biện pháp gì rồi không?”. 

Chu Quế Phương ngẩng đầu, giơ tay ra hiệu cho cô ta tới gần mình. Tô Tầm Nhi ghé tai lại nghe kế hoạch của bà ta xong thì liên tục gật đâu. 

Sáng sớm hôm sau, Tô Mộc Yên ăn sáng xong thì chuẩn bị ra ngoài, đã lâu cô không sống ở đây rồi, có rất nhiều nơi cô không quen thuộc lắm. Cho nên dự định nhân dịp mấy ngày này làm quen với Hồng Kông một 

chút. 

Cô vừa mới ra khỏi cửa đã bị người phía sau đánh ngất, người đàn ông lập tức cảnh giác liếc nhìn xung quanh mới kéo người vào trong xe rồi lái xe rời đi. 

Mười phút sau, một chiếc xe khác đi tới. 

Trợ lý không nhìn thấy ai lại nhìn thoáng qua đồng hồ, anh ta và Tô Mộc Yên đã hẹn nhau mười giờ nhưng hiện tại đã là mười giờ mười lăm phút rồi mà vẫn chưa thấy cô. 

Lại mười phút nữa trôi qua vẫn không thấy người đâu, trợ lý cảm thấy không đúng lắm, anh ta lập tức đi vào hỏi quản gia mới biết được cô đã ra ngoài từ sớm rồi. 

Trợ lý nhận ra sự việc không thích hợp, nhanh chóng gọi điện thoại cho Mặc Bắc Hàn. 

Nước A, trong phòng họp, những người ngồi bên dưới đang báo cáo các dự án quan trọng với công ty của tập đoàn châu Âu trong năm nay. 

Điện thoại cá nhân của Mặc Bắc Hàn vang lên, anh thấy người gọi đến là trợ lý nên nhấn xuống nghe máy. 

“Cậu chủ, không thấy mợ chủ đâu nữa!”. 

Ánh mắt của Mặc Bắc Hàn lạnh xuống trong nháy mắt, anh giơ tay lên ra hiệu tạm dừng cuộc họp. 

Mọi người phía dưới không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn thấy sắc mặt của anh không tốt nên đều giữ im lặng. 

“Không thấy từ lúc nào?”. 

“Sáng hôm nay, đến hiện tại đã hơn nửa giờ rồi”. 

Mặc Bắc Hàn lập tức cúp máy rồi mở điện thoại định vị lên, anh nhìn thấy điểm đỏ trên màn hình đang di chuyển ra vùng ngoại ô, cuối cùng dừng lại ở một nhà kho. 

Nhìn vị trí trên bản đồ, thần sắc của anh trở nên lạnh lùng, đối phương hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến, người phụ nữ kia nhất định đã gặp nguy hiểm rồi. 

Mặc Bắc Hàn đột nhiên nói, anh cầm lấy áo khoác đứng lên: “Cuộc họp dừng ở đây”. 

lên”. 

Anh nói xong lại dặn dò người bên cạnh: “Chuẩn bị về nước, nhanh 

Mọi người trong phòng họp sửng sốt, có người lập tức đứng dậy khuyên 

nhủ: “Cậu Cửu, nếu bây giờ anh về nước thì chẳng phải là tương đương với việc lật đổ tất cả sự chuẩn bị sao?”. 

“Đại hội MC chiều nay sắp bắt đầu rồi, nếu anh không ở đây thì sự chuẩn bị nhiều năm của anh sẽ đều tốn công vô ích”. 

Những người này đã đi theo Mặc Bắc Hàn từ những ngày đầu tiên, vì vậy bọn họ cũng thẳng thắn không kiêng dè. 

Một người khác cũng đứng lên, lo lắng sốt ruột nói: “Anh một mình phát triển ở trong nước nhiều năm như vậy là vì mở rộng sang thị trường châu Âu, cuộc họp hôm nay, tôi tin tưởng anh hiểu rõ tầm quan trọng của nó hơn bất 

 

kỳ ai”. 

“Đúng vậy, bây giờ là thời điểm mấu chốt, sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy được”. 

Trong phòng họp tràn đầy tiếng can ngăn. 

Dưới ánh nhìn chăm chăm của cả phòng, trong lòng Mặc Bắc Hàn có vài phần do dự. 

eyJpdiI6ImIyajUyWnRiTUtwM2FXNzdMWTdYWWc9PSIsInZhbHVlIjoiQU82WnYzWThkV2pPc3N4SWJYbzVMWldwaldCVlwveEFEcXRrVnY1ZzBwRnpiRGVYbm1xQ0dzNnNVUll2UnY3c2xDWnlkWmJKS0thWWxlREJSSEN2SW5QcTN2NGhmM1VNNzRGb0NDSGNsUDdKMUIyRnRNVmtzRXBoVEVPclZNanJRS1RhTjYrT1JmdnRyNThHZ1I5c2k3dEJsZFRVeTZnajY5TWwwdnplZnVBWlwvSTdwTlRGTWtXM1dSVjRhckMzcFNRRW5GMDJ0TkdKUlFJMUhZcVlXN2RjclNodWlcL0dNcHhaajBrbmF4TUN3ajV3SE9PK0E1UjdhK3FwYzNYXC9IVWM4Z0VoNHdYcnp0ZVwvTVdLeFlta1FJXC9VMEdYZkY1eEptaEdMdDZMMU5MRzl1SlpCTTN3SjZ1OHBMZFFDUEFEaGFFdWhFZmZoM0pHcDU5OSs0SHNrQXlNM05SRlhaXC9BRkNGNFh0aHBOK0cydGg5QklwM01Bendsd3FNN201c3VNNkY5MnRoSGhHcmZXbEVDc1JHeE5ZOWNVQjBXR0hxNTA3TDkwVWdDdVVDKzZ1bVZQY3o3eldVbldVanVuWUw4ZDhmcmEyVmJ0RlpFczlMS3RvaGEwdDRVa210VVIxY1wvR3JlTXMrZU9taHRrNEJvaDNVSWxtdkxQSUhjTVdpNENybTcyQ0RoZWMxTTBXZjc1N0tjT09Ic3lMXC9ZcmtHUWRjcVNNdlBxTURqMFNGNzdjTERnTERxamMrZzNXTzJ1SWdxVUF5TlNpdEJ6Q0JWMVFYTllKVGdOZz09IiwibWFjIjoiM2VlNzk4MjAwZjdiNjY1ZTAwMmUxZmIyMGEyZDIzZmQzNzY4YWYzYjhmMTI2NTk5ODEwOTgxNjRiYWI2NGI4NyJ9
eyJpdiI6IjdONVN5OFI1YkdNWGNzMUdYK05iRHc9PSIsInZhbHVlIjoiRWZ2MFNVNEl5Y0dsRHFWRXQ5dWJzcU9keWVvXC8rUU16UW5zSitaZlJUaVVvUExuTFRoSlVoVzFRK3UxSTc5MlJOZ0tcL3lFZks3Rld3NnEzSGw4UlwvOXVEK3hhMzVrRlgyaEwxNGhTTUkxYmN1WmZob0tsYTRabk5uVU1STlViUHVcL1M3czRKWGxuN0hFeUNTZ3g4RzgyVXZpVlFtcnRoczB0cndnSnlEWGQxeFwvUUR3OW1yTFFJa0txWHJhNGtXdHB6SDUzRmk0MlwvQnBVVmJGQllsN3R4MitGXC82a3dEeUNmMDkrUjJZaVI3elk9IiwibWFjIjoiZDZlYTAzZTRiYTIwZTFhZDc5MmUxM2U0Y2Q1NGM3NmE2MzVmYzc3Yzc5MmQ5M2E1MzIwM2M1OWQ5NmU0NzFmNiJ9

biển.

Ads
';
Advertisement