Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Chương 1701 Chỉ duy nhất một

Chu Tước Lôi Linh do Phương Nguyên triệu hồi ra, vào thời điểm tiếp theo liền vỡ nát, hoá thành lôi điện và ánh lửa bay tán loạn, tràn ngập khắp thiên địa, như một Lưu Tinh Hoả Vũ, mà cánh tay của Ma Ngẫu cũng bùng nổ, sau đó tan vỡ, bên trong không có đất đá mà còn có huyết nhục quỷ dị, cùng với xương cốt màu xanh bị gãy, còn có máu đen, vặn vẹo như con giun.

Sức lực một kích này, hai người như ngang tài ngang sức.

Ma Ngẫu nát một tay, Lôi Linh của Phương Nguyên cũng bị phá, khí huyết trước ngực cuồn cuộn.

Nhưng trong lòng Phương Nguyên biết tình hình khẩn cấp, không dám lơ là, mạnh mẽ kìm nén một hơi, không những không lùi mà còn vọt lên một bước, thân hình bay lên trời, lòng bàn tay trống rỗng vung ra, phía dưới xuất hiện một con cóc lớn, còn cao hơn Ma Ngẫu một cái đầu.

- Rống....

Cóc này mở miệng rộng lấy hơi, xung quanh liền có Ma Tức cuồn cuộn vô tận tiến vào trong miệng nó.

Ma Tức cỡ này tương đương với pháp lực của Ma Ngẫu bị cóc hút qua, mà Ma Ngẫu cảm giác pháp lực vận chuyển không thông liền vội vàng dùng lực chống đỡ, còn Phương Nguyên đã phi thân lên, phía sau xuất hiện một sông lôi điện lớn, thẳng tắp đánh trên người Ma Ngẫu, lôi điện vô tận kết lại rắn chắc đánh lên người Ma Ngẫu, khiến thân thể Ma Ngẫu nứt toác không ngừng.

Ma Ngẫu điên cuồng phẫn nộ, đứng thẳng dậy, cánh tay còn lại mạnh mẽ chộp về phía Phương Nguyên.

Nhưng vào lúc này con cóc đột nhiên thở ra một hơi, Ma Tức Hắc Ám vô tận lại được phun ra, Ma Ngẫu lại không thể chống đỡ dưới cuồng thế này, bị thổi lui về phía sau từng bước. Nhưng Ma Tức Hắc Ám được cóc nhổ ra còn cất giấu một thanh tà kiếm, Phương Nguyên thuận thế cầm lấy thanh kiếm này, xoay người chém lên người Ma Ngẫu, cử động lưu loát sinh động như nước chảy mây bay.

Nhân cơ cơ hội này, Giao Long cũng ý thức được tình thế không đúng, trong mắt chợt loé tinh quang, chạy ra ngoài, thân hình tăng vọt dài hơn mười trượng, đuôi đập mạnh trên người Ma Ngẫu, đánh Ma Ngẫu kia ngã về phía trước.

- Xì!

Phương Nguyên chém tới một kiếm, thân thể vô cùng lớn của Ma Ngẫu bỗng nhiên ngừng lại.

Một nửa trên chậm rãi chảy xuống phía sau, nửa còn lại lảo đảo chạy trốn.

- Ngươi dám.... ngươi dám chém ta.

- Ta đã sắp chuyển sang kiếp khác thành công, sẽ thành Thần muôn đời bất diệt....

- Sao có thể.... sao có thể bị huỷ trong tay con kiến hôi như ngươi...

Ma niệm của Ma Ngẫu đại loạn, vừa không cam lòng vừa phẫn nộ vô tận, nửa người trên đột nhiên xuất hiện vô số hào quang màu đen, hình thành một nửa Ma Ảnh trong suốt giống như ác ma, cuồn cuộn nổi lên Ma Tức Hắc Ám ngập trời đánh thẳng về phía Phương Nguyên.

Còn chưa nhào tới, hào quang màu đen đã xông lên trước, giống như muốn cùng dây dưa với thần hồn của Phương Nguyên.

Lại muốn dùng sức mạnh thần hồn vô cùng mạnh mẽ đoạt thể.

- Ngươi muốn thành Thần, hắn muốn được phong Thánh, kẻ này muốn thiên hạ, kẻ kia muốn thăng Tiên....

Thấy Ma Ngẫu kia hung ác điên cuồng vọt về phía hắn, trong lòng Phương Nguyên trở nên vô vùng vô tận.

- Các ngươi.... có phải có bệnh hay không?

Kiếm ý đột nhiên hiện ra.

Ma Ngẫu này còn chưa hoàn toàn độ kiếp chuyển sang kiếp khác, thực lực đã khủng bố tới cực điểm, cho dù thần thông quỷ dị này còn lưu lại trong trí nhớ trước khi hắn chuyển sang kiếp khác, hay là do hắn sinh ra ở trong Ma Tức Hồ, nên trời sinh ưu thế luyện cả Ma Tức Hồ thành lĩnh vực của hắn khiến hắn vượt xa tu sĩ Hóa Thần bình thường. Ngay cả sau khi bị Phương Nguyên chém giết, hắn còn có thể hoá thành một Ma Niệm tiến tới đoạt thể, muốn dùng ý thức của bản thân mạnh mẽ chiếm đoạt cơ thể đối thủ....

Đủ loại pháp môn kỳ dị thật làm người ta khó lòng phòng bị, nhưng Phương Nguyên đã chuẩn bị tốt.

Nhất là sau khi ý thức được vấn đề nghiêm trọng, trong lòng Phương Nguyên lại càng tức giận hơn.

Hắn không ngờ lại gặp phải một tai họa ngầm to lớn như vậy trong Ma Túc Hồ, cảnh này khiến hắn thậm chí cảm giác được chút khủng hoảng, một chút bi ai, và hơn thế là tức giận do mất mác vô tận mang tới. Bản thân chẳng qua chỉ muốn chống cự đại kiếp nạn buông xuống mà thôi, đây không phải kết quả người trong thiên hạ cầu mong sao, vì sao lại liên tục gặp chướng ngại như thế?

Thất vọng đổi lấy sự tức giận!

Mà tức giận to lớn này lại chuyển hoá thành một kiếm quang tâm ý vô cùng mạnh mẽ!

- Vèo!

Kiếm quang này ngưng tụ trong chốc lát lại đột nhiên biến mất.

Chỉ có thể dùng thần niệm xuất ra một mũi nhọn nghênh đón ma quang chém tới, tựa như chỉ bạc, ma niệm vô tận kia nghênh đón kiếm quang, nhanh chóng tan rã như băng tuyết, nháy mắt hoá thành nhiều tàn niệm, biến mất trong thiên địa.

Tâm Ý Kiếm xuất hiện, Ma Ngẫu căn bản không thể ngăn cản, bị chém chết ngay tại chỗ.

Rầm rầm!

Giống như một ngọn núi bị sụp, Ma Ngẫu tán loạn khắp nơi, trở thành tác phẩm điêu khắc bằng đất sét và xương cốt vỡ vụn.

Phương Nguyên từ giữa không trung chậm rãi hạ xuống, sắc mặt xanh mét, khoé miệng chảy xuống một tia đỏ sẫm.

Một trận chiến này tới nhanh đi cũng nhanh, nhưng lại cho hắn gánh nặng to lớn trước nay chưa từng có.

Ma Ngẫu này chưa thành công chuyển sang kiếp khác, hơn nữa vừa mới thức tỉnh, thần thông mất linh, lúc này mới bị hắn chui tìm chỗ hổng, nhân cơ hội chém chết, nhưng cho dù như thế cũng khiến hắn phải dùng vài thủ đoạn cực mạnh của mình, hơn nữa lục phủ ngũ tạng cũng bị thương tổn....
Chương 1702 Chỉ duy nhất một đường (2)

- Một Ma Vật lại có thể lợi hại như thế....

Phương Nguyên lạnh lùng nhìn một tác phẩm nặn ra bằng đất sét.

Thật lâu không nói, y bào tung bay.

Mà mèo trắng nhìn Phương Nguyên vài lần, phát hiện tính mạng hắn không nguy hiểm mới yên tâm.

Còn Giao Long lại biến trở về bộ dạng vốn có, ngạc nhiên vô cùng, không nói lời nào.

Lữ Tâm Dao không biết đang suy nghĩ cái gì, nhìn Phương Nguyên thật lâu mới chậm rãi quay đầu, mặt không chút thay đổi.

Thực rõ ràng, nàng không ngờ thực lực hiện giờ của Phương Nguyên đã cường đại tới trình độ này.

- Ngươi có thể chém giết một Ma Ngẫu, đích thật rất mạnh!

Sau một lúc nàng mới nhẹ nhàng lên tiếng, phá lệ tán thưởng Phương Nguyên một câu, hơn nữa không có một chút mỉa mai, chỉ có chút cảm khái, nhưng sau khi nói câu này, khoé miệng nàng lại cười lạnh, nói:

- Ngươi có thể chém giết một Ma Ngẫu chưa hoàn toàn chuyển sang kiếp khác, nhưng nếu đổi lại là một Ma Ngẫu đã thành công chuyển sang kiếp khác thì sao?

- Ngươi có thể chém chết một Ma Ngẫu, nhưng nếu có vô số Ma Ngẫu xuất hiện thì sao?

Giọng nói của nàng ẩn chứa quỷ khí u lãnh:

- Ngươi có nghĩ tới trên thế gian này có bao nhiêu Ma Tức Hồ không?

Lời nói của Lữ Tâm Dao khiến sắc mặt Phương Nguyên xanh mét, thậm chí trong lòng chấn động.

Vừa rồi hắn kinh sợ là bởi vì hắn ý thức được vấn đề này đáng sợ thế nào.....

..........

Trong thế gian này có rất nhiều Ma Tức Hồ?

Lớn nhỏ tổng cộng có hơn ngàn vạn?

Mà tất cả Ma Tức Hồ, trên thực tế đều dùng một phương pháp tạo thành, đó chính là bố trí đại trận, tụ Ma Tức lại, sau đó mượn một vài di hài tiền bối ngã xuống trong đại kiếp nạn, đắp nặn ra Ma Ngẫu, trấn áp ở giữa Ma Tức Hồ!

Đây là một pháp môn có từ rất xa xưa mà lại có hiệu quả, cho nên được sử dụng rất nhiều.

Mà nếu tất cả Ma Ngẫu trong Ma Tức Hồ này đều đang chuyển sang kiếp khác.....

- Những Ma Ngẫu này chuyển sang kiếp khác cũng không phải là ngẫu nhiên!

Lữ Tâm Dao nặng nề nói tiếp.

- Ngay từ đầu những Ma Ngẫu này sinh ra linh tính, thậm chí đang tìm truyền nhân chuyển thế, hắn còn tưởng đó là trường hợp đặc biệt, còn có rất nhiều người như Tiên Minh, Thánh địa cũng phát hiện bí mật này, nhưng cũng không quá xem trọng. Dù sao truyền nhân chuyển thế mặc dù có chút bản lãnh nhưng vẫn không đáng nhắc tới trong mắt các đại nhân vật, cũng như ta, ta nghĩ mình nắm giữ sức mạnh siêu thoát khỏi thế gian, nhưng vài lần tranh phong với ngươi vẫn đều thua thiệt....

Một lát sau nàng mới tiếp tục nói:

- Chẳng qua vấn đề cũng không đơn giản như vậy, mãi tới trước khi hắn quay về Lang Gia Các cũng không xác định được những Ma Ngẫu này làm sao có thể thức tỉnh, chỉ đoán có liên quan tới một trận hạo kiếp ngàn năm trước ở Côn Lôn Sơn. Một trận hạo kiếp kia đã khiến thiên địa biến đổi, mới tạo cơ hội để bọn họ thức tỉnh, nếu không cũng sẽ không trùng hợp như vậy....

- Nhưng có thể xác định một việc, Độ Kiếp Ma Ngẫu đều dần dần thức tỉnh tìm kiếm truyền nhân chuyển thế, đều là những kẻ đi lầm đường, mà Ma Ngẫu cường đại thật sự đều đang chờ, chờ chính mình chuyển sang kiếp khác thành công, đó mới là điều đáng sợ nhất!

Sắc mặt Phương Nguyên xanh mét, không lập tức trả lời.

Điều này thật đáng sợ.

Ma Ngẫu hắn gặp còn chưa chuyển sang kiếp khác thành công, đã đáng sợ như vậy, vậy trên thế gian này có nhiều Ma Tức Hồ thì không biết có những tồn tại đáng sợ đã chuyển sang kiếp khác thành công, đang lặng yên chờ đợi thời cơ xuất thế hay không?

Bọn họ khi còn sống đều có công lớn với Thiên Nguyên.

Nhưng hiện giờ đắm chìm trong hắc ám lâu ngày, từ chết chuyển sang kiếp khác, bọn họ đều đã thay đổi.

Có lẽ bọn họ còn giữ lại một chút trí nhớ, nhưng sau khi chuyển sang kiếp khác trở về sẽ không còn là chính họ!

Đây là một chủng tộc hoàn toàn mới!

Có lẽ giống như bọn họ tự xưng: Thần Tộc!

Bọn họ có nguồn gốc là người, nhưng đã không còn là người mà là một chủng tộc hoàn toàn mới.

Khó trách Hắc Ám Ma Chủ do dự.

Ý định ban đầu của hắn chính là trước tiên dẫn động đại kiếp nạn buông xuống, thời điểm nhân gian sợ hãi tuyệt vọng sẽ truyền thụ công pháp cùng thần thông hắn thôi diễn được, kể từ đó sẽ có thể hấp dẫn một đám người có chung chí hướng, giúp đỡ hắn cũng nhau thôi diễn, như thế sẽ nắm chắc vô cùng lớn, tạo nên một đám người mới có thể tiếp tục sống sót dưới đại kiếp nạn, sẽ không còn sợ hãi đại kiếp nạn nữa!

Hắn gọi những người này là Tiên Nhân!

Nếu như thành công, tuyệt đại đa số người trong nhân gian sẽ chết, nhưng những “Tiên” này sẽ lại sống sót, sống vô cùng tốt.

Khi nhân gian biến thành “Tiên giới” như trong miệng Hắc Ám Ma Chủ, Tiên còn sống sẽ không bị giới hạn trong vòng quay vô tận của đại kiếp nạn này, mà có được may mắn trước nay chưa từng có, đặt chân trên đại đạo rộng lớn mênh mông thật sự....

Một kỷ nguyên chấm dứt, một kỷ nguyên mới tiến tới!

Thiên Nguyên sẽ có một bước tiến dài!

Dù sao dưới đại kiếp nạn, sinh linh Thiên Nguyên sẽ mệt mỏi một thời gian dài.

Hơn nữa trong suy nghĩ của Hắc Ám Ma Chủ, nếu cứ chạy đi như thế, sớm muộn gì cũng sẽ chết.

Nhưng sau khi khám phá ra bí mật của những Ma Ngẫu đang lặng yên chuyển sang kiếp khác, hơn nữa còn đang chờ đợi thời cơ, Hắc Ám Ma Chủ mới do dự.
Chương 1703 Đại đạo độc hành (1)

Hắn biết những Ma Ngẫu này đang chờ thức tỉnh, cho nên không dám mạo hiểm, bởi vì nếu đúng như suy nghĩ trong đầu hắn, khi đại kiếp nạn ập đến, những Ma Ngẫu sẽ chiếm được ưu thế trước nay chưa từng có, có lẽ chưa kịp đợi tới lúc hắn hoàn thiện công pháp và thần thông của mình, những Ma Ngẫu này đã chiếm cứ nhân gian, tới lúc đó cái gọi là Tiên giới sẽ trở thành thiên hạ của người chết!

Những Ma Ngẫu này sẽ trở thành Thần ở nhân gian mới!

Bọn họ có thể sẽ chăn dắt phàm nhân, thậm chí có lẽ sẽ diệt sạch phàm nhân....

Hắc Ám Ma Chủ muốn đắp nặn một đại Tiên giới mới, không phải giúp bọn hắn tạo ra một Thần giới!

Nhưng Phương Nguyên càng nghĩ sâu, trong lòng lại như có một toà núi lớn đè ép.

Nếu Ma Ngẫu này đã muốn chuyển sang kiếp khác, sớm muộn gì vẫn sẽ thức tỉnh lại, thật ra bọn chúng đã có ý thức của chính mình, chỉ chờ đợi thời cơ tốt nhất, mà thời cơ này có lẽ chính là thời điểm đại kiếp nạn buông xuống. Đối với họ, đó chính là một trận cuồng hoan vô cùng lớn, vào thời điểm nhân gian đại chiến, phân tranh, sức mạnh tiêu hao, bọn họ liền ngư ông đắc lợi.

Đề cập tới vấn đề này, Phương Nguyên nghĩ mà sợ!

Lúc trước ở Lang Gia Các, nếu hắn thật sự đấu với Đạo tử Đông Hoàng Sơn, vậy chẳng phải là....

Dưới tình huống toàn bộ nhân gian không biết, cùng diệt tai ương, dò xét mà qua.

Những bóng ma này vẫn chưa tiêu tán!

Phương Nguyên lo lắng ngẩng đầu, nhìn Ma Tức Hắc Ám bao phủ trời cao, nhất thời tâm tư có chút tuyệt vọng.

Làm sao bây giờ?

Đại kiếp nạn cuối cùng cũng sẽ tới, thời điểm nó tới, nhân gian trước mặt có đại kiếp nạn, sau lưng có Thần Ma đang chuyển sang kiếp khác, mơ ước nhân gian, làm sao có thể chống đỡ được? Lúc trước bọn họ đều suy nghĩ rất đơn giản, còn nghĩ đại kiếp nạn sẽ giáng từ trên trời xuống như trước kia, lại không ngờ kiếp nạn chân chính bây giờ đã ẩn nấp trong nhân gian từ lâu, lúc nào cũng có thể thối quét bốn phương.

Nếu đợi tới đại kiếp nạn, trong ngoài gặp nạn, nhân gian sẽ mất.

Nhưng nếu bây giờ bắt đầu giải quyết những Ma Ngẫu này, sức mạnh nhân gian chẳng phải sẽ tiêu hao rất nghiêm trọng sao?

Cho dù nhân gian có thể thắng thảm khốc, vậy phải dùng cái gì đối kháng đại kiếp nạn?

- Ngươi cần gì phải trưng ra bộ dạng mặt chau mày ủ như vậy!

Lữ Tâm Dao nhìn thấy bộ dạng cô quạnh cùng vẻ mặt âm trầm của Phương Nguyên, trong lòng nặng nề, cố ý lãnh đạm nở nụ cười nói:

- Trước khi hắn quay về Lang Gia Các đã từng nói với ta, chỉ cần ngươi thấy Độ Kiếp Ma Ngẫu kia, lại thấy truyền thừa của hắn sẽ biết nên làm thế nào, chẳng lẽ tới bước này rồi ngươi vẫn không cam tâm, còn không chịu kế thừa con đường của hắn?

Phương Nguyên không trả lời vấn đề của nàng.

Hắn biết ý tứ của Hắc Ám Ma Chủ, thời điểm nhìn thấy Ma Ngẫu này hắn đã biết.

Hắc Ám Ma Chủ chính là thông qua Ma Ngẫu này nói cho hắn biết tai họa ngầm lớn nhất của nhân gian, để hắn tự đưa ra quyết định.

Trơ mắt tuyệt vọng nhìn cục diện, thật ra còn một con đường có thể cam đoan thế gian không bị diệt.

Đó chính là kế thừa con đường của Hắc Ám Ma Chủ, thôi diễn công pháp của hắn tới mức viên mãn, thành công hoàn thiện con đường hắn không có đủ thời gian đi hết, sau đó công khai bí mật về sự tồn tại của nhóm Ma Ngẫu này với thiên hạ, dẫn theo nhân gian phá huỷ Ma Tức Hồ, cũng trong quá trình này truyền thụ cho nhân gian công pháp mình thôi diễn được, lựa chọn người thích hợp “Thành Tiên”

Cứ như vậy nhân loại còn có một lần tranh đoạt độ kiếp với Ma Ngẫu.

Không nói tới những thứ khác, chỉ sau khi đại kiếp nạn buông xuống, ai sẽ tới lãnh đạo thế giới này!

Mà đây chắc hẳn là ý định ban đầu của Hắc Ám Ma Chủ!

Hắn vô cùng tin tưởng khi Phương Nguyên đi tới nơi truyền thừa này, sẽ làm đi theo con đường của hắn.

Nhưng.....

..... Phương Nguyên không cam lòng!

Tuy rằng con đường Hắc Ám Ma Chủ lưu lại đã là con đường duy nhất, nhưng Phương Nguyên vẫn không cam lòng.

Độ Kiếp Ma Ngẫu từ chết chuyển sang kiếp khác đều là chủng tộc người, bọn họ khi còn sống đều là anh hùng thế gian, có công lớn với thế gian, chỉ là đắm chìm vô số năm trong hắc ám, sau khi tỉnh lại lần nữa liền trở thành người khác. Tuy có rất nhiều Độ Kiếp Ma Ngẫu còn lưu giữ một chút trí nhớ lúc còn sống,nhưng bọn họ đã không còn là người, thậm chí không có quan hệ với “Người”.

Người như vậy tu luyện Ma Tức Hắc Ám, chẳng lẽ chuyển sang kiếp khác sẽ thành chủng tộc mới?

Tuy rằng Hắc Ám Ma Chủ cố ý để lại một ví dụ đặc biệt như Lữ Tâm Dao, nhưng Phương Nguyên cũng không thể tin chỉ dựa vào công pháp hắn thôi diễn ra, lúc còn sống gọi là “Tiên”, sau khi chuyển sang kiếp khác vẫn như cũ.

Một chuyện mấu chốt nhất chính là không để ý tới sống chết của đại đa số Nhân tộc, chỉ ít ỏi vài người còn sống….

Vượt qua đại kiếp nạn như vậy, có thể được xem là đã thành công vượt qua đại kiếp nạn sao?

Đủ loại vấn đề khiến Phương Nguyên vô cùng buồn rầu.

Như có vô số âm thanh nói với hắn chỉ đi mỗi con đường này, hắn vẫn không cam lòng.

Lữ Tâm Dao lạnh lùng nhìn hắn, bỗng nhiên nói:

- Ngươi định làm thế nào?

- Còn có thể làm sao?

Lông mày Phương Nguyên nhíu lại, qua thật lâu mới thấp giọng nói:

- Không phải Phương mỗ tự coi nhẹ mình, nhưng bờ vai này cũng không chắc có thể gánh đỡ cả thiên hạ như vậy, những tồn tại đó thật đáng sợ, bí mật này cũng quá đáng sợ. Nếu một Ma Ngẫu nào đó chuyển sang kiếp khác thành công, nhân gian sẽ bị diệt, mà ta cũng không muốn đi trên con đường ngày xưa của Hắc Ám Ma Chủ.
Chương 1704 Đại đạo độc hành (2)

- Ta không rõ vì sao hắn phải giữ bí mật này kín như thế, đây vốn là một chuyện vừa ngu xuẩn lại ích kỷ, chuyện liên quan tới thiên hạ nên để thiên hạ tới định đoạt!

Thời điểm nói ra những lời này, vẻ mặt Phương Nguyên có chút tức giận, vô cùng đáng sự.

Sự thật rõ ràng, chuyện hắn nhìn thấy trong Ma Tức Hồ này quá đáng sợ, cũng quá nghiêm trọng, dù hắn có kế thừa con đường của Hắc Ám Ma Chủ hay không cũng sẽ gây ra hậu quá cực kỳ đáng sợ. Một người trí ngắn, hai người trí dài, bản thân nhất định phải nhanh chóng thông báo phát hiện của hắn với Tiên Minh cùng các đại Thánh địa, thậm chí triệu tập Hồng Thiên Hội trao đổi phương pháp giải quyết!

Chỉ hy vọng tụ hợp sức mạnh thiên hạ có thể nghĩ tới một phương pháp ít tuyệt vọng hơn!

Nhưng trái ngược với sự kinh hãi của Phương Nguyên, Lữ Tâm Dao nghe xong, trên mặt lại lộ ra nụ cười lạnh.

Vẻ mặt nàng vô cùng bình tĩnh.

Chậm rãi lắc đầu nói:

- Ngươi không nên làm như vậy!

Phương Nguyên lạnh lùng nhìn nàng, không biết vì sao nàng lại nói như vậy.

Lữ Tâm Dao bỗng nhiên nhẹ nhàng cười nói:

- Ngươi đã quên hạo kiếp Côn Lôn Sơn ngàn năm trước rồi sao?

Phương Nguyên ngẩn người, không rõ nàng nhắc tới chuyện này làm gì.

Lữ Tâm Dao cười, mamh theo chút quỷ khí dày đặc, thấp giọng cười nói:

- Ngươi muốn công khai tất cả những bí mật này, cùng thương nghị với người trong thiên hạ, vậy ngươi có biết hạo kiếp Côn Lôn Sơn có thể lần nữa buông xuống bởi ý niệm này trong đầu ngươi không?

- Côn Lôn Sơn….

Phương Nguyên lập tức giật mình, sắc mặt càng thêm khó coi.

Một trận hạo kiếp ngàn năm trước ở Côn Lôn Sơn, không ai không biết, không ai không hiểu, cũng vì một trận hạo kiếp kia mới khiến một đời từ trước tới nay cường thịnh nhất Thiên Nguyên trở thành một đời yếu nhất, bất kể là cao nhân ngã xuống hay vô số bí mật bị mất.

Hạo kiếp kia dường như khiến nhân thế mất đi hy vọng vượt qua đại kiếp nạn!

Mà hạo kiếp này rốt cục vì sao lại tới, huỷ diệt cái gì vẫn là một trong những vấn đề nan giải nhất của thế gian!

Không biết có bao nhiêu người có ý định vứt bỏ bí mật này, nhưng lại không thể làm gì….

Mà lúc này Lữ Tâm Dao lại đột nhiên nói ra.

- Đây là chuyện thứ hai hắn muốn ta nói cho ngươi!

Lữ Tâm Dao nhìn biểu tình của Phương Nguyên, sắc mặt chế giễu, lạnh nhạt nói:

- Ngươi có biết hắn cũng biết việc này, ngươi có thể nghĩ tới thuyết phục người trong thiên hạ cùng nhau tham khảo, tìm kiếm một đường ra, ngươi cho rằng hắn không nghĩ tới sao? Chẳng qua là trên đời làm sao có chuyện nhẹ nhàng như vậy, có rất nhiều bí mật căn bản không phải hắn muốn che giấu, không muốn công khai….

Nàng cười gằng.

- Hắn không dám công khai!

Nhìn mặt của nàng, trong lòng Phương Nguyên bỗng nhiên xuất hiện một chút áp lực khó có thể hình dung.

Sắc mặt Phương Nguyên đã vô cùng âm trầm, mà Lữ Tâm Dao lại làm như không thấy, thậm chí có chút đắc ý nói:

- Hắn là người duy nhất còn sống sau khi trải qua hạo kiếp Côn Lôn Sơn trên thế gian này, cho nên hắn có giải thích về hạo kiếp ngàn năm trước. Hắn nói ngàn năm trước, trước khi hạo kiếp kia xuất hiện, bởi vì cao nhân trên Côn Lôn Sơn tìm hiểu đồ vật nào đó, cho nên xúc động một vài lời nguyền khiến trời giáng tai kiếp, huỷ diệt tất cả người tiếp xúc với bí mật kia!

Phương Nguyên nghe xong trong lòng khẽ rùng mình, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía nàng.

Mà nghe những lời của nàng, vẻ mặt Giao Long lại có chút kinh hãi, lặng lẽ muốn lui lại, không muốn nghe bí mật này.

Giọng nói của nữ nhân vẫn cố tình chui vào trong lỗ tai.

- Hạo kiếp Côn Lôn Sơn có thể xuất hiện lần đầu, cũng có thể xuất hiện lần thứ hai!

Lữ Tâm Dao lạnh lùng nói:

- Bây giờ vẫn không biết bí mật kia là gì, nhưng cho dù hắn hay là ngươi, các ngươi đều là người tiếp cận bí mật kia gần nhất, nếu các ngươi công khai mọi chuyện, triệu tập cao nhân cùng nhau tham khảo, tuy có thể thoải mái hơn một chút nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể dẫm vào vết xe đổ của Côn Lôn Sơn. Lúc ấy bao nhiêu Đại Thừa, bao nhiêu cao thủ, kỳ trận dị bảo trên Côn Lôn Sơn đều không một tiếng động chết đi bởi lời nguyền rủa này, huống chi là tu sĩ Thiên Nguyên lúc này?

Phương Nguyên nghe nói, sắc mặt càng thêm lạnh lùng.

Lữ Tâm Dao chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía thiên ngoại, buồn bã nói:

- Có lẽ hiện giờ thiên ngoại đang có tồn tại gì đó nhìn chằm chằm nhân gian này, nếu ngươi công khai tất cả bí ẩn này, như vậy ngươi cùng tất cả người tham dự vào đều chỉ có một kết cục….

………..

Phương Nguyên bị những lời này làm kinh sợ, nhất thời không thể trả lời, tâm loạn như ma.

Qua thật lâu hắn mới đột nhiên nói:

- Vậy ý của hắn là gì?

Lữ Tâm Dao cười lạnh nói:

- Còn có thể là cái gì, đừng cố gắng chia sẻ cho người khác cho tới khi ngươi hiểu được hạo kiếp của Côn Lôn Sơn kia là cái gì, cũng không ai biết mục đích lời nguyền rủa kia, lại bị xúc động dưới tình huống gì, nhưng nếu không muốn kinh động tới lời nguyền rủa thì chỉ có một phương pháp, chính là làm giống hắn, một mình đeo nhân quả này trên lưng, kể từ đó, cho dù xúc động nguyền rủa cũng chỉ huỷ diệt mỗi mình người!

Nói tới chỗ này nàng lại có chút thoải mái.

- Đương nhiên ngươi có thể không tin ta, có lẽ không có lời nguyền rủa!

Phương Nguyên không trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn Lữ Tâm Dao.

Ngay cả một chút biến hoá hay mỗi một biểu tình nhỏ trên người nữ nhân này, hắn đều không bỏ qua.
Chương 1705 Ngươi bị thương. (1)

Sau đó hắn xác định lời nữ nhân này là thật.

Điều này khiến lòng hắn trầm xuống.

Nếu đây là thật, hoặc nếu không xác định chắc chắn đây là giả thì không thể mạo hiểm.

Hắn không biết hiện giờ bên ngoài có thực sự tồn tại một lời nguyền như vậy hay không, nhưng hắn không thể đánh cược, cả Thiên Nguyên này cũng không thể. Nếu hạo kiếp lại buông xuống Côn Lôn Sơn lần nữa, như vậy cả thiên hạ đều sẽ phải chuẩn bị chịu chết.

Nhưng việc này chỉ có một mình hắn có thể gánh vác sao?

Nếu nói đây là nhân quả, như vậy nhân quả này cũng thật quá nặng nề.

Hắn xưa nay vô cùng quyết đoán, nhưng lúc này hắn lại không dám dễ dàng quyết đoán.

- Khách khách….

Lúc này Phương Nguyên còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ, đột nhiên xung quanh truyền tới thanh âm biến hoá cực kỳ nặng nề.

Ma Vật Hắc Ám xung quanh đột nhiên xao động, vừa có chút hưng phấn, lại có chút hoảng sợ chạy khắp bốn phía.

Cho dù là Phương Nguyên cũng nhận ra sự biến hóa, hắn lạnh lùng nhìn lại liền thấy đại trận xung quanh Ma Tức Hồ như bị sức mạnh vô cùng lớn xâm nhập, đang lung lay sắp đổ. Một lát sau, tiếng đổ nát vang lên, xuất hiện một lỗ hổng, giống như thuỷ triều ầm ầm chạy về lỗ hổng, khiến lỗ hổng càng thêm lớn.

Giống như núi lửa bùng nồ, tất cả Ma Tức Hắc Ám cuồn cuộn khởi động, khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.

- Ma Tức Hồ này, muốn bùng nổ!

Phương Nguyên kinh ngạc ngẩng đầu, liền hiểu được vì Ma Ngẫu trong Ma Tức Hồ bị chém khiến cả nơi này mất đi khống chế, đại trận bên ngoài căn bản không thể ngăn cản Ma Tức này, tựa như núi lửa sắp bùng nổ, không thể ngăn cả.

Từ khi hắn gặp chuyện này ở Ma Tức Hồ Việt Quốc đã biết nó lợi hại.

- Đi thôi!

Trong thời gian ngắn cũng không thể nghĩ gì nhiều, hắn xoay người phi thân lên hư không trên hồ.

Thân hình xuyên qua hư không vô tận đi tới trước miếu thờ Hắc Ám Ma Chủ lưu lại, bàn tay Phương Nguyên nhấn một cái liền lôi Cóc Lôi Linh ra ngoài, há to miệng nuốt lấy miếu nhỏ kia, chỉ chừa lại một đỗng hỗn độn ở chỗ đó.

Hắn biết miếu thờ nho nhỏ này chính là truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ lưu lại.

Trong này có phương pháp “Thăng Tiên” hắn thôi diễn ra, cũng có một vài bí mật hắn nắm giữ, nếu những bí mật này được truyền ra ngoài sẽ khiến thiên hạ đại loạn, bất lợi cho việc độ kiếp. Lúc trước hắn thầm nghĩ huỷ diệt hết mọi thứ là xong chuyện, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể thu xếp mọi thứ cẩn thận, không thể để chúng bị huỷ trong Ma Tức Hồ.

Tuy rằng hiện giờ hắn chưa quyết định có đi con đường của Hắc Ám Ma Chủ hay không, nhưng hắn không dám mạo hiểm.

Hắn không xác định, thật sự tới thời điểm tuyệt vọng, trong này có phải chỉ có một con đường duy nhất hay không?

- Khi ngươi muốn ta nhìn thấy truyền thừa ngươi lưu lại, đã nghĩ tới tất cả những chuyện này sao?

Trước khi cả Ma Tức Hồ hoàn toàn vỡ nát, Phương Nguyên quay đầu lại nhìn thoáng qua, cúi đầu thở dài, trốn vào trong trời cao.

Khoảnh khắc hắn rời đi, cả Ma Tức Hồ giống như pháo hoa bùng nổ trên mặt đất U Châu.

Thanh âm lan truyền ba trăm dặm, cả thiên hạ kĩnh hãi.

Phương Nguyên cúi đầu hít sâu một hơn, ngẩng đầu nhìn hư không, ánh mắt có chút nặng, có chút mê mang.

U Châu bắc Hồn Hà Quận vốn là một quận huyện tầm thường, khá yên lặng, thậm chí người tu hành cũng rất ít khi đến đây. Nhưng vào sáng sớm một ngày, trong khi đa số người còn chưa tỉnh dậy từ trong mộng, chợt nghe một tiếng nổ lớn, đất núi rung chuyển, bên ngoài ba trăm trượng, một Ma Hắc Hồ nháy mắt vỡ tung, khói đen từ bên trong trào ra, đồng thời còn có vô số yêu ma hình người chạy ra từ trong đó, vô cùng đáng sợ, theo khói đen kia tản ra khắp bốn phương tám hướng.

Trong phạm vi ba ngàn dặm, tất cả người tu hành đều bị kinh động, vội vàng nhảy lên giữa không trung xem xét, liền thấy Ma Tức Hồ vốn yên tĩnh nay đã chia năm xẻ bảy, Ma Tức Hắc Ám cuồn cuộn dũng mãnh tuôn ra khắp nơi, sắc mặt liền đại biến, có người tu vi cao vội vàng chạy tới xem xét, tu vi thấp đều tới thông báo cho Tiên Minh hoặc nghĩ cách cứu trợ dân chúng.

- Bỗng nhiên Ma Tức Hồ chia năm xẻ bảy, có người phá huỷ đại trận kiềm chế Ma Tức Hắc Ám sao?

- Chẳng lẽ có người hủy diệt, trấn áp Ma Tức Hắc Ám?

…..

Nhất thời cả U Châu đều bị kinh động, không biết có bao nhiêu Tiên môn đạo thống vội vàng cho nhân thủ tới, những Tuần Giám Sư của Tiên Minh tọa trấn U Châu cũng lập tức tề tụ trên không, nhìn thấy Ma Tức Hắc Ám tàn sát bừa bãi, Ma Vật Hắc Ám dữ tợn hung ác bên trong kia, cả đám bị dọa tới tay chân lạnh ngắn, không tiếc gì vọt xuống ngăn cản Ma Tức Hắc Ám lan tràn.

Không thể trách phản ứng bọn họ quá lớn, tình thế bây giờ thật sự quá khẩn cấp.

Đại kiếp nạn vốn còn mười năm sẽ buông xuống, trước đây cũng có Hắc Ám Ma Chủ khuấy động bão táp xung quanh.

Hơn nữa không lâu trước, Đông Hoàng Sơn vì đại thế thiên hạ đã công khai rất nhiều bí mật người thường không thể biết, chuyện này khiến nhân gian hình thành một loại cảm xúc khủng hoảng vô tận, hiện giờ vừa thấy Ma Tức Hồ nhiễu loạn liền lo lắng đại kiếp nạn buông xuống.

Mãi tới khi phát hiện Ma Tức trong Ma Tức Hồ không thể khống chế, một vài Ma Vật trốn ra ngoài mới khiến bọn họ hơi yên tâm, nhưng vẫn không dám chậm trễ, kinh sợ tới cực điểm quát lớn:

- Đang êm đẹp, vì sao Ma Tức trong Ma Tức Hồ lại đột nhiên tràn ra nhiều như thế?

Ads
';
Advertisement