Chương 1696 Con đường thăng tiên (2)
Phương Nguyên bỗng nhiên nói:
- Hiện giờ ngươi không phải là người?
Lữ Tâm Dao nhẹ nhàng cười, môi đỏ mọng hé mở, nói:
- Ta vẫn là ta!
Phương Nguyên trầm mặc, hắn dường như đoán được cái gì đó.
Một lúc sau hắn mới nói:
- Hắn nói để lại vài thứ trong này, ta muốn nhìn xem đó là thứ gì?
Lữ Tâm Dao cười càng thêm vui vẻ, vô cùng uyển chuyển, nàng đứng dậy, Ma Vật vây xung quanh đều hoảng sợ không thôi, thối lui ra bên ngoài ba trượng, nhưng lại luyến tiếc rời đi, đầu phe phẩy, lưỡi le dài, bộ dạng lấy lòng nàng.
- Hắn đã sớm biết mình sẽ chết, bởi vì hắn đã bại lộ, bất kể là Tiên Minh hay là các đại Thánh địa đều nổi lên nghi ngờ, cho nên hắn tất nhiên phải chết, chỉ là hắn có chút không cam lòng con đường của mình bị chặt đứt như vậy, muốn tìm một truyền nhân. Ta vốn cảm thấy mình là người được lựa chọn tốt nhất, nhưng hắn không đồng ý, nói ta không thể, phải tìm một truyền nhân khác, có điều ta không ngờ truyền nhân hắn tìm được lại là ngươi, thật không rõ từ nhỏ tới lớn ngươi có cái gì tốt?
Lữ Tâm Dao chậm rãi nói xong xoay người lại thở dài:
- Hay là thôi đi, nếu hắn tìm tới ngươi, ta cũng chỉ có thể giúp ngươi, trên đời này ta không bội phục một ai, nhưng ta bội phục hắn. Nguyện vọng hắn để lại, cho dù thế nào ta cũng phải giúp đỡ, ngươi theo ta tới đây, ta chỉ hy vọng sau khi ngươi xem những gì hắn lưu lại sẽ không tỏ vẻ quá ngu xuẩn!
Phương Nguyên nhíu mày theo sau nàng đi về phía trước.
Hiện giờ vóc dáng Giao Long nhỏ bé, đành phải chạy chậm theo sau, vươn móng vuốt bắt được góc áo Phương Nguyên.
Lữ Tâm Dao dẫn theo Phương Nguyên đi vào trong đền nhỏ phía sau nàng, sau khi đi vào lại phát hiện bên trong đền vô cùng rộng rãi, khắp nơi đều đặt một vài cái quan tài và lu cũ nát, còn có từng loạt giá sách, bên trên để đầy điển tịch.
Thậm chí bên trên điện kỷ nhỏ còn có một vài bút ký chưa viết xong, bày biện lộn xộn.
- Đều ở trong này, ngươi tự xem đi!
Lữ Tâm Dao nhẹ giọng cười, tiện tay chỉ vào một đại điện, sau đó dựa vào trên cột hành lang, bộ dạng không quan tâm.
Thần thức Phương Nguyên khẽ cảm ứng liền tiến lên trước, ngồi xuống trước tiểu án, tiện tay lấy ra mấy cuốn điển tịch bắt đầu lật xem, chỉ thấy phía trên điển tịch viết mấy chữ đẹp đẽ "Ma Tức Sơ Luận”.
Lại lật thêm xuống dưới, phát hiện điển tịch còn rất nhiều, như “Tạo Hoá Nghịch Chuyển Pháp”, “Càn Khôn Điên Đảo Thuật”.
Trong điển tịch này có một chút lĩnh ngộ của hắn đối với Hắc Ám, cũng có một vài loại thuật pháp thần thông, đều quỷ dị tới cực điểm, nhưng lại hợp lại thành một, cực kỳ tài tình, bên trong có thể nói bao hàm toàn diện, thậm chí có Luyện Đan Thuật, Chú Khí Thuật, Trận Thuật…. Nếu không tự mình nhìn thấy thật sự không biết nhân tài nào có thể sáng chế ra thần thông cỡ này….
Mà một bên khác của tiểu ấn, trên một chỗ thuận tiện nhất lại để một quyển sách cổ.
Phương Nguyên nhìn thoáng qua, trên sách cổ chỉ có bốn chữ:
- Đạo Nguyên Chân Giải!
- Thì ra con đường của hắn là như vậy….
Phương Nguyên lật xem điển tịch cùng bút ký Hắc Ám Ma Chủ lưu lại, sắc mặt dần dần nghiêm nghị, nhiều suy đoán trong lòng đều được giải đáp, mà sắc mặt của hắn cũng càng ngày càng cổ quái, vừa có chút kinh ngạc, cũng có chút mê mang. Một lúc sau hắn đột nhiên thả điển tịch này xuống, đứng dậy đi tới phía trước hắc quan cùng đại hàng màu đen, mở ra từng cái một….
Sau đó hắn lại trầm mặc.
Giao Long đi theo lại đây, nhảy tới nhảy lui, sắc mặt nhất thời đại biến.
Chỉ có mèo trắng (Bạch Miêu) lúc này vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng.
- Đại kiếp nạn tới từ nhân gian, muốn vĩnh viễn giải quyết đại kiếp nạn phải tiến bộ dũng mãnh!
- Thiên địa không thích hợp với chúng ta, vậy chúng ta phải đi thích ứng với thiên địa!
- Người tu hành mệnh có thể nghịch thiên, đó là đạo lý này!
………….
Phương Nguyên nhớ tới lời nói của Lang Gia Các chủ lúc chia tay đã nói, sắc mặt dần dần trầm xuống.
Hắn cũng không biết nên nói như thế nào, cũng không biết lúc này trong lòng là phẫn nộ hay khâm phục.
Hắn đã biết con đường Hắc Ám Ma Chủ muốn đi là gì.
Khó trách vùng núi bên cạnh Địa Cung lại có nhiều quái vật thân thể không trọn vẹn như vậy, khó trách Hắc Ám Ma Chủ muốn nhanh chóng dẫn động đại kiếp nạn xuất thế, khó trách tuy rằng hắn kiên định đi trên con đường này, nhưng xưa nay cũng không dám đường hoàng nói ra!
Đó là bởi vì việc hắn làm khiến người người oán trách!
Hắn đang nghiên cứu làm sao để con người có thể thích ứng sự tồn tại của Ma Tức Hắc Ám, thậm chí khiến con người trở nên không giống người.
- Đây là chuyện hắn làm từ trước tới nay?
Phương Nguyên bỗng nhiên lên tiếng nhìn về phía Lữ Tâm Dao, thanh âm có chút khàn khàn.
- Không sai, hắn thật sự là một người rất lợi hại!
Lữ Tâm Dao cười cười, có vẻ vô cùng thoải mái nói:
- Ngay từ đầu hắn đã nhìn thấu, căn bản không thể thoát được đại kiếp nạn, luôn tuần hoàn một lần lại một lần, chờ ở phía trước chính là một con đường chết. Cho nên vì sao không thể đổi một con đường chết, có lẽ điều con người phải làm không phải chống đỡ đại kiếp nạn, mà thích ứng với nó. Nếu con người có thể tiếp nhận khí tức Hắc Ám, thậm chí dùng khí tức Hắc Ám tu hành, như vậy đại kiếp nạn ba ngàn năm một lần sẽ không phải đại kiếp nạn, ngược lại là một lần đại may mắn ba ngàn năm chúc phúc nhân gian!
Chương 1697 Ma Ngẫu chuyển sinh (1)
Nàng cười tới mắt híp lại, nhìn về phía Phương Nguyên nói:
- Ngươi nói, nhân gian như vậy có được xem là Tiên giới không?
Phương Nguyên trầm mặc, khí cơ xung quanh có chút nặng nề.
Hắn nhớ tới việc Hắc Ám Ma Chủ từng nói tới việc tái tạo Tiên giới ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung.
Thì ra là thế, hắn muốn cải tạo nhân gian thành Tiên giới.
Thời thượng cổ, trong giới tu hành có câu nói, phi thăng Tiên giới đại biểu cho độ cao cùng cảnh giới của con người.
Chẳng qua thời điểm kia là một người phi thăng!
Hiện giờ Hắc Ám Ma Chủ này lại muốn dẫn cả Thiên Nguyên phi thăng.
….. thật là can đảm!
- Hắn thành công sao?
Phương Nguyên hừ lạnh một tiếng, trầm giọng hỏi.
Lữ Tâm Dao nở nụ cười nói:
- Đương nhiên thành công, ngươi xem ta không phải sao?
Sắc mặt Phương Nguyên như thường, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện sát khí.
Hiện giờ Lữ Tâm Dao quả thật như một tác phẩm thành công, nếu thật sự như thế hắn sẽ không để Lữ Tâm Dao sống sót.
Nhưng lúc này dường như Lữ Tâm Dao nhìn ra được suy nghĩ của hắn, nói:
- Nhưng ta dù sao cũng khác, người khác không thể học theo ta, cho nên hắn không thể xem như thành công. Hắn vẫn luôn thôi diễn một loại công pháp có thể khiến con người hoàn toàn thành Tiên, nghe hắn nói đã tìm được một chút linh cảm trên người ta, cũng xem như thành công hơn nửa. Nhưng đáng tiếc hắn không có nhiều thời gian, cho nên muốn tìm người tiếp tục giúp hắn thôi diễn, ta vốn đang suy nghĩ là ai có bản lĩnh lớn như vậy, hiện giờ xem ra ngoại trừ ngươi sẽ không có ai?
- Thành Tiên?
Phương Nguyên thấp giọng quát:
- Đây là thành Ma!
Lữ Tâm Dao đứng trên hành lang, khinh thường nói:
- Nếu trên đời không có Tiên, vậy Ma không phải Tiên sao?
Phương Nguyên căn bản không muốn trả lời, ánh mắt hắn ngưng đọng nhìn mấy điển tịch trên thư án.
Hắn nghĩ nếu điển tịch này bị truyền ra ngoài sẽ gây ra hậu quả như thế nào….
Người bên ngoài chính là ở trong Địa Cung trên Tuyết nguyên, cho dù đại kiếp nạn tới trước mắt cũng sẽ có người lẩn trốn không ra!
Nếu bọn họ đã biết sự tồn tại của điển tịch này…
- Chẳng lẽ ngươi muốn hủy diệt chúng?
Lữ Tâm Dao lạnh lùng nhìn Phương Nguyên, đột nhiên cười nói:
- Ngươi quả nhiên vẫn mang bộ dạng khiến người ta chán ghét, còn kém hắn xa. Khi hắn rời đi ói, nếu ngươi thấy được điển tịch này nhất định sẽ lo lắng bị lưu truyền ra ngoài, kéo theo hậu quả sau đó, cho nên hắn còn dặn ta phải dẫn ngươi đi xem một thứ khác…
Nàng nói xong liền cười thần bí, nói:
- Hắn nói, sau khi ngươi xem được nhất định sẽ thay đổi chủ ý!
- Dẫn ta đi?
Nghe lời nói của Lữ Tâm Dao, Phương Nguyên lạnh giọng hỏi.
Hắn quả thật muốn huỷ diệt điển tịch này, bởi vì nếu mấy thứ này truyền ra ngoài, rất có thể tạo nên ảnh hưởng cực kỳ lớn với thế gian. Nhưng nếu Hắc Ám Ma Chủ đã đoán được khi hắn nhìn thấy sẽ nảy sinh ý niệm huỷ diệt, vậy chắc chắn hắn sẽ để lại một số chuẩn bị phía sau. Lữ Tâm Dao nói Hắc Ám Ma Chủ muốn nàng dẫn hắn đi nhìn một số thứ, vậy cứ đi xem thử, hắn cũng muốn xem chuyện Hắc Ám Ma Chủ nói có thật sự vô căn cứ không.
Lữ Tâm Dao cười rất đắc ý, trôi lơ lửng trong hắc ám.
Mèo trắng lạnh lùng đánh giá tất cả Ma Tức xung quanh, ánh mắt bình tĩnh, mang theo chút phiền chán, mà Phương Nguyên còn nhìn ra được một chút hoài niệm từ trong phiền chán này, thực là kỳ lạ.
Giao Long lại vô cùng nhát gan, móng vuốt nắm chặt góc áo Phương Nguyên, đi theo phía sau, hai mắt gian tà nhìn vòng eo lắc lư của Lữ Tâm Dao khi đi về phía trước, không biết nghĩ tới cái gì, cười một tiếng, mặt đỏ bừng.
- Chính là chỗ này, ngươi hãy nhìn rõ đi!
Lữ Tâm Dao mang theo Phương Nguyên đi lại trong Ma Tức Hồ một lúc lâu, tiện tay phá giải mấy cấm chế, cuối cùng đi tới một trấn nhỏ bên ngoài, trong một sơn cốc vô cùng bí ẩn, cười dài, tay chỉ về phía trước, ngầm có ý châm chọc.
Phương Nguyên ngừng lại, nhất thời cứng người.
Chỉ thấy trong núi trống rỗng, ở giữa sơn cốc có một Nê Ngẫu cao mấy trượng, Nê Ngẫu này được đắp nặn vô cùng sống động, vừa nhìn thấy liền khiến người ta cảm giác như vật còn sống, trên người mang theo một loại khí cơ âm u dày đặc, Ma Tức Hắc Ám vô tận xung quanh chậm rãi xoay tròn, hình thành một phương, dường như Nê Ngẫu này là trung tâm của Ma Tức Hồ.
- Độ kiếp Ma Ngẫu?
Phương Nguyên nhìn thấy Nê Ngẫu này, ánh mắt nhất thời cứng đờ.
Hắn không xa lạ với Nê Ngẫu như vậy, trong Ma Tức Hồ ở Việt Quốc cũng có một cái tương tự.
Loại Nê Ngẫu này được nhân gian gọi là Độ Kiếp Nê Ngẫu, bọn chúng tồn tại đều có lai lịch. Kiếp trước, mỗi khi đại kiếp nạn buông xuống trong thiên địa liền tàn sát bừa bãi khắp nhân gian, cho dù vượt qua đại kiếp nạn cũng có vô số Ma Tức Hắc Ám phiêu đãng trên thế gian, vô tận Ma Vật hồi sinh quấy nhiễu khắp nơi, bởi vậy liền có cao nhân thế gian khổ tâm thôi diễn, nghĩ ra một phương pháp giải quyết Ma Tức này.
Bọn họ mượn dùng một vài di hài của tiền bối đại tu luyện thành Ma Ngẫu này, đặt nó đứng ở một chỗ.
Lại mượn dùng đại trận và cấm chế khiến Ma Tức Hắc Ám tụ tập lại đây, trấn áp tại một chỗ cố định để chúng không tràn ra ngoài, đây là nguồn gốc ra đời của Ma Tức Hồ. Có Ma Tức Hồ, Ma Tức Hắc Ám sẽ không thể tuỳ tiện tác loạn, thậm chí trở thành nơi thí luyện của Tiên môn.
Chương 1698 Ma Ngẫu chuyển sinh (2)
Xét về nguồn gốc cùng tác dụng mấy vạn năm nay, sự xuất hiện của Độ Kiếp Nê Ngẫu tạo ra tác dụng cực lớn đối với thế gian.
Đương nhiên Độ Kiếp Nê Ngẫu này cực kỳ thần bí, bởi vì bọn họ vốn là do di hài của tiền bối đại tu luyện thành. Có người nói Anh Linh của những Nê Ngẫu không tiêu tan, ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện rất nhiều chuyện lạ, nghe xong không biết là thật hay giả lại khiến người ta tóc gáy dựng đứng.
Phương Nguyên cũng từng gặp một lần.
Lúc trước ở Ma Tức Hồ Việt Quốc, hắn từng đi tới giải đất trung tâm ở Ma Tức Hồ Việt Quốc cùng Lạc Phi Linh, cũng gặp phải việc Ma Ngẫu có linh. Ma Ngẫu kia không những sinh ra linh tính, thậm chí còn dụ dỗ hắn và Lạc Phi Linh, muốn bọn họ trở thành truyền nhân.
Đương nhiên hắn và Lạc Phi Linh tâm chí hơn người, phá mở ảo giác, không bị rơi vào bên trong, nhưng Lữ Tâm Dao Bách Hoa Cốc lại khác, trở thành truyền nhân của Ma Ngẫu, nắm giữ một loại thần thông quỷ dị lại khủng bố, trước sau gặp phải không ít chuyện phiền toái. Hiện giờ Lữ Tâm Dao biến thành bộ dạng quái dị này sợ là cũng liên quan tới việc có được truyền thừa lúc trước…..
- Hắn cho ta xem Độ Kiếp Nê Ngẫu làm cái gì?
Phương Nguyên ngưng thần đánh giá Nê Ngẫu này, càng xem càng quỷ dị, không nhịn được thấp giọng hỏi.
Nụ cười Lữ Tâm Dao mang theo chút mỉa mai, thản nhiên nói:
- Thế nhân các ngươi luôn coi thường hắn, nghĩ hắn hô mưa gọi gió, làm rất nhiều chuyện nhưng chưa một lần thành công. Trên thực tế các ngươi đã quá coi thường hắn, sau Đại Tự Tại Thần Ma Cung hắn đã gần thành công, hắn đã có cơ hội truyền công pháp mình thôi diễn ra cho nhân gian, cũng có cơ hội xúc động đại kiếp nạn buông xuống sớm, sở dĩ cuối cùng hắn bị các ngươi bức tới đường cùng chính là vì hắn nhất thời thay đổi chủ ý….
Trong lòng Phương Nguyên trầm xuống, quay đầu nhìn về phía Lữ Tâm Dao.
Hắn không nhìn ra trong lời nói của Lữ Tâm Dao có ý gì, bởi vậy sau khi trầm mặc một lúc lâu chỉ có thể hỏi:
- Vì sao hắn lại thay đổi chủ ý?
Lữ Tâm Dao lạnh giọng cười nói:
- Ta đã đưa ngươi tới nơi này, nếu ngươi không tự mình nhìn ra, vậy không xứng hỏi tới vấn đề này!
Phương Nguyên lạnh lùng nhìn nàng một cái, quay đầu nhìn về phía Ma Ngẫu kia.
Tâm trí hắn khẽ ổn định, trong mắt huyễn hoá ra một chút phù văn, bên trong ẩn chứa lôi quang.
Từ sau Thiên Đạo Hóa Thần, cảnh giới của Phương Nguyên đã tăng mạnh, hắn mượn nhờ Thất Tinh Đài ở Dịch Lâu ngộ đạo thời gian dài, lại ngao du trong pháp tắc thiên địa, tuy hiện giờ không có Thất Tinh Đài, nhưng lĩnh ngộ của hắn đối với Thiên Công, cùng pháp tắc thiên địa nắm giữ trong tay cũng khiến hắn có một loại năng lực khám phá Căn Nguyên thế gian, hiện giờ hắn khởi động năng lực này, quyết tâm xem tới tận cùng.
Tuy rằng ngoài miệng Lữ Tâm Dao mỉa mại, nhưng hiện giờ thấy bộ dạng của Phương Nguyên cũng nhất thời kinh hãi.
Nàng vốn không phục Phương Nguyên, loại không phục này xuyên suốt khắp cuộc đời nàng, cho dù lúc biết Hắc Ám Ma Chủ tính toán tìm Phương Nguyên làm truyền nhân, nàng cũng vẫn không phục. Nhưng hiện giờ thấy khí cơ trên người Phương Nguyên, nàng cũng phải kinh hãi, nàng cảm thấy mình không thể nhìn thấu hắn, nhưng có thể cảm giác được trên người Phương Nguyên có một loại ý cảnh khiến nàng không dám dễ dàng xúc động.
- Hắn chỉ là một tên chăn bò nghe trộm bên ngoài Tiên Vực, hiện giờ… hiện giờ sao lại….
Trong lòng vừa ghen ghét vừa thù hận, nghiến răng kêu ken két.
Phương Nguyên không biết suy nghĩ trong lòng nàng, chỉ ngưng thần nhìn Ma Ngẫu kia, sắc mặt dần dần xảy ra biến hóa.
Dưới ánh mắt hắn, tầng tầng hư không bị phá mở, hắn rốt cục thấy được một số thứ.
Thùng thùng, thùng thùng, thùng thùng.
Mơ hồ có tiếng tim đập truyền ra từ trong cơ thể Ma Ngẫu kia.
Một biến hóa được che giấu kỹ càng, tuyệt đối không muốn người khác phát hiện nhất thời rơi vào trong đáy mắt Phương Nguyên.
Bỗng nhiên Phương Nguyên nhìn thấy trong cơ thể Ma Ngẫu kia rốt cục có chút ý thức không thể kiềm chế, không phải bộ dáng làm bộ như ngủ say, đột nhiên mở mắt ra nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt hai người giao nhau, nháy mắt mặt Phương Nguyên tràn ngập hàn ý.
Ma Ngẫu này lại sống!
Không giống với khối Ma Ngẫu hắn gặp được trong Ma Tức Hồ Việt Quốc, chính là ý thức thức tỉnh nhưng thân thể đã chết, cho nên hắn chỉ có thể tìm kiếm truyền nhân, muốn mượn thân xác truyền nhân xuất hiện lại trong thế gian. Nhưng vào lúc này, khối Ma Ngẫu Phương Nguyên nhìn thấy lại còn sống, hắn giả trang thành bộ dạng đã chết, che giấu ý thức của mình, giống như rắn đang ngủ đông, chờ tới lúc thức tỉnh!
- Meo….
Mèo trắng cũng như phát hiện gì đó, đột nhiên lông mao dựng đứng.
Giao Long đi theo phía sau Phương Nguyên cũng bị hù nhảy dựng, kêu lên:
- Đừng động!
- Chính là cái đó?
Phương Nguyên bỗng nhiên chuyển hướng về phía Lữ Tâm Dao, lớn tiếng quát.
Lữ Tâm Dao vốn cố ý làm khó dễ Phương Nguyên mới để hắn tự mình tới xem, không ngờ hắn lại thật sự nhìn ra, sắc mặt cũng khẽ biến, trầm giọng nói:
- Đúng vậy, đây là nguyên nhân hắn không đi ra một bước kia, bởi vì hắn thấy được tai hoạ ngầm này, hắn nghĩ muốn nhân gian phi thăng trở thành Tiên giới, chứ không phải sáng tạo nên một Thần giới cho bọn quái vật này, cho nên vào thời điểm sắp thành công hắn lại lùi bước. Hắn về tới Lang Gia Các chờ đợi số mệnh của mình, lại quyết định để điều này lại cho ngươi!
Chương 1699 Vô cùng kinh hãi (1)
Nghe được những lời này, Phương Nguyên lập tức hiểu ra.
Hắn hiểu lo lắng cuối cùng của Hắc Ám Ma Chủ, cũng hiểu được tai họa ngầm từ trong lời nói của Lữ Tâm Dao.
Trong nháy mắt hắn cảm giác trong lòng sinh ra một chút hoảng sợ khó hiểu.
Mà loại cảm giác hoảng sợ này, hắn vốn tưởng sẽ không bao giờ xuất hiện trong lòng mình.
- Kiến hôi….
Trong lúc vô số ý niệm xuất hiện trong đầu hắn, bỗng nhiên một tiếng quát khẽ nặng nề vang lên trong hư không, tượng Độ Kiếp Nê Ngẫu kia đột nhiên mở hai mắt, ý thức ngủ say của hắn bị Phương Nguyên phát hiện, lại nghe thấy những lời Lữ Tâm Dao nói với mọi người, rốt cục tượng Độ Kiếp Nê Ngẫu này không còn ý đồ giấu diếm, trực tiếp thức tỉnh, nặng nề mở miệng hét lớn.
Từng tầng đất sét trên người hắn bong ra từng mảnh, thạch kiếm bên người được rút ra.
- Rầm rầm…
Thanh âm đất đá rơi xuống, hắn đột nhiên xoay người hung hăng chém một kiếm về phía đầu Phương Nguyên.
- Lại dám dò xét bí mật chuyển sinh của bổn tọa?
Giọng nói cuồng bạo thâm trầm, một kiếm kia dẫn động vô tận pháp tắc, trong Ma Tức Hồ to lớn đột nhiên hóa thành lốc xoáy mấy trăm dặm vô cùng lớn, tất cả Ma Tức Hắc Ám đều theo một kiếm này của hắn tụ lại một chỗ, giống như cả Ma Tức Hồ đều thành lĩnh vực của hắn, sức mạnh cuồng bạo hỗn loạn khó có thể hình dung, như trời nghiêng núi lở, hung hăng chém về đầu Phương Nguyên.
Một khi tỉnh lại từ đại mộng vạn năm sẽ phải rút kiếm giết người!
Dưới thế công cuồng bạo này, mèo trắng hét một tiếng liền bỏ chạy.
Giao Long cũng nhanh chóng chạy trốn sau một khối nham thạch.
- Xin hỏi hiện giờ tiền bối có còn là người không?
Chỉ có Phương Nguyên sau khi sắc mặt thay đổi cũng sinh ra một chút kinh sợ, liền tiến lên nghênh tiếp, trầm giọng hét lớn.
- Người! Ha ha!
Tuonejg Ma Ngẫu kia cười lạnh:
- Chúng ta niết bàn chuyển sang kiếp khác sẽ thành Thần tộc!
Thời khắc một tiếng hét lớn này vang vọng khắp nơi, một kiếm kia cũng như khai thiên lập địa chém tới trước mặt Phương Nguyên.
Vào lúc này Phương Nguyên cũng chỉ có thể cắn chặt răng, hai tay áo vung lên giữa không trung, một dòng sông ánh sáng vắt ngang phía chân trời, giống như sơi tơ vô cùng lớn quấn quanh người hắn, pháp tắc bên người biến hóa vô tận, đủ loại dị tượng xuất hiện nghênh đón một kiếm Ma Ngẫu kia chém tới. Lôi Kiếm tương giao, một hình cung khuếch tán khắp nơi, chia thiên địa thành hai nửa.
- Nhân gian sao lại có nhiều tai nạn như vậy?
Phương Nguyên tiếp một kích này, sắc mặt vô cùng nặng nề, thậm chí có chút tức giận đau thương.
- Kiếp trước ngươi vốn là anh hùng, được hậu nhân kính ngưỡng, vì sao trong lòng lại mang mầm tai họa?
Đối mặt với Ma Ngẫu đã thức tỉnh, Phương Nguyên ra sức chống lại thế công của hắn, trầm giọng quát chói tai.
Trong lòng hắn sinh ra một chút tư vị khó có thể nói thành lời.
Cảnh này khiến hắn vừa giận vừa buồn, như vừa có sát khí vô tận, lại giống như bất lực.
- Kiếp trước anh hùng? Ha ha!
Ma Ngẫu kia nghe được lời Phương Nguyên, ma niệm khuấy động khắp nơi, trong cười lạnh mang theo sức mạnh to lớn khôn cùng nói:
- Kiếp trước ta chính là Huyền Bắc Chiếu Lăng Vương, vô địch thế gian, được tôn sùng là vô địch thiên hạ, tỉnh lại trong giấc ngủ vạn năm, việc kiếp trước đã sớm tiêu tan, niết bàn chuyển sang kiếp khác. Từ chết thành Thần, bất tử bất diệt, kiêu ngạo khắp thiên địa, đợi cho chúng thần thức tỉnh, thống trị cả thiên hạ, con kiến hôi như ngươi cứ chờ xem, dám cản bước chân trở về của ta, nghịch lại ý Thần đều phải chịu cái chết, dùng máu rửa tội!
Trong lúc nhất thời bên người Phương Nguyên nổi lên áp lực, hiểm ác dị thường.
Có thể hoá thân thành Ma Ngẫu trấn giữ trong Ma Tức Hồ, đều là cường giả trong truyền thuyết.
Đặt ở thời đại bọn họ đều là hạng người xuất chúng, vô địch hậu thế.
Hơn nữa Ma Ngẫu bây giờ không giống Ma Ngẫu trong Ma Tức Hồ Việt Quốc, sinh linh mà thể diệt, cho nên chỉ có thể mượn xác sống lại. Nhưng hiện giờ Ma Ngẫu này lại sinh ra sinh mệnh của chính mình, bởi vậy vừa ra tay liền vô cùng cuồng bạo, tuy rằng hắn vẫn chưa thành công hoàn toàn chuyển sang kiếp khác, bởi vậy không phải ở trạng thái cực mạnh, nhưng sau khi được Ma Tức Hắc Ám thêm vào lại vô cùng đáng sợ.
Quan trọng hơn chính là, lời nói của Ma Ngẫu này khiến áp lực trong lòng Phương Nguyên tăng nhiều hơn.
Hắn có thể nhìn được biến hoá trên người Ma Ngẫu, cũng hiểu được bọn họ rốt cục là dạng tồn tại gì…
Khi bọn họ còn sống có lẽ là một đời hào kiệt, cũng có thể là thiên kiêu thế gian, nhưng dù sao bọn họ đã chết đi quá lâu, đối với họ, mọi thứ khi còn sống chỉ như một cảnh tượng trong mơ không trọn vẹn. Sau khi được Ma Tức Hắc Ám gia trì, bọn họ lặng yên chuyển sang kiếp khác, hóa thành một loại sinh mệnh mới, Ma Tức Hắc Ám là kiếp nạn với nhân gian, nhưng lại là căn nguyên sinh mệnh của họ!
Lập trường trời sinh của bọn họ chính là đối địch với nhân gian!
Cho nên bọn họ tự xưng là Thần!
Bọn họ đều che giấu sự tồn tại của mình, mãi tới khi bị Phương Nguyên nhìn ra mới bắt đầu giết người!
Nguyên nhân chính là vì …
….. bản thân họ căm thù nhân gian!
Loại ý niệm này vừa xuất hiện đã khiến trong lòng Phương Nguyên vô cùng kinh sợ.
……..
- Lại… đáng sợ như vậy?
Lữ Tâm Dao nhìn thấy Ma Ngẫu này, tuy rằng sớm biết nó tồn tại nhưng sắc mặt vẫn biến đổi, cả người choáng váng.
Chương 1700 Vô cùng kinh hãi (2)
Lúc trước nàng vẫn luôn xem thường sức mạnh của Ma Ngẫu.
Nếu không được ủy thác sẽ không tự mình dẫn Phương Nguyên tới nơi này.
Hoặc có thể nói Ma Ngẫu này còn mạnh hơn lúc Hắc Ám Ma Chủ phát hiện ra hắn rất nhiều.
Ma Ngẫu càng gần thời gian chuyển sang kiếp khác sẽ càng cường đại.
- Bá!
Hiện giờ Ma Ngẫu kia nhìn chằm chằm Phương Nguyên, cự kiếm màu đen trong tay đẫ sớm rỉ sắt, nhưng sau khi được Ma Tức Hắc Ám bổ sung lại có khói đen cuồn cuộn, giống như có linh tính quét ngang hư không, chém về phía Phương Nguyên. Kiếm phong lướt qua, khí tức ăn mòn bị khởi động tới mức khó có thể hình dung, giống như cả hư không cũng có thể bị xé rách như tờ giấy.
- Thật sự không có biện pháp khác sao?
Đón nhận một kiếm cuồng bạo vô tận kia, vẻ mặt Phương Nguyên căng thẳng, tâm thần chấn động.
Cắn chặt răng, hắn nắn tạo pháp ấn, vận chuyển Thần Lôi, phía trên đỉnh đầu hắn đột nhiên xuất hiện một một con cá chép xanh, một cá chép đỏ. Cá chép xanh toàn thân có linh tính, cá chép đỏ toàn thân ma ý, hai cá chép truy đuổi nhau giống như một Thái Cực Đồ vô cùng lớn, xoay quanh trên đỉnh đầu hắn, lôi quang chớp động, trong thiên địa vang lên tiếng nước chảy bao phủ bốn phía.
- Keng!
Một kiếm kia chém trên Thái Cực Đồ liền bị ngăn cản lại.
Trên thân kiếm ẩn chứa thần thông, pháp tắc cùng các loại sức lực quỷ dị, đều bị Thái Cực Đồ xoay tròn hoá giải, không hề gây ảnh hưởng tới Phương Nguyên.
Nhưng sức mạnh trên thân kiếm vẫn rất nặng nề, đại địa dưới chân Phương Nguyên đột nhiên chia năm xẻ bảy.
- Sức mạnh cỡ này đã vượt xa Hóa Thần bình thường.....
Trong lòng Phương Nguyên sinh ra chút kinh hãi.
Hắn có thể cảm nhận được Ma Ngẫu này chưa hoàn toàn chuyển qua kiếp khác, pháp tắc không đầy đủ, sức mạnh thiếu thốn, nhưng sức mạnh thân mình không hề thua kém đại tu Hóa Thần thế gian bình thường, nhất là hắn ở trong Ma Tức Hồ lại giống như đứng trong thế giới nhỏ của mình, sức lực cả Ma Tức Hồ đều rót vào trên người hắn, khiến sức mạnh hắn có thể bộc phát vượt xa sức tưởng tượng!
- Một sinh linh chờ luân hồi như ngươi sao có thể ngăn cản Thần lực bất diệt của ta?
Một kiếm của Ma Ngẫu bị cản khiến nó càng thêm tức giận, bàn tay to vung lên, dùng sức nắm chặt bàn tay phải, thiên địa tối om trong Ma Tức Hồ đột nhiên sụp đổ, giống như thiên tháp, cả thế giới thu nhỏ lại một cách nhanh chóng.
Mà Phương Nguyên ở giữa thế giới đang thu nhỏ cực nhanh này cũng phải chịu sức đè ép vô biên.
Không riêng gì hắn, cho dù là Lữ Tâm Dao, mèo trắng, hay Giao Long đều cảm nhận được phần uy áp này. Vô số Ma Vật hình người trong Ma Tức Hồ cũng giống như đại họa giáng xuống, kêu loạn chạy khắp mọi nơi, có một vài con gặp xui xẻo, bị pháp tắc thiên địa vặn vẹo đụng trúng, không kịp kêu lên một tiếng đã bị nghiền thành thịt vụn, tràn ngập khắp mặt đất.
Thiên địa khắp Ma Tức Hồ này dường như đều chịu sự khống chế của hắn.
Trong Ma Tức Hồ giống như trong thế giới nhỏ của hắn, khắp nơi đều là lĩnh vực của hắn!
- Tự phong là Thần, xem con người như kiến, ngươi quả nhiên không phải con người....
Phương Nguyên đón nhận sức mạnh cuồng bạo này, vội vàng kết ấn, một gốc liễu quấn quanh lôi điện vô tận đột nhiên sinh trưởng sau lưng hắn, ba trượng, mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng... cuối cùng vô cùng cao lớn, trực tiếp chọc thủng trời cao, tất cả cành liễu vung ra ngoài, từng chút một quấn quanh khắp mọi nơi, giống như một cái ô lớn chống đỡ thiên địa này.
Mà lôi điện cuồn cuộn phía trên cây liễu nhanh chóng chảy vào trong thân thể Phương Nguyên.
Trên người Phương Nguyên như quấn quanh một chùm lôi điện, chạy nhanh tới, tay niết pháp ấn, hung hăng chụp về phía Ma Ngẫu kia.
- Chỉ là người một đời, thần thông lại đạt tới cảnh giới này sao?
Ma Ngẫu kia thấy Phương Nguyên có thể chống đỡ vùng thiên địa này liền vô cùng sợ hãi, cũng có chút kinh ngạc, vào lúc này thân thể bằng đất sét đột nhiên nhấc lên, một chân rút ra từ trong đại địa, kéo theo một chút huyết nhục dính liền với đại địa, sau đó nặng nề dậm chân, đại địa trở nên run rẩy, hắn mượn sức mạnh này hung hăng đánh tới một quyền.
Phía trên một quyền này của hắn ngưng tụ Ma Tức Hắc Ám, hình thành một viên cầu thật lớn, như một thái dương màu đen, Ma Tức Hắc Ám nồng đậm, như lập tức có thể cắn nuốt con người, nhanh chóng quét ngang hư không đập về phía Phương Nguyên.
Trước người Phương Nguyên, theo ấn pháp chụp tới kia, một Chu Tước xuất hiện bay lên giữa không trung, toàn thân cuốn theo lôi điện, lại có Long Ảnh Liệt Hoả thiêu đốt phía sau, mang theo chút hung tợn vô biên nghênh đón nắm đấm của Ma Ngẫu. Lúc này là sức mạnh đối sức mạnh, hai bên không ai né tránh, vững vàng đụng vào nhau.
Thiên địa trở nên run rẩy kịch liệt, cuồng phong mênh mông cuồn cuộn cuốn ra ngoài bốn phương tám hướng.
Đại địa xung quanh bị cuồng phong thổi bay ba tầng, hình thành một hố tròn càng ngày càng sâu.
Trong hố không có chút đất cát, chỉ có mặt đất trơn bóng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất