Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Chương 1626 Thế sự dậy sóng (2)

Tiên Minh làm việc càng thêm toàn diệ hơn, bây giờ đã sai vô số Tuần Giám Sứ phân tán trong thiên hạ, liên lạc với các đạo thống, tông môn lớn nhỏ trong thế gian ký kết ngự kiếp liên minh, cho dù là tán tu hay người tị thế đều cùng khuyên bảo nhau, cầu mong tương lai có thể vượt qua tai họa.

Những môn phái nhỏ và tán tu khi tản ra chỉ là nắm cát rời, nhưng hợp lại là một phương đại thế.

Mà ngoại trừ những chuyện này chính là truy sát Hắc Ám Ma Chủ.

Hắc Ám Ma Chủ ở trong Tiên Minh là cây đinh ẩn giấu sâu nhất, đã bị nhổ, sóng gió hắn gây ra cho Yêu Vực cũng đã trở nên thanh tĩnh, thế nhưng người cỡ như Hắc Ám Ma Chủ, ngày nào chưa bị diệt trừ thì ngày đó còn bất an, bởi vậy Tiên Minh tiêu tốn khá nhiều tinh lực sai ra hai vị Thánh Nhân, suất ra lượng lớn nhân mã để truy tìm tung tích của Hắc Ám Ma Chủ, mục tiêu là phải nhổ cỏ tận gốc!

Hắc Ám Ma Chủ ẩn giấu cực sâu nhưng Tiên Minh cũng không phải ăn cơm khô, trong thời gian mấy năm vẫn nhiều lần tìm ra tung tích của hắn, còn giao thủ mấy lần, Tiên Minh tổn thất không ít nhân thủ nhưng cũng nhiều lần đẩy Hắc Ám Ma Chủ vào tuyệt địa.

Hắc Ám Ma Chủ là một người siêu phàm, một mình đối kháng với Tiên Minh vẫn nhiều lần trốn chạy được, nhưng bị bức ép chặt chẽ đến như vậy, hắn lại không có cách nào gây sóng gió giống như trước, không dám lưu lại chút dấu vết nào, bằng không lập tức sẽ bị Tiên Minh tìm tới.

Lại một năm qua đi, Thiên Nguyên đại lục lại bắt đầu nghênh đón từng sự kiện lớn khiến mọi người trên thế gian chú ý.

Đầu tiên là trên Ngưu Giác Phong ở U Châu có một luồng ánh sáng thần thánh lao trong màn đêm, xé rách bầu trời, tiều phu trên núi nhìn thấy Thần long dạo quanh đỉnh núi, vô cùng kinh sợ. Tiên Minh phái người đi kiểm tra thăm dò, họ nhìn thấy có ai đó trên đỉnh núi ngửa mặt lên trời cười to, cười đến vui vẻ, không cẩn thận té xuống vách núi sưng mặt sưng mũi, vội vàng bò lên nhìn xunh quanh lại không thấy ai, sau đó lại lần nữa bò đến phía trên ngọn núi cười thật lớn.

Thân phận của người kia rất nhanh được làm rõ, chính là Tống Long Chúc, một trong Tiểu Thất Quân của Trung Châu.

Là một trong đại công thần trong Long Tích Nam Hải, tên tiểu bối thiên kiêu nhận được long hồn do Phương Nguyên biếu tặng, trốn trên Ngưu Giác Phong U Châu khổ luyện gần bốn năm rốt cục cũng dựa vào sức mạnh của chính mình luyện hóa long hồn, cuối cùng cũng được xuất quan. Tuy hắn muộn hơn Lý Hồng Kiêu khá lâu, nhưng Lý Hồng Kiêu có Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên giúp đỡ, còn hắn thì không, nên hắn mới là đệ nhất.

Tống Long Chúc bế quan bốn năm luyện hóa long hồn, đại diện cho một phương thịnh thế đã đến.

Theo sát phía sau, Ma Biên Khô Diệp Lĩnh, Vi Long Tuyệt luyện hóa long hồn xuất thế, được thành chủ Bát Hoang nhận làm đồ đệ thứ tư.

Đông Hải Loạn Tiều Đảo, Hứa Ngọc Nhân luyện hóa long hồn xuất thế, bị Tiên Minh dẫn vào Quan Tĩnh Đường.

Tiếp sau đó, con cháu thế gia Trung Châu xuất thế từng ở Cửu Châu tổ chức tiên yến, các vị thế gia Đạo tử đàm đạo luận kiếm, mỗi người đều kinh tài tuyệt diễm, thực lực siêu tuyệt, hào quang có thể so với tiểu bối tu sĩ cảnh giới Hóa Thần, chói mắt đến cực điểm.

. . .

. . .

Người trong thiên hạ quả thực có chút không quen.

Trước đây tu sĩ Hóa Thần vị nào cũng là lão yêu quái sống ít nhất một ngàn, hai ngàn năm, hơn nữa đều có thói quen tránh ở sơn môn, nếu không phải có chuyện gì lớn tuyệt không chịu hiện thân, làm gì có nhiều người cùng lúc xuất hiện thế này?

Nhưng không quen cũng phải quen, trên thế gian rất nhanh sẽ có vô số tiểu bối thực lực có thể so với Hóa Thần.

Tuy rằng bọn họ đều là mượn long hồn mới có thể vươn đến cảnh giới này, không phải Hóa Thần chân chính, nhưng có thực lực là được rồi.

Những điều này chỉ là vừa mới bắt đầu, qua không quá nửa năm, Ma Biên bỗng nhiên cũng có một kỳ tài xuất thế, đây là kết quả lúc trước Phương Nguyên càn quét Ma Biên, phân phát long hồn, tưởng thưởng cho những người có công Huyền Giáp. Từng người trong bọn họ xuất thế, kinh tài tuyệt diễm, có địa vị cao ở Ma Biên, điều này cũng làm cho kì tài Ma Biên trở nên đông đúc, hào quang loá mắt.

Trước đây, phàm là đại đạo thống, đệ tử đại thế gia đi tới Ma Biên lịch luyện đều trực tiếp có địa vị cao, nhưng bây giờ không như thế nữa.

Dù thân phận cao đến đâu, địa vị cao đến đâu, đến Ma Biên cũng chỉ có thể bắt đầu từ giáo úy nho nhỏ, tích công mà lên.

Bởi vì Ma Biên hiện tại có quá nhiều cao thủ bọn họ không trêu chọc nổi.

Một chuyện rõ ràng nhất là tiểu công tử Lang Gia Các, từ ba tháng trước đã có thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh, Bạch phu nhân Lang Gia Các cảm nhận đại kiếp nạn sắp tới, huyết mạch Bạch gia quá ít nên liền khuyên hắn mau mau kết hôn sinh mấy hậu bối, kết quả Bạch công tử kháng hôn, suốt đêm chạy trốn tới Dịch Lâu cầu cứu Phương Nguyên tiên sinh, nhưng tới cửa cũng không thể đi vào, không thể làm gì khác hơn là quay đầu trốn về phía Ma Biên theo sư tỷ Đổng Tô Nhi lịch luyện, chiếm được chức vị nhưng cũng chỉ là một thống lĩnh Trấn Ma quan nho nhỏ mà thôi.

. . .

. . .

Lúc trước Phương Nguyên phát ra ngoài gần trăm đạo long hồn như báo trước sẽ có gần trăm vị cao thủ địch được Hóa Thần xuất hiện, thế nhân không khỏi có chút bận tâm, sức mạnh mạnh mẽ xuất hiện trong thời gian ngắn, đặc biệt trong những người này còn có rất nhiều người xuất thân hàn môn, trải qua bất công rất có thể sẽ gây ra một vài chuyện rung chuyển không cần thiết, thậm chí thay đổi bố cục thiên hạ.
Chương 1627 Có công phải thưởng (1)

Tuy có nhiều người hơn nhưng cũng không quá lo lắng về chuyện này, bởi vì xuất hiện lời đồn Tiên Minh đã có sự chuẩn bị, có một nhánh đại quân Thần Ma vô cùng mạnh mẽ, một nhánh Thần Ma đại quân ẩn nấp trong bóng tối, bất kể vùng đất hung hiểm thế nào, đại quân vừa đến lập tức dẹp yên, hầu như chưa từng đấu quá một hiệp.

Có một nhánh đại quân như vậy, Tiên Minh có thể bảo đảm trước khi đại kiếp nạn hàng lâm, thế gian sẽ không xuất hiện bất kỳ cảnh tượng loạn lạc nào.

Ngay cả cao nhân như Hắc Ám Ma Chủ đều bị bức ép phải tiến vào góc chết, huống chi những người khác?

Đại thế cuồn cuộn hàng lâm tạo nên từng cơn sóng vô cùng đặc sắc.

Mà năm năm sau, đại sự mà thiên hạ quan tâm nhất cuối cùng cũng được vạch trần.

Tứ đại bí cảnh Côn Luân Sơn rốt cục cũng mở ra.

. . .

. . .

Sau khi chấm dứt ngàn năm Tiên Nguyên, tứ đại bí cảnh trong truyền thuyết ở Côn Luân Sơn đã là ao ước của thế gian tu sĩ, hi vọng cuối cùng của Tiên Nguyên, cũng là cơ hội duy nhất tạo nên tu sĩ Hóa Thần chân chính. Chuyện này từ khi lưu truyền đến nay, người trong thiên hạ vẫn luôn theo dõi, quan tâm đến, cuối cùng lời đồn này đã biến thành hiện thực.

Trong chốc lát, thế gian có vô số thiên kiêu, Đạo chủ, lão quái với ánh mắt nhiệt liệt, xúc động không ngớt.

Con đường tu hành đã chấm dứt ngàn năm, rốt cục lại được nối liền sao?

Tuy nhiên, có người trên thế gian quan tâm đến tứ đại bí cảnh mở ra sẽ có một số người bước vào cảnh giới Hóa Thần, nhưng cũng có một vài người quan tâm đến chuyện khác. Trước khi tứ đại bí cảnh mở ra, lão tổ tông Vong Tình Đảo, Bạch phu nhân Lang Gia Các, Thành chủ Bát Hoang, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, Vô Danh lão nhân Dịch Lâu, mấy người Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên cùng chạy tới Côn Luân Sơn thương nghị đại sự.

Đại sự hương nghị tập trung ở hai phương diện.

Phương diện thứ nhất là nên chọn người phương nào tiến vào bí cảnh?

Là những tiểu bối Chí Tôn Nguyên Anh, tiến bộ dũng mãnh, Đạo chủ, lão quái căn cơ vững chắc khắp nơi?

Trong tứ đại bí cảnh Tiên Nguyên có hạn, nên lựa chọn làm gì?

Suy tính thứ hai là Phương Nguyên làm sao bây giờ?

. . .

. . .

Lão tổ tông Vong Tình Đảo lại nói như chặt đinh chém sắt.

- Cho dù nên chọn ai thì Đạo tử Vong Tình Đảo chúng ta đều có tư cách tiến vào tứ đại bí cảnh nhất, một trong những người hiểu rõ Tiên Nguyên, bây giờ hắn đang vì thiên hạ mà thôi diễn đại trận, các ngươi lại có thể quên hắn sao?

Đối với vấn đề này, chủ các đại Thánh địa không có bất kỳ ý kiến gì.

Tiên Minh Lộc Xuyên Thánh Nhân có vẻ hơi làm khó dễ.

- Lời của Lão tỷ tỷ nói không sai, Phương tiểu hữu nên đến Tiên Nguyên, sự kiện này trên dưới Tiên Minh không một ai phản đối, có điều nếu trong hôm nay tiểu hữu vẫn không xuất quan, đại trận chưa thành, chuyện tứ đại bí cảnh không thể kéo dài. Trên thực tế, từ hai năm trước chúng ta đã có thể mở ra tứ đại bí cảnh, chỉ vì chờ hắn mới kéo dài đến nay, vốn tưởng rằng có thể chờ đến khi hắn xuất quan nhưng không nghĩ thời gian hắn thôi diễn đại trận lại lâu hơn dự kiến, nếu lại trì hoãn sợ những người đến Tiên Nguyên cũng không đủ thời gian lĩnh ngộ pháp tắc, trưởng thành trước đại kiếp nạn hàng lâm.

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên cau mày, nhìn Vô Danh lão nhân, nói:

- Vấn đề hiện tại là ở đây, không phải trước đó dự tính khoảng hai ba năm là có thể thôi diễn đại trận thành công sao? Thời gian đã trôi qua gần năm, vì sao còn chưa có động tĩnh?

Vô Danh lão nhân hít sâu một hơi.

- Bọn họ thôi diễn là đại trận trước nay chưa từng có, thuật số vô cùng phức tạp, còn có nhiều việc cần phải thực hiên, nếu xuất hiện một chút sai lệch thì nhiều chuyện phải lật đổ tổ chức lại, bây giờ chỉ kéo dài thêm chút thời gian thế nhưng phương hướng vẫn ổn định, lão phu thấy đây là một điều may mắn, không nên oán trách gì.

Tuy rằng chúng tu không tinh trận đạo nhưng tu vi đến cảnh giới này ít nhiều gì đều hiểu được một chút, hiện tại nghe Vô Danh lão nhân nói cũng đều gật đầu, không ai dám trách cứ oán giận gì, có điều việc mở tứ đại bí cảnh ra không thể tiếp tục trì hoãn, cũng có chút khó xử.

Thái Hư tiên sinh Tiên Minh đề nghị:

- Có nên hỏi Phương tiểu hữu một tiếng không, để hắn bứt ra trước?

Vô Danh lão nhân thở dài lắc đầu:

- Toàn bộ việc thôi diễn đại trận đều lấy hắn làm trụ cột, hắn mà rời đi, tất cả thôi diễn sẽ trở nên đình trệ, thậm chí có thể bị sụp đổ, tứ đại bí cảnh mở ra không thể chậm trễ, nhưng thôi diễn Cửu Thiên Hồn Viên trận càng không thể chậm trễ, chuyện này không thể thực hiện được, kỳ thực trước khi lão phu chạy tới Côn Luân Sơn đã từng để cho Đồng nhi đi hỏi hắn, nhưng kết quả. . .

Vô Danh lão nhân lắc đầu, than thở.

- Hắn không chút để ý, nhanh chóng đuổi ra ngoài.

Chúng tu nghe vậy nhất thời cảm thất xấu hổ.

Không phải mọi người không muốn nói năm chữ "Lấy đại cục làm trọng", nhưng vào lúc này ai cũng không nói ra được!

Cuối cùng có nên vì một mình Phương Nguyên mà lùi lại ngày mở ra bí cảnh hay không, đây là một vấn đề nan giải.

Nếu là người nào khác có lẽ bọn họ không cần phải suy nghĩ, tất nhiên phải lấy thiên hạ làm trọng.
Chương 1628 Có công phải thưởng (2)

Nhưng dù sao, chuyện lần này có liên lụy đến Phương Nguyên, cho dù là ở Long Tích Nam Hải, Ma Biên, hay Yêu Vực, công lao đều có tên hắn, hơn nữa người này hiện tại còn ở trong Dịch Lâu vì thiên hạ mà bỏ ra tâm huyết.

Nên vấn đề này khó có thể giải quyết được.

Có người sau khi trầm ngâm suy nghĩ, liền nói:

- Hiện tại Tiên Nguyên trong tứ đại bí cảnh vốn không phải là Tiên Nguyên lúc đầu mà là sức mạnh Hoa Thiên Niên Tiên Minh từ núi dẫn dắt mà đến, không thể giữ lâu ở hậu thế, nhất định phải mở ra bí cảnh để Chí Tôn Nguyên Anh luyện hóa vào thần hồn, mà đã luyện hóa là không có cách nào chiết xuất ra để cho Phương Nguyên tiểu hữu. Vậy nên, Tiên Nguyên trong tứ đại bí cảnh không có cách nào cho hắn, nhưng mấy đại thánh địa chắc còn có lưu lại một phần Tiên Nguyên, cho hắn những cái đó cũng không khác lắm.

Nghe được lời này, mấy trưởng lão Tiên Minh đưa mắt nhìn sang mấy chủ Thánh địa.

Vị Tiên Minh trưởng lão nói lời thật lòng.

Tứ đại bí cảnh Côn Luân Sơn vốn là tứ đại động phủ từ hạo kiếp ngàn năm trước để lại.

Ngàn năm trước, vô số cao nhân Thiên Nguyên tụ tập, nỗ lực thôi diễn ra phương pháp giải quyết triệt để kiếp nạn.

Nhưng thời khắc người trong thiên hạ hy vọng bọn họ có thể thành công, Côn Luân Sơn bỗng nhiên nghênh đón hạo kiếp quỷ dị, sấm sét ập đến, lửa ma trỗi dậy, núi cao sụp đổ, đất đá đều hóa thành mảnh vụn, lúc đó trên Côn Luân Sơn tất cả cao nhân đều chết đi, mà trận pháp để giải quyết đại kiếp nạn vĩnh viễn, các loại cấm thuật cũng đều bị hủy diệt, bừa bộn khắp nơi.

Hậu nhân đi vào kiểm tra phát hiện nơi này chỉ lưu lại một bộ kinh văn gọi là Đạo Nguyên Chân Giải không hoàn chỉnh.

Mà những thứ bị hủy diệt bên trong khiến cho người trên thế gian phải đau lòng. Hầu như tất cả Tiên Nguyên trên đời là chìa khóa để những vị cao nhân kia thôi diễn, được sưu tập từ khắp nơi trên thế gian, đã nói sau khi dùng xong sẽ trả lại, nhưng tất cả đều bị hủy trong cơn hạo kiếp kia.

Con đường đến thành tựu Hóa Thần trên thế gian bắt đầu đứt đoạn từ đây.

Tuy rằng thế nhân đều biết Tiên Nguyên bị phá huỷ, nhưng Tiên Minh vẫn không từ bỏ.

Có người nói, Tiên Nguyên vốn là bản nguyên của thế giới, dù có thế nào cũng sẽ không bị hủy diệt, nhìn như bị hủy nhưng trên thực tế nó hóa thành khí hỗn độn, hòa vào trong Côn Luân Sơn, nếu có thể nghĩ ra một vài phương pháp thích hợp vẫn có thể luyện hóa Tiên Nguyên lần nữa.

Ôm ý niệm này, Kinh Thiên Thánh Nhân, Cổ Phương Thánh Nhân của Tiên Minh cầm đầu một đám Trận Sư và Đan Sư, nghĩ hết phương pháp bày xuống kỳ văn đại trận, rót hỗn độn khí vào trong Côn Luân Sơn, dẫn tới động phủ bốn phía sườn núi, trong động phủ, bọn họ lại mượn đại trận, phù văn, đan pháp, các loại kỳ thuật, ôn dưỡng những hỗn độn khí này, nỗ lực khiến cho chúng nó lần nữa hóa thành Tiên Nguyên.

Đây vốn là một phương pháp gần như không thể thành công, người trong thiên hạ đều cảm thấy kỳ quái, không có hy vọng gì, nhưng không ngờ sau ngàn năm bọn họ lại thực sự làm nên chuyện.

Bởi vì thời gian cấp bách, bọn họ vẫn chưa thể chỉnh hóa hỗn độn khí hoàn chỉnh thành Tiên Nguyên, nhưng cũng hóa thành một loại lưu ly bản thể gần giống với Tiên Nguyên, phong ấn trong tứ đại bí cảnh, đợi đến lúc bí cảnh mở ra, tu sĩ Nguyên Anh có thể tiến vào bí cảnh, luyện hóa lưu ly chất, phong ấn trong thần hồn của chính mình, có như vậy mới có thể khống chế sức mạnh pháp tắc, cùng một dạng như Tiên Nguyên.

Nhưng lưu ly chất này dù sao cũng không phải là Tiên Nguyên chân chính, không cách nào lưu giữ như Tiên Nguyên vốn có, nên Tiên Minh mới cảm thấy đau đầu, muốn mở ra bí cảnh nhưng Phương Nguyên lại chưa xuất quan, mà không mở ra thì không đủ thời gian.

Trong tình huống này, vị Tiên Minh trưởng lão kia bất đắc dĩ nói như vậy.

Muốn nói các đại thánh địa đều lấy Tiên Nguyên mình cất giấu ra cho Phương Nguyên, mà con cháu thánh địa của các ngươi thì tiến vào tứ đại bí cảnh luyện hóa Tiên Nguyên, như thế không phải tất cả mọi người đều vui vẻ sao?

Tuy nhiên, vẫn có điều khó nói.

Dù sao các đại thánh địa đều thề son sắt nói mình đã dâng ra tất cả Tiên Nguyên rồi.

Nghe trưởng lão Tiên Minh nói, sắc mặt các vị chủ Thánh địa có chút chần chừ, đưa mắt nhìn nhau.

Lộc Xuyên trưởng lão của Tiên Minh bất mãn nói:

- Mấy vị bằng hữu, chuyện này là các ngươi không phải, chuyện các ngươi giấu Tiên Nguyên chúng ta không phải không biết, chỉ không nói ra mà thôi, bình thường các ngươi cất giấu thì cất giấu, nhưng hôm nay, chuyện có liên quan đến đại thế trong thiên hạ, Phương tiểu hữu lại có mối quan hệ sâu sắc với các đại thánh địa các ngươi, lẽ nào các ngươi không nỡ đưa cho hắn?

- Ngươi khinh thường chúng ta vậy sao?

Đúng lúc này, Lão tổ tông Vong Tình Đảo bỗng nhiên thấp giọng nói:

- Nếu ta có Tiên Nguyên, đã sớm cho Phương tiểu tử!

- Hả?

Các vị Thánh Nhân trưởng lão Tiên Minh đều kinh ngạc nhìn Lão tổ tông Vong Tình Đảo.

Nghĩ thầm lẽ nào Vong Tình Đảo quả thật trung hậu thành thật, ngàn năm trước đã giao toàn bộ Tiên Nguyên của bản thân ra?

- Chuyện thánh địa, Tiên Minh các ngươi cũng có phần không biết!

Cũng ngay vào lúc này, Bạch phu nhân Lang Gia Các nhẹ nhàng lên tiếng.

- Quả thật, ngàn năm trước, mấy thánh địa chúng ta đều giấu một phần Tiên Nguyên, nhưng ngay vào ba trăm năm trước, Đông Hoàng Sơn đặc biệt phái người lại đây mượn đi hồ lô Nhược Thủy của Lang Gia Các, vì lẽ đó, Lang Gia Các ta bây giờ đúng thật là không có chút Tiên Nguyên nào, chỉ có thể chờ đợi tứ đại bí cảnh mở ra.
Chương 1629 Đều bị Đông Hoàng Sơn mượn đi

Lão tổ tông Vong Tình Đảo nói:

- Tiên Nguyên của Vong Tình Đảo chúng ta ba trăm năm trước cũng bị Đông Hoàng Sơn mượn đi!

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên chỉ cươi cười, nói:

- Thật ra, ta không trung thực như các ngươi, Đông Hoàng Sơn đến mượn nhưng ta chỉ cho bọn họ một nửa, còn lại một nửa, mấy năm trước cũng đã cho đứa con trai không vừa mắt của ta, bây giờ cũng sạch sành sanh!

- Đều bị Đông Hoàng Sơn mượn đi?

Lộc Xuyên trưởng lão của Tiên Minh, cũng có chút ngạc nhiên.

- Bọn họ giữ nhiều Tiên Nguyên như vậy làm gì?

Những người khác đều ngạc nhiên, lại không ai nói ra lời.

- Đã như vậy thì không còn biện pháp nào khác.

Trong lúc chúng tu còn đang kinh ngạc, Tiên Minh trưởng lão than thở.

- Tứ đại bí cảnh liên quan đến vô số Hóa Thần chân chính được sinh ra, thậm chí liên lụy đến con đường tu hành sau khi đại kiếp nạn diễn ra, nhất định không thể bị dở dang, hơn nữa Tiên Minh kéo dài thời gian mở bí cảnh đến hai năm, cũng xem như là hết nhân hết nghĩa, nếu cứ tiếp tục kéo dài thời gian, sợ là tứ đại bí cảnh mở ra cũng không có ý nghĩa, nên ta cho rằng, cần phải mở ra tứ đại bí cảnh, còn Phương tiểu hữu, có lẽ hắn vô duyên với bí cảnh này.

Trưởng lão Tiên Minh nói xong, bỗng nhiên cảm nhận được ánh mắt u ám, vội vàng chuyển lời, cười khổ nói:

- Kỳ thực cũng không phải tuyệt đường của Phương tiểu hữu, chúng ta đều biết, lúc trước hắn ở trong Long Tích mang ra một trăm lẻ tám đạo long hồn, trước sau đã phân ra không ít, nhưng tính cụ thể, trên tay hắn hẳn vẫn còn, cho nên. . .

- Cho nên các ngươi cảm thấy, dù có tuyệt con đường tu hành của hắn cũng không có gì?

Lão tổ tông Vong Tình Đảo điềm nhiên nói:

- Long hồn chỉ là mượn lực, lại không có tu vi Hóa Thần, chẳng lẽ ngươi không biết sao?

Vị trưởng lão Tiên Minh kia không dám nói nữa, nhưng rõ ràng vẫn còn có chút không để ý lắm.

Trong lúc các chúng tu đều do dự, một lão già mặc áo bào xám, vóc người khô gầy như chỉ còn những khớp xương chậm rãi lên tiếng, giọng nói khàn khàn khó nghe, như chỉ còn chút khí lực cuối cùng.

- Từ khi xây dựng Tiên Minh đến nay đã làm sai không ít chuyện, đi qua không ít đường vòng nhưng vẫn được tu sĩ trong thiên hạ tán thành, vì Tiên Minh thưởng phạt phân minh, người có công sẽ thưởng, sai sẽ bị phạt, ta còn chưa gặp người gọi là Phương Nguyên tiểu bối kia, nhưng việc hắn làm đúng l đã nghe nói nhiều lần, rất đáng khen.

Nghe lão giả này lên tiếng, những người xung quanh yên tĩnh lắng nghe.

Vị lão giả này chính là Thiên Khôi Thánh Nhân đứng đầu Tiên Minh, cũng là người già nhất Tiên Minh.

Thiên Khôi Thánh Nhân nhìn chúng tu, nói:

- Tiểu bối tuổi còn trẻ đã có kỳ công khắp thiên hạ, hình ảnh Thánh Nhân mới hiện ra, nếu không thưởng, người trong thiên hạ còn xem Tiên Minh chúng ta ra gì? Tương lai độ kiếp, Tiên Minh chúng ta nên làm gì để thống lĩnh thiên hạ?

Chúng tu có mặt yên lặng chăm chú lắng nghe hắn nói.

- Hai mươi năm trước, Côn Luân Sơn đã từ chối hắn một lần, không thể lại bỏ qua hắn lần thứ hai!

Sau đó lão nhân gầy gò trầm giọng nói:

- Tứ đại bí cảnh có thể mở ra như thường, có điều vẫn không thể hối thúc Phương Nguyên, biện pháp duy nhất là phải nghĩ biện pháp lưu lại một đạo Tiên Nguyên trong tứ đại bí cảnh cho hắn.

- Lưu lại một đạo Tiên Nguyên?

Chúng tu có mặt nghe vậy đều ngẩn ra, Thiên Cơ tiên sinh nói:

- Tiên Nguyên trong tứ đại bí cảnh không cách nào lấy ra, người tu hành chỉ có thể tiến vào bên trong lấy thần hồn luyện vào trong cơ thể mới có thể mang đi, muốn lưu lại cho hắn cũng chỉ có thể lưu lại trong bí cảnh, nhưng vấn đề ở chỗ Tiên Nguyên vốn có hạn, người tiến vào trong tứ đại bí cảnh không ai muốn ra về tay không, trong tình huống như vậy, muốn lưu lại vài đạo Tiên Nguyên, nói dễ hơn làm.

Chúng tu nghe xong đều âm thầm gật đầu, đối mặt với tạo hóa lớn trên thế gian, ai có thể giữ được tâm trí của mình?

Làm sao căn dặn bọn họ, sợ không có cách nào ngăn người tu hành ngóng trông tạo hóa, đến thời điểm đó xảy ra biến cố là điều khó tránh khỏi.

Có một vị trưởng lão Tiên Minh nói:

- Chuyện quan trọng hơn, Tiên Nguyên vốn là chìa khóa bước vào cảnh giới Hóa Thần, tùy theo từng người sẽ có Tiên Nguyên thích hợp khác nhau, nếu lựa chọn chênh lệch khó đạt được thành tựu Hóa Thần không nói, mà dù có thể Hóa Thần thì uy lực thần thông cũng cách biệt cực xa, cho dù chúng ta nghĩ cách lưu lại Tiên Nguyên cho Phương tiểu hữu thì nên lưu lại một đạo thế nào?

Thiên Khôi Thánh Nhân trầm mặc một lúc lâu, nói:

- Đều lưu lại!

Người xung quanh lập tức choáng váng, trố mắt há mồm nhìn Thiên Khôi Thánh Nhân.

- Tứ đại bí cảnh trong Côn Luân Sơn tổng cộng có bốn loại Tiên Nguyên là Kiến Mộc, Nhược Thủy, U Hỏa, Hàn Kim, ngoại trừ Hậu Thổ, những thứ còn lại đều ở đây, mỗi một đạo Tiên Nguyên đều có khả năng tạo hóa một tu sĩ Hóa Thần, vốn chúng ta có thể lưu lại một đạo Tiên Nguyên cho Phương Nguyên, nhưng do hắn không ở đây, không biết hắn thích hợp với loại nào, cho nên bốn loại Tiên Nguyên đều lưu lại cho hắn một đạo.

Trong lòng chúng tu có chút nặng nề.

Để lại cho Phương Nguyên bốn đạo Tiên Nguyên cũng có nghĩa là sẽ có ba vị tu sĩ không có cơ hội Hóa Thần.

Đối mặt với vô số ánh mắt khó mà tin nổi, Thiên Khôi Thánh Nhân nhàn nhạt nói:

- Công lao của hắn không sánh bằng ba vị Hóa Thần sao?
Chương 1630 Cơ hội Hóa Thần (1)

Những người khác không nói lên lời.

Ở đây người có tư cách tranh luận với Thiên Khôi Thánh Nhân, thay đổi quyết định của hắn chỉ có chủ Thánh địa.

Thế nhưng mấy vị chủ Thánh địa này, Vong Tình Đảo là nhà của Phương Nguyên, đương nhiên sẽ không có ý kiến gì, mấy vị chủ Thánh địa khác cũng khá hờ hững với quyết định này, dù thế nào ba đạo Tiên Nguyên kia cũng không thuộc về bọn họ.

Vì vậy chuyện này cứ quyết định như thế.

Tuy nhiên, làm thế nào để người ta tiến vào bí cảnh và nên lựa chọn ai tiến vào tứ đại bí cảnh lại được chúng tu tranh luận một lần nữa, trong đó còn liên lụy đến những người có được long hồn có nên hay không nên tiến vào tứ đại bí cảnh. Sau khi tranh luận phức tạp kéo dài, trong lòng những người tu luyện cũng suy đoán được những người được vào.

. . .

Mười này sau, Tiên Minh tuyên bố tứ đại bí cảnh mở ra, triệu tập kỳ tài trong thiên hạ đến Côn Luân Sơn.

Lần này tứ đại bí cảnh mở ra không phân bổ theo địa điểm gia tộc, đạo thống, mà chỉ có một tiêu chuẩn là Chí Tôn Nguyên Anh mới có thể vào được.

Không phân biệt già trẻ, nam nữ, xuất thân, mà chỉ cần có khả năng có thành tựu Hóa Thần là được.

Đương nhiên, có chút khác biệt là dựa trên số lượng công trạng, Tiên Minh lấy công đức làm tiêu chuẩn, tất cả Nguyên Anh Chí Tôn chạy tới Côn Luân Sơn, người có số lượng công đức càng cao thì càng sớm tiến vào bí cảnh, tranh cướp Tiên Nguyên.

Kỳ tài trong thiên hạ đều không nghĩ tới lần này Tiên Minh rộng lượng như vậy, ai nấy đều vui mừng, không chỉ có những người có thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh mà những thiên kiêu chờ đợi cơ hội này cũng chạy tới Côn Luân Sơn, ngay cả những lão quái vật khổ sở vì không có Tiên Nguyên, không thể bước vào cảnh giới Hóa Thần cũng dồn dập xuất quan, ôm theo hi vọng chạy tới Côn Luân Sơn!

- Chúng ta đường đường là hoàng tộc Cửu Trùng Thiên chiếm hết tài nguyên thiên hạ lại chỉ có năm Chí Tôn Nguyên Anh các ngươi, thực sự mất mặt!

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên thất vọng nhìn hoàng tử hoàng tôn dưới trướng của hắn, thở dài không ngớt, tay vung lên.

- Năm người các ngươi đều qua đi, Hồng nhi cũng đi qua, tuy rằng ngươi đã sớm luyện hóa long hồn nhưng có tạo hóa Hóa Thần không thể không nắm lấy.

Thế là sáu vị hoàng tử hoàng tôn Cửu Trùng Thiên ngồi lên hoàng liễn, bay thẳng về phía Côn Luân Sơn.

Thành chủ Bát Hoang cũng điểm tướng:

- Dưới trướng ta chỉ có bốn đồ đệ, Đại sư huynh Dao Phi Cầm của các ngươi đã sớm có thành tựu Hóa Thần, không cần cơ hội này, còn lại ba người các ngươi phải tiến vào Côn Luân Sơn, cộng với mười vị kỳ tài Ma Biên thần tướng ta chọn lựa ra, các ngươi cùng những người này tiến về Côn Luân Sơn, dù lão tứ có long hồn cũng phải đến.

Như vậy, tổng cộng mười ba người Ma Biên đi thẳng về phía Côn Luân Sơn.

Lang Gia Các, Bạch phu nhân thanh lệ, cao quý, gần gũi, nhẹ nhàng căn dặn:

- Mang thiếu chủ đào hôn chạy trốn tới Ma Biên trở về, nó mới hoàn thành Chí Tôn Nguyên Anh không lâu nhưng cũng không thể bỏ qua cơ hội này, cứ để nó lấy được Tiên Nguyên rồi nói sau. Mặt khác, trong ba đại Viện chủ chúng ta còn có năm người chưa Hóa Thần nên cũng đi cùng nó luôn, thiếu chủ ở Ma Biên đã được sư tỷ hắn chăm sóc không ít, vậy cũng mời sư tỷ nó cùng tiến vào Côn Luân Sơn luôn, xem như Lang Gia Các chúng ta có qua có lại!

Lang Gia Các tổng cộng có bảy người chạy tới Côn Luân Sơn.

Vong Tình Đảo, ngoại trừ Lão tổ tông, tổng cộng có mười vị trưởng lão, trong đó ba trưởng lão đã Hóa Thần, bảy trưởng lão còn lại, trong đó một người không đủ công pháp, không trở thành Chí Tôn Nguyên Anh, sáu người còn lại đều chạy tới Côn Luân Sơn.

Các nhóm cao nhân đều đã đến Côn Luân Sơn.

Thế gian này tu sĩ Nguyên Anh rất nhiều, nhưng Chí Tôn Nguyên Anh lại không nhiều.

Mặc dù nói không nhiều nhưng tập hợp lại thì số lượng cũng không phải là nhỏ.

Chỉ trong vòng một tháng đã có mấy trăm Chí Tôn Nguyên Anh xuất hiện ở Côn Luân Sơn, chờ bí cảnh mở ra.

Trong mấy trăm Chí Tôn Nguyên Anh, có trưởng lão Tiên Minh nghiêm khắc điều tra, phát hiện ra được trong đó một số người chỉ là Thần Anh, nhưng cũng dùng một số đan dược hoặc trận pháp để tạo nên khí cơ Chí Tôn Nguyên Anh giả, mỗi người đều bị giáo huấn một trận.

Chọn lấy ngày tốt, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh tự mình đứng trên đỉnh Côn Luân Sơn, giáo huấn tu sĩ trong thiên hạ.

Ngay sau khi nghi lễ hoàn thành, Thiên Khôi Thánh Nhân cùng những Thánh Nhân, trưởng lão Tiên Minh thúc đẩy đại trận hộ sơn của Côn Luân Sơn, bỗng nhìn thấy trong sườn núi Côn Luân Sơn có bốn đạo thần quang phóng lên trời. Nhìn giống như bốn trụ lớn trong trời đất, mỗi trụ một cánh cổng, bên cạnh sớm có trưởng lão Tiên Minh đi ra, điểm theo công đức, bắt đầu đọc tên.

Những tên được đọc lên đều là người có công đức lớn, bọn họ nghe tên của chính mình thì vô cùng hưng phấn, vội vã phi thân lên, bay thẳng về phía bốn cánh cửa kia cảm ứng thử, xem cánh cửa nào có Tiên Nguyên thích hợp với bản thân, sau đó nhanh chóng vọt vào, liều lĩnh lao về nơi sâu nhất trong bí cảnh.

Ai cũng biết, sau khi người có công đức tiến vào trong bí cảnh, những người phía sau như ong vỡ tổ xông tới, số lượng Tiên Nguyên ít tất nhiên sẽ phải tranh chấp, cho nên càng đi vào sâu bên trong thì áp lực cạnh tranh gặp phải sẽ ít hơn.

Có được Tiên Nguyên mới có được thành tựu Hóa Thần, dù là người trầm thế nào cũng tỏ ra điên cuồng.

Ads
';
Advertisement