Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Chương 1621 Thất Tinh Đài của

Nói xong vẫy vẫy ống tay áo, cùng mấy người bạn cũ nghênh ngang đi vào trong ngọn núi, ngay cả Vô Danh lão nhân cũng không để ý.

- Giá của Trận Sư quả nhiên là lớn nhất!

Trong lòng Phương Nguyên cũng không khỏi cảm thán: "Tuy ta học được trận đạo nhất định, nhưng cái giá này ta vẫn không thể nào học được. . ."

- Phương tiểu hữu, ngươi thật tài tình, có thể mời được Huyền Minh đến, lần này chúng ta nhất định sẽ thành công!

Kinh Thiên Thánh Nhân bị người ta mắng một mặt máu chó, trên mặt cũng có chút khó xử, không thể làm gì khác hơn là đi tới bên cạnh Phương Nguyên cười hóa giải lúng túng.

Phương Nguyên, Kinh Thiên Thánh Nhân và Vô Danh lão nhân chậm rãi đi về phía Dịch Lâu.

Vào được dãy núi, nhìn rõ được tầng tầng vòng tròn, mỗi một tầng núi cao đều có thể thấy vô số tiểu lâu, quy củ mà Dịch Lâu có từ trước đến nay là chỉ có đắc đạo trong Dịch Lâu, hoặc những người có đóng góp to lớn mới có thể lưu lại một tòa tiểu lâu, chờ vị cao nhân này rời đi, những gì bọn họ có được sẽ bảo tồn ở bên trong, hậu nhân đời sau sẽ kế thừa học thuyết và truyền thừa của bọn hắn.

Đi qua từng tầng, xuyên qua đường núi và vách đá, mấy người Phương Nguyên đã đi thẳng đến tầng trong cùng của dãy núi, đột nhiên nhìn thấy ánh sáng rực rỡ trước mặt, một bình đài bạch ngọc phạm vi mấy chục dặm, xung quanh bình đài lại có bốn tiểu lâu.

Trên bình đài bạch ngọc là bàn ngọc ngang dọc, toán kinh chồng chất, các dạng tài liệu trận đạo chất chồng như núi, bên trong đã có biển người giống như mấy vạn Đại Trận Sư đang bôn ba bận rộn, vận chuyển tài liệu trận đạo, nhìn thấy mấy người Phương Nguyên đằng vân bay đến thì đều ngẩng đầu nhìn lên, hơn một vạn mắt nhìn, ánh mắt khác nhau, trong đó mơ hồ có thể cảm nhận được sự tôn kính vô tận.

Thành tựu liên quan đến Phương Nguyên cho tới nay, bọn họ đều nghe được.

Mà bây giờ, một người trong truyền thuyết muốn dẫn bọn họ thôi diễn đại trận chưa từng có, thay đổi vận mệnh của thế giới, một khi trận thành, bọn họ đều được lưu danh sử sách, sao có thể không ngưỡng mộ, không cuồng nhiệt Phương Nguyên cho được?

Kinh Thiên Thánh Nhân cười nói:

- Phương tiểu hữu, hơn nửa năm trước lão phu nhận được thư của ngươi, bắt đầu từ khi đó, Dịch Lâu đã chuẩn bị tất cả những thứ cần thiết cho lần thôi diễn này, bình đài bạch ngọc chính là Tiên bảo mượn của Lang Gia Các, để những Trận Sư này có nơi thôi diễn. Tất cả Trận Sư các thánh địa và Dịch Lâu đều đã tập hợp, được sàng lọc, loại bỏ những người kém cỏi, bây giờ chỉ còn mười tám ngàn người, là Đại Trận Sư có chân tài thực học, chờ đợi ngươi sai khiến!

Thiên Cơ tiên sinh tiếp lời:

- Trước đó ngươi nói muốn dùng phương pháp tứ tượng thôi diễn, vì thế mà bốn tòa tiểu lâu này cũng đồng thời được dựng lên, ngươi, ta và Kinh Thiên, Huyền Minh mỗi người một tòa, Thất Tinh Đài cũng đã chuẩn bị xong, ngươi muốn vào tiểu lâu nào thì Thất Tinh Đài đặt ở đó!

Phương Nguyên nhìn ra cảnh tượng tráng lệ, trong lòng hắn có chút phập phồng.

Bạch ngọc làm đài, thất tinh làm ghế, chỉ huy mười tám ngàn Trận Sư, thôi diễn thay đổi vận mệnh nhân gian.

Với tính tình của hắn vậy mà nhất thời cũng thấy có chút… kiêu ngạo.

- Phương Nguyên tiểu hữu, mời vào lầu!

Trước Bạch Ngọc Đài, Thiên Cơ tiên sinh mỉm cười mời Phương Nguyên lựa chọn lầu làm chủ.

Xung quanh Bạch Ngọc Đài, bốn tiểu lâu phân tứ tượng gồm Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ. Trước đó, Phương Nguyên đã định, thôi diễn đại trận để bù đắp Cửu Thiên Hồn Viên trận nên mượn tứ tượng mà phân, bây giờ bốn vị cửu văn Đại Trận Sư đều đã chuẩn bị thỏa đáng, sau đó phân ra ai chịu trách nhiệm loại hình nào là trọng yếu nhất.

Ở điểm này, Phương Nguyên thông hiểu Thái Cổ trận đạo, ma đạo chân chính, biện pháp bù đắp Cửu Thiên Hồn Viên trận cũng là hắn nói ra, đương nhiên phải do hắn quyết định.

- Đa tạ các tiền bối ưu ái, vãn bối cũng không khách khí!

Vào lúc này, Phương Nguyên cũng không biểu hiện quá khách khí, trong lòng sớm đã có dự định, nhân tiện nói:

- Ta làm chủ trận lầu Thanh Long phía đông, trong lần hôi diễn này, ta chủ đạo đại trận cương lĩnh, thôi diễn chủ mạch đại trận!

Nghe Phương Nguyên nói, những người khác cũng không có ý kiến gì, đưa mắt nhìn nhau một chút, Huyền Minh Tôn Chủ cũng không khách khí xông đến trước mặt Thiên Cơ tiên sinh và Kinh Thiên Thánh Nhân, nói:

- Lão phu am hiểu thôi diễn. . . Tuy không bằng Phương tiểu hữu, nhưng mạnh hơn người khác một chút, cho nên để ta làm chủ lầu Huyền Vũ phía Bắc, ta căn cứ Đông Đấu Vô Lượng Số làm ra Bát Quái Diễn Kinh Bàn, có thể coi là trận đạo vô lượng số!

Kinh Thiên Thánh Nhân gật đầu, nói:

- Lão phu cũng đã thăm dò, sẽ vào Bạch Hổ phía Tây, tính toán Ma Biên trăm vạn dặm, không thể sai được!

Thiên Cơ tiên sinh là người trong Dịch Lâu, cũng là chủ nhân, cũng là người nói cuối cùng:

- Vậy lão phu sẽ vào lầu Chu Tước phía nam, lấp chỗ trống cho các vị, lần này thôi diễn có liên quan đến an nguy của thiên hạ, vận khí nhân gian, trên vai mang theo gánh nặng vô lượng, lão phu cũng không nói gì nhiều, chỉ mong lần này chúng ta liên thủ diễn hóa đại trận, có thể thành công nghịch chuyển thiên địa.

- Người ta thường nói mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên!

Kinh Thiên Thánh Nhân cười nói:

- Nhưng chúng ta lại muốn thu phục trời, lấy nhân tâm, hóa thiên số, chỉ có thể thành, không thể bại!
Chương 1622 Thất Tinh Đài của Dịch Lâu (2)

Chúng tu nghe vậy, đều cười lớn, đồng thời phất tay áo, bay thẳng về từng tiểu lâu.

- Các vị đạo hữu, đợi đến khi đại trận hình thành, chúng ta đều sẽ được ghi tên trong sử sách. . .

- Phương Nguyên tiểu hữu, ngươi buộc ta xuống núi, chém đạo hữu của ta, trong lòng những người bạn cũ của ta đang rất oán hận, nhưng Trận Sư chúng ta ai không muốn vượt qua tiền nhân để lưu danh sử sách chứ, hiện tại ngươi cho ta cơ hội vượt qua tiền nhân, lão phu vô cùng tự hào, thật muốn cảm tạ ngươi. . .

- . . .

- . . .

Cao giọng cười to, bốn vị cửu văn Đại Trận Sư đều vào trong tiểu lâu.

Cùng lúc đó, tiểu lâu bên cạnh có tiếng chuông xa xôi vang lên, chậm rãi quét qua toàn bộ địa vực Dịch Lâu.

Nghe tiếng chuông này, trên quảng trường bạch ngọc, mười tám nghìn Đại Trận Sư, chia làm bốn tổ, đứng trước bốn tòa tiểu lâu, ngay ngắn trật tự, vô cùng hào hùng, mà sau lưng họ, tài nguyên trận đạo cũng đều được phân chia thỏa đáng, lẳng lặng đặt trên quảng trường.

Có gió mát thổi đến, thiên địa xa xôi ẩn giấu nhiệt huyết.

- Truyền lệnh xuống, từ hôm nay trở đi Dịch Lâu đóng cửa.

Vô Danh lão nhân trong tiểu lâu cổ lão nhất của Dịch Lâu nói với đệ tử bên cạnh:

- Trước khi bọn họ diễn hóa ra bước cuối cùng của Cửu Thiên Hồn Viên trận thì đóng cửa toàn bộ Dịch Lâu, đại trận mở ra không tiếp xúc người ngoài để tránh xảy ra phiền toái, mặt khác, mấy đại thánh địa đáp ứng theo yêu cầu của chúng ta, Tiên Minh cũng đồng ý phái Tiên binh tới, hẳn là lên núi trước rồi chứ?

Đệ tử kia nói:

- Mấy đại thánh địa đều đã hoàn thành lời hứa, tiên quân của Tiên Minh cũng đến rồi!

Vô Danh lão nhân cười nói:

- Vậy thì tốt, đại trận bên ngoài do đệ tử Tẩy Kiếm Trì trấn giữ, sau đó lại đến Tiên tướng của Cửu Trùng Thiên đóng giữ, xa nhất là Tiên quân của Tiên Minh, bây giờ thiên hạ còn chưa yên ổn, có người lánh đời nhưng cũng có người dã tâm, còn có Hắc Ám Ma Chủ lòng gian chưa dứt, nhưng bất kể là ai đều không thể để bọn họ quấy rối đến trận thôi diễn lần này, bằng không chết vạn lần cũng không hết tội.

Dứt lời, trầm ngâm một chút lại nói tiếp:

- Đồng thời, cho những người phụng dưỡng theo tới, từ khi Dịch Lâu chúng ta tự lập phái tới nay đã kham khổ không ít, nhưng bây giờ cũng không thể kham khổ nữa, để Vong Tình Đảo Nam Hải đưa tới Ngọc Tủy Tuyền Thủy, để Tẩy Kiếm Trì đưa tới Tuyết Nguyên Hàn Tinh, lại để Tiên Minh lấy ra linh dược bọn họ cất giấu, dị bảo trong bảo khố Cửu Trùng Thiên cũng không thể bỏ qua, chọn ra ba ngàn Đại Đan Sư, luyện chế bảo đan để Trận Sư thôi diễn đại trận dùng, bọn họ sẽ tiêu hao lượng lớn tâm huyết chúng ta nhất định phải bù đắp cho bọn họ.

- Đặc biệt là bốn vị chủ Trận Sư, mỗi người phối với mười vị Đại Đan Sư luyện đan phụng dưỡng, dùng đan dược tốt nhất, không cần phải đau lòng, toàn bộ chọn lựa ra một lần chia làm năm phần, bốn phần cho bốn vị chủ Trận Sư, phần cuối cùng cho ta.

- . . .

- . . .

Hắn cằn nhằn liên tục, nói không biết bao lâu, đệ tử kia nghe đến mặt mày tái nhợt.

Nhưng dù như thế nào cũng biết chuyện lần này thật sự quan trọng, không thể làm gì khác đành phải ghi nhớ từng chút, lĩnh mệnh rời đi.

Dù sao, chuyện lần này, không phải việc riêng của Dịch Lâu mà là việc của thiên hạ.

. . .

. . .

- Đây chính là Thất Tinh Đài của Dịch Lâu sao?

Mà ở nơi sâu trong Dịch Lâu, phía đông quảng trường bạch ngọc, trong Thanh Long trận lầu, Phương Nguyên cũng nhìn thấy Dịch Lâu trưởng lão tự mình đưa Thất Tinh Đài tới, là bệ đá nhỏ dài chín thước chín, rộng ba thước ba, thoạt nhìn làm bằng đá hoa cương cổ lão, trên đó có khắc trận văn, tất cả trận văn tụ thành đoàn, như hình thành sao Bắc Đẩu trải rộng mặt ngoài bệ đá.

Vừa nhìn thấy hắn đã biết rõ, đây chính là dị bảo Thất Tinh Đài nổi tiếng trong thiên hạ.

Ngay từ lúc ở Vong Tình Đảo của Nam Hải hắn đã nghe Lão tổ tông nhắc tới động thiên bảo địa của thiên hạ này, nghe thì đều có một vài nơi thật giống, nhưng trên thực tế có một số chỉ là thánh vật, tựa như ma đạo Táng Tiên Bi, bi ở nơi nào, nơi đó chính thành thánh địa Ma đạo.

Xếp hạng đầu tiên chính là Đông Hoàng Sơn, Đông Hoàng Sơn vốn là bảo địa một phương.

Tiếp đến là Trì Thủy của Tẩy Kiếm Trì, sau đó chính là Táng Tiên Bi, Thái Thượng Huyền Cung Vong Tình Đảo, cùng với Thất Tinh Đài Dịch Lâu.

Những bảo địa này, người tu hành tầm thường có thể tiếp xúc được một thôi cũng đã là tạo hóa lớn lao.

Nhưng Phương Nguyên, ở Vong Tình Đảo tiến vào Thái Thượng Huyền Cung, ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung hiểu thấu đáo Táng Tiên Bi trên Thái Cổ Ma Chương đã chiếm hai đại bảo địa tuyệt diệu, mà đây cũng là nguyên nhân với số tuổi của hắn hiện giờ mà đã có thể vượt xa những người Hóa Thần bình thường khác.

Tuy nhiên, hắn thật sự không ngờ bây giờ bản thân lại thoải mái tiếp xúc được với Thất Tinh Đài Dịch Lâu.

Người bình thường làm gì có phúc phận này.

Điều này nói lên cái gì?

Nói bản thân hắn quả thật học được bản lĩnh đáng giá để người khác ban cho tạo hóa này.

. . .

. . .

- Thái Thượng Huyền Cung và tạo hóa Táng Tiên Bi ta đều thấy rồi, cũng không biết Thất Tinh Đài như thế nào?

Phương Nguyên bình phục tâm tình của chính mình, chậm rãi ngồi trên Thất Tinh Đài.
Chương 1623 Thánh danh sắp xuất hiện (1)

Thất Tinh Đài Dịch Lâu, thoạt nhìn cũng không thần bí như trong truyền thuyết, nếu có ném ra ngoài cũng chưa chắc có người nhặt, thần vật cỡ này nhìn vào không biết rõ được, chỉ ngồi lên mới cảm nhận được.

. . . Cảm giác thấy hơi cứng!

Ngoại trừ có chút cứng ra cũng không có gì thay đổi.

Trong lòng Phương Nguyên hiểu ra, đánh một luồng pháp lực vào trong Thất Tinh Đài, một tia pháp lực truyền vào trong hoa văn nham thạch chậm rãi tiêu tan, đột nhiên thiên địa nổ vang, một loại cảm giác không cách nào hình dung tràn ngập vào đầu óc. Phương Nguyên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn xung quanh, hắn thấy được cảnh vật trước mặt đều đang phân giải, hắn không nhìn thấy tiểu lâu, núi hoang dã, nước chảy, thậm chí là người đâu nữa. . .

Hắn chỉ nhìn thấy từng tầng pháp tắc, tầng tầng tiêu tán.

Trong nháy mắt, hắn như trượt vào trong vực sâu không đáy, rơi vào từng tầng pháp tắc sâu xa.

Đợi đến khi đầu óc quay cuồng bỗng từng tầng từng tầng lui đi, giương mắt nhìn lại vẫn là thiên địa kia, nhân gian kia.

- Đây chính là điều ảo diệu của Thất Tinh Đài sao?

Ánh mắt Phương Nguyên lập tức trở nên nghiêm nghị hơn.

Giờ hắn mới hiểu được chỗ diệu dụng của Thất Tinh Đài Dịch Lâu.

Thái Thượng Huyền Cung Nam Hải có thể kéo dài thời gian trong ý thức, để mọi người có nhiều thời gian lĩnh ngộ và tiêu hóa hết những gì họ nhìn thấy, ma đạo Táng Tiên Bi cung cấp quán đỉnh cho con người, trong nháy mắt có thể rót vào lĩnh ngộ vô tận, mà Thất Tinh Đài lại không giống hai thứ đó.

Nó có thể câu thông với thiên địa, làm cho người ngồi trên đài có thể nhìn thấy pháp tắc hình thành và phân giải.

Nếu ở trên đài trong thời gian lâu dài sẽ lĩnh ngộ pháp tắc thâm ảo đến cỡ nào.

Thậm chí Phương Nguyên còn hoài nghi, hắn ở trên đài có thể nhìn thấy chân lý đại đạo.

Hắn nhớ có một truyền thuyết kể rằng, cao nhân Dịch Lâu, chủ soái Dịch Lâu ngàn năm trước có đạo hạnh ngắn ngủi, lại biết quá khứ tương lai, có lẽ, vì hắn ở trên Thất Tinh Đài lĩnh ngộ đạt đến một loại cảnh giới mới, nhìn thấy toàn cảnh đại đạo.

Cửu thành Vong Tình Thiên Công!

Các đời Ma Tổ lĩnh ngộ Thái Cổ Ma Chương!

Thiên Diễn Thuật!

Một chút nhìn thấu pháp tắc!

Huyền Hoàng nhất mạch, diễn biến thiên địa.

...

...

Trái tim Phương Nguyên đập liên hồi, nghĩ đến một khả năng hắn không dám tưởng tượng ra!

...

...

- Bây giờ phải tiếp tục làm chủ thôi diễn đại trận đã.

Hắn lắc lắc đầu, cố loại bỏ tạp niệm từ trong đầu ra, thật lòng suy tư một phen:

- Trước đó Dịch Lâu tiền bối chỉ nói Thất Tinh Đài có thể trợ giúp thôi diễn, vì lẽ đó mới đưa Thất Tinh Đài cho ta mượn, không nghĩ tới cái này không chỉ trợ giúp thôi diễn, điều kỳ diệu của nó còn lớn hơn ta tưởng tượng nhiều, đã như thế, ta càng chắc chắn cái này có thể bù đắp được Cửu Thiên Hồn Viên trận.

- Cho dù trận này có thể được gọi là nghịch thiên, cũng nhất định phải làm cho nó nghịch thiên thành công!

Trong phút chốc Phương Nguyên mở to hai mắt, trong lòng bắt đầu hiện ra phương pháp vận chuyển từng đại trận, sau đó tự viết ra thẻ tre, ném ra ba tòa tiểu lâu:

- Trận chủ Huyền Vũ, nhanh chóng tách Cửu Thiên Hồn Viên trận ra, mười tám nghìn chín trăm bảy mươi hai vạn đạo pháp môn, mỗi một đạo đều phải làm rõ, một lần nữa tính toán, kết quả tính toán cuối cùng phải có trong muộn nhất một năm, không thể sai sót.

- Trận chủ Chu Tước, ta có ba trăm sáu mươi tượng Ma Thần, mười nghìn tám trăm Thần Ma ý tàn khuyết, sáu mươi tư nghìn Ma bảo các cấp độ đều giao cho ngươi, chọn đồ dùng phù hợp rồi chuẩn bị thôi diễn, muộn nhất một năm, không thể sai sót.

- Trận chủ Bạch Hổ, dẫn người chạy tới Ma Biên khám tính biên số địa vực trăm vạn dặm, phong tượng, thiên địa cự ly. . .

- . . .

- . . .

Xung quanh Bạch Ngọc Đài, trong ba tòa tiểu lâu đều có âm thanh truyền đến:

- Tiếp mệnh lệnh của trận chủ.

Cửu Thiên Hồn Viên trận vốn là một thế lực đại trận bá chủ xưa nay chưa từng có.

Dụng ý của nó chính là ngang qua Ma Uyên thiên địa, trên kết nối với bầu trời, dưới chạm đến Cửu U!

Uy lực của nó rất lớn, vượt xa bất cứ đại trận nào đã tồn tại trên thế gian, ngay cả Thập Quan Ngự Ma trận cũng còn kém xa. Chỉ dựa vào thời gian tốn cho trận này cũng có thể thấy được, thánh địa cỡ Dịch Lâu tập kết các đại đạo thống, thánh địa, Trận Sư cao minh tuyệt diễm mấy đời, tiêu hao thời gian ngàn năm mới thoáng thành hình, hơn nữa còn thiếu mất một khối mô hình.

Trong đó hai chữ Cửu Thiên cũng có thể hình dung được trận này cao xa thế nào, cũng có thể hình dung được thuật số huyền ảo khổng lồ trong đó.

Trong trận đạo, thiên số là nhất, kinh thiên số chính là thuật số phức tạp nhất trong đất trời, mà Cửu Thiên Hồn Viên trận lại được đặt tên là Cửu Thiên, ý rằng đại trận này có kinh thiên số phức tạp nhất thế gian, phức tạp hơn gấp chín lần.

Đại trận như vậy, bản thân nó huyền ảo đến cực điểm, tuy rằng Phương Nguyên có ý bổ sung cho trận này nhưng muốn chân chính bù đắp là một nhiệm vụ vô cùng gian khổ, hắn có linh cảm, phải mời tất cả cao nhân trận đạo trên thế gian, tam đại cửu văn đến, dị bảo Thất Tinh Đài của Dịch Lâu cũng mượn lại đây mới phân ép được áp lực khổng lồ. . .
Chương 1624 Thánh danh sắp xuất hiện (2)

Thực ra nguyên tắc rất đơn giản, chính là dùng Thái Cổ trận đạo làm cầu nối, lấy ma đạo làm phụ bản để hợp nhất tam đạo, luyện thành một đại trận hoàn chỉnh. Có điều bên trong liên lụy đến thuật số, pháp môn, quan khiếu, cũng giống như những vì sao trên trời, đếm mãi không hết, bề bộn vô hạn, tuyệt đối không phải bất cứ một đạo thống, một thế gia, một cá nhân nào đó có thể hoàn thành trong thời gian ngắn.

Cho dù hiện tại bọn họ hội tụ Đại Trận Sư trong thiên hạ, chiếm hết tài nguyên trong thiên hạ cũng không thể làm một lần là xong.

Vì lẽ đó ở thời kỳ đầu, Phương Nguyên định ra thời gian là ba năm!

Một phương đại trận không thể kéo dài, bởi vì trước tiên bọn họ phải thôi diễn đại trận này, sau đó xây dựng đại trận trên Ma Biên Cửu Thiên, khi đó, bọn họ không biết cần bao nhiêu tinh lực và nhân lực, đương nhiên không thể chậm rãi thôi diễn, nếu mãi đến tận hai mươi năm sau đại trận này mới thôi diễn thành công, đến lúc đó đại kiếp nạn cũng sớm đã hàng lâm, vậy cũng không cần xây dựng nữa, chờ kiếp sau thôi!

Một đại trận lớn như vậy một khi vận chuyển sẽ vận chuyển liên tục.

Phương Nguyên làm trung tâm trận, tam đại cửu văn làm xương trận, mười tám nghìn Đại Trận Sư làm trận thể, xoay tròn xuống.

. . .

. . .

Trong lúc Phương Nguyên thúc đẩy đại trận diễn hóa trước nay chưa từng có, thế gian không biết có bao nhiêu cao nhân đều hướng về Dịch Lâu, bất cứ người nào hiểu chuyện trên đời đều hiểu được ý nghĩa của đại trận này, vì thế mọi người ai cũng kính nể.

- Từ một ngàn năm trước, toàn bộ Thiên Nguyên đã rơi vào tuyệt vọng.

Hoàng Châu Cửu Trùng Thiên, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đứng trên nóc nhà hoàng cung, sau lưng hắn, mấy chục vị hoàng tử bao gồm cả mấy người Lý Hồng Kiêu quỳ gối, tất cả bọn họ đều là những hậu duệ tài ba của hắn, hắn đưa lưng về phía con cái của chính mình, nhìn về phía Dịch Lâu, thở dài nói:

- Nếu cơn hạo kiếp kia thực sự hủy diệt quá nhiều căn cơ và chiến lực, những gì lưu lại cũng chỉ còn Đạo Nguyên Chân Giải vô dụng mà thôi, người trên thế gian này có thể yên tâm nghỉ ngơi thoải mái sao?

Lý Hồng Kiêu và những huynh đệ tỷ muội lặng lẽ nhìn nhau, có chút kỳ quái.

Người phụ hoàng này của bọn họ trước giờ không trò chuyện cùng con cái mà chỉ tạo ra những đệ đệ muội muội cho bọn họ, chẳng biết vì sao lúc này lại gọi bọn họ đến, điều này có chút khác thường.

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên chỉ cươi cười, chắp hai tay sau lưng, than thở:

- Theo các ngươi, trong cơn hạo kiếp kia, hủy diệt chỉ có vô số cao nhân, trong đó bao gồm cả thái tổ hoàng thúc cảnh giới Đại Thừa của các người, nhưng thật ra chuyện này cũng không là gì cả, hủy diệt nhiều hơn chính là hy vọng, Thiên Nguyên kiếp có bao nhiêu thế hệ gặp tai họa, đã tổng kết ra nhiều phương pháp đối kháng hiệu quả, nhưng tất cả đều bị hủy diệt rồi.

- Những phương pháp kia mới là nguyên nhân khiến tất cả mọi người bất an.

- Tuy nhiên, cho dù là vậy cũng không thể cúi đầu nhận mệnh chờ chết trước đại kiếp nạn, nên dù là Tiên Minh hay các đại thánh địa khác cũng đều đang suy nghĩ phương pháp của riêng mình, lấy hết khả năng tăng lên sức mạnh, rất nhiều bí pháp trước đây sẽ không dễ dàng giao ra cũng phải giao ra, rất nhiều tài nguyên trước đây không vận dụng cũng đều vận dụng, vì vậy trong ngàn năm này, chúng ta dùng hết khả năng tăng lên sức mạnh, để khi đại kiếp nạn hàng lâm sẽ tăng khả năng chống đỡ lên một chút.

Nói hết câu, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên mới quay người lại, nhìn những người con của mình, thở dài một tiếng.

- Cũng còn tốt, vẫn còn có chút hiệu quả, có lẽ những tiểu bối kế thừa long hồn cũng sắp xuất quan, rất nhanh thế gian này sẽ có thêm gần trăm vị tu sĩ trẻ tuổi thực lực Hóa Thần, Tiên Minh lợi dụng đám kia chiếm được Ma bảo Đại Tự Tại Thần Ma Cung, cũng sẽ có đại thủ bút, cho dù là Yêu Vực trước đây ai cũng xem thường, bây giờ cũng chuyển vận rất nhiều Kim Đan yêu quái đi tới Ma Biên, bổ sung Ma Biên quân trận. . .

- Đại thế sắp tới rồi!

- Mà đại thế, nói ở một góc độ khác chính là loạn thế!

Giọng nói hắn lạnh lùng, nghiêm nghị trước nay chưa từng có.

- Cửu Trùng Thiên chúng ta, lấy quốc lập đạo, không thích nhất là loạn thế!

- Nhưng dù sao đại kiếp nạn trước mặt, vì lẽ đó nếu vi phụ không ngăn cản đại thế này sẽ là tội nhân vạn thế.

- Dù không thể ngăn cản ta cũng phải làm, có điều ta muốn nhắc nhở các ngươi!

- Không cần giấu tài năng, có bao nhiêu bản lĩnh đều thể hiện ra đi!

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên trầm giọng nói:

- Đứa trẻ họ Phương kia đã thành Thánh rồi, chỉ tiếc vi phụ không bằng lão già Vong Tình Đảo, không nuôi ra một nha đầu tốt trói buộc hắn, chỉ có thể nhìn Vong Tình Đảo chiếm đi tiên cơ, nhưng cũng không sao, vi phụ không cầu các ngươi hơn được hắn, nhưng muốn các ngươi không chịu thua kém, trong hai mươi năm cuối cùng này tạo hóa lần ra, để xem các ngươi có thể nắm được bao nhiêu!

Hắn nói xong quay người sang cười lạnh.

- Nhớ rõ, đối thủ của các ngươi không phải là huynh đệ tỷ muội của chính mình mà là phụ thân ta đây, vì thế không nên nghĩ gạt bỏ đối thủ, có bản lĩnh, cứ trực tiếp tới khiêu chiến với ta, thắng ta, vị trí này chính là của các ngươi!

Các hoàng tử công chúa nghe vậy thì tâm thần đại biến, cúi đầu xuống không dám ngẩng lên.

. . .

. . .

Trên Tẩy Kiếm Trì, Kiếm Thủ chắp tay mà đứng, sau lưng chính là Trì Thủy yên tĩnh.
Chương 1625 Thế sự dậy sóng (1)

Trước người hắn, từng hàng thiên kiêu đệ tử Tẩy Kiếm Trì đứng thẳng, Lý Bạch Hồ cũng ở trong đó.

Bây giờ, vị kiếm đạo này thiên hạ không có đối thủ, người người đều tôn hắn là đệ nhất Kiếm Thủ thiên hạ, cũng ngẩng đầu nhìn về phía Dịch Lâu, một lúc sau mới thở dài nói:

- Tên họ Phương đã trở thành Thánh, đợi đến khi hắn diễn hóa thành công đại trận rồi xuất quan, chính ta cũng phải đứng ngang hàng cùng hắn, hắn nhất định sẽ là Thánh Nhân trẻ tuổi nhất của thế gian, Vô Khuyết kiếm đạo đoạt vận khí thật tốt.

Chúng đệ tử Tẩy Kiếm Trì sắc mặt nghiêm túc, không ai dám nói lung tung.

Nhưng nếu không có đại kiếp nạn, Tẩy Kiếm Trì nhất mạch sẽ tranh đấu đến chết với Vô Khuyết kiếm đạo nhất mạch.

Nhưng vì có sự tồn tại của đại kiếp nạn nên bọn họ chỉ có thể nhìn truyền nhân Vô Khuyết kiếm đạo quật khởi, không thể ngăn trở, thậm chí còn phải giúp đỡ.

Nhưng khi làm trong lòng có tức giận hay không còn chưa biết.

Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì hít sâu một hơi, nói tiếp:

- Vì hắn đoạt vận khí tốt, cho nên Tẩy Kiếm Trì cũng không thể giữ nguyên quy tắc, Tẩy Kiếm Trì chúng ta có bảy đại danh kiếm, bây giờ đã có ba kiếm chọn chủ, theo quy củ trước giờ, chỉ có truyền nhân chân chính của thất mạch mới có thể chiếm được danh kiếm, nhưng bây giờ cũng không có thời gian để chờ nữa. Kể từ hôm nay, chỉ cần là đệ tử của Tẩy Kiếm Trì, có lòng quyết đoán, có thiên tư hơn người đều có thể tiến nhập Trì Thủy tìm kiếm, chỉ cần ngươi có được truyền thừa danh kiếm, như vậy ngươi mới chính là tổ sư Tẩy Kiếm Trì thất mạch mới, ai không đồng ý tới hỏi kiếm của ta.

Chúng đệ tử Tẩy Kiếm Trì thần sắc nghiêm trọng, ánh mắt kiên nghị.

Vào lúc này ai dám không đồng ý chứ, trước khi nói ra lời này, Kiếm Thủ đã tự tay giết mười mấy vị trưởng lão.

. . .

. . .

Mà phía bắc Yêu Vực, ở cung điện bí ẩn trong lòng đất, được Cổ Phương Thánh Nhân Tiên Minh dẫn đầu, đang bí mật trò chuyện.

- Ma đạo thế yếu, gần như tuyệt diệt, là cục diện mà người trong Tiên đạo muốn nhìn thấy nhất, lẽ nào lúc này chúng ta lại muốn mượn những Ma bảo này, chế tạo một nhóm cao thủ ma đạo sao? Làm như vậy có khi nào tạo ra nhiều việc không mong muốn không?

Có một Thánh Nhân của Tiên Minh khác lạnh lùng nói:

- Nếu bên kia Dịch Lâu đã mượn sức mạnh ma đạo thôi diễn đại trận, vậy sức mạnh ma đạo sẽ không tuyệt diệt, huống chi sức mạnh chính là sức mạnh, không phân Tiên Ma, chỉ xem ai dùng nó. Bây giờ Thiên Nguyên thế yếu, chúng ta lại cần gì phải nghĩ như vậy, cứ làm theo suy nghĩ lúc trước.

Cổ Phương Thánh Nhân cau mày.

- Nếu thật sự chế tạo một nhánh tiên quân thì nên lấy người phương nào dẫn đầu?

Người bên cạnh nói:

- Ma Biên có thần tướng tên Quan Ngạo, bí danh Cự Linh Thần, thần dũng vô địch, có thể gánh vác trọng trách này.

Cổ Phương Thánh Nhân cười khổ.

- Người này dũng mãnh, ta biết, nhưng hắn tính cách ngay thẳng, thật khiến người ta không yên tâm.

Vào lúc này, bên cạnh chợt có người nghĩ đến một chuyện, cười nói:

- Ta cũng biết có người thích hợp hơn, tâm tư người này nhạy bén, lại xuất thân ma đạo, đối với các loại truyền thừa ma đạo rõ như lòng bàn tay, vừa lúc có thể phụ tá, chỉ tiếc hắn bây giờ không ở nơi này. . .

Người bên cạnh vội hỏi:

- Hắn đi đâu?

Người nói chuyện có chút bất đắc dĩ.

- Chạy tới Trung Châu sinh con.

Cổ Phương Thánh Nhân tức đến nở nụ cười.

- Kéo trở về, nhiều nhất cho hắn ba ngày, như vậy là đủ rồi!

. . .

. . .

Phương Nguyên mang khí vận thiên hạ, tiến nhập Dịch Lâu diễn hóa đại trận, toàn bộ thế gian, nhấc lên làn sóng lớn, các đạo thống lớn nhỏ đều đang bàn luận đến Tiểu Thánh Nhân họ Phương, cũng vì hắn khởi xướng thay đổi đại trận, tựa như sóng ngầm cuốn lấy thiên hạ.

Hiện tại, hắn vẫn chưa thôi diễn đại trận thành công, nhưng người trên thế gian lại đều coi như hắn đã thôi diễn thành công.

Mỗi người đều đang đợi, đang mong.

Khi Tiểu Thánh Nhân diễn hóa đại trận thành công mang đại công xuất thế, lúc đó sẽ chói lọi đến cỡ nào.

Thế gian này lấy gì để đền đáp công lao của hắn đây.

Thế sự như sông lớn chạy chồm mà đi, không bao giờ vội vã, cũng không bao giờ chậm lại.

Phương Nguyên tiến vào Dịch Lâu cùng các Đại Trận Sư thôi diễn trận pháp nên không biết những việc diễn ra bên ngoài, nhưng những đại sư trong thiên hạ dưới Dịch Lâu không bởi vì không có Phương Nguyên mà trở nên vắng vẻ, trái lại càng đặc sắc náo nhiệt hơn.

Ma Biên xử sự vô cùng chắc chắn!

Sau khi hầu hết Hắc Ám Ma Vật bị cắn giết ở Ma Uyên phúc địa, hậu hoạn Yêu Vực cũng bị bình định, kế hoạch trước đó đã từng bước hoàn thành, dùng thời gian hơn hai năm để trồng các loại bảo dược gần Ma Uyên, không chỉ có dược tính kỳ giai mà có thể gọi là Tiên phẩm, ở một mức độ nhất định, nó có thể tiêu hao ma tức hắc ám xuyên qua Ma Uyên, thu hoạch ba năm một lần, hạt giống mới được gieo trồng khiến Ma Biên từ một nơi như động không đáy nuốt chửng tài nguyên trở thành kho báu có thể sinh ra tài nguyên.

Tuy nhiên, thành chủ Bạch Bào Chiến Tiên Bát Hoang có tầm nhìn xa, cũng không trồng tất cả bảo dược ở Ma Uyên phúc địa, thứ nhất là bởi vì chiến tuyến này quá dài, đại quân Ma Biên đều hành động cũng không thể biến trăm vạn dặm Ma Uyên thành vườn thuốc được; thứ hai, hắn cố ý để lại mấy khu vực để tùy Hắc ám ma vật sinh sôi, sau đó để đại quân đi vào cắn giết dùng để luyện binh. . .

Ads
';
Advertisement