Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Chương 1581 Cóc kêu to một tiếng, đánh thức thiên địa (1)

Phương Nguyên cắt ngang những lời hắn đang nói, sau đó mở bàn tay ra.

“Oa" một tiếng, đột nhiên có một vật nhảy tới giữa không trung, bị Phương Nguyên dùng một tay nâng lên.

Đó là một con cóc Thần Ma uy phong lẫm liệt với ánh vàng lóng lánh, hùng cứ một phương, nhìn khắp thế giới bằng nửa con mắt.

Phương Nguyên nói:

- Thật ra thế giới Thần Ma này chắc chắn là của ta!

- Đó là...

Khi Tôn quản sự và Quan Ngạo nhìn thấy con cóc được Phương Nguyên nâng trên tay, cả hai đồng thời giật mình.

Xuất thân và tu luyện của hai người bọn họ đều có liên quan đến Ma đạo, nhưng mỗi người lại khác. Tôn quản sự tu luyện thần thông Ma đạo, hơn nữa còn là một thiên phú lạ thường, vừa học cũng biết là kỳ tài, hiểu biết quá sâu về các loại công pháp Ma đạo. Quan Ngạo lại Đại Thiên Uy Ma Thần chuyển sinh, từ nhỏ đã có liên quan mật thiết với Ma đạo. Nhưng hai người bọn họ nhìn thấy con cóc này, vẫn cảm giác có chút thần bí...

Bọn họ cảm giác được con cóc này có mối liên hệ không rõ với thế giới Thần Ma và Táng Tiên Bia.

- Là thanh kiếm kia sao?

Tôn quản sự thoáng cái đã nhớ tới một vài chuyện cũ, sắc mặt biến đổit.

Quan Ngạo lại vẫn hơi do dự, nhìn Phương Nguyên, không biết nên nói gì cho tốt.

- Miêu huynh, đưa bọn họ ra ngoài trước...

Lúc này Phương Nguyên không có thời gian nói nhiều, trong tay cầm con cóc kia và nói với mèo trắng. Sau đó, hắn lại bay lên thật cao. Cùng lúc đó, tất cả pháp lực toàn thân đều rót vào trong cơ thể con cóc. Theo pháp lực rót vào, ánh sáng màu vàng trên thân con cóc này càng mạnh, lại giống như một mặt trời chói chang. Sau đó giọng nói Phương Nguyên vang lên:

- Cóc huynh, đánh thức thiên địa nơi này!

- Oa...

Con cóc này thật thà, nghe Phương Nguyên nói bỗng nhiên kêu một tiếng.

Một tiếng kêu này giống như sấm giữa mùa xuân, vang vọng bốn vực, âm thanh từ trên trời cao vọng xuống đến mặt đất, từ đầu này truyền tới đầu kia.

Trong khắp Yêu Vực, tất cả sinh linh đều nghe được một tiếng kêu này.

Các yêu binh yêu tướng và các đệ tử Tiên Minh đang hoang mang chạy trốn, nghe được âm thanh này đều thoáng ngẩn người, ngẩng đầu nhìn trời.

Những Thần Ma tàn khuyết bị khí cơ nào đó kinh động, đang múa loạn khắp nơi, nghe được âm thanh này bỗng yên tĩnh lại.

- Ếch ộp...

Vào lúc này, tiếng cóc kêu lại vang lên lần nữa.

Còn vang dội hơn hồi nãy, hình như ngay cả trời đất cũng mơ hồ chấn động.

Mà tiếng kêu này vẫn còn tiếp tục.

Từng tiếng vang lên, tiếng sau còn vang dội hơn tiếng trước.

Theo tiếng kêu này vang lên, tất cả mọi người trong thế giới Thần Ma đều cảm giác tâm thần bị chấn động, Nguyên Anh hình như cũng muốn rối loạn, cơ thể hình như sắp bị xé rách, trái tim muốn vọt lên tới cổ họng. Không biết có bao nhiêu thiếu chủ yêu mạch hoặc là yêu binh yêu tướng bị tiếng kêu lúc này dọa cho tái mặt, gần như muốn quỳ trên mặt đất, bái lạy bầu trời...

- Đây rốt cuộc là đại yêu thượng cổ nào vậy...

- Hóa ra bộ tộc cóc còn có tồn tại như vậy, lại còn có thể tu luyện tới trình độ này...

-...

-...

Ngay cả Phương Nguyên cũng không ngờ được, cóc yêu vẫn luôn bị khinh thường trong Yêu Vực suốt ngàn vạn năm qua, trải qua chuyện ở thế giới Thần Ma này, thoáng cái lại thành bánh thơm ngon trong miệng đám yêu, đãi ngộ tăng lên như gió lốc, từ khinh bỉ trong chuỗi yêu lại một đường nâng cao, trở thành chủng tộc được yêu loại quỳ lạy coi trọng nhất, có thể sánh ngang với Kỳ Lân, Phượng Hoàng, Thần Long ở thời kỳ Thái Cổ.

...

...

Cóc kêu liền chín tiếng, thiên địa trong thế giới Thần Ma dĩ nhiên có biến hóa lớn.

Cuồng phong từ trên trời cao thổi đến, dường như trong giây lát thiên địa này đã thức tỉnh.

Cuồng phong này mạnh tới không có cách nào hình dung, cuốn không biết bao nhiêu sinh linh ở trong thế giới này ném ra ngoài. Vào lúc này, trời đất cũng trở nên tối tăm, lại giống như một bức tranh rất sống động, bây giờ mực nước bị nhòe, cảnh vật loang lổ đều biến thành mơ hồ.

Tôn quản sự và Quan Ngạo đều được mèo trắng mang đi, người khác hoặc đã thoát đi, hoặc chết dưới nanh vuốt của Thần Ma tàn khuyết. Thế giới này đột nhiên trở nên trống rỗng, yên tĩnh không tiếng động, chỉ có Phương Nguyên đứng ở trên Táng Tiên Bia...

Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cảnh vật xung quanh mình đang thay đổi, mình hình như rời khỏi thế giới này. Lúc này, tất cả mặt đất và sông núi, thậm chí là Đại Tự Tại Thần Ma Cung đều biến mất, quanh mình chỉ có một thế giới biển máu, phía xa của biển máu này dường như có rất nhiều Ma Thần đều bị xích lại, bản mình ở trong biển máu vây quanh, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ mà trống rỗng.

Trước người mình có một tấm bia đá, trên đó có vô số chữ viết huyền ảo.

Tấm bia đá này chính là Táng Tiên Bia, chỉ là còn lớn hơn lúc Phương Nguyên nhìn thấy trước đó.

Hơn nữa càng nhìn về phía bia đá kia, lại càng cảm giác nó đang thay đổi, dường như muốn chọc thủng trời cao.

Phương Nguyên biết, mình vẫn ở trong thế giới Thần Ma, chỉ là ở một tầng sâu hơn, bước vào khởi nguồn trong thế giới này mà thôi.

Năm đó bộ tộc Bàn Sơn nhận được ma ấn, ma ấn này vốn là chìa khóa mở ra thế giới Thần Ma. Sau đó ma ấn này bị con trai của Bàn Sơn Hoang Viên đánh cắp. Con trai hắn lại bị mình giết chết, ma ấn này rơi vào trong tay mình. Đầu tiên là yêu ấn hóa thành thanh kiếm, sau đó lại hóa thành con cóc này, sau nhiều lần thay đổi, chìa khoá trước sau vẫn ở trong tay mình, lại dần dần có xu hướng viên mãn.

Dường như tất cả đều đã được định sẵn từ hơn ba mươi năm trước, bây giờ chìa khoá này cuối cùng phát huy công dụng.

- Thần Ma thức tỉnh, bá đạo vô biên...

- Vạn vật có thể chôn, chỉ một ý niệm của ta...

Xung quanh dường như trống rỗng, không có chút tiếng động nào, nhưng lại có vô số suy nghĩ không ngừng kéo đến.
Chương 1582 Cóc kêu to một tiếng, đánh thức thiên địa (2)

Những ý nghĩ này dường như trực tiếp chui vào trong đầu Phương Nguyên, đang thúc giục hắn, vây quanh hắn, muốn hắn nhanh chóng tiếp nhận những ý niệm này, trở thành truyền nhân thật sự của thế giới Thần Ma, đánh tỉnh vô số Thần Ma, chinh chiến thiên hạ, bao quát thiên hạ này...

Muốn tất cả mọi vật, muốn leo lên vị trí cao nhất!

Đây không phải bởi vì bọn họ có mục đích gì đó, mà là ý định ban đầu của ma!

Ý định ban đầu của ma liền sinh ra trong dục vọng, vạn vật sinh linh chỉ vì dục vọng của bản thân ép buộc, có ý định cắn nuốt tất cả, nắm giữ tất cả trong tay, thèm muốn tất cả, người không hề kính nể sợ hãi thiên địa này đều vì ma, vì nó là ma cho nên loại lực lượng dục vọng này vô cùng mạnh mẽ, nhưng nếu theo đuổi tất cả, vậy cuối cùng ma này sẽ chôn vùi vạn vận, chỉ để lại một ý niệm của mình tồn tại vĩnh viễn.

Ngẫm lại xem, vạn vật trong thiên địa này đều hóa thành hư vô, vĩnh viễn chỉ có một ý niệm của mình tồn tại là cảm giác trống rỗng tới mức nào.

Điều này có thể không phải là ý ban đầu của ma nhưng do ma sinh ra, bao giờ cũng sẽ nghênh đón kết quả này.

Ma quyết định hướng đi của kết quả này!

Hơn nữa trước sau không hối hận.

Bây giờ, những ma niệm này tập trung lại, ảnh hưởng đến tâm chí của Phương Nguyên.

Mà đối với Phương Nguyên, bây giờ hắn chỉ cần hơi buông lỏng tâm tư, lại có thể nhận được những ma niệm gia tăng, trở thành chủ nhân thế giới Thần Ma, cũng có thể dẫn dắt thế giới này phong ấn lại lối đi đã đánh thông với kiếp nạn lớn...

Trước đó, Tôn quản sự và Quan Ngạo đều nghĩ như vậy.

Ai thừa kế thế giới Thần Ma này, người đó có thể hi sinh bản thân, hóa thân kiếp nạn lớn.

Cho nên trước đó bọn họ tranh nhau chính là một cơ hội hy sinh!

Nhưng bọn họ không tranh được với Phương Nguyên, bởi vì bọn họ dự định hy sinh, Phương Nguyên lại không phải.

- Ta sẽ trở thành chủ nhân thế giới Thần Ma!

Mà ở dưới vô số ma niệm quấy nhiễu, lúc này vẻ mặt Phương Nguyên bình tĩnh lạ thường, hắn dường như đang nói với biển máu, lại dường như đang nói với đám ma ẩn sau biển máu, càng giống như đang nói với mình hơn, giọng nói bình tĩnh kiên định.

- Nhưng ta sẽ không bị những ma niệm này ép buộc!

- Ta sẽ dùng thế giới Thần Ma này, phong ấn lối đi của kiếp nạn lớn!

- Nhưng ta cũng không tính hi sinh bản thân...

-...

-...

Điều này giống như một thái độ, cũng giống như một lực lượng, lại có thể ép những ma niệm kia phải lùi lại.

Nhưng theo đó, những ma niệm trở nên hỗn loạn, sự hỗn loạn này như hình thành rất nhiều giọng nói đang chê cười hắn.

- Ha ha, muốn có được thế giới Thần Ma lại không chịu kế thừa ma niệm...

- Giống như muốn phải leo lên vị trí của vương nhưng không chịu giết người...

- Giống như muốn ngủ một mỹ nhân lại không đồng ý cởi bỏ trang phục của nàng...

- Ngu ngốc...

- Cuồng vọng...

- Nực cười...

-...

-...

Trong vô số ma niệm đó, xung quanh biển máu có từng sợi xích sắt rất lớn quấn qua, mỗi sợi dây xích đều do pháp tắc biến thành, không phải thật, càng không thể phá hủy như thật, chúng từ bốn phương tám hướng, vô cùng vô tận đều bay về phía Phương Nguyên, quấn chặt lấy người hắn như muốn hắn và thế giới này hoàn toàn nối liền thành một thể.

Lực lượng của Phương Nguyên hiện nay căn bản không thể chống lại pháp tắc vô tận này.

Cho nên quả thật giống như những ma niệm kia chê cười vậy, lời hắn nói lại giống như một chuyện nực cười.

...

...

- Ta không phải trò cười!

Phương Nguyên mặc cho những dây xích sắt quấn lấy mình, cũng không giãy giụa, chỉ thản nhiên nói:

- Ma mới nực cười!

- Ma từ nhỏ đã nhất định chạy về phía hủy diệt, không phải nực cười thì là gì?

Nói đến đây, bên cạnh hắn bỗng nhiên bay lên một trăm lẻ tám thẻ trúc Tam Sinh, những thẻ trúc này xanh tươi ướt át, ở trong thế giới đỏ như máu này có vẻ không hợp, sinh ra sức sống vô tận, vẽ ra từng quỹ tích có thể hết sức huyền ảo.

- Ta không có cách nào chống lại lực pháp tắc, nhưng ta tìm hiểu hết chín phần Thiên Công, lại có thể hiểu được lực pháp tắc!

Giọng nói Phương Nguyên trong sáng mãnh liệt, mỗi khi mở miệng luôn có thể áp chết tất cả ma niệm:

- Ta có thẻ trúc Tam Sinh có thể trợ giúp ta thôi diễn lực pháp tắc, quan trọng hơn là ta có Đạo Nguyên Chân Giải giữ vững đạo tâm, Thiên Diễn Thuật diễn sinh vạn vật!

-...

-...

- Bất kể ngươi có gì, cũng không thể từ chối ma niệm, kế thừa đạo chính thống của Thần Ma...

Dường như Phương Nguyên bình tĩnh, hết lần này tới lần khác bị rất nhiều ma niệm quấn lấy, vẫn kiên trì giữ vững đạo tâm, đã chọc giận một vài tồn tại trong thế giới màu đỏ này. Chúng hét to, trở nên rất nôn nóng, giọng nói vô tận vang vọng trong thế giới biển máu ngập trời này, quét ra xung quanh, đánh Táng Tiên Bia ra, cũng đánh cả Phương Nguyên ra, giống như tham lam, muốn cắn nuốt hết vạn vật thế gian.

- Thế gian không có tuyệt đối!

Giọng nói Phương Nguyên vẫn bình tĩnh:

- Thiên Diễn năm mươi, một phần bỏ chạy!

- Trời đất còn không viên mãn, huống gì là mà càng không trọn vẹn?

Vừa nói chuyện, Phương Nguyên vừa nhìn về phía Táng Tiên Bia.

Trên Táng Tiên Bia có rất nhiều chữ triện Thái Cổ, đó là một loại chữ viết đã thất truyền.

Phương Nguyên đọc được những chữ viết này.

Cho nên hắn biết trên tấm bia này ghi lại, chính là một trang tên là "Thái Cổ Ma Chương".

Hắn phát động thần thức, bên cạnh có một trăm lẻ tám rễ thẻ trúc Tam Sinh bay lượn. Cùng lúc đó, trong lòng hắn cũng phát động Thiên Diễn Thuật, nó khiến thần quang trên toàn thân hắn tăng vọt, hình như có vô số chữ viết màu vàng bay quanh hắn, mở ra đại đạo ảo diệu...

- Ta không tu luyện công pháp Ma đạo của các ngươi, cũng không chấp nhận ma ý của các ngươi...

-... Ta biến thế giới Thần Ma trở thành một vấn đề khó giải!
Chương 1583 Một khí Huyền Hoàng điều khiển Thần Ma (1)

Theo rất nhiều người thấy, không kế thừa ma niệm, lại không có cách nào kế thừa thế giới Thần Ma này là chuyện đương nhiên.

Lại giống như không có chìa khoá, không bước vào cửa được.

Nhưng trên thực tế, bất cứ việc gì cũng không có tuyệt đối, đại đạo còn có một phần bỏ chạy nữa là cái khác?

Không có chìa khoá vẫn có rất nhiều cách vào cửa, ví dụ như dùng chìa khóa khác để mở, ví dụ như phá cửa, ví dụ như phá phòng. Cách thì rất nhiều, bao gồm cả chuyện lần này đám người Phương Nguyên bước vào thế giới Thần Ma cũng không dùng chìa khoá.

Nếu không bước qua cửa được, chỉ có thể nói rõ bản lĩnh còn chưa đủ.

Bây giờ Phương Nguyên đang hiểu như vậy, nếu không muốn thừa kế ma niệm, không có khả năng nắm giữ thế giới Thần Ma này, chỉ có thể chứng minh năng lực của mình không đủ, nhưng hết lần này tới lần khác, năng lực của mình chắc hẳn đủ!

Suy nghĩ tới thời điểm mình ở đảo Vong Tình, còn có thể tìm hiểu được chín thành Vong Tình Thiên Công, chẳng lẽ còn không tìm hiểu được Thái Cổ Ma Chương trên Táng Tiên Bia này?

Dù sao bây giờ mình đã khác xưa, trước đây tìm hiểu Vong Tình Thiên Công đã biến nó thành một phần năng lực lĩnh ngộ của mình, lại tìm hiểu cái khác sẽ càng làm ít công to...

Với suy nghĩ này, Phương Nguyên ngồi xếp bằng trên biển máu, vẻ mặt trang nghiêm, trên đỉnh đầu có thần quang hiện lên, hóa ra một người đàn ông trẻ với vẻ nho nhã, trong tay cầm một quyển sách. Tay trái của người đàn ông giơ lên thật cao như đang bấm đốt ngón tay gì đó, ở bên cạnh hắn lại có một trăm lẻ tám thẻ trúc bay lượn, ung dung trong trời đất này, trong ma âm cuồn cuộn mơ hồ có thần ý nào đó tồn tại.

Đây vẫn là lần đầu tiên Phương Nguyên thật sự tiếp xúc với học vấn Ma đạo, nhưng bây giờ tu vi của hắn vốn đã rất cao, lại giống như lĩnh ngộ Thiên Công của tiên đạo của Phương Nguyên thậm chí còn cao hơn Chung Lão Sinh, chẳng qua bởi vì không có Tiên Nguyên, mới không có cách nào thắng được Chung Lão Sinh trong lúc đấu pháp mà thôi. Có cơ sở này, lại thêm Thiên Diễn Thuật, cũng khiến cho hắn tìm hiểu quan niệm Ma đạo nhanh hơn người bình thường...

- Oong...

Phương Nguyên tập trung tinh thần nhìn về phía trên Táng Tiên Bia, ý định ban đầu của hắn là ghi nhớ hết Thái Cổ Ma Chương, sau đó tiến hành thôi diễn.

Nhưng hắn không ngờ được, trong lúc mình tập trung tinh lực nhìn về phía trên Táng Tiên Bia, ở trên Táng Tiên Bia đột nhiên có vô số ma niệm tràn vào thức hải của hắn, giống như trăm sông chảy vào biển, hắn muốn ngăn cản cũng không cản được, trong đầu hắn lập tức xuất hiện rất nhiều nội dung.

Những ma niệm này đều chứa đạo lý, có trí tuệ lớn.

Nhưng chúng lại thuần túy xuất hiện ở trong đầu Phương Nguyên như vậy, trong nháy mắt xuất hiện nhiều như vậy.

Những trí tuệ và lĩnh ngộ này quả thực đáng sợ lạ thường, lại giống như có vô số người mạnh mẽ rót tất cả hiểu biết cả đời của bọn họ về đại đạo, về Thái Cổ Ma Chương vào trong thức hải của Phương Nguyên, cũng khiến cho Phương Nguyên trong nháy mắt có được rất nhiều minh sư vậy.

Phương Nguyên ngạc nhiên, nhìn về phía Táng Tiên Bia.

Qua rất lâu, hắn mới hiểu được có chuyện gì xảy ra...

...

...

Táng Tiên Bia vốn chính là Thánh Địa của Ma đạo, danh tiếng thậm chí còn cao hơn cả Thái Thượng Huyền Cung của đảo Vong Tình Nam Hải.

Trên thế gian này, mỗi Thánh Địa hoặc Thánh vật đều có tác dụng thần kỳ.

Lại giống như Thái Thượng Huyền Cung có thể kéo dài thời gian vô hạn, khiến người ta có thể lĩnh ngộ Thiên Công huyền ảo phức tạp trong khoảng thời gian ngắn.

Trước đây Phương Nguyên không biết Táng Tiên Bia có khả năng thần kỳ gì, chỉ biết tấm bia này có thể nối liền hai giới, dẫn dắt kiếp nạn lớn sớm hạ xuống. Đây cũng là nguyên nhân khiến Chủ Hắc Ám không tiếc dùng thân làm mồi nhử, cũng muốn đoạt được tấm bia đó. Nhưng Ma đạo trước đây lại chưa từng nghĩ tới sẽ dẫn kiếp nạn lớn xuống!

Vậy tại sao bọn họ cũng xem Táng Tiên Bia này là thánh vật?

Bây giờ Phương Nguyên đã hiểu rõ.

Tấm bia này cũng giống như Thái Thượng Huyền Cung, có lợi ích rất lớn trong khi tu hành!

Thái Thượng Huyền Cung có thể kéo dài thời gian vô hạn, khiến người ta lĩnh ngộ Thiên Công huyền ảo phức tạp, nhưng Táng Tiên Bia lại khác. Nó lại trực tiếp rót rất nhiều lĩnh ngộ của đại năng Ma đạo các đời đối với Thái Cổ Ma Chương vào thức hải của người quan sát tấm bia!

Loại phương pháp này lại giống như Quán Đính trong truyền thuyết!

Thái Cổ Ma Chương lại là khởi nguồn của Ma đạo, là nguồn gốc của học thuyết.

Các đời đã từng có đại năng Ma đạo quan sát tấm bia, lại rót hiểu biết của mình đối với Thái Cổ Ma Chương vào trong tấm bia, người quan sát tấm bia ở đời tiếp theo có thể trực tiếp kế thừa hiểu biết của bọn họ đối với Thái Cổ Ma Chương, điều này khiến cho tu vi người quan sát tấm bia ban đầu được tăng vọt, cảnh giới được nâng cao căn bản không phải một hai phần, quả thực chính là tạo hóa nghịch thiên, có khả năng một bước lên trời!

Bây giờ Phương Nguyên đang đối mặt với tạo hóa lớn này!

Nếu hắn tu luyện qua công pháp Ma đạo, vậy vào lúc này, thần thông của hắn lại tăng mạnh, một bước lên trời.

Nhưng từ trước tới nay hắn chưa từng tu luyện qua công pháp Ma đạo, bởi vậy vào lúc này chỉ có thêm rất nhiều lĩnh ngộ thuần túy về Ma đạo.

...

...

- Trong ma cầu chân, trong đạo cầu pháp!

Phương Nguyên trầm ngâm rất lâu, đợi cho những ma niệm vô tận này đều rót vào thức hải, sau đó lại bắt đầu thôi diễn.

Hắn muốn mượn sự trợ giúp của Thiên Diễn Thuật, chuyển những ma niệm này thành lĩnh ngộ và hiểu biết của mình. Đối với người tu hành Ma đạo bình thường, điều này tất nhiên không phải là một chuyện đơn giản, phải xem tư chất và khả năng ngộ tính của mình thế nào, mới có thể lĩnh ngộ được tới đâu.
Chương 1584 Một khí Huyền Hoàng điều khiển Thần Ma (2)

Còn có một vài người tư chất và ngộ tính không tốt, có lẽ vừa nhận được Táng Tiên Bia Quán Đính, thần hồn đã trực tiếp đột ngột nổ tung.

Dù sao cũng là thánh bảo của Ma đạo, cũng mang theo chút ma tính, truyền công đều hung hãn hung bạo, không suy nghĩ tới cảm nhận của người được truyền công.

Phương Nguyên có chút mừng rỡ, vẫn bắt đầu thôi diễn.

Táng Tiên Bia này xem như đã cho hắn một tạo hóa lớn, cũng làm cho hắn thôi diễn hơn.

Dù sao trên người hắn có Thiên Diễn Thuật, lại tương đương với tư chất của hắn không bị giới hạn, không sợ ma niệm Quán Đính!

Tới bao nhiêu, lĩnh ngộ bấy nhiêu...

Không đủ còn muốn thêm...

...

...

Từng tia ma niệm dần dần tan ra, lắng đọng ở trong thức hải của Phương Nguyên.

Vô cùng vô tận, không có điểm cuối!

Ở trong quá trình này, Phương Nguyên càng lúc càng hiểu rõ về Ma đạo.

Hắn hiểu rõ đạo lý căn bản để tu luyện công pháp Ma đạo, cũng hiểu rõ rất nhiều khả năng thúc đẩy pháp môn Ma đạo. Hắn hiểu rõ pháp tắc vận chuyện thế giới Thần Ma, cũng biết quý tích chuyển sinh của Quan Ngạo và Quan tiểu muội. Thậm chí, hắn còn hiểu nguyên lý chế tạo mặt nạ của Minh Vương Cửu U cung, cũng hiểu rõ nguyên lý tu luyện của Tôn quản khi thi triển Đại Thần Ma Âm...

Lúc Phương Nguyên ở Ma Biên, mượn Cửu Long Ly Hỏa tu luyện thành thân ngọc lưu ly, điều này cũng làm cho hắn có căn cơ vững chắc khi vận chuyển Thiên Diễn Thuật, có thể thoả thích thi triển Thiên Diễn Thuật, lĩnh ngộ quan niệm tu hành vô tận này của Ma đạo.

Phương Nguyên có cảm giác, hắn đã trở thành thế hệ đại tông sư Ma đạo trong thời gian ngắn nhất.

Hoặc nói hắn còn có thể là đại tông sư Ma đạo mạnh nhất, duy nhất trên bây giờ!

Phương Nguyên thầm yên tâm, Thiên Diễn Thuật thần kỳ hơn cả dự đoán của hắn. Nếu nói ngay từ đầu hắn bước vào thế giới Thần Ma này còn có ý khiêu chiến, bây giờ ngay cả khiêu chiến cũng không tính, trong lòng đã có một phương pháp giải quyết!

- Ma đạo phóng túng, tiên đạo kìm chế!

Hắn ngồi đàng hoàng ở trong không trung, lĩnh ngộ Vong Tình Thiên Công và lĩnh ngộ Thái Cổ Ma Chương đã chứng minh cho nhau khiến hắn có vô số ý nghĩ, lĩnh ngộ sâu hơn về đại đạo, tương ứng, cũng lại có càng nhiều cách để giải quyết vấn đề khó khăn lúc này:

- Cũng bởi vì Ma đạo phóng túng, điểm cuối của phóng túng là hủy diệt, cho nên đại tu Ma đạo các đời ngoài tu luyện ma công, thật ra sẽ để lại một tia tiên niệm, để tránh cho mình rơi vào hư vô, tẩu hỏa nhập ma, cho nên tu vi bọn họ sẽ càng lúc càng chậm...

- Ta, hôm nay lại nghịch thiên mà đi, để lại một đạo ma niệm, tạo ra cán cân của thế giới Tiên Ma!

Vừa nói chuyện, hắn vừa phân ra một đạo pháp lực biến hóa không trung thành một thân hình giống hệt hắn.

- Một tia khí Huyền Hoàng, vĩnh viễn trấn giới Thần Ma...

Phân thân này bay giữa không trung, trong tay cầm bảo ấn đại ma, ôm hết biển máu vô tận vào người, sau đó phân thân này lại bắt đầu chìm xuống dưới, một biển máu, thậm chí là ma ý vô tận đều theo hắn trút xuống.

- Ha hahaha, tiểu tử này còn tưởng có thể thật sự từ chối ma niệm của chúng ta...

- Ma đạo có người truyền thừa, nhất định sẽ Đông Sơn tái khởi...

Vô số ma niệm thức tỉnh, đuổi theo phân thân này rời đi, cười như điên, vô cùng đắc ý.

Bản thân Phương Nguyên lại ngồi ngay ngắn ở trước Táng Tiên Bia, bọn họ trái lại không nhìn thấy.

Mỗi người ở thế giới bên ngoài lại có thể nhìn thấy, Phương Nguyên đứng trước Táng Tiên Bia, dưới Táng Tiên Bia lại là lối đi kiếp nạn lớn, bây giờ vô số ma khí kiếp nạn lớn đều đang từ trong lối đi kia tuôn ra, tàn sát bừa bãi nhân gian, nhưng vào lúc này, thế giới Thần Ma này chợt co lại, bắt đầu bị áp chế, khắp thế giới đều muốn lấp kín lối đi kiếp nạn lớn này...

- Ồ?

Thấy chuyện lớn có thể thành công, Phương Nguyên chợt nhớ tới một chuyện, trong lòng khẽ run rẩy.

- Lối đi kiếp nạn lớn này là chỉ hướng về thế giới bên kia, cũng chính là thế giới kiếp nạn lớn tới. Bây giờ, chắc Lạc sư muội đang ở ranh giới của hai thế giới. Nếu như chúng ta chờ kiếp nạn lớn thật sự hạ xuống, lại đi tìm nàng, sợ rằng còn chưa dễ tìm như vậy. Bây giờ đã có một lối đi, sao ta không theo lối đi này tìm qua, tốt xấu gì có thể thăm nàng, nói chuyện với nàng một chút?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Phương Nguyên lại hóa ra một phân thân, trốn vào trong lối đi kia.

Hắn không biết chuyện này có thể thành công hay không, nhưng vẫn muốn thử một lần.

- Vèo.

Phân thân này bay thật lâu trong bóng tối, cuối cùng dường như đến được một ranh giới vô biên.

- Lạc...

Trong lòng Phương Nguyên mừng rỡ, vừa muốn chấn động thần niệm tìm người, bỗng nhiên một cái chân bằng sương mù màu tím từ trên trời cao đạp tới.

Còn chưa đọc tên xong, Phương Nguyên lại ngã trở về thế giới Thần Ma.

Hắn không khỏi sửng sốt:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Mà ở một chỗ khác, một ý thức trong sương mù màu tím cũng đang lòng khẩn trương:

- Một đạp vừa rồi có hữu dụng không?

Sương mù màu tím hóa thành một cái bóng, lại là một thiếu nữ xinh đẹp lúc này đang nghi thần nghi quỷ:

- Cũng không biết tên khốn kiếp nào, lại có thể mở ra một lối đi như vậy, còn muốn theo lối đi qua đây. Chẳng lẽ hắn muốn mở ra càng nhiều lối đi hơn?

- Thật may là ta đạp nhanh, lại đá hắn trở lại...

- Nhưng hình như hắn vừa kêu gì đó, sao nghe giọng nói có hơi quen thuộc nhỉ?

Chính nàng cũng không biết một đạp này có tác dụng đóng lại lối đi không, nhưng cũng vào lúc này, thế giới Thần Ma hoàn toàn phong ấn, ngăn lại lối đi này. Sương mù màu tím dừng biến hóa, trong không gian này đã trở nên như cũ.

Tiểu cô nương thở dài, nghĩ thầm một đạp này của mình vẫn có tác dụng.

Trong lòng nàng không khỏi đắc ý:

- Càng lúc càng cảm giác chuyện của mình làm có ý nghĩa...
Chương 1585 Chịu không ít khổ sở (1)

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Ngoài thế giới Thần Ma bây giờ hoàn toàn hỗn loạn.

Theo tiếng cóc kêu đánh thức trời đất, bên trong thế giới Thần Ma tự nhiên sinh ra lực bài xích mạnh mẽ, ném tất cả đám người bọn họ ra khỏi thế giới Thần Ma. Trong quá trình này có vài người bị cắn nuốt, có vài người trực tiếp bị ma phong xé nát, nhưng có càng nhiều chỉ rất chật vật rời khỏi thế giới Thần Ma, lại hoảng sợ nhìn ngọn núi lớn này...

Thế giới Thần Ma trước đây lại nằm trong ngọn núi lớn này.

Mà trong thế giới Thần Ma đã xuất hiện một lối đi kéo kiếp nạn lớn tới, vô cùng nguy hiểm đáng sợ.

Rất nhiều người đại nạn không chết bị ném ra khỏi thế giới Thần Ma, ý nghĩ đầu tiên chính là muốn trốn thật nhanh, gây ra ầm ĩ, rối loạn kinh người. Đúng lúc này, trong bầu trời có vô số pháp tắc đan xen chợt xuất hiện mấy nhân vật lớn với khí cơ ngập trời. Có người đội vương miện, có người đeo trường kiếm bên thắt lưng, có người cầm trường thương, có người chống trượng đầu rồng. Đó chính là các chủ Thánh Địa trở về.

Sau khi bọn họ nhận ra được mưu kế của Chủ Hắc Ám, liều mạng chạy về, vốn tưởng rằng sẽ thấy cảnh tượng kiếp nạn lớn hạ xuống trái đất, chôn vùi thế giới, nhưng không ngờ chỉ thấy một đám người chật vật chạy trốn và một ngọn núi lớn bị phong tỏa.

- Là Phương sư đệ, Phương sư đệ Phương Nguyên...

Tôn quản sự nhìn thấy những người này lại vội vàng kêu lớn:

- Thủ tọa Động Minh đường của Tiên Minh Chung Lão Sinh chính là Táng Diệt Hắc Ám Sứ - sứ giả số một của Chủ Hắc Ám. Hắn nhân lúc các ngươi đuổi theo Chủ Hắc Ám, đến đây lấy Táng Tiên Bia, bị Phương Nguyên sư đệ nhìn thấu. Sư đệ và ta liên thủ với Quan Ngạo giết hắn, nhưng trước khi hắn chết đã hiến tế cho ma bia, còn dẫn kiếp nạn lớn xuống...

- Thấy lối đi đã thành, nhân gian nguy cấp, Phương sư đệ lại nghĩ ra cách, nói có thể cố gắng sử dụng thế giới Thần Ma này tới phong ấn lối đi đã đánh thông với kiếp nạn lớn. Cho nên hắn dùng chìa khoá của thế giới Thần Ma thức tỉnh lại khởi nguồn của thế giới Thần Ma, muốn thừa kế thế giới Thần Ma, sau đó dùng nó tới phong ấn lối đi của kiếp nạn lớn, cũng không biết có thể thành công hay không. Nếu không thể thành công thì xong rồi...

- Cái gì?

Nghe được lời ấy, đám người Bạch Bào Chiến Tiên của Bát Hoang thành, lão tổ tông đảo Vong Tình đều biến sắc.

Trong mấy câu này có lượng tin tức quá lớn, cũng may Tôn quản sự có thiên phú dị bẩm, có thể một hơi nói ra hết mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này. Mấy vị chủ Thánh Địa nghe xong, trong lòng nhất thời xúc động, khó có thể nói hết!

- Đạo Tử của đảo ta lại có thể ở bên trong à?

Sốc nhất là lão tổ tông đảo Vong Tình, nàng vừa tiến vào thế giới Thần Ma một chuyến, nhưng căn bản không thấy được Phương Nguyên.

- Lấy thân hóa ma, ngăn cản kiếp nạn lớn à?

Lúc này, ba vị Thánh Nhân của Tiên Minh cũng chạy tới đây, nghe thấy lời Tôn quản sự nói, tất cả đều lộ vẻ nghiêm trọng. Rõ ràng bọn họ cũng hiểu rõ Phương Nguyên làm như vậy sẽ nguy hiểm đáng sợ tới mức nào. Đó chính là dùng thân kết hợp với Ma đạo, sau đó lấy cơ thể đi lấp kín lối đi của kiếp nạn lớn này...

Chuyện này không liên quan tới tuổi tác, tu vi, chỉ cần có người cam tâm đi làm, lại đáng được người ta tôn kính!

- Có thể đổi người không?

Lão tổ tông đảo Vong Tình đột nhiên sốt ruột nói:

- Đảo Vong Tình ta đã để một Thánh Nữ tiến vào trong rồi!

Tâm trạng những người còn lại rất phức tạp, nhưng vào lúc này có thể nói gì chứ?

Cho dù tu vi của bọn họ thông thiên, vào lúc này cũng không làm được gì. Bọn họ chỉ có thể nhìn. Nếu Phương Nguyên kế thừa thế giới Thần Ma thất bại, ma khí của kiếp nạn lớn vẫn sẽ phát ra, xé rách hư không, tràn vào nhân gian. Nếu Phương Nguyên thành công, vậy hắn cũng sẽ cùng thế giới Thần Ma lấp kín lối đi trong kiếp nạn lớn này, cùng thế giới này vĩnh viễn ở lại đây, không có cách nào xuất hiện ở trên đời nữa...

Bây giờ, bọn họ lại chỉ có chờ...

Ngược lại Tôn quản sự nhìn thấy vẻ mặt của những nhân vật lớn này, trong lòng suy sụp, nghĩ thầm:

- Vừa nhìn vẻ mặt của Phương sư đệ không giống như đi chịu chết. Chắc hắn còn có thể sống sót đi ra. Nhưng trong bầu không khí này, ta giải thích với bọn họ thế nào đây?

Trong lúc Tôn quản sự đang nghĩ nên giải thích thế nào, mấy vị chủ Thánh Địa và Thánh Nhân Tiên Minh đã nghĩ đến một vài vấn đề khác.

Sắc mặt mỗi người bọn họ đều vô cùng khó coi, tâm trạng không ngừng thay đổi.

Lần này vốn do Tiên Minh vạch kế hoạch nhiều năm, nhằm giết Chủ Hắc Ám, nhất định phải ra tay một lần, bằng không Tiên Minh sẽ không từ vạn dặm xa xôi, mời bốn chủ Thánh Địa lớn đi theo, nhưng ai có thể ngờ được bọn họ vẫn trúng phải bẫy của Chủ Hắc Ám. Sao thủ tọa Động Minh đường Chung Lão Sinh lại là sứ giả Hắc Ám của Chủ Hắc Ám được? Chuyện này phải nói thế nào?

Ngay cả kế hoạch lần này cũng do Chung Lão Sinh giúp đỡ!

Bây giờ bọn họ thua thật sự không oan!

Nhưng cũng may chuyện này vẫn bị ngăn cản, còn có khả năng xoay chuyển. Chẳng qua mấu chốt là vì khả năng xoay chuyển lần này lại phải dùng tới tính mạng một vị thiên kiêu Nhân tộc. Không nói đảo Vong Tình có thể chịu nổi hay không, cho dù là Tiên Minh cũng phải suy nghĩ xem nên ăn nói thế nào với mọi người trong thiên hạ, làm thế nào phong thưởng cho thiên kiêu chắc hẳn phải chết, mới có thể không làm nghĩa sĩ trong thiên hạ lạnh tâm!

- Lão phu nợ ngươi một ân tình, đáp ứng ra tay giúp ngươi một lần, không ngờ lại không thể có cơ hội ra tay!

Bạch Bào Chiến Tiên nhìn ngọn núi tối tăm, trầm giọng nói, vẻ mặt nặng nề.

Ads
';
Advertisement