CHƯƠNG 631
“Tuỳ ngươi, dù sao ta muốn có thể khống chế sống chết của hắn.”
Cửu Thiên sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng.
“Không thành vấn đề, chủ nhân vĩ đại, ngài chỉ cần đặt lòng bàn tay trên đầu hắn là được.”
Cửu Thiên chậm rãi đưa tay ra, đặt lên đầu Vũ Nhất Xướng.
Hành động này thực sự giống như chấp nhận lòng trung thành của một nô lệ. Cửu Thiên nói: “Hãy thề đi, Cậu Vũ. Hãy thề trung thành với ta, ta sẽ tạm tha mạng cho ngươi.”
Nói đến đây, một sức mạnh kỳ lạ đã truyền vào trong não Vũ Nhất Xướng.
Vũ Nhất Xướng hoàn toàn không phát hiện ra sức mạnh lạnh lẽo này, nó đang ẩn nấp trong kinh mạch trong não của hắn ta.
Vũ Nhất Xướng run rẩy nói: “Ta xin thề bằng tính mạng của mình rằng ta sẽ trung thành với cậu Cửu Thiên. Nếu phản bội sẽ chết không yên.”
Nói rồi, Vũ Nhất Xưởng giơ ngón tay lên trời, nhưng vẫn cúi đầu.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, chết không yên à?
E là ngươi sẽ thực sự ứng nghiệm đấy!
Sau tất cả những chuyện tối qua, Cửu Thiên đã thu lại canh khí đưa vào cơ thể Vũ Nhất Xướng.
Không có những canh khí này, Vũ Nhất Xướng cuối cùng cũng có thể tu luyện lại sức mạnh của chính mình.
Hít một hơi thật dài, Vũ Nhất Xưởng đứng dậy.
Cửu Thiên không thèm nhìn hắn ta nữa, quay đầu lại vuốt ve cái đầu to của Tiểu Hắc, sau đó nói với Ngọc Tiếu Nhi: “Đi thôi, chúng ta còn có nhiệm vụ.”
Ngọc Tiểu Nhi cau mày nói: “Cậu Cửu Thiên, tôi cứ cảm thấy như vậy không ổn lắm.”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, không trả lời.
Tăng Tiến lại cười lớn nói: “Cậu Cửu Thiên, dường như thực lực của anh lại tiến bộ rồi, xem ra mặc dù không vượt qua được thử thách của Tạo Hóa Tôn Giả, nhưng ông ấy vẫn tặng cho anh một may mắn.”
Cửu Thiên cười gật đầu, một may mắn ư?
Có lẽ vậy!
Cửu Thiên cứ như vậy quay đi, sau đó sờ sờ chiếc nhẫn trên tay.
Nhân Diệt Long Châu ở bên trong vẫn đang điên cuồng va đập, giống như đang cố gắng phá chiếc nhẫn của Cửu Thiên để trốn thoát.
Nhưng dưới áp chế của Cửu Long Huyền Cung Tháp, sự giãy giụa của nó dường như vô cùng bất lực.
Cửu Thiên thầm nói: “Lão Cửu, ngươi thấy nên xử lý hạt châu này như thế nào? Ngươi định nuốt nó sao?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Đương nhiên có thể nuốt vào là tốt nhất, nhưng nếu cho Tiểu Hắc ăn hạt châu này cũng không tệ, nói không chừng có thể giúp nó trở thành rồng thực sự.”
Cửu Thiên mừng rỡ nói: “Hạt châu này có thể giúp Tiểu Hắc sao? Giúp nó thế nào? Để nó nuốt thẳng vào? Hay là rút sức mạng bên trong ra.
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Đợi ta phá hủy linh trí của hạt châu này là có thể để cho Tiểu Hắc trực tiếp nuốt vào. Ôi, chủ nhân vĩ đại, dường như ta nhìn thấy được dáng vẻ Tiểu Hắc biến thành Đại Hắc.”
Cửu Thiên hạ hạ cười to, tiếng cười của hắn khiến Ngọc Tiếu Nhi và Tăng Tiến nghi ngờ nhìn hắn, cảm thấy kỳ quái vô cùng.
Cửu Thiên thầm nói tiếp trong lòng: “Lão Cửu, sao lần này ngươi không tự mình nuốt xuống, mà lại là chủ động nhường hạt châu cho Tiểu Hắc? Không giống ngươi chút nào.”
Cửu Long Huyền Cung Tháp cười tủm tỉm nói: “Chủ nhân vĩ đại, chẳng qua là một viên Nhân Diệt Long Châu mà thôi, đối với ta kỳ thật cũng không có tác dụng gì lớn, cũng chỉ là một viên châu đầy sức mạnh, còn chẳng bằng một thanh kiếm có linh trí. Nhưng đối với Tiểu Hắc mà nói nó lại có tác dụng quá lớn, chỉ cần ngài nói với Tiểu Hắc một tiếng là ta nhường cho nó, đợi sau này khi nó thành một con rồng thứ thiệt, cho ta ít lợi lộc là được. Ngài cũng biết mà, rồng ấy, sưu tầm bảo vật chính là bản
năng, năng lực vơ vét của cải của bọn chúng, vậy chẳng phải...he he!”
Tiểu Hắc hoang mang nhìn Cửu Thiên, chớp chớp mắt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất