CHƯƠNG 604 

Quỳ Ngưu, hung thủ đại hoang. 

Hình dáng như trâu, cơ thể nhợt nhạt không có sừng, một chân, ra vào trong nước nhất định gió mưa, màu của nó như mặt trăng, tiếng của nó như sấm sét. 

Thực lực của con thú này mạnh mẽ, không phải võ giả Thiên Canh thì không thể địch lại. 

Mấy chục năm trước từng có một con Quỳ Ngưu xuất hiện ở nước Võ Đỉnh. Một con thú giết cả thành phố, giết vô số người. 

Cuối cùng triều đình đã xuất động ba cường giả Thiên Canh mới trấn áp được nó. 

Chuyện này sớm đã được tiên sinh kể chuyện chia thành năm chương mười tám hồi kể lại rồi. 

Cho dù Cửu Thiên sinh sau đẻ muộn cũng nghe rất quen về con thủ Quỳ Ngưu này. 

Bây giờ, bọn họ phải đối kháng chính diện với loại hung thú này sao? 

Vô số người đang sửng sốt, Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong đều có chút ngồi không yên. 

Ngọc Châu Mục nhìn năm người nói: “Mau lên đi, bây giờ muốn rút không?” 

Cửu Thiên ổn định cảm xúc của mình, người đầu tiên đứng ra, đi tới trước Di Thiên Trận. 

Động tác của hắn lại khiến trong mắt Vũ Thái Uy có thêm tia hàn quang. 

Có thể ổn định cảm xúc nhanh như vậy, tên này bất luận tâm tính hay tiềm lực đều là cao chót vót. 

Thật sự là không thể không loại bỏ! 

Đám người Ngọc Tiếu Nhi trực tiếp đứng dậy, cũng đi tới trước Di Thiên Trận. 

Ngọc Châu Mục bình tĩnh nhìn bọn họ nói:”Sau khi vào trận, nhất cử nhất động của các người đều ở dưới sự giám sát của triều đình. Đừng ôm bất cứ tâm lý may mắn, 

nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ, việc đầu tiên phải làm chính là bảo vệ thật tốt tính mạng của mình. Năm ngày sau, trận pháp sẽ mở lần nữa, các người chỉ cần 

quay lại từ lối vào là được.” 

Ánh mắt của Ngọc Châu Mục quét qua năm người, chỉ dừng ở trên người Ngọc Tiếu Nhi thêm một lát. 

Cửu Thiên hít sâu một hơi, sau đó cất bước đi vào. 

Bất luận mục tiêu khó khăn cỡ nào, hắn cũng chỉ có thể liều như vậy. 

Nếu đã tới rồi thì không có lý chùn bước! 

Lần đầu tiên Cửu Thiên đi vào trong Di Thiên Trận, cảm giác giống như bước qua một màn nước. 

Lực lượng mát lạnh thấu triệt lướt qua trên người hắn. 

Ngay sau đó, thế giới thay đổi, hắn đi tới trong rừng cây. Quay đầu nhìn, chỉ thấy đằng sau là một màn ánh sáng tối đen, cũng không nhìn thấy bóng người. 

Chỉ có thể từ ngoài đi vào trong xem, không thể từ trong đi ra ngoài xem sao? đám người Ngọc Tiếu Nhi cũng xuất hiện theo, bọn họ bắt đầu nhìn xung quanh nơi xa lạ này. 

Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn sang bầu trời, một đàn chim bay qua bầu trời. 

Những con chim đó nhìn trông cùng kích cỡ với những con chim bình thường hay thấy, thậm chí có một con Già Thiên Tước tương đương với con Cửu Thiên từng ngồi bay qua, nó giống như một đám mây đen. 

Lúc này, Cửu Long Huyền Cung Tháp tự chui ra, nói: “A, môi trường cánh rừng, ta thích. Chủ nhân vĩ đại, bây giờ chúng ta đã ở biên giới của nước Võ Đỉnh rồi.” 

Cửu Thiên nói: “Ngươi có thể biết chúng ta ở đâu sao?” 

eyJpdiI6IlBOQXVCOFRxQ3h5REpBalhEQkx3cVE9PSIsInZhbHVlIjoidm95cXhpazFUY1piZk00T1lWdGxhSGJ4S2JZOWNHRmFDN203OFVHV0hQOFI1YTB5NHhGdWdHSmFKZkpQekhFMkdON3FkWmM0aDlUZWQ5N0pkQzd5Qmc2b0R4ajdtb2s4MVpBSFMyZDY5bElvQmFoT0Nrc0Y3ZmlSQ0t2ekZFRHBMS29hK1M0UFJ0dmliVkJMejIwVlV5ZzBPTWJKZlBCUW1JNGo5TEJRMHNXSktvOTFzXC9GckRPVWJreHAydmFnbjltRVwvM2w0TDhNeHlSSm1hSFN6YUEzXC9BNVZaekpQMmFSdFhmZXM4bE9iRmFNcWhQYk8xalpQM2xKRmYxVnRQQ1wvTE0ySEc0QXAxSzhzXC82cmh1VFpwam9WZElRdXQyRmlRUWhvNmlQdXdKQmJrNFNpc2lsT1JsUEVmaEM0b3hYOWFRUUJOK3FRN25FTHNLRU55VXNKUHR6UEowNDhvemIzZU95OTlzeFY5akl4RnkybFdkZEdqXC9qTHVVdnlvRHgyUDZKaGFlTlFXKzVkRjQ3bUExRjk0WElDMkZBTDdteXFScndDN2FzZ2tTK0d6aXRpN28wYktaSzMzZ1hvaUtORlhoTHQ5aGxpc09NbGIwVFJJaXl0Z3kzcncxOE9teTlaT1h1MTZncTQ2QU9OUFp6RjRkV0FuVzNxVEhTXC9rdTI5dldnTmJSKzFROFlYYUpcL1dpRys0WU1EQWdFQnJVNGpKZHVTWkNjN3piZGRsazUwd2J1XC83MHJ6MlRWMUF6U1hUTElSU0F1Zmh1TjFYampabndueDQxQTZaK09qNm1cL21MXC9WeE9xbjVcL1NSMlRwekdIUExVRDV0OFQrSklzK0xGMjd5K3dLWk9CckZ1Z09LS1FySDlkNW90QTNLaVlKaHJCcnp0TXhHdTZoamVzZCt0VHZ3c3RocERRZDNaaFwvbzhFa3lKR0NSYkpMZ0V3MEZLbDY4aUQ5eFF1VkxDeUhDZ3BxblBmakJCakdnWEFxdFJvUVNTdmtiM2pZMHR6U2x1UGdVNlIrVzhVZlZxeDRwNG51WmE0V0c5aGdxZVNZQTRHODlNY2lSUzdoTURVQzRwS3hTazVKdU1CVk1KeTFFc1NZXC9MbG1ndVNzbW5ONTRNY3NWc3BcL01va1JMTUMrM05Kb0FJb0VnS1wvNDkyXC9vMHIxMHNrR3lqWlFRcVBDcXBsZjdhbXJtTGFLQWllTGVMVTlibVIza1J3bFJtamtyelBvTUl3eFB3SXYxRTczOFNFeURRVFFJMndtV3hLUVJ0Tld6RUxuQVFBMzVnYTB5Q255bzdkeTJjbFdHUytzTjZldk5vVlIwUFpTQnh1NzBcL3paVEJjQnV0NVwvRjE3Nmo4T1lYbExlRjdpSGFNTHM2bHc2WlhCRng2cHJzWmpxWGZzejVyYWRjdTJTRWx4RGV4Z1luK1E4U1VXUnN3T0lYbXA1WDFOaFN1dXZTZlVmbTFONGt2WE1qXC80cmF6aU1UMjEyTWNBbHYrakNEUVNjVVlod1RORzBMbGRESXFWZTh6OEFab2J4a2l4TVdSYnBudk43eWUxQ3ZLZkJIeEZnZ2NqazRuSGhwQWQ0bVRrbmpcL1BabjA0bzJxTkpLNXNMQ25KV1cyajVnMTFaQit2SGpDMWowWkZQU0x4M1JoVVBaRzdjbVhXd0REblNxNEtQWjRQV1E1bFBLQzlrR2JuRDVGdFwvOWgyc09ZRURoampzYW9GWUNQdUh2SE4xRmZqZHJxbVJMaU5pWXRCMmdZV3RLdWU0OFdJdXlkXC9mWkVVK045TVwvdzVNYnBOcE1yM1F2WkR4ZVpZbzJOV0JYdHZZQUxKcVBhdzdVdmt2anVQQT0iLCJtYWMiOiI0NDYwNjJjZWQyOTQ2ZGQwMWEwOTcxZTc3NGUwNDI1NjdlMzhmNTg3MWZjOGExNTE0NmNhZDAwNTIyMGE2NGRhIn0=
eyJpdiI6IjdSZ1lkUUxBaWRWSERMNDFVT1BSNXc9PSIsInZhbHVlIjoiNW1Pb2twZmw3clwvc3I2SFBJMDRENWRSVUpzeTNCZ1Q2bG1XVzVNcTZHM09qQk1iSTV4U05Qb3c0eEdPQm1jc1crV25GZ3puVEppdCtScHptcjBTanBWU2wzN1o1TjdRK0xsMytGMDIzNmhsK2E1MVg2TUNaOFpcLzBMbkFhU3B3VkxjbzJxTytyNnlMcFFhV2V4YUFmZVwvVkh5Y2NWVlwvaE9RV3ZiMFdcL2s3U2dHZ3JUTjBjU3VndGphVVFRMkVJYlFqbE1BSlpHdk9nd2M0bUZUcHJwYTJnd1B0VURDeWF2Y1BKVFFjdXR1QkYrSEVSaVlnVHcxSUlqNjBKdlBrajA1bWJ6ZHE5c2c2T1h0ZEtPcTRKYU0zSlNtTEwwRVVsa0IrdXdvVXg2aHNhVXc4V0JcL0RWUmxVQ05SZmtDcUdINXVvYXMxMHk1NktHbE1GQ2JlaUFTZ2pReHBtN00wblBTaDVRdzlOYmFmT1oyM2hzXC9EOUN6WjFRWGNjXC9hb2hNWXVodFRxdWJQSTFadDNVd3NNS2t4UnBoZE9yZDZFSThxOWVnNlNsZDQ4ZHgwPSIsIm1hYyI6IjY1Mzk1MDY5NGFmOTczZTA4MTRjYjQxNzY1NTBiMjU0MDc1MjRmNzYzNGU2NTRmNzdkNWVhZGI0YjYzYTFjZWMifQ==

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười he he nói: “Chủ nhân vĩ đại, công năng của ta nhiều lắm đó. Đợi khi nào ta có thể khôi phục hoàn toàn thực lực, ta sẽ cho người thấy cái gì gọi là dời sông lấp bể, hủy diệt thiên địa.

Ads
';
Advertisement