Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 596 

Nụ cười ở khóe miệng mười người càng thêm nồng đậm, người có thể đứng ở đây, tu vi sao có thể không qua ải chứ. 

Không có Ngoại Canh cấp năm sợ rằng ngay cả tư cách của tuần tra sứ cấp thấp cũng rất khó lấy được. 

Cửu Thiên lại hơi nhíu mày, màu vàng, hắn nhớ lúc đầu khi khảo hạch tuần tra sứ cấp thấp, đá kiểm tra đó rõ ràng hiện màu vàng. 

Là trùng hợp sao? 

Cửu Thiên thầm nghĩ trong lòng. 

"De ta." 

Một nam tử đầu tiên bước ra, lập tức Cửu Thiên nghe thấy bên dưới hét lên. 

“Toái Sơn Quyền, Tăng Tiến!” 

Bên tại còn truyền tới tiếng hét vô cùng hùng hậu. 

“Con trai, cố lên!” 

Cửu Thiên quay đầu nhìn, ngay lập tức nhìn thấy Tăng Bàn Tử ở một bên khoa tay múa chân hét to. 

Tăng Tiến này là con trai của Tăng Bàn Tử? Nhìn thể hình không hề giống tí nào! 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười, Tăng Tiến trông thân hình cân đối, tướng mạo tuấn tú đi tới trước đá bảy màu. 

Mặc lão ở một bên nói: “Dùng hết sức, cậu lúc nhỏ chắc từng dùng mặc thạch kiểm tra rồi nhỉ? Đúng, giống như cách kiểm tra của mặc thạch!” 

Tăng Tiến gật đầu, cả người tỏa ra canh kình. 

Một canh y rất dày bao trùm người, Cửu Thiên hơi nhíu mày, tu vi của Tăng Tiến này thật sự không tồi, Ngoại Canh cấp bảy, khá kinh người. Cho dù đặt ở trong học viện Võ Đạo thì cũng thuộc top đầu. Không biết là vị cao nhân nào dạy dỗ, không thể nào là tự luyện ra, bởi vì từ trên tư thế của Tăng Tiến thì thấy, chắc chắn là người từng 

học ít nhất một bộ võ kỹ Địa cấp. 

Phàm là có thể học được loại võ kỹ này, hoặc là đến từ trong học viện Võ Đạo, hoặc là có danh sư chỉ điểm. 

Sư phụ của Tăng Tiến cho dù không phải Thiên Canh cảnh, Địa Canh cảnh cũng chắc chắn được. 

Nhìn lại canh y dày của hắn ta, thật sự gần như áo giáp Địa Canh. 

Oành! 

Tăng Tiến đấm mạnh một quyền vào đá bảy màu, lực lượng đáng sợ mang theo vân sóng, quét qua xung quanh, thổi cho không ít trẻ con bật khóc. 

Nhưng dao động canh kình ở mức độ này không đủ để người có thực lực như Cửu Thiên động dung, cũng chỉ là quần áo hơi bay, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm ánh sáng trên đá bảy màu. 

Màu đỏ, màu cam. 

Rất nhanh, đá bảy màu biến huyễn ra hai loại màu sắc, mắt thấy sắp đột phá đến màu vàng. 

Nhưng vào lúc này, ánh sáng màu cam lại đột nhiên dừng lại. 

Tăng Tiến cũng sững người, lớn tiếng hét lên: “Chuyện này không thể nào!” 

Mặc lão bình tĩnh nói với hắn ta: “Đáng tiếc, thiếu một chút, đi xuống đi. Cậu không đủ tư cách!” 

Tăng Tiến cũng sắp sụp đổ rồi, hét rít lên: “Chuyện này không thể, cho thêm một cơ hội nữa. Tôi vừa rồi chưa dùng hết sức, cho tôi thêm một cơ hội.” 

Ngọc Châu Mục ở bên cạnh lạnh lùng nhìn, không nói một câu. 

Những người khác cũng sững người, Cửu Thiên không quá thân quen với Tăng Tiến, nhưng những người khác đều biết Tăng Tiến. Sao lại ngay cả hắn ta cũng không đủ tư cách? 

Kiểm tra này cũng quá khó rồi? 

Gương mặt của Vũ Hoàng Yến cũng run rẩy. 

“Cậu đừng lãng phí thời gian của người khác, đi xuống đi!” 

eyJpdiI6Ijlha0tsVXo5Q2tabHVcL1NkZFYxSEhRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1XZ0JzSlZ1R2tTcEtpcjN0REJYUFEzeDVkV1ltUHR3WDAyS1k3NkNCQmR6UnJ6XC9lU0tJR0MwT1JNamJHMFwvU0xyOFJYampiMGpRQ1I5bzJUUFcxUzZ2cGI3YUtkdEFqS3FvK0dRcEgrN3lZdFBFKzd0NklITnN0NjB0bnJWMlVqTUwxT0NuSWFVMjBoanZKaE5ac0xjS3l3UnJZNlZTcG1CQnJmTGZ6elZrPSIsIm1hYyI6Ijc5MzdkZWMwMzRjMjVmNzZlMGZjOTQ0NDMzOWUwZDQyNzYwMWNjNjkzZDFjYjA5YzQyYmQ5NWIzNWJiN2RkZDMifQ==
eyJpdiI6IjJDekRPa3U5SnZFeEJIdHVpaGozRXc9PSIsInZhbHVlIjoieU9YYUVOVXpXTEFuaVliY1NHTkxSTitLZERlUVF1eFhra09NS0FjZm92SHhSSnQ4Z0dUQkgybHM0SFRacjRraWVkMDY4cjJUQ3NpODRrMnk1V2NUeFd5dVNvUmNXM213VExyWWlZWXhxUXl0Q05DbUM4UFBXWVVMOTZ3bGlFQ0RabTRMRTVyRjllODJhc1p2WDE2WUFxTFo4MFpQakZPY0RIcTNzUEd1N1FOZThRenFzVTNoUnpSMXJjZjJwQUt3OXdCaytRVVg3WktBaEEwcEZjUGtaVUdubElMRGFDSXpWXC9najVyeGpMU24rT2xpWDNxSEt3T2llVTZISzBFQUdBdlZJU0F4Vzl5ejZ4OVVpd3F3azdIaGhoR0RXaFJySStFMHFZK2gycnFFeXJSdHUwN1JESE1JXC9nXC9ybVFUOUR1MnJRaHBPcUlCdGtkaHpkU2RnczNWTmlxOGt1VXM3Rm1XNTIrME1JUHh2eEVjMHJDQWVUekVrUEFEeWFJMUJEIiwibWFjIjoiNjFhMjE3ZWNhMWMxOGQzMDkxZmM4NGU4YTc5YTYwYzhkMTk5MzljY2NmNTNjOTU4ZThhYzY1ZTdlM2M5MDMxNCJ9

Ngay lập tức, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn sang Cửu Thiên. Lúc này hắn vậy mà nói chuyện giúp Tăng Tiến, bọn họ quen nhau sao? Ngọc Châu Mục thâm trầm liếc nhìn Cửu Thiên, nói: “Được, Tăng Tiến, cho cậu thêm một cơ hội.”

Ads
';
Advertisement