CHƯƠNG 595
Ngày hôm sau, ánh nắng tỏa vạn dặm.
Chỗ tập trung của thành phố Đông Hoa đông nghẹt người.
Hôm nay là ngày khảo hạch tuần tra sứ cấp trung. Gần như mỗi năm thành phố Đông Hoa đều sẽ có một đợt, mỗi khi tới lúc này chính là thời khắc dân chúng của thành phố Đông Hoa thấy được những thanh niên tuấn kiệt hàng điểm của thành phố này.
Năm nay, thành phố Đông Hoa có mười người tiếp nhận cuộc khảo hạch của tuần tra sứ cấp trung.
Trong đó có Cửu Thiên công tử mà ai cũng biết, đủ để đốt lên sự nhiệt tình của dân chúng thành phố Đông Hoa.
“Kính trời đất, lễ xong!”
Sau tiếng hô lớn của người chủ trì, đám người Ngọc Châu Mục, Trương Trấn thủ làm xong lễ nghi phức tạp.
Đám người Cửu Thiên ngồi ở một bên.
Lễ nghi này gần giống lễ nghi khi tế năm ở Cửu gia bọn họ, hơi phức tạp.
Không dễ dàng gì, đám người Ngọc Châu Mục mới làm xong mọi thứ. Sau đó, mọi người lũ lượt ngồi vào chỗ.
Vệ binh kết thành nhóm ở xung quanh đồng loạt bắn canh kình lên bầu trời, vô số ánh sáng lao lên trời, cực kỳ nhức mắt. Khiến cho người chúng của cả thành phố Đông Hoa vỗ tay khen hay.
Một đám trẻ con kéo tay của cha mẹ, nhìn lên trời, thật sự giống như đón tết.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, hoạt động này còn có nghi thức khai mạc, quả thật không tệ.
Một ông lão đi tới chính giữa, người này Cửu Thiên biết, Mặc lão, có một khoảng thời gian không gặp rồi.
“Người khảo hạch mời lên sân.”
Mặc lão đanh giọng nói.
Ngay lập tức bên dưới vang lên tiếng hoan hô ngút trời.
Cửu Thiên đứng dậy đi lên sân, bên dưới một đám nữ tử hét lên: “Cậu Cửu Thiên!”
Tiếng hét gặp xuyên thủng tầng mây, vậy mà còn có mấy người ngất tại chỗ. Cửu Thiên nhìn mà có vẻ mặt kỳ quái.
Trong đám đông, Cửu Hạo Nhiên, Cửu Phong, Hàn Liên sư huynh cũng ở đó.
Nhìn thấy Cửu Thiên được hoan nghênh như vậy, Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong cũng cười vui vẻ.
Hàn Liên sư huynh còn ôm một nữ tử lớn tiếng hét: “Cửu Thiên sư đệ cố lên, ha ha, đợi đệ trở thành tuần tra sứ cấp trung, huynh ra ngoài lại có thể nói phét rồi.”
Nữ tử được Hàn Liên ôm cũng không phải ai khác, chính là Diệu Lam tiểu thư.
Chỉ là hiện nay Diệu Lam nhìn trông không có dáng vẻ hống hách trước kia nữa, ngược lại trông rất đáng thương.
Cửu Thiên là không hề lo lắng Hàn Liên sư huynh sẽ bị lừa, Diệu Lam rơi vào trong tay của Hàn Liên sư huynh, đoán chắc thật sự phải sửa tính rồi.
Mười người lên sân, nhìn thoáng qua, Cửu Thiên chỉ nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, đó chính là Vũ Hoàng Yến tiểu thư.
Những người khác, Cửu Thiên cũng không quá quen biết, thiết nghĩ là những người từ những năm trước lấy được tư cách tuần tra sử cấp thấp.
“Cậu chính là Cửu Thiên sao? Danh tiếng khá lớn.”
Một nam tử đứng ở bên cạnh Cửu Thiên lên tiếng. Cửu Thiên quay đầu liếc nhìn hắn ta, ngay lập tức lông mày hơi nhíu lại.
Rõ ràng là một nam nhân, tóc lại che nửa mặt, khóe miệng nở nụ cười xấu xa, giọng nói hơi khàn khàn, trông có chút phong phạm của cao thủ.
Cửu Thiên bình tĩnh gật đầu, coi như đáp lại.
Nam tử cười nói: “Yo, khá kiêu đấy. Sợ rằng lát nữa cậu không kiêu nổi.”
Nói xong, nam tử cười he he.
Mấy người bên cạnh giống như đều biết nam nhân này, cũng cười theo.
Cửu Thiên không biết những người này phát điên cái gì, cũng lười để ý bọn họ, trực tiếp nhìn sang hướng của Ngọc Châu Mục.
Ngọc Châu Mục chỉ vào tảng đá này, nói: “Đá Phượng Hoa, hôm nay dùng để kiểm tra tư chất của các vị. Ai chuẩn bị xong thì đi lên đi, tu vi không đủ Ngoại Canh cấp năm, không cần tham gia khảo hạch, chẳng qua chỉ là tìm chết mà thôi. Đá chia bảy màu, đỏ cam vàng lục thanh lam tím, vòng kiểm tra thứ nhất, ai không đạt tới màu vàng thì đều không vượt qua vòng một. Có vấn đề gì không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất