CHƯƠNG 540
Dùng tư thế như thằn lằn xông ra ngoài, cả người trực tiếp va chạm vào Rồng Đao của Sẹo Máu, đồng thời hung hăng đè Sẹo Máu xuống đất.
Một cái tát, hai cái tát.
Sư huynh Hàn Liên mang theo tiếng la hét điên cuồng, hai bàn tay tát lên mặt Sẹo Máu, lại trực tiếp đánh cho mặt Sẹo Máu lõm xuống. Hai cái tát này trực tiếp làm Sẹo Máu "thanh tử" hơn không ít.
Cơ thể của sư huynh Hàn Liên giống như trở thành đá hoa cương, mưa máu trên trời cũng không thể nào tạo thành thương tổn với hắn ta.
Nhìn sư huynh Hàn Liên nổi bão, Cửu Thiên cũng không thể đứng bất động.
Mặc cho nước mưa máu ăn mòn cơ thể hắn, Cửu Thiên vẫn một mình một kiếm xung phong về phía bọn Tiểu Ngũ.
Đám người Tiểu Ngũ rõ ràng không ngờ được, dưới tình huống như vậy, Cửu Thiên còn có thể chống lại mưa máu liền chết xông lên, đầu tiên là sững sờ, rồi sau đó lớn tiếng gào lên: "Đâm chết hắn!"
Mây máu giữa không trung giống như thiên thạch rơi xuống, ầm ầm một tiếng nổ trước mặt Cửu Thiên.
Nước mưa máu vẩy ra lung tung, những võ giả Huyết Sát Môn còn lại, cũng có không ít người bị trúng chiêu.
Mảnh đất dưới chân Cửu Thiên, đương nhiên là bị nước mưa máu ăn mòn thành hố sâu.
Bản thân Cửu Thiên cũng là quần áo tả tơi, da thịt trên người cũng bốc khói trắng, nhưng bản thân hắn vẫn ngạo nghễ đứng.
Trên người da tróc thịt bong, nhưng mà dùng tốc độ càng nhanh hơn khôi phục.
Năng lực khôi phục mạnh mẽ, lại lần nữa lộ ra, Cửu Long Huyền Cung Tháp trong cơ thể Cửu Thiên cũng đang liều mạng khôi phục cơ thể Cửu Thiên.
Đau!
Vô cùng đau, đau đến tan lòng nát dạ!
Cửu Thiên cắn rằng cố gắng chống đỡ, cũng chỉ là ý chí kiên định như hắn, sớm đã quen với cái khổ, có thể chịu được sự đau đớn này. Đổi thành một võ giả khác, chỉ sợ nỗi đau da tróc thịt bong này, đủ để lấy mạng người đó.
"Quái vật!"
Tiểu Ngũ trong cổ họng gào lên câu này.
Dường như hai chữ này, mới có chính xác hình dung biểu hiện của Cửu Thiên bây giờ.
Từng bước một, Cửu Thiên đi về phía đám người Tiểu Ngũ.
Trong đôi mắt trắng bệch của Tiểu Ngũ cuối cùng cũng lộ ra một tia sợ hãi, không tự chủ được lùi về sau mấy bước.
Bên cạnh phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, Sẹo Máu bị sư huynh Hàn Liên cứng rắn giằng con đứt một cánh tay.
Sư huynh Hàn Liên đôi mắt đỏ như máu, vẻ mặt điên cuồng, tóc trắng phấp phới, thật sự là một ma đầu cái thế.
Với thực lực Nguyên Canh Cảnh của Sẹo Máu, lúc này lại bị sư huynh Hàn Liên đánh cho hỏng mất.
Liều mạng muốn chạy trốn, trong đôi mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Sư huynh Hàn Liên cuối cùng cắn vào cổ Sẹo Máu, cắn chặt vào Sẹo Máu, máu tươi văng khắp nơi.
Tiểu Ngũ tê tâm liệt phế kêu lên.
"Anh Sẹo!"
Cửu Thiên vung Trọng Kiếm trong tay lên, trực tiếp ngăn lại bước chân đi cứu viện của Tiểu Ngũ.
Tiểu Ngũ nghiến răng nghiến lợi nói: "Cửu Thiên, ta phải đồng quy vu tận với ngươi!"
Gào thét như vậy, Tiểu Ngũ ép tất máu tươi toàn thân ra ngoài.
Động tác như vậy, còn có mấy võ giả còn dư lại của Huyết Sát Môn.
"Tinh Huyết Bạo!"
Tiểu Ngũ hét lớn một tiếng.
Cả người giống như là một quả bóng được thổi phồng lên. Cửu Thiên nhất thời cảm thấy uy hiếp, nhưng giờ phút này chạy trốn đi, rõ ràng đã không còn kịp rồi.
Nhìn thấy vụ nổ lớn muốn nhấn chìm hẳn, một bóng đen đột ngột hiện lên sau lưng đám người Tiểu Ngũ.
Phốc! Phốc! Phốc!
Tiếng binh khí đâm vào thịt vang lên, một thanh trường kiếm trực tiếp xuyên qua trán Tiểu Ngũ.
Rồi sau đó, thân hình Tiểu Ngũ rơi xuống.
Vũ Hoàng Yến: "Cậu Cửu Thiên, cậu vẫn ổn chứ?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất