CHƯƠNG 539
Cửu Thiên phản ứng nhanh chóng, một tay bắt được vạt áo của sư huynh Hàn Liên.
Bàn tay dùng sức, đơn giản kéo lại sư huynh Hàn Liên.
"Sư huynh Hàn Liên, đừng xông ra!"
Thấp giọng gào thét, sư huynh Hàn Liên chợt cảm giác được một sức mạnh đáng sợ xuyên qua trước mặt hắn ta.
Sức mạnh này có màu đỏ như máu, ở trong sương máu quả thật khó có thể nhận ra.
Mồ hôi trên trán sư huynh Hàn Liên chảy ra, thiếu chút nữa là trúng chiêu rồi.
Lúc này, Cửu Long Huyền Cung Tháp cuối cùng cũng hoàn thành phá trận.
Chỉ thấy sương máu bốn phía nhanh chóng biến mất, Cửu Long Huyền Cung Tháp gào lên trong cơ thể Cửu Thiên: "Được rồi, chủ nhân vĩ đại, nhanh chạy đi, trận pháp đã phá. Nhưng mà đối phương vẫn có thể cùng đánh tới."
Sắc mặt Cửu Thiên hơi lạnh, lớn tiếng gào lên: "Sư huynh Hàn Liên, đi mau!"
Còn chưa gào xong, Cửu Thiên và Hàn Liên đã thấy sau sương máu, lộ ra võ giả Huyết Sát Môn từ bát phương cùng đánh về.
Dưới sự dẫn dắt của Tiểu Ngũ, sương máu trên người mấy người này ngưng tụ lại với nhau, hội tụ thành một đám mây máu.
Kẹp lấy hai chân, Sẹo Máu điên lên gào lớn: "Giết hắn, giết bọn họ!"
Tiểu Ngũ ra lệnh một tiếng.
"Mưa máu, rơi!"
Mây máu cuồn cuộn, thành một cơn mưa máu từ trên không trung rơi xuống.
Lúc giọt mưa máu đầu tiên chạm vào người Cửu Thiên thì hắn đã cảm thấy không đúng.
Những giọt mưa máu này, mang theo sức mạnh ăn mòn vô cùng đáng sợ, không bao lâu, Cửu Thiên cảm nhận được Lân Long Giáp của mình sắp hoàn toàn hỏng mất.
Vốn Lân Long Giáp của hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục, lần này, lại bị trọng thương, ngay sau đó là Cửu Thiên cũng bị nội thương.
Một kiếm của sư huynh Hàn Liên quét qua, hắt lại mưa máu lên trên người đám Tiểu Ngũ.
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, cho dù là chính bọn họ làm ra, cũng không ngăn được nước mưa máu ăn mòn.
Trên người sư huynh Hàn Liên cũng bị mưa máu nhỏ ra có vết thương ăn mòn, vừa lùi lại, sư huynh Hàn Liên vừa chửi ầm lên.
"Đám cháu kia, ông nội liều mạng với các cháu.
Kiếm Bích Thủy Trường Thiên liều mạng vung lên, từng đường kiếm vô hình chém giết không ít võ giả Huyết Sát Môn.
Cửu Thiên cũng liều mang vung Trọng Kiếm trong tay, không cho nước mưa máu nhỏ lên người.
Trọng Kiếm như ván cửa cản lại không ít mưa máu, nhưng sau khi những giọt mưa máu này rơi xuống đất còn có thể bốc lên khói trắng dày đặc.
Trong khói trắng vẫn là kịch độc Kiến Huyết Phong Hầu!
"Ngũ Lôi Chấn Thiên Quyết. Kim Hỏa Song Lôi Kiếm!"
Cửu Thiên đánh một kiếm ra, mấy tia sấm đánh vào trên đám mây máu, làm đám mây máu lung lay.
Chấn Tự Quyết vẩy không ít giọt mưa máu ra ngoài, nước mưa làm ăn mòn mặt đất, làm bề mặt trở nên gồ ghề, càng làm cho đám võ giả Huyết Sát Môn luống cuống tay chân.
"Phế vật, đều là một đám phế vậy!"
Sẹo Máu chửi ầm lên, bản thên lại lần nữa lao lên.
Trên Quỷ Đầu Đao, hỏa diễm màu xanh, lúc này sau khi được mưa máu tưới tắm, lại hóa thành hỏa diễm màu đỏ yêu dị.
Mưa máu rơi xuống đao lại giống như nước mưa bình thường, không có bất kỳ tác dụng gì.
"Liệt Diễm Đạo, Đạo Chấn Bát Hoang!"
Đao vừa hiện ra, lửa bùng lên.
Như rồng vượt biển, rít gào trời cao.
Sẹo Máu nén giận vung một kiếm ra, uy lực mạnh đến ngay cả sư huynh Hàn Liên cũng thay đổi sắc mặt. Cắn nát đầu lưỡi mình, sư huynh Hàn Liên mắng to: "Muốn liều mạng phải không? Ai sợ ai chứ! Cuồng hóa!"
Kiếm Bích Thủy Trường Thiên, trực tiếp bị hắn ta ném xuống đất, sư huynh Hàn Liên giống như một con hoang thú.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất